• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (4 Viewers)

  • chap-441

Chương 442: Tái xuất




79558.png

79558_2.png
Sự thật chứng minh, cho dù là nữ minh tinh trời sinh xinh đẹp thì bị nhốt ở nơi này hơn nửa tháng, cả người cũng bám đầy bụi đất, vô cùng nhếch nhác.



“Đương nhiên là thật rồi, tôi lừa chị làm gì? Có phải bây giờ chị đang vui lắm không? Dù sao Phó Cẩm Hành ly hôn rồi, chị sẽ lại có cơ hội…”



Tiêu Tụng mỉa mai nói.



Chỉ thấy quả nhiên trong mắt Trương Tử Hân hiện lên một tia sáng, giống như lữ khách lạc giữa sa mạc bỗng phát hiện ra một ốc đảo, cả người trở nên hưng phấn.



Nhưng, cô ta lập tức nhớ lại Phó Cẩm Hành đã đối xử với mình như thế nào.



“Anh ấy đã3từng nói tôi là hàng giả, bây giờ hàng thật anh ấy cũng không cần nữa, sao có thể cần một thứ đồ giả như tôi chứ, ha ha...”



Trương Tử Hân liếm đôi môi khô khốc, u ám nở nụ cười.



Lúc mới bị giam ở đây hai ngày, cô ta vừa khóc vừa làm loạn, thậm chí còn đập đầu vào tường, nghĩ rằng chỉ cần làm như vậy thì Tiêu Tụng sẽ tha cho mình.



Mãi cho đến khi toàn thân đều đầy vết thương, Tiêu Tụng vẫn không hề có ý định thả cô ta ra, chỉ càng siết chặt dây trói trên người Trương Tử Hân hơn.



Phạm vi hoạt động nhỏ đi, cho dù cô ta muốn tự sát cũng không2làm được nữa.



Còn chuyện cắn lưỡi tự sát thì không thực tế, Trương Tử Hân cũng không thể hạ quyết tâm được.



Dù sao, cô ta cũng không muốn chết thật.



“Chị thông minh hơn tôi tưởng đấy, nếu chị hồ đồ nghĩ rằng Phó Cẩm Hành còn có thể cần chị, vậy thì thật sự không có thuốc chữa nữa rồi.”



Tiêu Tụng thu lại điện thoại, lạnh lùng nở nụ cười.



Ý định ban đầu của cậu ta chính là nhân cơ hội để chế giễu Trương Tử Hân, tra tấn tâm lý cô ta một phen.



“Rốt cuộc cậu muốn tôi làm như thế nào thì cậu mới có thể thả tôi ra...”



Trương Tử Hân sắp điên rồi, nếu phải tiếp tục ở lại nơi1này, thì cho dù cô ta không chết, cũng sẽ mất nửa cái mạng.



Mặc dù ngày nào Tiêu Tụng cũng đưa đồ ăn nước uống tới, không để cô ta chết đói, nhưng một người làm sao có thể sống trong hầm rượu được?



Nỗi đau khổ này hoàn toàn không có điểm kết thúc, làm cho mỗi một giây đồng hồ đều trở thành giày vò!



“Đừng có gấp, tôi sẽ thả chị ra ngay.” Tiêu Tụng chậm rãi nói.



Trương Tử Hân mở to hai mắt, nhìn cậu ta với vẻ khó tin, hoàn toàn không thể tin được vào tai mình.



Chẳng lẽ ở chỗ này quá lâu, tai cô ta đã có vấn đề rồi à?



Không ngờ Tiêu Tụng lại nói tiếp: “Nhưng1nếu sau khi tôi thả chị ra ngoài, chị dám nói ra chuyện xảy ra ở nơi này, thì cứ đợi sống không bằng chết đi!”



Không cần cậu ta nói, Trương Tử Hân cũng sẽ không đi báo cảnh sát.



Đến lúc đó, bên cảnh sát nhất định sẽ thông báo về vụ án, mình là nhân vật của công chúng, mỗi lời nói mỗi hành động bình thường đều bị phóng đại quá mức, gây ra chú ý.



Nếu như bị người khác biết cô ta bị nhốt trong hầm rượu hơn nửa tháng...



Đừng nói đến sự nghiệp diễn xuất từ nay về sau coi như kết thúc, cho dù muốn tìm một công việc khác có thể nuôi sống gia đình cũng không1phải là một chuyện dễ dàng!



Một bên là tiền đồ và tiền tài, một bên là tìm kiếm chính nghĩa, chỉ cần Trương Tử Hân không ngốc, đương nhiên sẽ biết phải quyết định như thế nào.



“Tôi biết rồi, tôi sẽ không nói ra. Cho dù cậu bảo tôi nói, tôi cũng sẽ không nói.”



Cô ta rất rõ, trong giới giải trí có quá nhiều kẻ tiểu nhân, một khi mình thể hiện ra chút khác thường thì sẽ lộ ra chân tướng ngay.



Huống hồ, chủ động vạch áo cho người xem lưng không phải là tự tìm đường chết sao?



“Tôi thấy chị cũng không quá ngu xuẩn, cho nên tôi cũng tin chị sẽ không nói. Cho dù chị thật sự nói ra, trong tay tôi cũng có ảnh, có video của chị, chị tống tôi vào tù thì tôi cũng sẽ khiến chị thân bại danh liệt.”



Tiêu Tụng nở nụ cười nham hiểm.



Chỉ cần lòng tham danh lợi của người phụ nữ này vẫn mạnh như trước, thậm chí cậu ta không cần giết ả thì vẫn có thể tra tấn ả ta được.



“Rốt cuộc cậu muốn tôi làm gì?”



Trương Tử Hân khàn giọng, cuồng loạn hét lên.



Dù không có gương nhưng cô ta cũng có thể đoán được, nhìn mình bây giờ đáng sợ đến mức nào.



Không tắm rửa, không đánh răng, không chải đầu, toàn thân đã bốc mùi không chịu nổi...



Nhưng ít nhất cô ta vẫn còn sống...



“Rất đơn giản, sau khi cô ra ngoài, hãy nghĩ mọi cách để tiếp cận Phó Cẩm Hành. Bây giờ anh ta đã độc thân rồi, chẳng lẽ cô không muốn tranh thủ vì mình thêm một lần nữa sao?”



Vẻ mặt Tiêu Tụng như cười như không hỏi ngược lại.



Nghe vậy, Trương Tử Hân ngây ra.



Cô ta suy nghĩ một chút, rốt cuộc cũng hiểu vì sao cậu ta phải làm như vậy.



Trương Tử Hân cong khóe miệng, cười: “Cậu đang muốn tỉ lệ gương vỡ lại lành của bọn họ xuống đến thấp nhất phải không? Không có người phụ nữ nào có thể chịu được việc chồng mình vừa mới ly hôn đã thân thiết với người phụ nữ khác, cho dù là thật hay là tin đồn...”



Cô ta tin chắc đây chính là mục đích thật sự của Tiêu Tụng.



“Nếu như tôi là chị, tôi tuyệt đối sẽ không nói mấy lời nhảm nhí này đâu. Tôi sẽ nghĩ cách làm cho mình trông thật rực rỡ, chứ không phải để bị những cộng đồng mạng kia coi như kẻ nghiện ngập, để bọn họ lên mạng mắng chửi nhục mạ mình.”



Tiêu Tụng xem thường, nói.



Xét về kinh nghiệm, lai lịch, Trương Tử Hân được xem là tiền bối của cậu ta, trước khi xảy ra liên tiếp mấy vụ scandal, cũng có một số lượng fan hâm mộ hùng hậu.



Cô ta vốn dĩ có thể thuận lợi đi lên, phát triển tốt, vậy mà lại đi đắc tội với Phó Cẩm Hành, tự chặt đứt tiền đồ của mình không nói, còn kém hơn hẳn những người đến sau mình.



Mỗi một lần xuất hiện tin tức tiêu cực, phản ứng của Trương Tử Hân đều không đủ thông minh, văn phòng làm việc của cô ta cũng chỉ đang nuôi một đám bỏ đi, đến năng lực quan hệ công chúng tối thiểu cũng không làm nổi.



“Sau khi ra ngoài, sẽ có người liên lạc với chị, chị chỉ cần dựa theo mà làm là được.”



Tiêu Tụng đã sắp xếp xong xuôi một người quản lý nổi tiếng đã nghỉ hưu nhiều năm, vì vấn đề kinh tế, đối phương cần dùng tiền gấp, nhưng lại không thể gióng trống khua chiêng mà đi cầu tiền tài, chỉ có thể âm thầm tìm kiếm cơ hội khắp nơi.



Rất trùng hợp, thứ Tiêu Tụng không thiếu nhất chính là tiền.



Vì vậy, cậu ta mới mời vị cao thủ này xuống núi, chuyên tâm hướng dẫn cho Trương Tử Hân.



Nghe thấy tên tuổi vang dội của đối phương, Trương Tử Hân kinh ngạc: “Bà ấy... không phải mười năm trước bà ấy đã gả vào nhà giàu rồi à?”



“Tiểu tam sinh được con trai, thành công chiếm được vị trí vợ cả, mà bà ấy cố gắng nhiều năm cũng chỉ sinh được hai cô con gái, còn bị đuổi ra khỏi nhà. Bây giờ cô đã thấy chưa, gả vào nhà giàu có chỉ là bước đầu tiên trong con đường dài vạn dặm thôi, tuyệt đối không phải là điểm cuối cùng trong đời người.”



Tiêu Tụng từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt trắng bệch, vàng vọt của Trương Tử Hân, như phảng phất nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ kia, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.



Phó Cẩm Hành đã ly hôn với cô rồi, bây giờ cô đang ở đâu?



“Cậu đang cười nhạo tôi một lòng muốn gả cho Phó Cẩm Hành sao? Nếu như tôi nói với cậu, tôi thật sự thích anh ấy...”



Trương Tử Hân đè nén nỗi chua xót trong lồng ngực, cảm thấy mũi nóng lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi nước mắt.



Từ ngày cô ta bước vào giới giải trí thì số phận đã định là không thể tùy tiện yêu đương hẹn hò.



Vì khiến mình trở thành nữ thần quốc dân, Trương Tử Hân cũng đã chịu rất nhiều khổ cực, nhưng cô ta tự nói với mình, chỉ cần cố gắng nhẫn nhịn vài năm là có thể gả cho người đàn ông mình thích rồi.



Kết quả thì sao?



Cô ta đợi mãi đợi mãi, nhưng lại đợi được tin tức Phó Cẩm Hành có vợ có con!



“Vậy không phải là càng hay sao? Theo đuổi anh ta đi, bỏ thuốc anh ta, trói anh ta lên giường, gạo nấu thành cơm, nếu có thể mang thai, không phải càng tốt hơn sao?”



Tiêu Tụng khoanh hai tay trước ngực, dáng vẻ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nhếch khóe miệng lên.



Tình hình trước mắt càng trở nên hỗn loạn, Phó Cẩm Hành càng không thể tái hôn.



Người phụ nữ mà cậu ta không chiếm được thì người khác cũng đừng hòng có được.



Như vậy mới công bằng.



“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ tôi sẽ thả chị đi, tốt nhất chị hãy nhớ kỹ những gì mình vừa nói.”



Tiêu Tụng nhìn đồng hồ, cảm thấy đến lúc rồi, lúc này mới cởi trói cho Trương Tử Hân.



Cô ta thử đứng lên, nhưng ngồi quá lâu, hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống.



Trương Tử Hân theo bản năng muốn giơ tay bắt lấy cánh tay Tiêu Tụng, cậu ta chán ghét lùi về phía sau một bước, cô ta chụp hụt, ngã thẳng xuống đất.



“Đợi đấy.”



Tiêu Tụng nhanh chóng rời đi, không bao lâu sau, một người phụ nữ lớn tuổi, trông dáng vẻ rõ ràng đã quen làm việc nặng xuất hiện trước mặt Trương Tử Hân.



Bà ta rất khỏe, vác cô ta lên người, đi ra khỏi hầm rượu.



Một tiếng sau, người phu nữ lớn tuổi đó tắm rửa cho Trương Tử Hân, rửa sạch toàn bộ cơ thể dơ bẩn của cô ta.



Nói là tắm rửa, không bằng nói là cạo lông cho heo thì đúng hơn. Trương Tử Hân cảm thấy rất xấu hổ, cô ta thử lấy tay che những bộ phân quan trọng trên cơ thể, nhưng người phụ nữ lớn tuổi lại dùng đôi tay lớn nhiều vết chai sần đẩy ra, dùng nước nóng gột rửa nhiều lần.



Tắm rửa trọn vẹn một tiếng, cuối cùng Trương Tử Hân mới trở nên sạch sẽ.



Cô ta thay quần áo, lại ăn một bữa cơm no, lúc này mới ngồi xe đi ra khỏi biệt thự của Tiêu Tụng.



Thì ra mình đã ở nhà Tiêu Tụng nhiều ngày như vậy rồi...



Hai ngày sau, ngay lúc tin tức ly hôn của Phó Cẩm Hành còn chưa hết hot, thì Trương Tử Hân vốn đã biến mất khỏi tầm mắt của công chúng lâu ngày cuối cùng cũng lộ diện.



Cô ta có vẻ gầy đi không ít, nhưng trạng thái tinh thần rất không tệ, cũng may hầu hết các nữ minh tinh đều mỏng như tờ giấy, mọi người không cảm thấy Trương Tử Hân có gì khác biệt lắm.



“Trong khoảng thời gian này, tôi tự cho mình một kỳ nghỉ dài hạn, tập yoga, suy nghĩ, ăn chay, đọc sách, bơi lội... làm tất cả những gì có thể làm cho mình vui vẻ. Về những lời đồn đại kia, tôi không muốn đi giải thích nữa.”



Trương Tử Hân bày ra vài bức tranh trong buổi phỏng vấn trực tiếp của mình, nói là tranh cô ta vẽ gần đây, học lên từ con số không.



Thật ra, đó đều là do người quản lý mới mua lại từ các sinh viên nghệ thuật giúp cô ta, còn đặc biệt chọn những người có trình độ không tốt lắm, để tránh bị lật tẩy.



Ngoài ra, dưới sự hướng dẫn của người quản lý, Trương Tử Hân còn chi ra năm trăm nghìn tệ để mua sách vở cho các em nhỏ vùng khó khăn.



Đây là một hành động tẩy trắng, hiệu quả cũng không tệ.



Càng quan trọng hơn chính là, cộng đồng mạng đều nhao nhao đặt câu hỏi với Trương Tử Hân, là bạn gái tai tiếng của Phó Cẩm Hành, cô ta nhìn nhận chuyện hắn ly hôn thế nào.



Vấn đề này thật ra đúng là y như con dao hai lưỡi, một khi trả lời không tốt, sẽ đắc tội phần lớn cư dân mạng, lại còn đắc tội với cả Phó Cẩm Hành.



Tuy ngoài mặt Trương Tử Hân lộ vẻ khó xử, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: “Hy vọng mọi chuyện của anh Phó đều tốt đẹp, tôi sẽ đứng bên đường cổ vũ, chúc phúc cho những ai đang nỗ lực cố gắng.”



Nhìn có vẻ là câu trả lời kín kẽ, nhưng thật ra là từng câu từng chữ đều được người quản lý nghĩ kỹ từ trước rồi và dạy Trương Tử Hân nói như vậy.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom