• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • chap-426

Chương 427: Đánh lén




78073.png

78073_2.png
“Chủ sở hữu hiện tại của rạp chiếu phim này là bác họ của Rand, cũng là một người làm ăn của gia tộc Bruno, nghe nói quan hệ giữa hai nhà rất tốt.” Nhớ lại những tư liệu mình vừa xem, Phó Cẩm Hành nhỏ giọng nói với Minh Duệ Viễn và Mạnh Tri Ngư ở bên cạnh



“Vậy thì sao? Tôi vẫn không tin, hắn hẹn chúng ta ở chỗ này, thực sự dám giết người à?” Minh Duệ Viễn lại nổi tính trẻ con, khinh thường bĩu môi, hình như cảm thấy sự cẩn thận của Phó Cẩm Hành là thừa thãi.



“Cho dù thế nào, sau khi đi vào, hai người cố gắng đừng tách nhau ra.”



Phó Cẩm Hành vừa nhắc nhở, vừa đưa mắt ra hiệu với Mạnh Tri Ngư



“Em biết rồi.”



Cô không tỏ ra miễn cưỡng nữa mà3vô cùng phối hợp trả lời một tiếng



Thái độ của Mạnh Tri Ngư làm Minh Duệ Viễn có chút khó hiểu, không phải cô rất ghét mình sao? Sao lại thay đổi nhanh chóng, muốn đi với mình thế này? Nhưng Minh Duệ Viễn không quan tâm nhiều như vậy.



Cậu ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể ở một mình với cô



Thậm chí cậu ta còn cảm thấy nếu Mộ Kính Nhất nhốt mình và cô vào trong hầm thì càng tốt.



“Được rồi, đi vào thôi.”



Phó Cẩm Hành cất bước, đi vào trước.



Kết cấu của rạp chiếu phim Hopkins vẫn như lúc trước, thoạt nhìn hơi cũ kỹ, nhưng thật ra chỉ là mô phỏng theo kiến trúc ngày xưa, bảo đảm giữ lại dấu vết của thời đại.



Ba người vừa đi vào rạp chiếu1phim, lập tức có một gã đàn ông mặc âu phục đi đến trước mặt bọn họ, vui vẻ nói: “Xin hỏi, là anh Phó đúng không?” Phó Cẩm Hành cười lạnh một tiếng: “Mộ Kính Nhất ở đâu?”



Gã đàn ông bình tĩnh trả lời: “Ông chủ của chúng tôi đợi ba vị đã lâu, mời đi theo tôi.”



Dùng một chút, hắn lại bổ sung một câu: “Phim đã bắt đầu rồi, xin các vị giữ yên lặng, cố gắng bước nhẹ chân” Minh Duệ Viễn thật sự không nhịn nổi, buột miệng nói ra: “Mời chúng tôi đến xem phim thật đấy à? Tôi thấy hắn căn bản là muốn giở trò thì có.” Đối mặt với chỉ trích của cậu ta, gã đàn ông mặc âu phục không hề tức giận, ý cười trên mặt càng đậm hơn.



Hắn kiên nhẫn9giải thích: “Là do tôi không nói rõ, đây không phải là bộ phim bình thường, mà là bộ phim ông chủ của chúng tôi nhờ vào rất nhiều quan hệ, cũng bỏ ra một khoản tiền lớn mới mua được



Hơn nữa, vì thu bằng đĩa nhựa ngày xưa, nên muốn sử dụng thiết bị hiện đại để chiếu cũng khá tốn kém...”



Minh Duệ Viễn nghe không hiểu những lời này của hắn, cũng không muốn nghe



Cậu ta ngắt lời gã đàn ông mặc âu phục: “Được rồi, anh dẫn chúng tôi qua đó đi.”



Thấy cậu ta không hề tôn trọng nghệ thuật, gã đàn ông mặc âu phục chỉ đành im lặng, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, dẫn đường.



Đưa ba người đến phòng chiếu phim trong cùng, gã đàn ông giơ tay ra hiệu, mời bọn họ đi vào.



Hắn3còn không nhịn được nhắc nhở thêm một lần nữa: “Xin cố gắng bước nhẹ chân” Minh Duệ Viễn lườm hắn, đẩy cửa đi vào.



Mạnh Tri Ngư theo ngay phía sau, Phó Cẩm Hành chờ gã đàn ông mặc âu phục rời đi thì mới âm thầm lấy một tấm thẻ mỏng ra, nhét vào giữa khóa cửa, đề phòng có người khóa trái cửa



Làm xong tất cả, hắn mới đuổi theo Minh Duệ Viễn và Mạnh Tri Ngư, mượn ánh sáng yếu ớt trên màn hình, đi đến chỗ ngồi được sắp xếp ở phía sau



Phó Cẩm Hành nhìn xung quanh, nhận ra đây là phòng chiếu phim tư nhân sang trọng nhất trong rạp chiếu phim, cũng là nơi có ít chỗ ngồi nhất, chỉ có một trăm ba mươi tám ghế



Ở trung tâm có mấy người lớn tuổi tóc3bạc, bọn họ đang tập trung tinh nhìn lên màn hình phía trước



Chất lượng hình ảnh của phim điện ảnh rất cũ, nói thật là không thể khen được



Mặc dù phim nhựa đã được phục hồi, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể coi như xem cái cảm xúc, xem náo nhiệt mà thôi



Nhưng đối với bọn họ mà nói, đây đã là chuyện vui hơn Tết rồi



Minh Duệ Viễn đã phát hiện bóng dáng Mộ Kính Nhất ở trong góc, hắn ngồi ở một góc rất khó nhìn thấy



“Anh làm cái...” Vừa thấy Mộ Kính Nhất, Minh Duệ Viễn đã tức giận không có chỗ phát tiết, cậu ta vừa định hỏi rõ, Mộ Kính Nhất đã giơ ngón trỏ lên, đặt ở trên môi.



“Suyt.”



Minh Duệ Viễn phẫn nộ trừng hắn, lại quay đầu nhìn hình người lờ mờ trên màn hình lớn, tức giận đến mức nói không ra lời



Thật sự điên con mẹ nó rồi!



Người đang mơ hồ không hiểu chuyện gì, ngoại trừ Minh Duệ Viễn ra thì còn có Mạnh Tri Ngư nữa, cô cũng không rõ rốt cuộc Mộ Kính Nhất muốn làm gì.



“Ngồi đi.”



Mộ Kính Nhất chỉ chỗ ngồi bên cạnh, mắt vẫn nhìn lên màn hình



Minh Duệ Viễn và Mạnh Tri Ngư đều không muốn ngồi gần hắn, hai người rất ăn ý, lùi về phía sau



Phó Cẩm Hành đến sau nên phải đảm nhận việc ngồi cạnh Mộ Kinh Nhất.



Chờ hắn ngồi rồi, Minh Duệ Viễn và Mạnh Tri Ngư mới ngồi xuống.



“Anh Mộ thật là có nhã hứng, à không, phải nói là thật có tiền mới đúng



Đây là bản gốc của bộ phim nổi tiếng Nữ ca sĩ Hồng Mẫu Đơn' đầu tiên của nước ta, người Nam Dương đã tốn rất nhiều kinh phí để quay nó, còn được vinh dự trở thành bộ phim tiên phong của giới điện ảnh



Không ngờ, nhờ phúc của anh Mộ, chúng tôi lại có thể xem được bộ phim cũ này ở nơi đất khách quê người.” Hình như không ngờ Phó Cẩm Hành có thể biết nhiều như vậy, cuối cùng Mộ Kính Nhất cũng quay sang, kinh ngạc nhìn hắn.



“Không hổ là Phó Cẩm Hành học thức uyên bác, đến cái này cũng biết



Tôi còn tưởng hôm nay lại là một ngày đàn gảy tai trâu đấy.”



Hắn vừa nói, vừa dùng khóe mắt liếc Minh Duệ Viễn, dễ thấy hắn bất mãn với biểu hiện trước đó của cậu ta



“Trẻ con mà, không hiểu những thứ xưa cũ này cũng là chuyện đương nhiên



Huống hồ cậu ta cũng lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ giống như anh.” Phó Cẩm Hành mỉm cười chỉ Minh Duệ Viễn.



“Được rồi, nếu anh đã biết rõ đây là gì, vậy có lẽ cũng vô cùng hiểu, đưa được bộ phim này sang đây là chuyện không hề dễ dàng, chi bằng cùng thưởng thức đi.”



Mộ Kính Nhất thấp giọng nói, sau đó không mở miệng nữa



Mấy người lớn tuổi ngồi phía trước vẫn vô cùng chăm chú, hoàn toàn không hay biết chuyện xảy ra ở phía sau



Xem thêm mấy phút, Minh Duệ Viễn thật sự không ngồi yên được nữa, đừng nói đến việc cậu ta không hiểu rốt cuộc bộ phim này đang nói cái gì, với chất lượng hình ảnh, âm thanh như vậy cũng đủ để cậu ta không chịu nổi rồi



“Đúng là một mớ nhảm nhí!” Nhịn cả buổi, cuối cùng Minh Duệ Viễn không chịu được nữa, cậu ta đứng phắt lên, đi về phía cửa



Thấy Minh Duệ Viễn đi đến cửa, sắp bước qua cánh cửa đó, nhưng Mộ Kính Nhất lại không hề để ý mà vẫn dửng dưng mặc kệ



Phó Cẩm Hành nhìn về phía cửa, vẻ mặt khó hiểu, cùng với sự lo lắng mơ hồ



Mộ Kính Nhất biểu hiện càng thản nhiên, có nghĩa là càng nguy hiểm!



Quả nhiên, Minh Duệ Viễn vừa đẩy cánh cửa kia ra, gã đàn ông mặc âu phục dẫn đường lúc trước lập tức xuất hiện ở trước mặt, trong tay còn cầm khẩu súng cài chế độ tự động lên nòng.



“Quý khách, cậu nên quay lại chỗ ngồi xem phim đi, đừng phụ lòng ông chủ của chúng tôi.”



Gã đàn ông mặc âu phục mỉm cười, sau lưng còn có bốn gã đàn ông cao lớn, chính là những gã vệ sĩ vẫn luôn đi theo Mộ Kính Nhất.



“Nếu như tôi không quay lại thì sao?” Minh Duệ Viễn giống như một con sói nhỏ, nhe răng múa vuốt với hắn.



“Vậy thì phải hỏi khẩu súng trong tay tôi có đồng ý hay không rồi!” Gã đàn ông mặc âu phục vẫn mỉm cười, nhưng lại dịch khẩu súng kia về phía trước thêm mấy centimet, thái độ uy hiếp.



“Vậy sao?”



Minh Duệ Viễn hừ lạnh, vẫn duy trì tự thể đút một tay trong túi quần, không lấy ra



Một chọi năm, trong đó còn có bốn gã là lính đánh thuê, cậu ta không thể có bất kỳ phần thắng nào.



Mặc dù Minh Duệ Viễn ngông cuồng, nhưng cũng không ngu



“Ông chủ của anh chưa hạ lệnh cho anh nổ súng, chẳng lẽ anh muốn bắn chết tôi thật à?”



Cậu ta hỏi như một tên vô lại.



“Anh Mộ đã nói rồi, thời điểm đặc biệt thì phải làm theo cách đặc biệt, nếu cậu thật sự không muốn phối hợp, chúng tôi cũng có quyền xử trước báo sau.” Dường như gã đàn ông mặc âu phục sợ cậu ta nghe không hiểu, đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ “xử trước báo sau”



“Vậy được rồi, tôi quay lại xem là được, không biết đang nói cái gì nữa, nghe không hiểu gì cả.” Minh Duệ Viễn bĩu môi oán trách, quay người chuẩn bị rời đi



Thấy cậu ta thỏa hiệp, gã đàn ông mặc âu phục khẽ thở phào



Ngay khoảnh khắc hắn bỏ súng xuống, Minh Duệ Viễn vốn đã xoay người bỗng nhiên quay đầu lại, ngồi xổm xuống, đồng thời rút cái tay đang đút trong túi quần ra, vung lên! Chỉ thấy mấy tia sáng lóe lên, nhanh đến mức làm cho người ta gần như không thấy rõ rốt cuộc là cái gì



Ánh sáng qua nhanh, sau đó truyền đến mấy tiếng kêu thảm thiết, còn kèm theo tiếng vật nặng ngã xuống đất! Gã đàn ông mặc âu phục không quan tâm gì cả quay đầu lại nhìn, theo bản năng giơ tay lên, điên cuồng bắn hai phát súng về phía Minh Duệ Viễn! “Pằng pång...” Tiếng súng vừa vang lên, đương nhiên người trong phòng chiếu phim đều nghe thấy hết



Những người lớn tuổi ngồi ở bên trong đầu tiên là ngẩn ra, sau đó tất cả đều đứng lên, đỡ nhau, vội vàng rời đi theo lối thoát hiểm



“Minh Duệ Viễn!” Mạnh Tri Ngư cũng ngây ra, cô vốn tưởng là cậu ta ra ngoài đi vệ sinh, ai ngờ mới chớp mắt, ở cửa đã truyền đến tiếng súng.



Cô biết rất rõ trên người Minh Duệ Viễn không có súng, vậy thì người nổ súng nhất định không phải là cậu ta, ngược lại người trúng đạn có thể là cậu ta!



“Xem ra người bạn nhỏ kia của anh quá hung hăng, đã chọc giận đàn em của tôi rồi.” Mộ Kính Nhất không cảm thấy bất ngờ chút nào, cũng không có bất cứ biểu hiện gì đặc biệt, hắn vẫn ngồi yên trên ghế, dửng dưng nói.



“Cái tên điên này! Anh gọi chúng tôi đến đây xem cái phim quỷ quái gì đấy, còn cho người nổ súng...” Mạnh Tri Ngư không màng đến sợ hãi, giơ tay chỉ thẳng vào Mộ Kính Nhất, phẫn nộ hét lớn



Cùng lúc đó, Minh Duệ Viễn cũng đã bị đè chặt trên mặt đất



Máu đỏ tươi chảy ra từ bụng cậu ta, một viên đạn bắn xuyên qua ruột, mất máu nghiêm trọng



Mà ở cách đó không xa cũng có vài vũng máu, trên mặt đất còn có mấy cái phi tiêu hình cánh sao màu bạc rơi ngổn ngang, góc nhọn dính đầy máu.



Minh Duệ Viễn nghiến răng, hung dữ nhìn gã đàn ông mặc âu phục, cũng là tên vừa bắn mình, cười gằn nói: “Mày nên mừng vì chân mày vẫn còn ở trên người, mà không phải bị cắt đứt...” “Hừ, mấy cái phi tiêu kém chất lượng đó mà cũng muốn cắt đứt xương thịt à?”



Gã đàn ông mặc âu phục quay đầu lại nhìn, ống quần của mấy gã vệ sĩ kia đều đã trở nên sẫm lại, bị máu thấm ướt.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom