Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 163
44163
Vu Thức vy nhìn thấy Điểm Thúy khinh thường mà nhìn Chu Lâm Huyên như vậy, không nhịn được mà mỉm cười, nói với Chu Lâm Huyên: “Phu nhân lại đùa rồi, mời ngồi”
Theo lý mà nói, Vu Thức Vy nên gọi Chu Lâm Huyên là mẫu thân, chỉ là nàng quả thật thốt lên hai từ ấy không được, bởi vì Chu Lâm Huyên chỉ lớn hơn nàng có hai tuổi, hơn nữa bản thân lại là trùng sinh, nếu so về tuổi trong tâm hồn, thì nàng đáng làm tổ mẫu của Chu Lâm Huyên rồi, gọi nàng ta là mẫu thân? Sao có thể mở miệng kia chứ…….
Chu Lâm Huyên cũng không cùng nàn so đo quá nhiều, bởi vì nàng cũng nghe không nổi Vu Thức Vy gọi nàng ta là mẫu thân, một người chỉ nhỏ hơn nàng ta hai tuổi lại gọi nàng ta là mẫu thân, làm như nàng ta già lắm vậy, nàng không muốn nghe hai từ đó một chút nào…..
Cho nên nội tâm của cả hai người đều cự tuyệt điều này, âm thầm chọn lựa xem như không hay không biết, cho dù có người ngoài, cũng không ảnh hưởng gì, Vu Thức Vy là công chúa, thân phận tôn quý, cho dù không từ hạ thấp thân phận, cũng không có người dám chỉ trích việc này.
Chu Lâm Huyên sau khi ngồi xuống, liền nhìn thoáng qua Ngọc Trúc phía sau lưng, cười nói: “Công chúa, hôm nay ta có làm một chút phục linh cao, mỗi viện đều đưa đến một ít, công chúa cũng nếm thữ xem”
Ngọc Trúc liền đem hộp gấm trong tay đặt lên bàn, từ bên trong lấy ra một đĩa phục linh cao được chế biến một cách tinh xảo đưa đến trước mặt Vu Thức Vy, mùi hương của phục linh cao nồng đậm bỗng chốc xộc vào mũi, khiến người khác không nhịn được mà muốn lập tức nếm thữ.
“Công chúa, mời nếm thữ” Ngọc Trúc cung kính nói.
Vu Thức Vy gật gật đầu, sau đó liền hướng ánh mắt về đĩa phục linh cao ở trước mặt, đáy mặt hiện lên một nụ cười khinh thường, nếu như nàng đoàn không sai, đây chính là đệ tứ dẫn trong “Lục dẫn chi độc”
Lục dẫn chi độc, mỗi vị đều không giống nhau, chỉ cần qua bảy ngày, kịch độc xuyên tâm.
Đệ nhất dẫn là Huyết bồ đề nàng dùng vào mấy ngày trước, đệ nhị dẫn là chút ít thạch tín được cho vào trong bữa ăn của nàng vào ngày trước, đệ tam dẫn chính là Tuyết cáp trúc (1) mà Ngọc Trúc vừa đưa đến vào hôm qua, nói là Tuyết cáp thực chất là dùng thịt cóc độc thay thế.
Ở kiếp trước, Lục An, cũng chính là tổng quan thái giám hiện tại, tay sai đắc lực bên cạnh Hoàng thượng, chính là bởi vì trúng loại độc này mà chết. Lúc đó mọi người ai cũng cho rằng hắn ta vì quá thương tâm, muốn đi theo Tiên đế, nhưng thực sự không phải là như vậy, nguyên nhân thực sự chính là bởi vì độc phát, kịch độc xuyên tâm mà chết.
Viện Trưởng viện thái y đương thời, cũng chính là sư phụ của nàng – Lưu thái y, đã từng âm thầm nhắc nhỏ nàng về việc này, chỉ là lúc đó nàng không hề để ý mà thôi.
Hơn nữa, loại độc này tuy rằng cực độc, nhưng lại không khó giải, chỉ cần mỗi ngày giải một loại độc, liền có thể ngăn cản kịch độc hình thành.
Người bình thường trúng phải loại độc này mà chết, chẳng qua là không hề chú ý, cho nên cho đến lúc độc phát mà chết cũng không hiểu nguyên nhân là gì. Dù sao thì cũng không ai nghĩ đến những món ăn bình thường hằng ngày, lại có thể biến thành kịch độc.
Nếu như nàng chưa bao giờ nghe nói đến về “Lục dẫn chi độc” này, lúc này đây đã trúng phải kế của Chu Lâm Huyên.
Đúng là, đáng sợ nhất là dẫn sói vào nhà…….
Trong lúc Vu Thức Vy thất thần, Chu Lâm Huyên đã cầm lên một miếng Phục Linh cao mà đưa đến trước mặt nàng, chăm chú mà nhìn nàng: “Công chúa, mời dùng”
Vu Thức Vy mỉm cười nhận lấy Phục Linh Cao từ tay Chu Lâm Huyên, không chút do dự liền cắn một miếng, ăn xong, không nhịn được mà khen ngợi: “Phu nhân quả là khéo tay, là phụ thân của ta quả là có phúc rồi”
Chu Lâm Huyên thấy Vu Thức Vy tán dương mình như vậy, khuôn mặt bỗng tỏ ra e thẹn mà nói: “Công chúa quá lời rồi, ở đây vẫn còn rất nhiều, công chúa mời dùng thêm”
Vu Thức Vy thuận theo lời nàng ta, liền lấy thêm một miếng tiếp tục dùng.
Chu Lâm Huyên nhìn thấy nàng không chút nghi ngờ, cảm giác thấp thỏm cũng dần tan biến, liền đứng dậy nói: “Công chúa cũng là dùng điểm tâm rồi, vậy thì ta cũng quay về Quan Cảnh Viên, còn phải chuẩn bị một số việc mấy ngày nữa đến Đoan Vương phủ, còn mấy ngày nữa tiểu thế tử đã được một trăm ngày, lão gia phân phó, nhất định phải chuẩn bị long trọng một chút”
“Vậy không tiếp tục lưu giữ phu nhân nữa, di mẫu là ta, xem là cũng phải bắt đầu chuẩn bị rồi”
Sau khi Chu Lâm Huyên rời đi, Điểm Thúy liền đem Thiên Sơn tuyết liên giải được bách độc đưa đến tay Vu Thức Vy: “Tiểu thư, mau dùng”
Vu Thức Vy nhận lấy, lại nghe thấy Điểm Thúy nói: “Tiểu Thư, nô tỳ chính là không hiểu, người đã biết Chu Lâm Huyên hạ độc người, tại sao lại không vạch trần ả ta? Nô tỳ nhìn thấy ả liền muốn đến đánh cho ả một trận”
Vu Thức Vy một bên dùng Thiên Sơn Tuyết Liên, một bên nói: “Ngươi nói là mèo vờn chuột thú vị? hay là chuột vờn mèo thú vị hơn?”
Điểm Thúy bỗng ngây người ra, có chút không hiểu mà nói: “Tiểu thư đang nói gì, sao nô tỳ không hiểu gì cả?”
Hàm Yên từ bên ngoài đi vào, tiếp lời nói: “Ngươi đúng là nha đầu ngốc, tiểu thư là chuột, muốn vờn Chu Lâm Huyên, kẻ đang tự cho mình là mèo kia kìa”
Vu Thức Vy tâm tình vô cùng tốt mà nói: “Chẳng lẽ các ngươi không muốn nhìn thấy bộ dạng kinh hãi của nàng ta ba ngày sau vẫn chưa nhìn thấy ta chết sao?
“Cái này….” Điểm Thúy bỗng nhiên hiểu ra vấn đề: “Hóa ra là tiểu thư đang muốn chơi đùa một chút với ả ta”
Hàm Yên lấy tay chọc vào đầu nàng ta: “Tất nhiên rồi, muốn đả kích một người, không nhất định phải giết chết người đó, mà là từng bước từng bước nhìn kẻ đó suy bại, đó mới là lạc thú lớn nhất”
Vu Thức Vy cầm lên hạnh hoa, tiếp tục cắm vào bình, thản nhiên nói: “Hậu viện nhàm chán như vậy, không tìm người chơi đùa một chút, cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán hơn rất nhiều, có đúng không? Hàm Yên, ta giao cho ngươi đi tìm tỳ nữ thân cận của Vương thị năm đó, đã tìm được chưa?”
Hàm Yên cung kính nói: “Hồi bẩm tiểu thư, vẫn chưa tìm được, nhưng người của chúng ta lại phát hiện ra một việc khác, Lan Hương cung nữ thân cận của Hoàng hậu, tối hôm qua đã lén lút đến Đoan vương phủ, không phải gặp Thượng Quan Diệp, mà là đi đến tìm Vu Vinh Hoa”
“Vu Vinh Hoa?” Mi tâm của Vu Thức Vy khẽ chau lại, Hoàng hậu không phải ở Dương châu sao? Cung nữ của bà ta sao lại lén lút đến thăm Vu Vinh Hoa chứ? Lẽ nào hoàng hậu trước khi đi đã lưu lại lời gì cho Vu Vinh Hoa?
Hoàng hậu tại sao lại hậu đãi Vu Vinh Hoa như vậy? Theo lý mà nói việc này vốn không thể nào xảy ra, bởi vì lúc Đường thục phi vẫn còn tại vị, cục diện của cả hai người đều hoàn toàn đối lập, Thượng Quan Diệp và Thái tử cũng là thủy hỏa bất dung, Vu Vinh Hoa lại là cháu gái của Đường thục phi, Đường Thục phi đối tốt với ả ta là lẽ thường, nhưng hoàng hậu cũng đối tốt với ả ta như vậy, đúng là khiến người khác không tài nào hiểu được, lẽ nào giữa hai kẻ đó có quan hệ gì mà nàng không biết?
“Đợi đến khi Tiểu Thế Tử qua xong một trăm ngày, ta muốn gặp mặt Phí ma ma, ngoài ra, ra lệnh cho Lưu ma ma tại Vân Hương Lầu đồn thổi một chút tin tức về việc hoàng tử thiên gia thua cược lại không chung cược, đồn thổi càng tệ hại càng tốt, tốt nhất là tìm một số người đến vương phủ quấy rối một chút….”
Ngày thứ hai, Thượng Quan Trị vừa bước ra cửa liền rơi vào hố do bá tánh đào, bị dọa đến xanh mặt, quay đầu liền lập tức tìm đến biểu ca Công Tôn Vị mượn một nghìn vạn lượng hoàng kim, ngoan ngoãn mà đưa vào ngân khố của Vu Thức Vy.
Còn Lễ vương Thượng Quan Lăng cùng lục hoàng tử Thượng Quan Phi vẫn duy trì thái độ “Ta không chung cược ngươi làm gì được ta?”. Những lời đồn trong kinh thành ngày càng tệ hại, mọi người đều nói người của Hoàng gia thua cược nhưng không chung cược, đúng là loại hạ lưu vô liêm sỉ, có bá tánh còn tụ tập trước cửa phủ của Thượng Quan Lăng, liên tục ném đồ ăn thừa, trứng thối vào trước cửa vương phủ của Lễ Vương, khiến thủ phủ của Lễ Vương như một bãi rác.
Còn Lục hoàng tử thì tiếp tục nấp trong cung, không ai dám tiền vào trong mà làm gì hắn, những mấy ngày nay trôi qua cũng không chút nào yên thân, thân mẫu Lệ Tần phạt hắn phải quỳ trong phòng mình mà ăn năn xám hối, không được bước ra ngoài nửa bước.
Đức phi thân mẫu của Thượng Quan Lăng đến gặp Lệ tần, hai người ngồi đối mặt nhau, một bộ dạng tỷ muội tình thâm, nhưng thật sự thì chẳng ai có ý tốt gì. Cuối cùng, sau một hồi hàn huyên tâm sự, Đức phi cũng nói rõ lý do mình đến đây: “Lệ tần muội muội, lẽ nào cứ để mặc ả Vu Thức Vy đó ức hiếp hài tử của chúng ta mà không cho ả một bài học sao?”
Lệ Tần thở dài, ưu thương nói: “Hoàng thượng cũng đã tỏ rõ thái độ sẽ không quản đến việc này, mẫu gia (2) ta chỉ là một tri phủ nhỏ nhoi, làm sao có nhiều hoàng kim như vậy để trả nợ chứ?”
Đức Phi cũng thở dài một tiếng: “Mẫu gia ta tuy rằng kinh thương, nhưng suy cho cùng cũng không thể có nhiều ngân lượng như vậy, sao có thể so được với Huệ phi, mẫu gia là thiên hạ đệ nhất phú hào Công Tôn gia, trong mắt chúng ta là núi vàng núi bạc, đối với công tôn gia chẳng qua chỉ là cửu ngưu nhất mao.
“Hài….,” Hai người đồng thời thở dài một tiếng.
Hồi lâu, Đức phi cắn chặt răng nói: “Lệ Tần muội muội, hay là chúng ta đánh cược một phen?”
Lệ Tần sắc mặt không đổi: “Tỷ tỷ, ý của người là….?”
“Ngày mốt chính là trăm ngày của Tiểu Thế Tử, chúng ta không bằng nhân cơ hội này, giải quyết ả Vu Thức Vy đó, chỉ cần ả ta không còn tồn tại trên thế gian này, món nợ này cũng coi như không tồn tại.”
Lệ Tần có chút khẩn trương nói: “Có thể như vậy thật sao? Chúng ta đang nợ ngân lượng Vu Thức Vy, ả ta bỗng nhiên chết đi như vậy, Lễ vương cùng Phi nhi lập tức sẽ rơi vào vòng tình nghi”
Đức Phi cười một cách âm hiểm: “Tất nhiên, chúng ta cũng phải chuẩn bị một chút, khiến tất cả mọi người đều không thể đổ việc này lên người của Lăng nhi cùng Phi nhi được”
Chớp mắt liền đến trăm ngày của Tiểu Thế Tử, từ sáng sớm, Chu Lâm Huyên đã sai người đưa thức ăn đến phòng Vu Thức Vy, một chén Mục thư trúc (3), đệ dẫn cuối cùng, chỉ cần ngày hôm nay nàng ta uống rượu, không còn nghi ngờ gì chỉ có con đường chết!
Vu Thức Vy vẫn như những lần trước, ngay trước mặt Ngọc Trúc mà dùng hết chén Mục Thư trúc, đợi Ngọc Trúc rời đi liền dùng Tuyết Liên để giải độc.
Hàm Yên cùng Điểm Thúy sau khi giúp Vu Thức Vy điểm trang xong, liền đem lễ vật cho Tiểu Thế Tử để lên xe ngựa. Chu Lâm Huyên, La thị cùng những người khác cũng đã chuẩn bị xong, liền cùng nhau đi đến Đoan Vương phủ.
Lần mãn nguyệt(4) trước của Tiểu Thế Tử do bị nhiễm phải ôn dịch, hoàn toàn không có tổ chức gì, cho nên yến tiệc một trăm ngày lần này vô cùng long trọng.
Xe ngựa “Lộc cộc” một đường, cuối cùng cũng đến trước Đoan Vương phủ.
(1) Cháo sò
(2) Nhà mẹ
(3) Cháo củ sắn
(4) Đầy tháng
Vu Thức vy nhìn thấy Điểm Thúy khinh thường mà nhìn Chu Lâm Huyên như vậy, không nhịn được mà mỉm cười, nói với Chu Lâm Huyên: “Phu nhân lại đùa rồi, mời ngồi”
Theo lý mà nói, Vu Thức Vy nên gọi Chu Lâm Huyên là mẫu thân, chỉ là nàng quả thật thốt lên hai từ ấy không được, bởi vì Chu Lâm Huyên chỉ lớn hơn nàng có hai tuổi, hơn nữa bản thân lại là trùng sinh, nếu so về tuổi trong tâm hồn, thì nàng đáng làm tổ mẫu của Chu Lâm Huyên rồi, gọi nàng ta là mẫu thân? Sao có thể mở miệng kia chứ…….
Chu Lâm Huyên cũng không cùng nàn so đo quá nhiều, bởi vì nàng cũng nghe không nổi Vu Thức Vy gọi nàng ta là mẫu thân, một người chỉ nhỏ hơn nàng ta hai tuổi lại gọi nàng ta là mẫu thân, làm như nàng ta già lắm vậy, nàng không muốn nghe hai từ đó một chút nào…..
Cho nên nội tâm của cả hai người đều cự tuyệt điều này, âm thầm chọn lựa xem như không hay không biết, cho dù có người ngoài, cũng không ảnh hưởng gì, Vu Thức Vy là công chúa, thân phận tôn quý, cho dù không từ hạ thấp thân phận, cũng không có người dám chỉ trích việc này.
Chu Lâm Huyên sau khi ngồi xuống, liền nhìn thoáng qua Ngọc Trúc phía sau lưng, cười nói: “Công chúa, hôm nay ta có làm một chút phục linh cao, mỗi viện đều đưa đến một ít, công chúa cũng nếm thữ xem”
Ngọc Trúc liền đem hộp gấm trong tay đặt lên bàn, từ bên trong lấy ra một đĩa phục linh cao được chế biến một cách tinh xảo đưa đến trước mặt Vu Thức Vy, mùi hương của phục linh cao nồng đậm bỗng chốc xộc vào mũi, khiến người khác không nhịn được mà muốn lập tức nếm thữ.
“Công chúa, mời nếm thữ” Ngọc Trúc cung kính nói.
Vu Thức Vy gật gật đầu, sau đó liền hướng ánh mắt về đĩa phục linh cao ở trước mặt, đáy mặt hiện lên một nụ cười khinh thường, nếu như nàng đoàn không sai, đây chính là đệ tứ dẫn trong “Lục dẫn chi độc”
Lục dẫn chi độc, mỗi vị đều không giống nhau, chỉ cần qua bảy ngày, kịch độc xuyên tâm.
Đệ nhất dẫn là Huyết bồ đề nàng dùng vào mấy ngày trước, đệ nhị dẫn là chút ít thạch tín được cho vào trong bữa ăn của nàng vào ngày trước, đệ tam dẫn chính là Tuyết cáp trúc (1) mà Ngọc Trúc vừa đưa đến vào hôm qua, nói là Tuyết cáp thực chất là dùng thịt cóc độc thay thế.
Ở kiếp trước, Lục An, cũng chính là tổng quan thái giám hiện tại, tay sai đắc lực bên cạnh Hoàng thượng, chính là bởi vì trúng loại độc này mà chết. Lúc đó mọi người ai cũng cho rằng hắn ta vì quá thương tâm, muốn đi theo Tiên đế, nhưng thực sự không phải là như vậy, nguyên nhân thực sự chính là bởi vì độc phát, kịch độc xuyên tâm mà chết.
Viện Trưởng viện thái y đương thời, cũng chính là sư phụ của nàng – Lưu thái y, đã từng âm thầm nhắc nhỏ nàng về việc này, chỉ là lúc đó nàng không hề để ý mà thôi.
Hơn nữa, loại độc này tuy rằng cực độc, nhưng lại không khó giải, chỉ cần mỗi ngày giải một loại độc, liền có thể ngăn cản kịch độc hình thành.
Người bình thường trúng phải loại độc này mà chết, chẳng qua là không hề chú ý, cho nên cho đến lúc độc phát mà chết cũng không hiểu nguyên nhân là gì. Dù sao thì cũng không ai nghĩ đến những món ăn bình thường hằng ngày, lại có thể biến thành kịch độc.
Nếu như nàng chưa bao giờ nghe nói đến về “Lục dẫn chi độc” này, lúc này đây đã trúng phải kế của Chu Lâm Huyên.
Đúng là, đáng sợ nhất là dẫn sói vào nhà…….
Trong lúc Vu Thức Vy thất thần, Chu Lâm Huyên đã cầm lên một miếng Phục Linh cao mà đưa đến trước mặt nàng, chăm chú mà nhìn nàng: “Công chúa, mời dùng”
Vu Thức Vy mỉm cười nhận lấy Phục Linh Cao từ tay Chu Lâm Huyên, không chút do dự liền cắn một miếng, ăn xong, không nhịn được mà khen ngợi: “Phu nhân quả là khéo tay, là phụ thân của ta quả là có phúc rồi”
Chu Lâm Huyên thấy Vu Thức Vy tán dương mình như vậy, khuôn mặt bỗng tỏ ra e thẹn mà nói: “Công chúa quá lời rồi, ở đây vẫn còn rất nhiều, công chúa mời dùng thêm”
Vu Thức Vy thuận theo lời nàng ta, liền lấy thêm một miếng tiếp tục dùng.
Chu Lâm Huyên nhìn thấy nàng không chút nghi ngờ, cảm giác thấp thỏm cũng dần tan biến, liền đứng dậy nói: “Công chúa cũng là dùng điểm tâm rồi, vậy thì ta cũng quay về Quan Cảnh Viên, còn phải chuẩn bị một số việc mấy ngày nữa đến Đoan Vương phủ, còn mấy ngày nữa tiểu thế tử đã được một trăm ngày, lão gia phân phó, nhất định phải chuẩn bị long trọng một chút”
“Vậy không tiếp tục lưu giữ phu nhân nữa, di mẫu là ta, xem là cũng phải bắt đầu chuẩn bị rồi”
Sau khi Chu Lâm Huyên rời đi, Điểm Thúy liền đem Thiên Sơn tuyết liên giải được bách độc đưa đến tay Vu Thức Vy: “Tiểu thư, mau dùng”
Vu Thức Vy nhận lấy, lại nghe thấy Điểm Thúy nói: “Tiểu Thư, nô tỳ chính là không hiểu, người đã biết Chu Lâm Huyên hạ độc người, tại sao lại không vạch trần ả ta? Nô tỳ nhìn thấy ả liền muốn đến đánh cho ả một trận”
Vu Thức Vy một bên dùng Thiên Sơn Tuyết Liên, một bên nói: “Ngươi nói là mèo vờn chuột thú vị? hay là chuột vờn mèo thú vị hơn?”
Điểm Thúy bỗng ngây người ra, có chút không hiểu mà nói: “Tiểu thư đang nói gì, sao nô tỳ không hiểu gì cả?”
Hàm Yên từ bên ngoài đi vào, tiếp lời nói: “Ngươi đúng là nha đầu ngốc, tiểu thư là chuột, muốn vờn Chu Lâm Huyên, kẻ đang tự cho mình là mèo kia kìa”
Vu Thức Vy tâm tình vô cùng tốt mà nói: “Chẳng lẽ các ngươi không muốn nhìn thấy bộ dạng kinh hãi của nàng ta ba ngày sau vẫn chưa nhìn thấy ta chết sao?
“Cái này….” Điểm Thúy bỗng nhiên hiểu ra vấn đề: “Hóa ra là tiểu thư đang muốn chơi đùa một chút với ả ta”
Hàm Yên lấy tay chọc vào đầu nàng ta: “Tất nhiên rồi, muốn đả kích một người, không nhất định phải giết chết người đó, mà là từng bước từng bước nhìn kẻ đó suy bại, đó mới là lạc thú lớn nhất”
Vu Thức Vy cầm lên hạnh hoa, tiếp tục cắm vào bình, thản nhiên nói: “Hậu viện nhàm chán như vậy, không tìm người chơi đùa một chút, cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán hơn rất nhiều, có đúng không? Hàm Yên, ta giao cho ngươi đi tìm tỳ nữ thân cận của Vương thị năm đó, đã tìm được chưa?”
Hàm Yên cung kính nói: “Hồi bẩm tiểu thư, vẫn chưa tìm được, nhưng người của chúng ta lại phát hiện ra một việc khác, Lan Hương cung nữ thân cận của Hoàng hậu, tối hôm qua đã lén lút đến Đoan vương phủ, không phải gặp Thượng Quan Diệp, mà là đi đến tìm Vu Vinh Hoa”
“Vu Vinh Hoa?” Mi tâm của Vu Thức Vy khẽ chau lại, Hoàng hậu không phải ở Dương châu sao? Cung nữ của bà ta sao lại lén lút đến thăm Vu Vinh Hoa chứ? Lẽ nào hoàng hậu trước khi đi đã lưu lại lời gì cho Vu Vinh Hoa?
Hoàng hậu tại sao lại hậu đãi Vu Vinh Hoa như vậy? Theo lý mà nói việc này vốn không thể nào xảy ra, bởi vì lúc Đường thục phi vẫn còn tại vị, cục diện của cả hai người đều hoàn toàn đối lập, Thượng Quan Diệp và Thái tử cũng là thủy hỏa bất dung, Vu Vinh Hoa lại là cháu gái của Đường thục phi, Đường Thục phi đối tốt với ả ta là lẽ thường, nhưng hoàng hậu cũng đối tốt với ả ta như vậy, đúng là khiến người khác không tài nào hiểu được, lẽ nào giữa hai kẻ đó có quan hệ gì mà nàng không biết?
“Đợi đến khi Tiểu Thế Tử qua xong một trăm ngày, ta muốn gặp mặt Phí ma ma, ngoài ra, ra lệnh cho Lưu ma ma tại Vân Hương Lầu đồn thổi một chút tin tức về việc hoàng tử thiên gia thua cược lại không chung cược, đồn thổi càng tệ hại càng tốt, tốt nhất là tìm một số người đến vương phủ quấy rối một chút….”
Ngày thứ hai, Thượng Quan Trị vừa bước ra cửa liền rơi vào hố do bá tánh đào, bị dọa đến xanh mặt, quay đầu liền lập tức tìm đến biểu ca Công Tôn Vị mượn một nghìn vạn lượng hoàng kim, ngoan ngoãn mà đưa vào ngân khố của Vu Thức Vy.
Còn Lễ vương Thượng Quan Lăng cùng lục hoàng tử Thượng Quan Phi vẫn duy trì thái độ “Ta không chung cược ngươi làm gì được ta?”. Những lời đồn trong kinh thành ngày càng tệ hại, mọi người đều nói người của Hoàng gia thua cược nhưng không chung cược, đúng là loại hạ lưu vô liêm sỉ, có bá tánh còn tụ tập trước cửa phủ của Thượng Quan Lăng, liên tục ném đồ ăn thừa, trứng thối vào trước cửa vương phủ của Lễ Vương, khiến thủ phủ của Lễ Vương như một bãi rác.
Còn Lục hoàng tử thì tiếp tục nấp trong cung, không ai dám tiền vào trong mà làm gì hắn, những mấy ngày nay trôi qua cũng không chút nào yên thân, thân mẫu Lệ Tần phạt hắn phải quỳ trong phòng mình mà ăn năn xám hối, không được bước ra ngoài nửa bước.
Đức phi thân mẫu của Thượng Quan Lăng đến gặp Lệ tần, hai người ngồi đối mặt nhau, một bộ dạng tỷ muội tình thâm, nhưng thật sự thì chẳng ai có ý tốt gì. Cuối cùng, sau một hồi hàn huyên tâm sự, Đức phi cũng nói rõ lý do mình đến đây: “Lệ tần muội muội, lẽ nào cứ để mặc ả Vu Thức Vy đó ức hiếp hài tử của chúng ta mà không cho ả một bài học sao?”
Lệ Tần thở dài, ưu thương nói: “Hoàng thượng cũng đã tỏ rõ thái độ sẽ không quản đến việc này, mẫu gia (2) ta chỉ là một tri phủ nhỏ nhoi, làm sao có nhiều hoàng kim như vậy để trả nợ chứ?”
Đức Phi cũng thở dài một tiếng: “Mẫu gia ta tuy rằng kinh thương, nhưng suy cho cùng cũng không thể có nhiều ngân lượng như vậy, sao có thể so được với Huệ phi, mẫu gia là thiên hạ đệ nhất phú hào Công Tôn gia, trong mắt chúng ta là núi vàng núi bạc, đối với công tôn gia chẳng qua chỉ là cửu ngưu nhất mao.
“Hài….,” Hai người đồng thời thở dài một tiếng.
Hồi lâu, Đức phi cắn chặt răng nói: “Lệ Tần muội muội, hay là chúng ta đánh cược một phen?”
Lệ Tần sắc mặt không đổi: “Tỷ tỷ, ý của người là….?”
“Ngày mốt chính là trăm ngày của Tiểu Thế Tử, chúng ta không bằng nhân cơ hội này, giải quyết ả Vu Thức Vy đó, chỉ cần ả ta không còn tồn tại trên thế gian này, món nợ này cũng coi như không tồn tại.”
Lệ Tần có chút khẩn trương nói: “Có thể như vậy thật sao? Chúng ta đang nợ ngân lượng Vu Thức Vy, ả ta bỗng nhiên chết đi như vậy, Lễ vương cùng Phi nhi lập tức sẽ rơi vào vòng tình nghi”
Đức Phi cười một cách âm hiểm: “Tất nhiên, chúng ta cũng phải chuẩn bị một chút, khiến tất cả mọi người đều không thể đổ việc này lên người của Lăng nhi cùng Phi nhi được”
Chớp mắt liền đến trăm ngày của Tiểu Thế Tử, từ sáng sớm, Chu Lâm Huyên đã sai người đưa thức ăn đến phòng Vu Thức Vy, một chén Mục thư trúc (3), đệ dẫn cuối cùng, chỉ cần ngày hôm nay nàng ta uống rượu, không còn nghi ngờ gì chỉ có con đường chết!
Vu Thức Vy vẫn như những lần trước, ngay trước mặt Ngọc Trúc mà dùng hết chén Mục Thư trúc, đợi Ngọc Trúc rời đi liền dùng Tuyết Liên để giải độc.
Hàm Yên cùng Điểm Thúy sau khi giúp Vu Thức Vy điểm trang xong, liền đem lễ vật cho Tiểu Thế Tử để lên xe ngựa. Chu Lâm Huyên, La thị cùng những người khác cũng đã chuẩn bị xong, liền cùng nhau đi đến Đoan Vương phủ.
Lần mãn nguyệt(4) trước của Tiểu Thế Tử do bị nhiễm phải ôn dịch, hoàn toàn không có tổ chức gì, cho nên yến tiệc một trăm ngày lần này vô cùng long trọng.
Xe ngựa “Lộc cộc” một đường, cuối cùng cũng đến trước Đoan Vương phủ.
(1) Cháo sò
(2) Nhà mẹ
(3) Cháo củ sắn
(4) Đầy tháng
Bình luận facebook