Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
4313
Tôi gọi điện cho anh ta.
Sau ba tiếng đổ chuông liền có người nghe, tôi nói: “Anh quen chồng tôi Lương Thành”.
Anh ta nói: “phải”.
Tôi nắm chặt nắm đấm, “những lời lúc đầu anh nói sẽ giúp tôi còn tính không?”.
Anh ta im lặng một lúc: “Vẫn tính”.
Tôi nói: “Tôi muốn gặp anh, anh ở đâu?”.
“Cô cần tôi?”.
Anh ta khẽ nói một tiếng chuẩn bị với người bên cạnh, nói: “Không cần vội, tôi đang ở nước ngoài, tôi sẽ nhanh chóng về nước, trở lại sẽ liên lạc lại với cô”.
Nghe thấy tiếng bíp bíp cúp máy ở đầu bên kia, tôi ngẩn người một lúc.
Buổi tối, tôi đem tất cả mọi chuyện xấu xa của của Lương Thành từ việc lừa dối tôi ngoại tình, chứng cứ cùng em gái tôi thuê phòng ở đảo Bali, tất cả viết thành một bài đăng, còn đính kèm thêm hình ảnh của bọn họ, thêm cả việc em gái tôi đã mang thai, và việc bọn họ chuyển dịch tài sản chung của hai vợ chồng một cách phi pháp, hại chết bố tôi nữa, tìm mười mấy trang mạng hot để đăng bài lên.
Trong khoảng thời gian rất ngắn, số lượng truy cập đã lên tới mấy triệu lượt xem, số lời bình luận cũng hơn mấy chục nghìn, rất nhiều bạn bè trên đó đồng cảm với những gì tôi gặp phải, an ủi tôi, còn có người nguyền rủa Lương Thành và Hàn Mộng, mắng bọn họ là loại người cặn bã tam quan bất chính, bại hoại đạo đức.
Qua vài tiếng đồng hồ, sức nóng vẫn không ngừng tăng lên, có người còn tiết lộ thân phận và ảnh của Lương Thành, nói anh ta chính là người phụ trách đảm nhận dự án bệnh viện thành phố A, sau khi đập tan hình tượng của hắn ta, tôi mừng thầm trong lòng, muốn lợi dụng sức mạnh dư luận để báo thù Lương Thành, nói không chừng còn có thể chặn đứng khoản vay cho dự án bệnh viện của hắn.
Ai ngờ, vui mừng chưa được bao lâu, tôi liền nhận được điện thoại từ bộ phận luật sư tập đoàn Hồng Danh, nói tôi việc tôi đăng bài ở trên mạng đã ảnh hưởng tới lợi ích công ty của bọn họ và hình tượng bên ngoài, yêu cầu tôi mau chóng xóa bài đồng thời đưa ra lời xin lỗi.
Tôi không thế, những gì tôi nói, đưa ra đều là sự thật, không có lấy một câu phóng đại nào, kể cả kiện tụng hay gì cũng được, tôi đã chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, lúc nào cũng có thể hầu tòa.
Tôi cúp điện thoại, cảm thấy bọn họ ai cũng không thể ngăn cản được tôi, bởi vì tôi không có nói dối.
Tôi lại viết thêm một bài nữa, đại khái chính là chuyện giữa tôi và Lương Thành từ lúc yêu cho tới khi kết hôn, những lời anh ta hứa với tôi, sau đó lại đi ngoại tình sau lưng tôi, viết rất cảm động nhằm thu hút sự đồng tình của cộng động mang.
Tôi lại liên hệ với một vài đại V, lúc chuẩn bị đăng lên
Không ngờ bài đăng trước đó của tôi về Lương Thành và Hàn Mộng lại không hiểu sao bị xóa mất, tôi tìm đại V tìm hiểu tình hình, bọn họ cũng không biết.
Chính lúc tôi cảm thấy khó hiểu, bỗng nhiên có một nhân vật của công chúng vô cũng có sức ảnh hường, nói tôi là một kẻ lừa đảo, nói thần kinh của tôi có vấn đề, từng có tiền án về tội đánh người đòi lợi ích, còn nói có ảnh tôi nhiều lần cùng người đàn ông đã có gia đình ra vào quán bar, cuộc sống đời tư phức tạp, từng tham gia các cuộc chơi thác loạn, hất hết nước bẩn lên người tôi!
Sau một hồi mắng chửi, cư dân mạng vừa rồi còn nói giúp tôi đột nhiên quay ra nói tôi không biết xấu hổ, loại đàn bà chỉ biết tiền, còn nói tập đoàn Hồng Danh là tập đoàn có tiếng ở thành phố A, từng gây rất nhiều quỹ từ thiên, tổng giám đốc của bọn họ sao có thể là một tên cặn bã được.
Tôi tức giận ném chuột máy tính đi, nhìn mình sắp thành công, bọn họ là có thể xuất hiện thay đổi trắng đen như vậy.
Tôi nói với chính mình phải thật bình tĩnh, đợi tới khi tôi ổn định lại, mới phát hiện, tấm ảnh bọn họ tìm được đúng là giống y như thật, ngay cả bản thân tôi vừa nhìn qua cũng tin, người phụ nữ đi cùng một người đàn ông xa lạ ra vào quán bar kia chính là tôi, tôi rất tò mò, bọn họ từ đâu có thể tìm được người giống tôi đến vậy?
Tập đoàn Hồng Danh quả thật rất giỏi, có thể đổi đen thành trắng, bài đăng của tôi trong mắt bọn họ lại không đáng một xu, những gì bọn họ tìm được đều là những diễn viên có lượng fan đáng tin cậy, tôi căn bản không thể đấu lại với bọn họ.
Trong đêm khuya yên ắng, nhìn những người trên màn hình đều đang chửi mắng tôi, có người còn gửi cho tôi một vòng hoa, khiến tôi tức điên lên, mạnh tay đóng máy tính lại.
Ngày thứ hai, tôi nhận được đơn khởi tố đến từ tập đoàn Hồng Danh, khởi tố về hành vi bôi nhọ tổng giám đốc Lương Thành của tập đoàn Hồng Danh, nói trong bài viết của tôi sử dụng từ ngữ không đúng, khuếch đại sự thật, đã gây tổn thất 0.02% cố phiếu của tập đoàn Hồng Danh.
Xem xong văn kiện iấy trắng mực đen, tôi liền mơ hồ, giá thị trường của tập đoàn Hồng Danh lên đến cả mấy trăm tỷ đô, cho dù là 0.00001 cố phiếu tôi cũng không bồi thường nổi. Xem ra lần này làm quá rồi, bị vu oan rồi!
Điện thoại trong túi rung lên, tôi nhấc lên xem, là Thẩm Thiêm.
Tôi nhận điện thoại, hỏi: “Anh đang ở đâu?”.
Theo địa chỉ Thẩm Thiên cho tôi, tôi tìm tới khu biệt thự sinh thái, có quản gia mở cửa cho tôi, lịch sự nói: “Thẩm tiên sinh đang ở trong phòng sách lầu hai đợi cô”.
Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ, phía trước cửa sổ sát đất, tôi thấy Thẩm Thiên mặc một bộ vest màu trắng, dáng vẻ toát lên khí chất của một người đàn ông độc thân, nhìn thấy tôi tới, anh ta mới từ từ xoay người lại. Lần này trong con ngươi của anh ta, thần sắc có chút không giống so với trước kia.
“Cô Hà, cô tìm tôi có việc gì vậy?” Anh ta mỉm cười nói.
Tôi cũng không khách sáo, đi thằng vào vấn đề nói: “Thẩm tiên sinh, ở thành phố A này, ngoại trừ anh ra không ai có thể đối đầu với Lương Thành, do vậy, chỉ có anh mới có thể giúp tôi”.
Thẩm Thiên xoay người lại, nhìn tôi một lúc, “Tối qua, cô thua rồi”.
Tôi biết chuyện Thẩm Thiên đang nói tới chính là chuyện trên mạng tối qua, cuối cùng lại bị tập đoàn Hồng Danh đè xuống.
Bắt gặp ánh mắt biết rõ mọi chuyện của Thẩm Thiên, tôi khẽ gật đầu.
Anh ta đặt bút máy trong tay mình xuống “Lẽ ra cô không nên kích động như vậy, bị tập đoàn Hồng Danh kiện đòi bồi thường thiệt hại, nhất định số tiền không nhỏ”.
Ánh mắt Thẩm Thiên gợn sóng đột nhiên trở lên thâm sâu, tới gần tôi, hơi thở nóng rực phả vào trong lỗ tai tôi.
Tôi có thể ngửi thấy mùi nước hoa Cologne tỏa ra trên người anh ta, tôi từ từ xoay người lại, phối hợp với anh ta, cảm thấy ngón tay của anh ta trượt qua xương quai xanh của tôi, cơ thể tôi tê cứng.
Tôi đột nhiên mở miệng, ngậm chặt lấy ngón tay của anh ta, mềm mại như nước “Chỉ cần Thẩm tiên sinh đồng ý giúp tôi, tất cả đều không thành vấn đề”.
Đôi mắt tôi trở lên sâu sắc đầy thù hận nói: “Bọn họ hại chết bố tôi”.
Thẩm Thiên hôn lên cổ tôi, cười nói: “Tập đoàn Hồng Danh không dễ động vào”.
Tôi đáp lại nụ hôn của Thẩm Thiên, đẩy anh ta vào tường, thở hổn hển nói: “Tôi đồng ý trả bằng mọi giá”.
“Tất cả?” anh ta nhìn cơ thể tôi, nụ cười càng thêm sâu.
Ánh mắt tôi bỗng chốc trở lên kiên định: “Đúng, tất cả mọi thứ”.
Thẩm Thiên đỡ lưng tôi, ôm tôi đặt lên bàn sách, mang theo chút mờ ám: “Nếu tôi muốn em thì sao?”.
Anh mắt của anh ta giống như loài báo đang rình con mồi vậy, nhìn trọn vẹn cảnh xuân trước mặt
Cả người tôi nóng lên, trước ánh mắt tràn đầy dục vọng của anh ta, cởi hết toàn bộ quần áo ở trên người xuống.
Đợi cho tới khi không còn một ảnh vải trên người, tôi dùng ngón tay gỡ dây thắt lưng của anh ta từng chút từng chút một, ghé vào tai anh ta nói: “Thẩm tiên sinh muốn tôi, là may mắn của tôi, tôi rất sẵn lòng”.
Đôi mắt ngấn lệ của tôi xen lẫn với sự hận thù đối diện với ánh mắt tràn đầy dục vong của Thẩm Thiên.
Lúc anh ta bế tôi lên dường như có chút do dự, rồi lại giống như hạ quyết tâm, sau đó ôm tôi vào phòng ngủ.
Ánh sáng mờ mờ trong phòng ngủ, mành của mong tung bay trong gió, chiếc giường lớn mềm mại, tôi nằm lên liền giống như nằm trên một cái ổ lún sâu vậy, Thẩm Thiên dưới ánh đèn động tác trêu người tháo cà vạt xuống, lộ ra bộ ngực khỏe khoắn, anh ta đè người xuống, vuốt ve vành tai tôi.
Thẩm Thiên hôn tôi tới mê muội, anh ta tuyệt đối là một cao thủ tình trường, mỗi một chỗ anh ta hôn đều khiến tôi xấu hổ, tới khi anh ta từ từ rạng chân tôi ra, chầm chậm tiến vào, tôi vội vàng ôm lấy anh ta, bất giác rên lên một tiếng.
“Sao thế?” Thẩm Thiên cắn vành tai tôi, là cảm giác trước nay tôi chưa từng có, “Thích không?”.
Cơ thể tôi một chút cùng không chống cự lại anh ta, ngược lại còn phối hợp ăn ý với Thẩm Thiên, tôi nhanh chóng quên đi hết tất cả mọi thứ, đắm chìm trong sự hưởng thụ này, quên đi tất cả.
……
Sáng sớm ngày thứ hai, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu lên ga giường trắng muốt, tôi mơ hồ mở mắt, chỉ cảm thân toàn thân đau nhức, trong trí nhớ của tôi, hai chúng tôi hình như làm chuyện ấy cả đêm, từ ghế sô pha, cạnh cửa sổ, nhà tắm đều có cảnh tượng hoan hỉ của chúng tôi, cảnh tượng tối hôm qua chợt hiện ra trong đầu tôi, khiến cả mặt tôi đỏ bừng.
Lúc tôi dùng tay che mắt, nhìn thấy Thẩm Thiên vừa tắm xong đi từ nhà tắm ra, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, mái tóc vẫn còn ướt, từng giọt nước rơi xuống.
Tim tôi đập rất nhanh, không dám nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Thiên.
“Tối qua em ngủ ngon không?” Thẩm Thiên chống hai tay xuống giường, vẻ mặt mờ ám nhìn tôi.
Tôi úp úp mở mở một lúc nói tối qua không tài nào ngủ được, Thẩm Thiên nhìn bộ dạng lúng túng của tôi, dùng ngóc tay giữ chặt cằm của tôi, ép tôi phải nhìn thẳng vào anh ta.
Đôi mắt thâm sâu lộ lên một nụ cười xấu xa, nói: “Anh nói là ngủ kiểu kia kìa”.
Thẩm Thiên nhếch môi, tôi càng thêm xấu hổ, nhưng nhìn anh ấy chưa muốn buông tha, tôi xấu hổ gật đầu một cái nói ừ, thấy Thẩm Thiên vẫn tiếp tục trêu trọc tôi, tôi đẩy anh ra nói: “Vừa nãy em nghe thấy trợ lý của anh gọi điện tới nói hôm nay anh có một cuộc họp quan trọng, anh không tham gia sao?”.
Tôi tỉ mỉ giúp Thẩm Thiên mặc quần áo, thắt lại cà vạt, lúc anh ấy ra cửa nói với tôi: “Em không được đi đâu hết, chờ anh về”.
Nghe trợ lý của Thẩm Thiên nói, nội dung cuộc họp lần này của bọn họ hình như có liên quan tới Lương Thành.
Buổi tối, tôi nằm trên ghế sô pha, xem kênh tài chính kinh tế, người dẫn chương trình lời lẽ đanh thép nói: “Trưa hôm nay, tổng giám đốc của tập đoàn Hồng Danh Lương Thành vì sử dụng bất hợp phát nguồn vốn nên hạng mục bệnh viện đã bị đình chỉ xây dựng để tiến hành điều tra.
Tôi bỗng ngồi dậy, xác định là tập đoàn Hồng Danh, là Lương Thành, tay tôi đột nhiên nắm chặt lại.
Bởi tôi biết, hai năm trở lại đây, Lương Thành đem toàn bộ tâm tư tiền của đặt vào dự án bệnh viện này, bây giờ bị đình chỉ liền đình chỉ như vậy, chắc chắn là một tổn thất rất lớn.
Chỉ dựa vào địa vị của Lương Thành ở thành phố A, hạng mục của hắn không phải người bình thường có thể kêu dừng là dừng được, bây giờ lại bị nắm chứng cứ như vậy, liệu ai có khả năng lớn đến vậy có thể ngăn chặn được lợi ích của tập đoàn Hồng Danh, tôi nghĩ chắc chắn là Thẩm Thiên không sai.
Tôi hiểu rõ Thẩm Thiên, anh ấy nắm trong tay tập đoàn thực lực còn lớn mạnh hơn cả Hồng Danh.
Không ngờ, Thẩm Thiên lại hành động nhanh đến vậy, việc tối qua mới đồng ý với tôi xong, vậy mà chiều nay đã ra tay rồi.
Đang suy nghĩ, điện thoại của tôi bỗng vang lên, hiện ra một dãy số lạ.
Tôi gọi điện cho anh ta.
Sau ba tiếng đổ chuông liền có người nghe, tôi nói: “Anh quen chồng tôi Lương Thành”.
Anh ta nói: “phải”.
Tôi nắm chặt nắm đấm, “những lời lúc đầu anh nói sẽ giúp tôi còn tính không?”.
Anh ta im lặng một lúc: “Vẫn tính”.
Tôi nói: “Tôi muốn gặp anh, anh ở đâu?”.
“Cô cần tôi?”.
Anh ta khẽ nói một tiếng chuẩn bị với người bên cạnh, nói: “Không cần vội, tôi đang ở nước ngoài, tôi sẽ nhanh chóng về nước, trở lại sẽ liên lạc lại với cô”.
Nghe thấy tiếng bíp bíp cúp máy ở đầu bên kia, tôi ngẩn người một lúc.
Buổi tối, tôi đem tất cả mọi chuyện xấu xa của của Lương Thành từ việc lừa dối tôi ngoại tình, chứng cứ cùng em gái tôi thuê phòng ở đảo Bali, tất cả viết thành một bài đăng, còn đính kèm thêm hình ảnh của bọn họ, thêm cả việc em gái tôi đã mang thai, và việc bọn họ chuyển dịch tài sản chung của hai vợ chồng một cách phi pháp, hại chết bố tôi nữa, tìm mười mấy trang mạng hot để đăng bài lên.
Trong khoảng thời gian rất ngắn, số lượng truy cập đã lên tới mấy triệu lượt xem, số lời bình luận cũng hơn mấy chục nghìn, rất nhiều bạn bè trên đó đồng cảm với những gì tôi gặp phải, an ủi tôi, còn có người nguyền rủa Lương Thành và Hàn Mộng, mắng bọn họ là loại người cặn bã tam quan bất chính, bại hoại đạo đức.
Qua vài tiếng đồng hồ, sức nóng vẫn không ngừng tăng lên, có người còn tiết lộ thân phận và ảnh của Lương Thành, nói anh ta chính là người phụ trách đảm nhận dự án bệnh viện thành phố A, sau khi đập tan hình tượng của hắn ta, tôi mừng thầm trong lòng, muốn lợi dụng sức mạnh dư luận để báo thù Lương Thành, nói không chừng còn có thể chặn đứng khoản vay cho dự án bệnh viện của hắn.
Ai ngờ, vui mừng chưa được bao lâu, tôi liền nhận được điện thoại từ bộ phận luật sư tập đoàn Hồng Danh, nói tôi việc tôi đăng bài ở trên mạng đã ảnh hưởng tới lợi ích công ty của bọn họ và hình tượng bên ngoài, yêu cầu tôi mau chóng xóa bài đồng thời đưa ra lời xin lỗi.
Tôi không thế, những gì tôi nói, đưa ra đều là sự thật, không có lấy một câu phóng đại nào, kể cả kiện tụng hay gì cũng được, tôi đã chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, lúc nào cũng có thể hầu tòa.
Tôi cúp điện thoại, cảm thấy bọn họ ai cũng không thể ngăn cản được tôi, bởi vì tôi không có nói dối.
Tôi lại viết thêm một bài nữa, đại khái chính là chuyện giữa tôi và Lương Thành từ lúc yêu cho tới khi kết hôn, những lời anh ta hứa với tôi, sau đó lại đi ngoại tình sau lưng tôi, viết rất cảm động nhằm thu hút sự đồng tình của cộng động mang.
Tôi lại liên hệ với một vài đại V, lúc chuẩn bị đăng lên
Không ngờ bài đăng trước đó của tôi về Lương Thành và Hàn Mộng lại không hiểu sao bị xóa mất, tôi tìm đại V tìm hiểu tình hình, bọn họ cũng không biết.
Chính lúc tôi cảm thấy khó hiểu, bỗng nhiên có một nhân vật của công chúng vô cũng có sức ảnh hường, nói tôi là một kẻ lừa đảo, nói thần kinh của tôi có vấn đề, từng có tiền án về tội đánh người đòi lợi ích, còn nói có ảnh tôi nhiều lần cùng người đàn ông đã có gia đình ra vào quán bar, cuộc sống đời tư phức tạp, từng tham gia các cuộc chơi thác loạn, hất hết nước bẩn lên người tôi!
Sau một hồi mắng chửi, cư dân mạng vừa rồi còn nói giúp tôi đột nhiên quay ra nói tôi không biết xấu hổ, loại đàn bà chỉ biết tiền, còn nói tập đoàn Hồng Danh là tập đoàn có tiếng ở thành phố A, từng gây rất nhiều quỹ từ thiên, tổng giám đốc của bọn họ sao có thể là một tên cặn bã được.
Tôi tức giận ném chuột máy tính đi, nhìn mình sắp thành công, bọn họ là có thể xuất hiện thay đổi trắng đen như vậy.
Tôi nói với chính mình phải thật bình tĩnh, đợi tới khi tôi ổn định lại, mới phát hiện, tấm ảnh bọn họ tìm được đúng là giống y như thật, ngay cả bản thân tôi vừa nhìn qua cũng tin, người phụ nữ đi cùng một người đàn ông xa lạ ra vào quán bar kia chính là tôi, tôi rất tò mò, bọn họ từ đâu có thể tìm được người giống tôi đến vậy?
Tập đoàn Hồng Danh quả thật rất giỏi, có thể đổi đen thành trắng, bài đăng của tôi trong mắt bọn họ lại không đáng một xu, những gì bọn họ tìm được đều là những diễn viên có lượng fan đáng tin cậy, tôi căn bản không thể đấu lại với bọn họ.
Trong đêm khuya yên ắng, nhìn những người trên màn hình đều đang chửi mắng tôi, có người còn gửi cho tôi một vòng hoa, khiến tôi tức điên lên, mạnh tay đóng máy tính lại.
Ngày thứ hai, tôi nhận được đơn khởi tố đến từ tập đoàn Hồng Danh, khởi tố về hành vi bôi nhọ tổng giám đốc Lương Thành của tập đoàn Hồng Danh, nói trong bài viết của tôi sử dụng từ ngữ không đúng, khuếch đại sự thật, đã gây tổn thất 0.02% cố phiếu của tập đoàn Hồng Danh.
Xem xong văn kiện iấy trắng mực đen, tôi liền mơ hồ, giá thị trường của tập đoàn Hồng Danh lên đến cả mấy trăm tỷ đô, cho dù là 0.00001 cố phiếu tôi cũng không bồi thường nổi. Xem ra lần này làm quá rồi, bị vu oan rồi!
Điện thoại trong túi rung lên, tôi nhấc lên xem, là Thẩm Thiêm.
Tôi nhận điện thoại, hỏi: “Anh đang ở đâu?”.
Theo địa chỉ Thẩm Thiên cho tôi, tôi tìm tới khu biệt thự sinh thái, có quản gia mở cửa cho tôi, lịch sự nói: “Thẩm tiên sinh đang ở trong phòng sách lầu hai đợi cô”.
Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ, phía trước cửa sổ sát đất, tôi thấy Thẩm Thiên mặc một bộ vest màu trắng, dáng vẻ toát lên khí chất của một người đàn ông độc thân, nhìn thấy tôi tới, anh ta mới từ từ xoay người lại. Lần này trong con ngươi của anh ta, thần sắc có chút không giống so với trước kia.
“Cô Hà, cô tìm tôi có việc gì vậy?” Anh ta mỉm cười nói.
Tôi cũng không khách sáo, đi thằng vào vấn đề nói: “Thẩm tiên sinh, ở thành phố A này, ngoại trừ anh ra không ai có thể đối đầu với Lương Thành, do vậy, chỉ có anh mới có thể giúp tôi”.
Thẩm Thiên xoay người lại, nhìn tôi một lúc, “Tối qua, cô thua rồi”.
Tôi biết chuyện Thẩm Thiên đang nói tới chính là chuyện trên mạng tối qua, cuối cùng lại bị tập đoàn Hồng Danh đè xuống.
Bắt gặp ánh mắt biết rõ mọi chuyện của Thẩm Thiên, tôi khẽ gật đầu.
Anh ta đặt bút máy trong tay mình xuống “Lẽ ra cô không nên kích động như vậy, bị tập đoàn Hồng Danh kiện đòi bồi thường thiệt hại, nhất định số tiền không nhỏ”.
Ánh mắt Thẩm Thiên gợn sóng đột nhiên trở lên thâm sâu, tới gần tôi, hơi thở nóng rực phả vào trong lỗ tai tôi.
Tôi có thể ngửi thấy mùi nước hoa Cologne tỏa ra trên người anh ta, tôi từ từ xoay người lại, phối hợp với anh ta, cảm thấy ngón tay của anh ta trượt qua xương quai xanh của tôi, cơ thể tôi tê cứng.
Tôi đột nhiên mở miệng, ngậm chặt lấy ngón tay của anh ta, mềm mại như nước “Chỉ cần Thẩm tiên sinh đồng ý giúp tôi, tất cả đều không thành vấn đề”.
Đôi mắt tôi trở lên sâu sắc đầy thù hận nói: “Bọn họ hại chết bố tôi”.
Thẩm Thiên hôn lên cổ tôi, cười nói: “Tập đoàn Hồng Danh không dễ động vào”.
Tôi đáp lại nụ hôn của Thẩm Thiên, đẩy anh ta vào tường, thở hổn hển nói: “Tôi đồng ý trả bằng mọi giá”.
“Tất cả?” anh ta nhìn cơ thể tôi, nụ cười càng thêm sâu.
Ánh mắt tôi bỗng chốc trở lên kiên định: “Đúng, tất cả mọi thứ”.
Thẩm Thiên đỡ lưng tôi, ôm tôi đặt lên bàn sách, mang theo chút mờ ám: “Nếu tôi muốn em thì sao?”.
Anh mắt của anh ta giống như loài báo đang rình con mồi vậy, nhìn trọn vẹn cảnh xuân trước mặt
Cả người tôi nóng lên, trước ánh mắt tràn đầy dục vọng của anh ta, cởi hết toàn bộ quần áo ở trên người xuống.
Đợi cho tới khi không còn một ảnh vải trên người, tôi dùng ngón tay gỡ dây thắt lưng của anh ta từng chút từng chút một, ghé vào tai anh ta nói: “Thẩm tiên sinh muốn tôi, là may mắn của tôi, tôi rất sẵn lòng”.
Đôi mắt ngấn lệ của tôi xen lẫn với sự hận thù đối diện với ánh mắt tràn đầy dục vong của Thẩm Thiên.
Lúc anh ta bế tôi lên dường như có chút do dự, rồi lại giống như hạ quyết tâm, sau đó ôm tôi vào phòng ngủ.
Ánh sáng mờ mờ trong phòng ngủ, mành của mong tung bay trong gió, chiếc giường lớn mềm mại, tôi nằm lên liền giống như nằm trên một cái ổ lún sâu vậy, Thẩm Thiên dưới ánh đèn động tác trêu người tháo cà vạt xuống, lộ ra bộ ngực khỏe khoắn, anh ta đè người xuống, vuốt ve vành tai tôi.
Thẩm Thiên hôn tôi tới mê muội, anh ta tuyệt đối là một cao thủ tình trường, mỗi một chỗ anh ta hôn đều khiến tôi xấu hổ, tới khi anh ta từ từ rạng chân tôi ra, chầm chậm tiến vào, tôi vội vàng ôm lấy anh ta, bất giác rên lên một tiếng.
“Sao thế?” Thẩm Thiên cắn vành tai tôi, là cảm giác trước nay tôi chưa từng có, “Thích không?”.
Cơ thể tôi một chút cùng không chống cự lại anh ta, ngược lại còn phối hợp ăn ý với Thẩm Thiên, tôi nhanh chóng quên đi hết tất cả mọi thứ, đắm chìm trong sự hưởng thụ này, quên đi tất cả.
……
Sáng sớm ngày thứ hai, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu lên ga giường trắng muốt, tôi mơ hồ mở mắt, chỉ cảm thân toàn thân đau nhức, trong trí nhớ của tôi, hai chúng tôi hình như làm chuyện ấy cả đêm, từ ghế sô pha, cạnh cửa sổ, nhà tắm đều có cảnh tượng hoan hỉ của chúng tôi, cảnh tượng tối hôm qua chợt hiện ra trong đầu tôi, khiến cả mặt tôi đỏ bừng.
Lúc tôi dùng tay che mắt, nhìn thấy Thẩm Thiên vừa tắm xong đi từ nhà tắm ra, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, mái tóc vẫn còn ướt, từng giọt nước rơi xuống.
Tim tôi đập rất nhanh, không dám nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Thiên.
“Tối qua em ngủ ngon không?” Thẩm Thiên chống hai tay xuống giường, vẻ mặt mờ ám nhìn tôi.
Tôi úp úp mở mở một lúc nói tối qua không tài nào ngủ được, Thẩm Thiên nhìn bộ dạng lúng túng của tôi, dùng ngóc tay giữ chặt cằm của tôi, ép tôi phải nhìn thẳng vào anh ta.
Đôi mắt thâm sâu lộ lên một nụ cười xấu xa, nói: “Anh nói là ngủ kiểu kia kìa”.
Thẩm Thiên nhếch môi, tôi càng thêm xấu hổ, nhưng nhìn anh ấy chưa muốn buông tha, tôi xấu hổ gật đầu một cái nói ừ, thấy Thẩm Thiên vẫn tiếp tục trêu trọc tôi, tôi đẩy anh ra nói: “Vừa nãy em nghe thấy trợ lý của anh gọi điện tới nói hôm nay anh có một cuộc họp quan trọng, anh không tham gia sao?”.
Tôi tỉ mỉ giúp Thẩm Thiên mặc quần áo, thắt lại cà vạt, lúc anh ấy ra cửa nói với tôi: “Em không được đi đâu hết, chờ anh về”.
Nghe trợ lý của Thẩm Thiên nói, nội dung cuộc họp lần này của bọn họ hình như có liên quan tới Lương Thành.
Buổi tối, tôi nằm trên ghế sô pha, xem kênh tài chính kinh tế, người dẫn chương trình lời lẽ đanh thép nói: “Trưa hôm nay, tổng giám đốc của tập đoàn Hồng Danh Lương Thành vì sử dụng bất hợp phát nguồn vốn nên hạng mục bệnh viện đã bị đình chỉ xây dựng để tiến hành điều tra.
Tôi bỗng ngồi dậy, xác định là tập đoàn Hồng Danh, là Lương Thành, tay tôi đột nhiên nắm chặt lại.
Bởi tôi biết, hai năm trở lại đây, Lương Thành đem toàn bộ tâm tư tiền của đặt vào dự án bệnh viện này, bây giờ bị đình chỉ liền đình chỉ như vậy, chắc chắn là một tổn thất rất lớn.
Chỉ dựa vào địa vị của Lương Thành ở thành phố A, hạng mục của hắn không phải người bình thường có thể kêu dừng là dừng được, bây giờ lại bị nắm chứng cứ như vậy, liệu ai có khả năng lớn đến vậy có thể ngăn chặn được lợi ích của tập đoàn Hồng Danh, tôi nghĩ chắc chắn là Thẩm Thiên không sai.
Tôi hiểu rõ Thẩm Thiên, anh ấy nắm trong tay tập đoàn thực lực còn lớn mạnh hơn cả Hồng Danh.
Không ngờ, Thẩm Thiên lại hành động nhanh đến vậy, việc tối qua mới đồng ý với tôi xong, vậy mà chiều nay đã ra tay rồi.
Đang suy nghĩ, điện thoại của tôi bỗng vang lên, hiện ra một dãy số lạ.
Bình luận facebook