• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt (113 Viewers)

  • Chương 906: Trả giá

Một chiếc máy bay bay ngang qua bầu trời, hạ xuống vị trí cố định trên sân bay.

Bên dưới, những chiếc xe hơi cực kỳ sang trọng đã đậu sẵn ở khu vực sân bay.

Bên trong sân bay, tất cả những người mặc đồng phục đã tập hợp ở cổng trong thời gian ngắn nhất có thể.

Toàn bộ các lối ra vào sân bay đều được đóng lại.

Chỉ để lại một vị trí.

Đồng thời, khu vực xung quanh sân bay, tất cả các con đường từ sân bay về trung tâm 3km đều không có xe cộ.

Đây là do sự chỉ huy của một thế lực nào đó nhằm loại bỏ mọi nguy hiểm trên đường.

Ngoại trừ xe chuyên dụng, không có phương tiện nào được phép đến gần.

Khi chiếc máy bay đó dừng lại hẳn, toàn bộ những người trên chiếc xe sang trọng lập tức xuống xe, xếp thành hai hàng.

Bọn họ đứng bao quanh hai bên máy bay, phòng thủ nghiêm ngặt.

Những người này có khí thế rất hùng mạnh, dáng vẻ uy nghiêm, ai nấy cũng đều được trang bị đầy đủ vũ trang để bảo vệ người trên chiếc máy bay này.

Lúc này, cửa khoang máy bay từ từ mở ra, có một người bước xuống.

Khoảnh khắc người đàn ông trung niên xuất hiện, những đám mây trên trời dường như bị gió thổi di chuyển rất nhanh.

Vẻ mặt người đàn ông này vô cùng lạnh lùng, không biểu hiện chút cảm xúc nào.

Dường như không có chuyện gì có thể lay chuyển được trái tim ông ấy.

Người này chính là Lý Nam.

“Xin chào ông Lý…”

Thủ lĩnh của Mật Điệp Tư, Lão Ưng, lúc này đứng bên dưới máy bay, nghênh đón con trai trưởng đời thứ hai của nhà họ Lý.

Lý Nam bước xuống, mặt lạnh như băng, hỏi: “Tiểu Kiệt ở đâu?”

“Thưa ông Lý, cậu ấy đang ở bệnh viện, vẫn còn trong tình trạng hôn mê, tạm thời không sao cả”.

Lão Ưng giải thích.

Nghe vậy, tảng đá trong lòng Lý Nam mới nhẹ hơn một chút.

“Được rồi, bây giờ đi đến bệnh viện!”

Lý Nam vừa đi vừa lạnh giọng nói: “Lúc tôi ở trên máy bay, tất cả những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, tất tần tật, không được bỏ sót bất cứ một chi tiết nhỏ nào, báo cáo hết toàn bộ cho tôi!"

“Vâng!”

Lão Ưng gật đầu, anh ta đã cảm nhận được rõ ràng quyết tâm của Lý Nam.

Đây là quyết tâm của nhà họ Lý.

Lạc Thành sắp xảy ra sóng gió rồi.

Một chiếc xe hơi sang trọng đi ra khỏi sân bay, chạy về phía bệnh viện.

“Trên đây là nguyên nhân của sự việc, đặc biệt là sau khi thấy tổng cộng 208 sinh mạng ở thôn Trường Mao, tất cả đều bị giết, nên cậu ấy đã đi đến nhà họ Thường”.

Lão Ưng kể lại mọi chuyện xảy ra trước đó rất chi tiết, không bỏ sót bất kỳ điều gì.

“Hiện tại người của Giang Hồ Truyền Thừa công khai sát hại dân thường, nếu như lần này không loại bỏ bọn chúng thì e là vô cùng có lỗi với 208 sinh mạng này!”

Lý Nam khẽ híp mắt lại, lạnh lùng nói.

Bầu không khí trong xe cũng trở nên lạnh hơn một chút.

“Nhà họ Thường là gia tộc gì, Tiểu Kiệt đã xử lý thế nào?”

Lý Nam hỏi.

“Chuyện này…”

Đồng tử Lão Ưng khẽ co rút lại, sắc mặt vô cùng căng thẳng, ngẩng đầu lên.

Anh ta nhìn vào mắt Lý Nam, nói: “Trước đây, có năm người phong Thánh đến nhà họ Thường chính là vì muốn giết tôn thái tử!”

“Gì cơ?”

“Anh nói lại một lần nữa xem! Sao lại có thể có năm người phong Thánh?”

Lý Nam giật mình đến nỗi suýt chút nữa đã đứng bật dậy, hai mắt trợn tròn chìn chằm chằm Lão Ưng.

“Lúc đó khi chúng tôi nhận được tin, cũng lập tức đến đó, quả thực có năm người phong Thánh!”

“Những người này đều là cao thủ đến từ Giang Hồ Truyền Thừa, thực lực rất mạnh”.

Lão Ưng giải thích thêm.

Trong lòng Lý Nam vô cùng hỗn độn, nỗi bất an ngày càng tăng.

“Sau… sau đó thì sao?”

Lý Nam nuốt nước bọt, hỏi.

“Theo như những gì người nhà họ Thường kể lại, năm người phong Thánh đã dùng sức ép đại đạo để khống chế thực lực của tôn thái tử xuống tiểu kình”.

“Tổng cộng hơn năm mươi võ giả tiểu kình của nhà họ Thường bao vây tôn thái tử. Dù sao thì mãnh hổ nan địch quần hồ".

“Đầu tiên có một kẻ đã dùng đao chém vào vai của tôn thái tử”.

“Vô số gậy gỗ đã đánh vào chân của cậu ấy, tất cả gậy gỗ đều gãy nát”.

“Vì chống lại sức ép đại đạo, không quỳ gối trước kẻ khác, các dây thần kinh ở hai vai đã rạn nứt”.

“Máu chảy rất nhiều, cả người cậu ấy toàn là máu”.

Lão Ưng vừa thuật lại lời của người trong nhà họ Thường bị bắt, vừa siết chặt nắm đấm.

Lý Nam cũng vậy, gân xanh trên tay nổi lên cuồn cuộn.

Hai mắt ông ấy giống như hai ngọn lửa, đang cháy bừng bừng.

Trước mắt như hiện rõ một bức tranh sắc nét.

Vu Kiệt đối mặt với hàng trăm võ giả của nhà họ Thường, máu tuôn xối xả.

Phía bên nhà họ Thường, năm người phong Thánh giống như năm ngọn núi, khí thế bức người, đè Vu Kiệt xuống.

Ông ấy tức giận rồi.

Lần này Lý Nam thực sự rất tức giận, nghĩ đến chuyện Vu Kiệt đã phải chịu những đau khổ ấy, trong lòng cảm thấy rất có lỗi.

Ông ấy đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.

“Vậy nó không chết là vì có Song Thánh đến cứu sao?”

Lý Nam hỏi.

Lão Ưng lắc đầu, đáp: “Là tôn thái tử, một mình cậu ấy đã giết chết năm người phong Thánh!”

Bùm!

Những lời này giống như sét đánh bên tai Lý Nam.

Ông ấy kinh ngạc nhìn Lão Ưng, tim đập thình thịch, càng lúc càng nhanh.

Thậm chí, ông ấy cảm thấy giống như đang nằm mơ.

Một mình Vu Kiệt tiêu diệt năm người phong Thánh.

Vu Kiệt không phải là tu vi hóa kình sao?

Làm gì đủ sức mạnh để tiêu diệt năm người phong Thánh!

Lão Ưng sẽ không nói dối ông ấy, lẽ nào chuyện này là thật sao?

“Rốt cuộc chuyện này là thế nào!”

Lý Nam tiếp tục hỏi.

“Ông Lý, chúng tôi cũng không biết, người của tổ chức Đệ Nhất, tổ Báo cũng có mặt ở đó, bọn họ chứng kiến rất rõ ràng”.

“Lúc chúng tôi đến, năm người đó đã chết rồi, tôn thái tử cũng ngất đi, cả người dính đầy máu”.

“Bọn họ chỉ nói lại những gì đã xảy ra ở đó với tôi, những chuyện còn lại vẫn đang điều tra”.

Lão Ưng ưu sầu nói.

Lý Nam vẫn đang trong trạng thái kinh hoàng, ngây người hơn mười giây, mới sực tỉnh lại.

Ông ấy không biết trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng có một điểm có thể chắc chắn.

Lần này Vu Kiệt giết chết năm người phong Thánh là chuyện rất đáng kinh ngạc!

Có lẽ, muốn có được sức mạnh lớn hơn, cũng phải trả cái giá tương ứng.

“Người của tổ chức Đệ Nhất và tổ Báo nói sao?”

Lý Nam lại hỏi.

Lão Ưng ngừng một lát, cắn răng cắn lợi, giọng nói hơi nặng.

“Trước mắt vẫn chưa điều tra ra được gì, chỉ nói, lúc đó tôn thái tử giống như biến thành một người khác vậy”.

“Biến thành người khác? Ý là sao?”

“Chính là…tôi cũng không biết phải giải thích thế nào, chính là cảm thấy, đó không phải là tôn thái tử nữa, mà là một nhân cách khác đang sống lại”.

Lão Ưng cũng chỉ có thể tạm thời nghĩ ra cách giải thích này.

“Rầm!”

Lý Nam lạnh lùng nói: “Cho dù có là đa nhân cách đi chăng nữa, trên người nó bị thương nặng như vậy, còn có thể giết năm người phong Thánh?”

“Ông Nam, chuyện này vẫn đang điều tra, nhất định có thể biết được chân tướng, bây giờ tôn thái tử vẫn còn sống chính là chuyện may mắn nhất”.

Lão Ưng an ủi nói.

Lý Nam lạnh lùng híp mắt lại, nói: “Nhưng con trai tôi suýt chút nữa đã chết”.

Lão Ưng hiểu rõ, lập tức nói: “Trước mắt, những người có liên quan đến chuyện này, hai chị em Hứa Thu Hứa Long đã bị bắt, chịu tội tử tình”.

“Những kẻ trước đây ủng hộ Giang Hồ Truyền Thừa cũng đã chết trong lúc chiến đấu rồi”.

“Còn về nhà họ Thường…tất cả những người trong nhà họ Thường đều bị bắt giam vào tù”.

“Có điều, nhà họ Thường cũng được xem là Gia Tộc Truyền Thừa, có một số việc, tôi cũng không quản được”.

Lão Ưng nhắc nhở.

“Điều động tất cả lực lượng khiến nhà họ Thường ở thế tục tan thành mây khói, tiêu diệt hoàn toàn!”

“Còn về những võ giả của nhà họ Thường, tôi sẽ nhờ Võ Thánh ra tay! Giết sạch tất cả!”

“Con trai tôi phải chịu tất cả những dày vò đau khổ! Nhất định phải có kẻ trả giá!”

Mặt Lý Nam lạnh tanh, giọng nói vang vọng trong xe.

 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom