• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện không tên số 38 (3 Viewers)

  • Chương 165

44165
Cái gì?
Một loạt hành động của Vu Thức Vy khiến Đức phi ngây ngẩn cả ra, không nói ra lời, ả… Ả dám nói bà bị hôi nách? Tiện nhân, sao ả lại dám hãm hại bà quang minh chính đại như vậy?
Sau khi phản ứng kịp, Đức phi đỏ bừng mặt, không cần suy nghĩ liền đẩy mạnh Vu Thức Vy ra, nổi giận nói: “Vu Thức Vy, ngươi nói linh tinh cái gì đó?
Vu Thức Vy bị nàng đẩy ngã, xung quanh vang lên tiếng kinh hô, La Thị cũng kêu lên: “Tiểu Vy…”
Thượng Quan Diệp ở gần đó thay đổi sắc mặt, hắn không chút chần chừ đưa cánh tay ra, ôm lấy eo Vu Thức Vy xoay một vòng, kéo nàng vào trong ngực, kinh hoàng nói: “Ngươi không sao chứ?”
Vu Thức Vy sầm mặt lại, đẩy hắn ra mà không để ai phát hiện, tới trước mặt Đức phi, nói lạnh lùng: “Đức phi nương nương, ta tốt bụng mượn túi thơm cho ngươi, ngươi lại lấy oán trả ơn, đúng là khiến ta phải lạnh lòng.”
Lấy oán… trả ơn?
Đức phi vừa kinh ngạc vừa giận dữ nhìn Vu Thức Vy, tiện nhân này còn dám giả vờ giả vịt: “Vu Thức Vy, chẳng qua là ngươi đang vu hãm bổn cung thôi, đừng tưởng rằng mọi người lại bị lừa dễ dàng như vậy!”
Dứt lời, bà ta giật túi thơm bên hông xuống, bước tới một bên, tiện tay kéo một phu nhân lại, hỏi: “Ngươi ngửi thử xem, bổn cung có mùi hôi nách không?”
Vị phu nhân đó sợ tới mức tái nhợt mặt, vội áp sát vào người bà ta ngửi thử, sau khi ngửi, sắc mặt thay đổi, lấy tay đẩy bà ta ra, vội vàng chạy tới chân tường cách đó xa xa nôn ra, hôi quá, buồn nôn quá…
Mọi người thấy vị phu nhân kia nôn ra, chứng minh Đức phi bị hôi nách thật, Vu Thức Vy căn bản không vu hãm nàng, chỉ là vô tình nói ra mà thôi, dù sao còn tuổi nhỏ, không hiểu thế nào là khéo léo, nhưng Đức phi cũng thật quá đáng, nếu Đoan vương không đỡ lấy nàng, Vu Thức Vy chắc chắn sẽ ngã đau đấy.
Đức phi hoàn toàn không hiểu gì cả, chuyện gì thế này? Sao lại nôn?
Ngửi được mùi hôi bất thường, Đức phi vội cúi xuống ngửi, sắc mặt lập tức thay đổi, kinh ngạc phát hiện mùi hôi đó phát ra từ trên người mình, chỉ ngửi liền khiến người ta buồn nôn, thảo nào vị phu nhân đó nôn ra!
Bà ta bỗng ngẩng đầu nhìn Vu Thức Vy, nhất định là ả ta, nhất định là tiện nhân đó làm gì đó với bà, rõ ràng bà không bị hôi nách.
Nghĩ tới đây, Đức phi nhào tới trước mặt Vu Thức Vy, chất vấn: “Ngươi đã làm gì ta? Rốt cuộc ngươi đã làm gì ta?”
Vu Thức Vy bịt mũi nói thản nhiên: “Chẳng phải ta đã đưa túi thơm để ngươi át mùi sao? Là tự ngươi không cần.”
“Ngươi…” Mắt thấy thanh danh của mình bị huỷ trong chớp mắt, Đức phi không còn giữ được lí trí nữa, định đưa tay dạy cho Vu Thức Vy một trận ra trò. Vu Thức Vy nhanh tay bắt lấy cổ tay bà ta, nhìn từ trên cao xuống, đáy mắt là vẻ trào phúng: “Đức phi nương nương, người đang đại diện cho bộ mặt của hoàng thượng, ngôn từ, hành động nên thận trọng một chút thì tốt hơn.”
Nếu bà ta không sỉ nhục danh tiết của nàng trước mặt bao người, nàng cũng không thèm so đo với bà ta!
Đức phi nghe vậy, ánh mắt hơi khựng lại, đúng vậy, hôm nay hoàng thượng không tới, bà ta đang đại diện cho mặt mũi của hoàng gia, sao lại dễ dàng để Vu Thức Vy làm cho tức giận đến mức mất đúng mực chứ?
Ánh mắt nhìn Vu Thức Vy bình tĩnh hơn nhiều, Vu Thức Vy thả lỏng tay bà ta ra, nhặt túi thơm trên mặt đất lên, đeo vào bên hông bà ta một lần nữa, nói từ tốn: “Nương nương đã bị hôi nách, thì vào trong phòng đi, cần gì để mất cả chì lẫn chài…”
Câu cuối cùng nói bằng giọng nói mà chỉ có hai người nghe thấy được, đầu óc Đức phi kêu lên kinh hoàng, giây phút đó, bà ta có cảm giác như Vu Thức Vy đã biết tất cả mọi chuyện, khiến bà ta không khỏi chột dạ và thấp thỏm.
Tiện nhân đáng chết, quả nhiên có bản lĩnh, khó trách Lăng Nhi lại rơi vào bẫy của ả ta.
Đến giờ Đức phi còn không biết Thượng Quan Lăng đã là một phế nhân, không khác gì thái giảm, nếu bà ta biết, chỉ sợ lúc này cũng không thể bình tĩnh như vậy.
Đúng lúc này, một giọng nói tràn ngập lệ khí chen vào: “Vu Thức Vy, đừng ra vẻ tốt bụng cho mọi người nhìn, người dùng thủ đoạn gì trên người mẫu phi ta, chính ngươi là người rõ ràng nhất.”
Tất cả mọi người quay đầu nhìn ra nơi phát ra tiếng nói, mới phát hiện Lễ vương Thượng Quan Lăng và trắc phi Vu Vinh Mỹ đã vào trong sân từ lúc nào không hay, Thượng Quan Lăng đang căm hận nhìn Vu Thức Vy, bộ dáng như hận không thể nuốt chửng nàng.
Ánh mắt Vu Thức Vy loé lên, không chút nhượng bộ đối diện với ánh mắt như muốn giết người của hắn, sau đó lại nhìn sang Vu Vinh Mỹ đang ngơ ngác nhìn nàng.
Lâu ngày không gặp, sắc mặt của nàng ta càng thêm tái nhợt, càng thêm tiều tuỵ, đôi mắt càng thêm ngơ ngẩn. Mặc dù mặt ngoài Thượng Quan Lăng trông như chính nhân quân tử, trên thực tế lại rất biến thái, vốn tính tình đã bạo ngược, bây giờ lại không thể hành sự được, chỉ sợ tra tấn nàng ta không ít, tất cả đều là nàng ta gieo gió gặp bão!
“Lễ vương điện hạ, chỉ là nợ ta mười triệu lượng vàng mà thôi, có cần phải hắt nước bẩn lên người ta vậy không?”
Câu nói này khiến tất cả mọi người bừng tỉnh, thì ra hai mẹ con nhà này nhắm vào Vu Thức Vy như thế là vị vụ mười triệu lượng vàng, đúng là dám cược không dám thua, nếu không dám thua, vì sao lúc đó còn cược?
Nhìn ánh mắt khinh thường của mọi người, Thượng Quan Lăng tức đến đen sì mặt, nắm chặt nắm đấm, rất muốn không để ý đến bất cứ cái gì nữa, tiến lên xé nát nàng ta ra, tiện nhân, tiện nhân!
Nhưng hắn không thể, hắn không thể làm mất mặt hoàng gia trước mặt công chúng, đành phải lạnh lùng uy hiếp một câu: “Vu Thức Vy, có bản lĩnh thì đừng dùng âm mưu!”
“Âm mưu?” Vu Thức Vy cười trầm, sau đó nhấn mạnh từng chữ một nói: “Rốt cuộc là ai dùng ám âm mưu? Hôm đó đua ngựa, ai đã đặt bụi gai và dây thừng chăng ở giữa đường chạy của ta? Nếu con ngựa của ta không có cảnh giác, chỉ sợ ta đã cắm đầu ngã vào trong bụi gai, lấy đâu ra mạng mà đứng ở đây?”
Chuyện mà Vu Thức Vy nói khiến Thượng Quan Lăng không biết phản bác thế nào, không khỏi nổi giận nói: “Vu Thức Vy, ngươi nói linh tinh, bổn vương đã làm chuyện này bao giờ?”
Nghe vậy, Vu Thức Vy khinh thường cười một tiếng: “Vương gia, ta không có ý trách ngươi, ngươi không cần phải giải vây cho mình, dù sao ta vẫn may mắn thắng trong cuộc đua, kì thật nếu ngươi không muốn trả nợ thì cứ nói với ta, ta có thể bớt đi một phần theo tình hình của ngươi, sao phải khó xử ta trước mắt bao người như thế?
Cái gì? Khó xử ả?
A… Nữ nhân này thật biết đổi trắng thay đen, rõ ràng là ả ta hãm hại mẫu phi trước, bây giờ lại biến thành hắn và mẫu phi bắt tay bắt nạt ả.
Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng!
“Vu Thức Vy, ngươi tưởng rằng nói những lời này thì mọi người đều sẽ tin ngươi sao? Đó là bọn họ bị vẻ bề ngoài của ngươi đánh lừa, có bản lĩnh ngươi đừng giả vờ vô tội, có bản lĩnh thì lộ rõ bộ mặt thật ra đi.”
“Giả vờ vô tội?” Vu Thức Vy cảm thấy nực cười mà cười một tiếng, cười xong liền nói: “Vương gia, sự thật chính là sự thật, ngày đó có nhiều vị vương gia đã chứng kiến tận mắt, Đoan vương, Tĩnh vương đều ở đó, nhiếp chính vương cũng ở đó, chẳng lẽ mắt bọn họ đều bị mù sao?”
Thượng Quan Lăng đã tức giận tới mức gân xanh trên trán nổi lên, cố gắng đè nén cơn giận như đang muốn phun trào của mĩnh xuống, cố gắng để giọng nói của mình không run lên: “Vu Thức Vy, ngươi nói thêm câu nữa thử xem!”
Vu Thức Vy biết hắn đã tức lắm rồi, thứ nàng muốn chính là khiến hắn phải phát điên: “Vậy thì đừng gây sự với ta nữa? Chỉ vì mười triệu lượng vàng mà thôi, có đáng không?”
“Ngươi…”
Hai hôm nay Thượng Quan Lăng ra ngoài liền bị ném trứng thối, đã nghẹn cơn tức tới mức cực hạn rồi, bây giờ lại bị Vu Thức Vy kích thích như vậy, hắn không thể nhịn được nữa, đưa tay bóp mạnh lấy cổ Vu Thức Vy, giọng nói căm hận như vọng tới từ địa ngục: “Tiện nhân, ta muốn giết ngươi.”
“A… Trời ạ…” Tất cả mọi người kinh hoàng trợn mắt há mồm hồ lên, không ngờ Thượng Quan Lăng lại thẹn quá hoá giận, ra tay muốn giết Vu Thức Vy.
La Thị thấy vậy liền chạy vội tới, ra sức giật tay Thượng Quan Lăng ra, kêu lên: “Lễ vương điện hạ, mau buông tay ra.”
Thượng Quan Lăng đã tức điên lên rồi, không cần biết là ai, hắn đạp La Thị ra, gào thét: “Ai dám ngăn cản bổn vương giết nữ nhân này, bổn vương sẽ để kẻ đó không chết tử tế được!”
Thấm Thuỷ công chúa cũng chạy tới giật tay Thượng Quan Lăng ra, quát lớn: “Lễ vương, có gì từ từ nói, đừng để xảy ra án mạng.”
Tương lai của mình còn nằm trong tay Vu Thức Vy, cũng chỉ có nàng mới có cách để mình về Đột Quyết, không thể chết như thế được!
Thượng Quan Lăng đỏ mắt không quan tâm đến bất luận kẻ nào nữa, đừng nói là Thấm Thuỷ công chúa. Hắn đưa tay đánh mạnh một chưởng vào ngực Thấm Thuỷ công chúa, tới mức bay cả ra ngoài, đụng vào một đám người, lập tức có mấy người ngã xuống, hàng loạt tiếng kêu vang lên.
Ở đây đa số là nữ tử, gan cũng nhỏ, thấy vậy đều kinh sợ luống cuống, chỉ biết kêu thét.
Thượng Quan Diệp thấy vậy, hắn ta cũng không biết là lo lắng hay là thế nào, chỉ biết là không thể để xảy ra án mạng trong phủ được, hắn giữ lấy tay Thượng Quan Lăng, nói âm trầm: “Ngũ ca, huynh tỉnh táo một chút, đừng làm loạn nữa.”
Ánh mắt đỏ bừng của Thượng Quan Lăng tức tối nhìn hắn: “Bát đệ ngươi tránh ra, hôm nay ta phải sống mái với ả, ả hại ta thảm như vậy, thù này không báo, ta còn sống làm gì?”
“Ngũ ca, không thể…” Hai người giằng co với nhau, tình hình trở nên gay go, tất cả mọi người hoảng hốt nhìn theo.
Vu Vinh Hoa ôm tiểu thế tử đứng xem ở một bên, trên mặt không chút gợn sóng, ngược lại, đáy mắt còn hiện lên một ánh sáng khát máu, đáy lòng có một âm thanh đang hò hét: Giết đi, giết đi, giết Vu Thức Vy. Mối thù cả cả nhà Đường Thị còn phải báo.
Chu Lâm Huyên cũng chỉ lạnh lùng nhìn, khoé miệng nhếch lên sự tàn nhẫn, xem ra không cần nàng ta phải ra tay, có người còn muốn Vu Thức Vy chết hơn nàng ta, đúng là không thể tốt hơn được nữa.
Cố Ngưng Hương đứng ở xa xa nhìn tình huống đột phát này, cười đến quỷ dị khó đoán, tiện nhân này, ngay từ năm ngoái nàng đã phát hiện ra ả ta không đơn giản như vậy, quả là không nhìn lầm.
Cái thứ không có đầu óc như Thượng Quan Lăng, tưởng rằng có thể giết Vu Thức Vy dễ dàng vậy sao? Đúng là ngu xuẩn!
Vu Thức Vy đang bị bóp cổ, lạnh lùng nhìn hai huynh đệ bọn họ tranh chấp với nhau, trên mặt không chút sợ hãi, mâu thuẫn càng lớn càng tốt, như vậy mới có thể khiến Thượng Quan Lăng không thể ngóc đầu lên được nữa! Hắn dám gây chuyện với nàng hết lần này tới lần khác, hôm nay nàng sẽ kết liễu hắn triệt để!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện không tên số 41
  • Đang cập nhật..
Chương 157
Truyện không tên số 40
  • Đang cập nhật..
Chương 331
Truyện không tên số 39
  • Đang cập nhật..
Chương 318
Truyện không tên số 37
  • Đang cập nhật..
Chương 30
Truyện không tên số 36
  • Đang cập nhật..
Chương 764
Truyện không tên số 35
  • Đang cập nhật..
Chương 149

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom