• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Truyện không tên số 38 (2 Viewers)

  • Chương 81

4481
Cái nắng nóng của buổi trưa như thêu như đốt, khiến moi vật như mất đi sức sống, hoa lá cỏ cây cũng trở nên ảm đạm, trên những đoạn đường dài cũng chẳng có mấy bóng người, bởi vì đại đa số đều đã tìm một nơi nào đó để dừng chân nghỉ mát, tránh xa cái nóng như thêu như đốt này, mà nơi để dừng chân nghỉ mát đó, không đâu xa chính là các trà lầu.
Lúc này đây, phía bên trong một trà quán trong thành, đã chật ních người, nam có nữ có, già có trẻ có đều đang tập trung tinh thần nghe thuyết thư tiên sinh(1) kể truyện: “Nói đến vị Thấm Thủy công chúa này a.... ấy ya, đúng là không còn gì để nói, từ lúc đến Đại Vân đến nay, đều cùng Đoan vương ra vào có đôi có cặp, bên ngoài tỏ ra chỉ là bằng hữu thông thường, thật sự thì bên trong, hai người đó sớm đã ngư thủy chi hoan(2).....”
Phía Dưới liền có người lên tiếng: “Lão bốc phết vừa thôi, lão kể như đích thân nhìn thấy vậy.”
Mọi cười lập tức cười rộ lên
Thuyết thư tiên sinh vuốt vuốt bộ râu của mình, không nóng không vội mà nói: “Lão phu không tận mắt trông thấy, nhưng có người tận mắt trông thấy a, hơn nữa còn chính là vào sáng ngày hôm nay”
“Lúc đó, trong xe ngựa chỉ có Đoan vương cùng Thấm Thủy công chúa, trai tài gái sắc, cô nam quả nữ chung một cỗ xe ngựa, lửa gần rơm tất nhiên là phải cháy, nam hoan nữ ái vốn là chuyện thường tình, nhưng đến mức nhịn không được mà hành xử trong xe ngựa....”
“Nghe nói tiếng động lúc đó kinh thiên động địa, Thấm Thủy công chúa phát ra những thanh âm tiêu hồn đoạt mệnh, xa phu cùng thị vệ đều ngại ngùng mà lẫn đi nơi khác, không ngờ rằng lại bị một vị tiểu nhị ca bắt gặp, nghe vị tiểu vị ca đó nói, vương gia cùng công chúa trên cổ xe ngựa điên loan đảo phượng, vô cùng điên cuồng. Nói đến càng khiến người khác buồn nôn hơn chính là, ả Thấm Thủy công chúa đó là dâm phụ đã đành, ả lại còn vô cùng tự cao tự đại, lòng tham không đáy, không chút xấu hổ mà nói muốn gả cho đệ nhất mỹ nam của Đại Vân triều chúng ta là Mẫn thân vương.”
Mọi người nghe nói đến đây, đều phát ra những âm thanh khinh bỉ,
“Chỉ là một ả dâm phụ mà cũng dám tơ tưỡng đến Mẫn thân vương, đúng là không biết xấu hổ”
“Đúng vậy, Mẫn thân vương của chúng ta anh tuấn hiên ngang, một ả dâm nữ đệ tiện vậy mà cũng xứng?”
“Ta cảm thấy ngay cả xách giày cho Mẫn thân vương cũng còn không xứng”
“Ta cũng cảm thấy như vậy”
Thuyết thư tiên sinh nhìn mọi người nghị luận xôn xao như vậy, liền hằn giọng ho khan một tiếng: “Việc này mọi người đều đã biết rồi, vậy lão phu kể cho mọi ngươi nghe thêm một việc khác vậy”
Mọi người đồng thanh nói: “Lão mau kể đi”
Thuyết thư tiên sinh nhấp một ngụm trà, huơ nhẹ cây quạt trong tay, nói: “Việc lão phu muốn nói tiếp đến chính là nữ tử mà Mẫn thân vương yêu thích, các ngươi cũng biết là ai rồi chứ?”
“Không phải là nhị tiểu thư của tướng phủ gia sao? Hài tử đáng thương không được phụ thân thương yêu, không được mẫu thân chăm sóc đó, nàng ta thế nào rồi?”
Thuyết thư tiên sinh tiếp tục nói: “Nghe nói hôm qua hoàng thượng hạ thánh chỉ, sắc phong vị Vu nhị tiểu thư này là Tĩnh Văn quận chúa, tứ hôn cho Hách Liên Thành vương gia của Mạc Bắc đột quyết , theo lý mà nói, việc này là một việc đáng mừng, nhưng lão phu nghe nói, vị Hách Liên Thành vương gia này vào đêm hôm trước sủng hạnh một vị mỹ nữ, vị nữ tử đó kỹ năng khuê phòng vô cùng cao minh, khiến Hách Liên Thành vương gia như phát cuồng lên, liên tục hai ngày vẫn còn chưa chịu cùng vị mỹ nữ đó rời khỏi giường.”
“Trời ạ, hai ngày, gã Hách Liên Thành đó là ngựa giống à”
“Quá đáng sợ rồi, nghe nói vị Vu nhị tiểu thư đó từ nhỏ đã bị thân mẫu ngược đãi, vô cùng ốm yếu, sao có thể chịu được sự hành hạ của gã Hách Liên Thành này kia chứ, chỉ e rằng không được mấy ngày liền thiệt mạng trong tay gã ta”
“cũng không thể nói như vậy, suy cho cùng cũng là nữ tử của Đại Vân triều chúng ta, tốt hơn nhiều so với ả dâm phụ Thấm thủy kia, nhưng thánh chỉ tứ hôn đã ban, gã Hách Liên Thành đó không thể trước ngày cử hành hôn lễ mà thu liễm một chút sao? Giữa thanh thiên bạch nhật sủng hạnh một kỹ nữ, không phải là trực tiếp tát vào mặt tân quận chúa sao?”
“Đâu chỉ có vậy, đây chính là tát thẳng vào mặt hoàng thượng, tát thẳng vào mặt Đại Vân triều chúng ta kìa, chỉ là một gã ngựa giống vương gia, vậy mà cũng muốn cưới nữ tử của Đại Vân triều chúng ta, hai huynh muội này đúng là khiến người khác buồn nôn mà”
“đúng, quả đúng là buồn nôn mà”
Phía bên trong hoàng cung, Hoàng đế nghe Lục An bẩm báo tình hình bên ngoài, sắc mặt từng chút một từng một mà trầm xuống, tựa hồ như bất kỳ lúc nào cuồng phong bão tố cũng có thể nổi lên.
Cuối cùng, Lục An nói một câu: “Hoàng thượng, bên ngoài tất cả đều đồn rằng Hách Liên vương gia cùng Thấm Thủy công chúa đều là cặn bã, không đáng làm người, không xứng cưới được quận chúa của Đại Vân triều ta, càng không xứng gả cho vương gia của Đại Vân triều ta.”
“Rầm!” một tiếng, Hoàng đế một chưởng vỗ mạnh lên bàn, long nhan thịnh nộ, phẫn nộ quát: “Bọn chúng quả thật không xứng đáng, nếu không phải tên Hách Liên Thành đó thành khẩn cầu thân như vậy, trẫm sao có thể đem Vu gia nhị nha đầu tứ hôn cho hắn? Thái hậu cùng Đoan Nhu đến nay vẫn còn đang giận Trẫm, nhất định muốn trẫm thu hồi lại thánh chỉ.”
“Lục An, ngươi nói, thánh chỉ sao sao có thể thu hồi lại kia chứ? Nêu thu hồi, long uy của trẫm còn đâu?”
Lục An thận trọng giúp hoàng thượng châm một tách trà, cười nói: “Hoàng thượng, mẫu tử làm gì có chuyện thù dai, thái hậu sao có thể thật sự mà giận người kia chứ, thái hậu chẳng qua là vì Tĩnh Văn công chúa mà đau lòng thôi.”
“Ngươi nói đúng, Vu gia nhị nha đầu quả thật đúng là vô cùng đáng yêu, hơn nữa lại vô cùng thông minh, tứ hôn cho tên vô dụng Hách Liên Thành đó quả thật là đáng tiếc, kỳ thật Mẫn thân vương đã cầu xin trẫm rất nhiều lần, bất kể có là thiên kim tiểu như của đạt quan quý tộc nào đi chẳng nữa, y cũng không cần, y chỉ cần duy nhất Vu gia nhị nha đầu, Lục An ngươi nói, quả thật có người chì yêu mỹ nhân không cần giang sơn sao?”
Lục An mỉm cười: “Lão vương gia trung tâm cẩn cận, cùng Vương phi nương nương khánh lệ tình thâm, làm nên một đoạn giai thoại, có hổ phụ ắt có hổ tử, nô tài không dám đảm bảo gì, nhưng nô tài tin rằng Mẫn thân vương đối với Tĩnh Văn quận chúa là thật lòng.”
Hoàng thượng gật gật đầu: “ai....việc này để trẫm suy nghĩ đã, nhưng việc của lão bát cùng Thấm Thủy công chúa, thiên hạ dều đã lan truyền đến như vậy rồi, để bảo toàn danh dự của bọn chúng, trẫm chỉ còn cách tứ hôn, giúp trẫm mài mực, trẫm muốn viết thánh chỉ...”
Thái sự phủ, Tiểu Ninh vội vàng từ bên ngoài chạy vào Thính vũ Hiên, vừa tới cửa liền hưng phấn la lên: “Tiểu thư, hoàng thượng vừa hạ thánh chỉ, ban hôn cho Thấm Thủy công chúa cùng Đoan vương, nửa tháng sau sẽ cử hành đại hôn.”
Điểm Thúy đang đứng một bên giúp Vu Thức Vy huơ quạt, đáy mắt hiện lên một tia thống khoái: “biểu tử phối cẩu, thiên trường địa cửu, bọn chúng ở bên nhau đúng là xứng lứa vừa đôi mà”
Hàm yên cũng nói thêm một câu: “Như vậy, Thấm thúy công chúa sẽ không thể tiếp tục đeo bám Mẫn thân vương được nữa rồi, tiểu thư của chúng ta có cơ hội rồi”
Vu Thức Vy nằm trên ghế quý phi, nghe Hàm Yên nói như vậy, đôi mắt vốn đang khép hờ bỗng mở to, trừng Hàm Yên một cái: “cái gì mà tiểu thư nhà ngươi có cơ hội rồi”
Hàm Yên phát giác được mình đã lỡ lời, vội vàng lè lưỡi, lắc lắc đầu: “là nô tỳ nhiều chuyện rồi.”
Tiểu Ninh vẫn còn chưa nói hết lời, tiếp tục nói: “Ngày mốt là tiết Đoan Dương, hoàng thượng sẽ đi đến Thanh Liên tự cầu phúc, nói tiểu thư người cũng phải đi cùng a.”
“Thanh Liên tự?”
Vu Thức Vi mi tâm khẽ động, đó không phải là từ viện Vu vinh Hoa tu hành sao? Tại sao nhất định phải chọn Thanh Liên tự?
Hàm Yên bỗng nhớ mình vẫn còn việc chưa bẩm báo đến Vu Thức Vy, liền nói: “Tiểu thư, Nô tỳ vừa nhờ ra vào sáng ngày mai, Đường thị sẽ đến Thanh Liên tự vì tiểu thư cầu phúc, nói sẽ lưu lại đó một đêm, ngày mốt mới quay trở về.”
“Ngày mốt?”
Vu Thức Vy híp đôi mắt lại, Đường thị sao bỗng nhiên lại có hảo tâm mà muốn cầu phúc cho nàng kia chứ? Bà ta muốn nàng chết còn không kịp nữa là, nhưng nếu là lấy nàng làm cái cớ để có thể đi thăm Vu Vinh Hoa cũng không phải là không có khả năng. Chẳng qua tại sao bà ta sớm không đi, muộn không đi, lại nhất định phải đi vào ngày mai, còn lưu lại đó một đêm? Mà Đế hậu cũng là vào ngày mốt đi đến Thanh Liên tự.....
Hai việc này hoàn toàn không liên quan gì đến nhau, nhưng tại sao nàng luôn cảm thấy có gì đó không ổn?
“Cho người theo sát Đường thị, đừng để xảy ra xơ sót gì”
“Tuân lệnh tiểu thư, nô tỳ đã rõ”
Rạng sáng tiết Đoan Dương, Hàm Yên cùng Tiểu Ninh từ sớm đã giúp Vu Thức Vy lựa chọn y phục, vì hiện tại Vu Thức Vy đã là nhật phẩm quận chúa, cho nên từ phục trang cho đến trang sức, trong những dịp quan trọng như thế này, điều phải được lựa chọn kỹ lưỡng, để không làm mất đi thân phận”
Trãi qua một phen ăn mặc cùng trang điểm rườm rà, Vu Thức Vy cuối cùng có thể phở phào một tiếng, lắc nhẹ cái đầu đang đầy các loại châu thúy của nàng mà nói: “như vậy quả thật vô cùng mệt a”
Liền nghĩ đến phượng quan lúc còn làm quan hoàng hậu của mình, lúc đó, bản thân làm thế nào mà ngày ngày có thể vượt qua được chứ?
“Tiểu thư, xe ngựa của hoàng cung đã chờ ở bên ngoài” Bên ngoài truyền đến thanh âm hoạt bát của Điểm Thúy.
Vu Thức Vy đứng dậy phân phó Hàm Yên cùng Tiểu Ninh: “Các người đi một chuyến, hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ta đã giao, ta mang theo Điểm Thúy là đủ”
“Cung tiễn tiểu thư”
Lúc xe ngựa của Vu Thức Vy đến Thanh Liên tự, thì loan giá của đế hậu cũng vừa đến nơi. Lần cầu phúc này không giống ở Pháp Hoa tự, không có văn võ bá quan, cũng không có các phu nhân tiểu thư của các đạt quan quý tộc, chỉ có vài vị công chúa cùng phi tần đến, như là một gia đình bình thường đến cầu phúc vậy.
Vu Thức Vy chờ đến khi đế hậu cùng thái hậu đều đã xuống loan giá, liền tiến đến trước hành lễ: “Thần bái bái kiến hoàng thượng, bái kiến thái hậu, bái kiến hoàng hậu.”
Ánh mắt thái hậu vô cùng ôn nhu, kéo Vu Thức Vy về phía mình, giả vờ giận dữ nói: “nha đầu nhà ngươi, mấy ngày rồi cũng không chịu đến thăm ta, hóa ra những lời đó đều là nói để cho lão bà này vui lòng thôi sao?”
(1) Người kể truyện trong các trà quán thời xưa
(2) ấy ấy
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện không tên số 41
  • Đang cập nhật..
Chương 157
Truyện không tên số 40
  • Đang cập nhật..
Chương 331
Truyện không tên số 39
  • Đang cập nhật..
Chương 318
Truyện không tên số 37
  • Đang cập nhật..
Chương 30
Truyện không tên số 36
  • Đang cập nhật..
Chương 764
Truyện không tên số 35
  • Đang cập nhật..
Chương 149

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom