• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (4 Viewers)

  • chap-404

Chương 405: Muốn đền đáp thế nào




75941.png

75941_2.png
Nghe Mạnh Tri Ngư cẩn thận phân tích như vậy, Triệu Tuyết Lệ cũng im lặng



Thế giới của người trưởng thành không đơn giản như vậy.



Chuyện vừa gặp đã yêu làm sao có thể xảy ra trong ngành giải trí như cái thùng nhuộm lớn này chứ?



Huống hồ, gia cảnh của Tiêu Tụng rất tốt, làm thực tập sinh từ rất sớm, cậu ta đã gặp đủ kiểu phụ nữ đẹp, tuyệt đối sẽ không dễ yêu đơn phương một người



“Đừng để Phó Cẩm Hành biết điều tra một chút tin tức về Tiêu Tụng giúp chị



Sau đó, sắp xếp thời gian địa điểm, chị muốn gặp cậu ta.” Trước khi đi, Mạnh Tri Ngư lại một lần nữa nhỏ giọng thì thầm bên tai Triệu Tuyết Lệ



Nói xong, cô thanh toán rồi rời đi



Ra khỏi quán cà phê, Mạnh Tri Ngư không đi thẳng về nhà mà nói3với người lái xe đi đến một địa chỉ



Tuy rằng mạo hiểm, nhưng cô quyết định đi tìm Mạnh Gia Nhàn



Chuyện đã đồng ý với Đới Lập Bản, Mạnh Tri Ngư không muốn kéo dài thêm nữa



Nhưng mà cô cũng chỉ đang đánh cuộc một lần, bởi vì không có hẹn trước, chưa chắc đã có thể gặp được Mạnh Gia Nhàn, chẳng qua là thử vận may mà thôi



“Xin chào, tôi muốn gặp Mạnh tổng, không có hẹn trước.” Đến quầy lễ tân, Mạnh Tri Ngư nói thẳng



Lễ tân quan sát cô một chút, có vẻ chần chừ



May mà không phải là cô lễ tân lần trước, nếu không, nói không chừng mình sẽ bị nhận ra, Mạnh Tri Ngư âm thầm nghĩ trong lòng



“Xin hỏi xin hỏi cô là cô Phó đúng không?” Hơn mười giây sau, cô lễ tân dò hỏi



Hết cách rồi, “Thực toàn thập1mỹ” thật sự quá nổi tiếng ở Trung Hải, đến tàu điện ngầm và xe buýt cũng dán đầy quảng cáo, với tư cách là nhà sản xuất của chương trình, cô cũng được thơm lây rất nhiều



Còn nữa, ai mà không biết Phó Cẩm Hành? Đến các cô lao công trong công ty cũng đang âm thầm thảo luận, càng đừng nói gì là những người trẻ tuổi này



“Đúng thế



Phó Cẩm Hành là chồng tôi.”



Mạnh Tri Ngư thoải mái thừa nhận.



Cô lễ tân không dám lơ là, mời cô chờ một lát, sau đó lập tức liên hệ với trợ lý của Mạnh Gia Nhàn.



Chỉ vài phút sau, trợ lý của Mạnh Gia Nhàn cũng xuất hiện.



“Cô Phó, mời đi theo tôi.”



Mạnh Tri Ngư cũng không ngờ mình lại có thể thuận lợi gặp được Mạnh Gia Nhàn như vậy, cô vốn dĩ còn tưởng là người phụ9nữ kia sẽ cố ý làm khó dễ, để cô ngồi chờ mấy tiếng đồng hồ mới gặp.



Cô đi vào trong phòng làm việc của Mạnh Gia Nhàn, liếc mắt là thấy ngay người phụ nữ ngồi ở phía sau cái bàn làm việc to đùng.



Mạnh Gia Nhàn vẫn mặc một bộ đồ công sở màu trắng như lần trước, bên cạnh tay của cô ta chồng chất không ít tài liệu, chiếc laptop trước mặt cũng đang sáng, có thể thấy là cô ta đang bận rộn làm việc



“Mạnh tổng, cô Phó đến rồi.”



Trợ lý cẩn thận nhắc nhở



“Xin hỏi, cô muốn uống gì?”



Cô ta hỏi Mạnh Tri Ngư.



“Tôi mới ra khỏi quán cà phê, không cần đâu, cám ơn cô.” Mạnh Tri Ngư khẽ gật đầu với người trợ lý, khách sáo nói



Đợi người trợ lý rời khỏi văn phòng, lúc này cô mới đi thẳng tới3trước mặt Mạnh Gia Nhàn, giơ tay ra, gõ hai cái không nhẹ không nặng lên mặt bàn



“Mạnh Gia Nhàn, tôi biết cô không muốn nhìn thấy tôi, thật ra tôi cũng vậy



Nếu đã như thế, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề, không làm lãng phí thời gian của nhau.”



Cô thu tay về, khoanh hai tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống Mạnh Gia Nhàn



“Tôi nghe nói cô lại mất trí nhớ rồi à?”



Cuối cùng Mạnh Gia Nhàn cũng ngẩng đầu lên, một tay cô ta vẫn còn cầm chiếc bút ký rất tinh xảo, vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ hỏi.



Cô ta biết được chuyện này từ đâu?



Mạnh Tri Ngư lập tức ngẩn ra.



Dù sao thì người biết cô bị mất trí nhớ thật ra cũng không nhiều, Phó Cẩm Hành luôn che giấu tin tức này với bên ngoài.



Số người chính thức biết rõ tình3hình thực tế tính gộp lại cũng chỉ có vài người mà thôi



“Hà Tư Ca, cùng một vở kịch mà diễn đến hai lần, còn thú vị nữa sao?” Mạnh Gia Nhàn vứt chiếc bút ký trong tay xuống, nặng nề dựa ra sau, vẻ mặt trào phúng hỏi



“Cô muốn nghĩ thế nào cũng được, còn có thú vị hay không, hay là cô tự mình thử xem?” Mạnh Tri Ngư cũng không tức giận, liếc nhìn về phía cô ta.



“Có!”.



“Được rồi.” Cô khoát khoát tay, ngăn Mạnh Gia Nhàn nổi điên: “Tôi không đến để đấu khẩu với cô, cô không cần phải nổi giận như vậy



Một người phụ nữ đơn thương độc mã lăn lộn trong giới kinh doanh đã rất khổ cực rồi, lại còn không biết cách khống chế tâm tình của mình, cô không sợ đến thời kỳ mãn kinh sớm à? Nhìn cô đi, sắc mặt vàng vọt, đến phần trang điểm cũng không thể che được rồi, hay là đổi loại khác hợp với màu da hơn xem?” Mạnh Tri Ngư tốt bụng đề nghị



“Không cần có quan tâm!”



Mạnh Gia Nhàn tức giận toàn thân phát run, cô ta cố gắng kiềm chế kích động muốn giơ tay lấy gương ra soi



Chẳng lẽ mình đã thật sự bắt đầu già đi rồi ư?



Cũng đúng, kể từ nửa năm trước, cô ta đã phát hiện ở đuôi mắt mình xuất hiện một nếp nhăn tương đối sâu, làm cho Mạnh Gia Nhân sợ tới mức vội vàng đi làm một tấm thẻ dịch vụ thẩm mỹ, chẳng qua bình thường cô ta quá bận, có khi cả tháng cũng không đi được một lần.



Bây giờ xem ra, sau này tuần nào cũng phải đi hai lần mới được!



Nhưng mà người phụ nữ trước mặt rõ ràng đã sinh hai đứa con mà vẫn xinh đẹp động lòng người, dáng vẻ rực rỡ chói mắt, làm sao không khiến Mạnh Gia Nhàn tức giận được? Cùng là phụ nữ, sợ nhất là so sánh với nhau



Bởi vì không có so sánh thì sẽ không có tổn thương.



“Tôi cũng không muốn quan tâm.” Mạnh Tri Ngư nhún vai, vẻ mặt vô tội.



“À, đúng rồi, quay lại việc chính đi.” Cô chủ động chuyển về chủ đề chính: “Cô Mạnh, nghe nói gần đây dì út của cô đang giúp cô thu xếp chuyện ly hôn, thực ra tôi rất muốn hỏi một chút, quan hệ giữa cô với dì út của cô vẫn luôn rất tốt đẹp đúng không?”



Mạnh Gia Nhàn sửng sốt, cô ta thật sự không ngờ được đối phương đặc biệt đến đây để hỏi thăm chuyện gia đình mình



“Liên quan gì đến cô? Đó là dì út của tôi, tôi với dì ấy không thân thiết, chẳng lẽ lại thân với cô à?”



Cô ta thuận miệng đáp lại, trong lời nói mang theo chút tức giận



“Ồ, ra là như vậy



Nhưng tôi nghe nói người đàn ông mà bà ta nuôi ở bên ngoài gần đây mới đổi một chiếc xe mới, hơn ba triệu tệ, cũng không biết số tiền này ở đâu ra.” Mạnh Tri Ngư nghiền ngẫm nói.



Quả nhiên, sắc mặt Mạnh Gia Nhàn đã thay đổi.



Dì út của cô ta có một người tình hơn hai mươi tuổi ở bên ngoài, cô ta vẫn luôn biết, cũng biết dì út là một người phụ nữ rất ngu muội trong tình yêu, lần nào cũng cực kỳ hào phóng với người tình của mình, vung tay ra là mấy trăm đến cả triệu tệ



Nhiều năm qua, bà ta cũng không ít lần bị người khác lừa tiền.



Quan trọng là, bây giờ số tiền kia lại từ trong túi của Mạnh Gia Nhàn mà ra.



Cô ta không thể ngồi yên không quan tâm.



Mạnh Sưởng mất rồi, bây giờ việc làm ăn của nhà họ Mạnh đều dựa vào một mình Mạnh Gia Nhàn quản lý, ngày nào cô ta cũng bận đến mức thời gian ăn ngủ cũng không có



Cuối cùng, số lợi nhuận vất vả mới kiếm được lại để một tên ăn bám hưởng cả, làm sao mà Mạnh Gia Nhàn không tức giận được? “Thực ra, đừng nói không phải là dì ruột, cho dù là ruột thịt thì lúc ba mẹ đều không còn, cô như vậy cũng coi là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.”



Thấy Mạnh Gia Nhân đang tức giận, Mạnh Tri Ngư thừa cơ thăm dò.



Nói xong, cô cúi đầu xuống, nghịch bộ móng tay mới làm, không nhìn đối phương nữa.



Quả nhiên, Mạnh Gia Nhàn kinh ngạc: “Cô..



cô biết rồi sao?” Cô ta cũng chỉ mới biết chuyện đó trước lúc Mạnh Sưởng qua đời, thì ra người mà cô ta đã gọi là mẹ hơn hai mươi năm lại không phải là người đã sinh ra mình, chỉ là từ lúc cô ta còn rất nhỏ đã được một tay bà nuôi dưỡng



Cho dù như thế nào, phần ân tình này đối với Mạnh Gia Nhàn mà nói, cũng sâu nặng như mẹ ruột vậy



Trong đầu cô ta, bà Mạnh chính là mẹ ruột của cô ta, căn bản không có ký ức về người phụ nữ khác.



Dù sao thì khi đó cô ta vẫn còn quá nhỏ, vẫn chưa biết nói chuyện



“Có biết một chút.” Mạnh Tri Ngư cố ý trả lời qua loa



Tạm thời cô không dám nói quá nhiều, nói nhiều hơn chỉ sợ sẽ lộ tẩy mất



“Cô..



cô không có chút ấn tượng nào với mẹ ruột của mình sao?” Dừng lại một chút, cô lại truy hỏi



Mạnh Gia Nhàn vô thức lắc đầu, thật ra trong rất nhiều đêm mất ngủ, cô ta cũng từng nằm trên giường suy nghĩ nhiều lần về vấn đề này.



Nhưng cô ta thật sự không nhớ nổi bất cứ chuyện gì



Người bình thường hầu như không có ký ức về khoảng thời gian trước tuổi lên ba, trừ phi là sự kiện rất lớn, còn những chuyện sinh hoạt bình thường hằng ngày, ăn uống ngủ nghỉ kia, hoàn toàn không hề ấn tượng



“Bà Mạnh có công ơn nuôi dưỡng với cô, vì vậy, đối với em gái của bà ấy, cô cũng tình nguyện đối đãi như người thân, rất tin tưởng bà ta, đây là chuyện thường của con người



Nhưng mà...” Mạnh Tri Ngư vừa nói, vừa lấy trong một tờ danh sách chiếc túi xách của mình ra, đẩy đến trước Mạnh Gia Nhàn.



Đó là một tờ hóa đơn của ngân hàng, phía trên ghi ra rất nhiều mục chi tiêu, khoảng hơn trăm mục.



“Đây là chi tiêu trong một tháng gần đây của người tình mà dì út của cô nuôi dưỡng, chỉ sợ còn nhiều hơn so với con nhà giàu, cô tự mình xem đi.”



Cô dừng lại ở đó, không nói thêm gì nữa



Mạnh Gia Nhàn cầm lấy tờ danh sách trước mắt, vội vàng quét qua, trong mắt đã đẩy phẫn nộ.



Nào là tìm luật sư nổi tiếng, nào là mà lo lót trên dưới, tạo quan hệ, tất cả đều là dối trá! Lấy của cô nhiều tiền như vậy, nói là muốn giúp cô ly dị, kết quả tất cả đều cho tên chó chết này hưởng! Mạnh Gia Nhàn vò nát tờ giấy, vứt mạnh vào sọt rác



Ngực cô ta phập phồng lên xuống, nhìn là biết là rất tức giận



“Cô nói cho tôi biết những chuyện này, rốt cuộc là vì cái gì?” Sau một lát, cuối cùng Mạnh Gia Nhàn cũng bình tĩnh lại.



Cô ta biết người phụ nữ này sẽ không tốt bụng, vô cớ đến giúp mình như vậy, nhất định là có mưu đồ khác



Hoặc là, căn bản chính là đến để cười nhạo



“Cuối cùng cũng nói đến trọng điểm rồi, tôi còn tưởng cô sẽ cho rằng tôi tới chọc giận cô.” Mạnh Tri Ngư lén liếc mắt khinh thường



Hết cách rồi, phụ nữ nói chuyện với nhau chính là quanh co như thế, phải dẫn dắt từng bước từng bước, mới có thể tiến hành bước tiếp theo



“Chẳng lẽ cô lại tới giúp tôi chắc? Được rồi, coi như là cô tới giúp tôi, nói đi, cô muốn đền đáp cái gì?”



Mạnh Gia Nhàn cũng không ngốc, dứt khoát nói trắng ra



Cô ta không thích nợ ân tình của người khác, nhất là người phụ nữ trước mặt này



“Cô Mạnh thật sự rất hào sảng



Vậy được, cô mời tôi ăn bữa cơm đi, địa điểm thì để tôi chọn.” Mạnh Tri Ngư híp mắt lại, cũng vô cùng dứt khoát nói ra mục đích của chuyến thăm này.



Ngay từ đầu, cô đã chuẩn bị đưa Mạnh Gia Nhàn đến Đại viện nhà họ Hà



Mặc kệ có thể xác định mối quan hệ giữa cô ta và Đới Lập Bân hay không, ít nhất để cho ông tận mắt gặp người rất có thể là con gái ruột của mình trước đã.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom