• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • chap-405

Chương 406: Quá mạo hiểm




75942.png

75942_2.png
Nếu như cô không đi, thì quá cẩn trọng rồi nhỉ?” Mạnh Gia Nhàn đang trầm mặc, đột nhiên trông thấy người phụ nữ trước mặt hơi cúi người xuống, khoanh hai tay trước ngực, vóc dáng xinh đẹp hấp dẫn hoàn toàn được phô ra



Đến một người phụ nữ như Mạnh Gia Nhàn cũng cũng nhịn được mà ngây người



Ngay lập tức, trong lòng của cô ta dâng lên một nỗi chua xót...



Chẳng trách Phó Cẩm Hành cứ coi người phụ nữ này như bảo bối, chẳng trách Tưởng Thành Hủ mãi nhớ nhung không quên được người này, chẳng trách thực tập sinh nhỏ tuổi mới thành danh kia đánh đổi cả tiền đồ..



Những người đàn ông này không phải điên, mà là người phụ nữ này quá hấp dẫn



“Được, tôi đi



Trốn tránh không bằng đối3diện, dù sao cũng gần đến giờ rồi, chúng ta đi thôi.”



Mạnh Gia Nhân nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi đứng dậy ngay



Cô ta vui vẻ đáp ứng như vậy lại khiến cho Mạnh Tri Ngư cảm thấy có chút bất ngờ



Nhưng cô sợ Mạnh Gia Nhàn đổi ý liền dứt khoát rút điện thoại ra, gọi cho Đới Lập Bân



Trong thang máy, hai người phụ nữ đứng sát bên nhau



“Cô thật sự muốn ly hôn với Tưởng Thành Hủ à?” Nhìn những con số không ngừng nhảy, Mạnh Tri Ngư nhẹ giọng hỏi



Theo cô thấy, cuộc hôn nhân này cũng không cần phải tiếp tục nữa rồi, rõ ràng là cùng nhà khác ngõ, cần gì phải đóng vai vợ chồng ân ái trước mặt người khác? Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của cô



Quan hệ1thống gia trong giới kinh doanh, cả hai vợ chồng mạnh ai nấy chơi cũng không phải là trường hợp hiếm thấy



Trong tình huống bình thường, tất cả mọi người đều biết rõ lòng dạ của nhau, nhưng số người muốn ly hôn lại chẳng có mấy.



“Nếu không thì sao? Tôi đã điều tra rồi, người phụ nữ kia thật sự đã mang thai



Cho dù như thế nào, đứa bé cũng vô tội” Mạnh Gia Nhàn hờ hững nhìn vào tấm gương trước mặt, chỉnh sửa lại đầu tóc.



“Tưởng Thành Hủ nói, anh ta không muốn đứa bé kia, bắt bỏ nó.”



Không hiểu vì sao, trong một khoảnh khắc, Mạnh Tri Ngư lại có chút đồng tình với cô ta, cô ta lại còn nghĩ cho sinh mạng nhỏ trong bụng Lương Vũ Thư.



“Cặn bã.” Mạnh Gia Nhàn9lẩm bẩm.



Thang máy đã đến nơi, cuộc đối thoại giữa hai người cũng dừng lại



Lúc đến Đại viện nhà họ Hà, tâm tình của Mạnh Gia Nhàn cũng không tệ, có lẽ là cô ta ôm thái độ đến cũng đến rồi, cho nên sau khi cầm lấy thực đơn liền nghiêm túc xem



“Cô Mạnh, đây chính là bếp trưởng cao cấp nhất của Đại viện nhà họ Hà, chủ Đới Lập Bân



Hôm nay cô cũng xem như là khách quý, cho nên tôi để cho chú ấy đích thân giới thiệu món ăn của cửa hàng cũng là hợp lý.” Mạnh Tri Ngư tùy tiện lấy một cái cớ, giới thiệu Đới Lập Bản với Mạnh Gia Nhàn



“Ồ, chú Đới, chào chú.” Mạnh Gia Nhàn chủ động đưa tay ra, bắt tay với Lập Bân



Cô ta buông3tay ra, lại ngồi xuống



“Lần đầu tiên tôi đến đây, thật sự không biết ăn cái gì, nếu có người chuyên nghiệp đề cử cho một món thì thật là quá cảm kích rồi.”



Mạnh Gia Nhàn cầm thực đơn, lần lượt xem qua các hình ảnh ở trên đó, nhất thời có chút khó xử



“Cô thích thanh đạm, hay là đậm đà một chút?” Đới Lập Bân đứng bên cạnh, cẩn thận hỏi thăm.



Đồng thời, trong lúc Mạnh Gia Nhàn không chú ý, ông cũng lén quan sát cô ta



Thấy thế, Mạnh Tri Ngư cầm lấy điện thoại, giả vờ như ra bên ngoài nghe máy mà đi ra khỏi phòng.



Rất trùng hợp, cô vừa mới ra tới sân, điện thoại quả thật vang lên



Nhìn thông báo cuộc gọi, Mạnh Tri Ngư lại có cảm giác Phó Cẩm3Hành chắc chắn đã gắn thiết bị nghe lén trên người mình



Cô lập tức bắt máy: “A lô, chồng à.” Giọng cô muốn bao nhiêu nũng nịu có bấy nhiêu nũng nịu, rất nịnh nọt



Phó Cẩm Hành cười khẽ một tiếng: “Nói đi, lại đang làm chuyện xấu gì đấy?” Hẳn quá hiểu tính cô, thái độ của cô càng hùng hồn, ăn to nói lớn, thì càng thể hiện là mọi chuyện đang bình thường.



Ngược lại thì nhất định là đang làm chuyện xấu gì rồi



Xét tình huống hiện tại, không chừng đã gây ra chuyện gì rồi đây.



“Này, anh lại không tin tưởng em đến thế à? Anh cũng không nghĩ xem, em là kiểu người như thế nào?”



Mạnh Tri Ngư im lặng cong khóe miệng lên, liên tục trách móc.



Phó Cẩm Hành cố nén kích động gật đầu, nghĩ đến tình cảnh của mình sau này, hắn sửa lại: “Ừm, cũng đúng, vợ của anh là người đẹp tốt bụng.”



Còn không phải sao!



“Được rồi, em nói thật cho anh biết, bây giờ em đang ở Đại viện nhà họ Hà, Mạnh Gia Nhàn cũng ở đây...”



Không đợi Mạnh Tri Ngư nói xong, Phó Cẩm Hành đã lập tức hét lên: “Cái gì?! Em đã đồng ý với anh là sẽ không tùy tiện hành động mà!”



Hắn nâng cao giọng, làm chấn động màng nhĩ của Mạnh Tri Ngư, có chút đau nhức



Cô ngoáy ngoáy tai, để điện thoại ra xa một chút, rồi mới lên tiếng: “Em đâu có tùy tiện!” Ngay sau đó, Mạnh Tri Ngư kể lại toàn bộ sự việc cho Phó Cẩm Hành nghe.



“Anh thật sự đã quá nuông chiều em rồi!” Sau khi nghe xong, hắn day ấn đường đang đau nhức, bất đắc dĩ nói.



Hành động của cô quá mạo hiểm, cho dù bây giờ Mạnh Gia Nhàn không sinh lòng nghi ngờ, cũng không có nghĩa là sau khi cô ta dùng xong bữa cơm đó thì đột nhiên hoàn hồn lại.



Đến lúc đó, bọn họ sẽ quá bị động



“Em không nói chuyện với anh nữa, em phải quay lại đây! Đi ra ngoài quá lâu, em sợ Mạnh Gia Nhàn sẽ nghi ngờ!” Mạnh Tri Ngư nhỏ giọng nói rồi nhanh chóng cúp điện thoại



Đến lúc cô quay trở về phòng ăn, thầy Mạnh Gia Nhàn và Đới Lập Bân đang nói chuyện, xem ra, hai người nói chuyện rất vui vẻ



Cũng lạ thật, bình thường với Lập Bân rất ít nói, cho dù là chỉ bảo cho mấy người học trò thì cũng chỉ nói dăm ba câu, lần đầu tiên Mạnh Tri Ngư thấy ông cười cười nói nói với một người trẻ tuổi lâu như vậy.



“Chọn xong chưa?”Cô nhẹ nhàng đi tới, mỉm cười, nói xen vào



“Xong rồi



Chú Đới đang kể cho tôi nghe chuyện nấu ăn, tiếc là tôi rất ít khi xuống bếp, cảm giác giống như đang nghe chuyện hồi xưa vậy.” Mạnh Gia Nhàn vừa cười vừa nói



Nhưng cô ta lại bổ sung một câu: “Mặc dù tôi không mấy khi nấu ăn, nhưng mà nhắc tới cùng kỳ lạ, tôi lại có thiên phú trong nấu nướng, chỉ là quá lười mà thôi.” Đới Lập Bân âm trầm tiếp lời: “Có lẽ là thật sự có thiên phú.”



Mạnh Tri Ngư nhìn ông một cái, sợ xảy ra chuyện, vội vàng nói: “Chú Đới, chú vất vả rồi, nếu như cô Mạnh đã chọn xong đồ ăn, phiền chủ đích thân xuống bếp, để cho cô ấy được nếm thử đồ ăn chính thống của Đại viện nhà họ Hà” Cô vừa nói, vừa nháy mắt với Đới Lập Bân một cái, nhắc nhở ông không được để lộ manh mối



Vốn dĩ, lúc còn chưa xác định chắc chắn, để cho ông ấy gặp Mạnh Gia Nhàn, cũng đã là hành động rất mạo hiểm rồi



Nếu Đới Lập Bân nhất thời không kìm nổi lòng, có biểu hiện kỳ lạ thì chẳng phải là thất bại trong gang tấc sao? “A, được



Đều tại chú, vừa nói chuyện là quên mất chuyện quan trọng nhất rồi



Các cháu ngồi trước đi, sẽ nhanh xong thôi!”



Đới Lập Bân lập tức rời khỏi phòng.



Nhìn thấy ông ấy đi ra khỏi phòng, Mạnh Gia Nhàn mới thu hồi ánh mắt.



Cô ta uống một ngụm nước trà cho nhuận giọng rồi mới mở miệng nói: “Chẳng trách nơi đây làm ăn tốt như vậy, thì ra là ngọa hổ tàng long, tôi còn tưởng chỉ là mánh lới mà thôi, dù sao tôi cũng từng nếm qua không ít đồ ăn gia truyền, phần lớn đều là mua danh chuộc tiếng.”



Mạnh Tri Ngư nhíu mày: “Ố, cô còn chưa ăn mà đã đánh giá cao như vậy, không phải là quá võ đoán rồi sao?”



“Ít nhất thì đầu bếp của các cô rất tuyệt, chắc hẳn mùi vị cũng sẽ không tệ.” Mạnh Gia Nhàn bưng chén trà lên, như có điều suy nghĩ nói.



“Xem ra cô đánh giá chú Đới rất cao, thật sự là không dễ gì mới có thể làm cho cô cả nhà họ Mạnh danh giá nói ra những lời như vậy.” Mạnh Tri Ngư cũng rót cho mình một chén trà, thuận miệng trêu đùa



“Ha, cô đừng chế giễu tôi, nói như tôi hay xem thường người khác lắm ấy.” Mạnh Gia Nhàn liếc cô một cái, không vui nói.



“Vốn là vậy mà, cô là thiên kim đại tiểu thư, từ nhỏ đã đeo vàng mang bạc, mười ngón tay không dính nước



Còn chú Đới thì cả đời bận rộn ở trong bếp, cả ngày đều làm bạn với gà vịt thịt cá



Vì vậy, tôi nghĩ, hai người căn bản không phải là người trong cùng một thế giới.” Mạnh Tri Ngư thử thăm dò.



“Có gì khác biệt đâu? Chẳng phải cũng là vì cuộc sống sao



Ngược lại, hình như cô rất xem thường công việc của người đầu bếp, thật khiến tôi mở rộng tầm mắt



Một người đầu bếp giỏi giống như quốc vương trong một căn bếp, có thể làm chúa tể tất cả, rất lợi hại.” Mạnh Gia Nhàn có cái nhìn rất độc đáo.



Nghe cô ta nói xong, Mạnh Tri Ngư âm thầm thở phào trong lòng.



Xem ra, hình như Mạnh Gia Nhàn không giống như cảm thấy không thể chấp nhận được thân phận thấp kém của Đới Lập Bân, nếu quả thật là như vậy, ngộ nhỡ bọn họ thật sự là cha con, cô ta cũng sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn một chút đúng không?



Nghĩ như vậy, cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.



Lúc còn mang theo gánh nặng tâm lý, Mạnh Tri Ngư cảm thấy dường như dạ dày bí nghẹn, không đói chút nào



Bây giờ không còn căng thẳng như vậy nữa, lúc đồ ăn được bưng ra trước mặt, cô thậm chí đói đến cồn cào



“Cô đói thật rồi.” Mạnh Gia Nhàn kinh ngạc nhìn cô một cái, cô ta còn tưởng ăn cơm chỉ là một cái cớ mà thôi.



“Nếu không thì sao? Gọi cả bàn đẩy đồ ăn như vậy mà chúng ta chỉ mở mắt nhìn chứ không ăn à?”



Mạnh Tri Ngư cũng nghiêm túc, cầm đũa lên bắt đầu ăn.



Mùi thức ăn thơm phức bay vào trong mùi Mạnh Gia Nhàn, cô ta cũng bất chấp sự dè dặt, gắp một miếng thịt.



Đến lúc hai người phụ nữ đã ăn uống no đủ, trong đĩa gần như sạch trơn



“Mất trắng nửa tháng giảm cân của tôi rồi.” Mạnh Gia Nhàn nhìn cái bụng tròn căng của mình, có chút buồn bực nói



Tuy nói như thế nhưng vẻ mặt của cô ta lại rất thỏa mãn, không giống như hối hận.



“Nhớ thanh toán, cám ơn nhé.” Mạnh Tri Ngư nhắc nhở



Sau khi tiễn Mạnh Gia Nhàn đi rồi, cô vừa mới trở lại đã đụng phải với Lập Bân đang đi đi lại lại tại chỗ.



“Chú Đới!”



Mạnh Tri Ngư vội vàng đi đến bên cạnh ông, xác định xung quanh không có ai, cô mới nhỏ giọng nói ra: “Chú nhìn ra cái gì rồi?”



Kỳ thật, cô cũng rất tò mò



Nghe nói giữa cha con ruột thịt có một loại cảm ứng tâm linh, nếu như Mạnh Gia Nhân thật sự là con gái của Đới Lập Bản và Mạnh Nhị, vậy có phải hai người bọn họ gặp nhau là sẽ sinh ra dòng điện gì đó không thể nhìn thấy không? Chỉ thấy Đới Lập Bẫn có chút kích động, ông mấp máy môi, rồi mới lên tiếng: “Cháu thấy không, con bé có hàng lông mi rất dài! Con cháu nhà họ Đới chúng ta đều có lông mi dài!”



Đới Lập Bân vừa nói, vừa chỉ tay vào mắt mình



Đương nhiên ông cũng có lông mi dài như vậy, điểm này rất ít thấy ở đàn ông, lại còn là một người đàn ông lớn tuổi



Ông nói như vậy, Mạnh Tri Ngư nhớ lại một chút, cũng nhận ra lông mi của Mạnh Gia Nhân quả thực rất dài



Ban đầu cô còn tưởng là cô ta đi nối mi, nhưng lúc ở trong thang máy, hai người đứng rất gần nhau, Mạnh Tri Ngư đã dịch lại gần để nhìn, phát hiện chân mi không có dấu vết keo dính, chắc là thật rồi



“Nhưng mà chỉ dựa vào đặc điểm ngoại hình này có phải liều lĩnh quá rồi không?” Mạnh Tri Ngư thấp thỏm hỏi.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom