-
Chương 222 "Được, thất lễ rồi".
Liễu Y Y nhẹ nhàng ừ một tiếng, cô cũng biết Tôn Hàn nói đúng. Đoàn người của công ty quốc tế Phong Hỏa mới đến thành phố Giang Châu, làm gì đã nhanh như vậy chứ?
"Y Y!"
Advertisement
Đột nhiên có một người đi qua nhiệt tình chào hỏi. Người đó nhìn thấy Tôn Hàn lại chẳng mấy thiện cảm, không được vui cho lắm: "Anh Tôn cũng ở đây à!"
Thấy người đó tới, sắc mặt Liễu Y Y cũng chẳng vui vẻ gì: "Anh Hoàng sao lại tới đây thế, hình như công ty nhà anh không làm trong ngành thời trang đúng không?"
Người đi tới chính là Hoàng Thiếu Tài.
"Hoàng Thiếu Tài là bạn anh, anh đưa tới đấy. Em bảy à, đúng là khéo thật đấy!". Lúc này lại có một người mặc áo vest giày da đi đến.
Advertisement
Người đó là Liễu Chiết Nguyên. Liễu Y Y đứng thứ bảy trong đám con cháu, thế nên Liễu Chiết Nguyên gọi cô là em bảy.
"Xin chào, tôi là Liễu Chiết Nguyên!"
"Tôn Kỳ!", Tôn Hàn nói.
Lúc tới nhà của Liễu Y Y, Tôn Hàn đều dùng cái tên Tôn Kỳ này. Diễn kịch thì phải diễn đến cùng, thấy Hoàng Thiếu Tài và người nhà họ Liễu thì tất nhiên phải dùng tên giả.
Nhưng Liễu Chiết Nguyên không phải mới gặp Tôn Hàn lần đầu, anh ta liền nói thẳng tên Tôn Hàn: "Anh Tôn sao lại phải làm thế chứ? Tôn Hàn, Tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy đúng không, tôi biết anh!"
"Tôi không chỉ biết anh mà tôi còn từng ăn cơm với Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên nữa. Tôi biết khá nhiều về công ty thời trang Sâm Uy các anh đấy".
Liễu Y Y thấy Liễu Chiết Nguyên không có ý tốt gì thì nói với Tôn Hàn: "Chúng ta sang bên cạnh nói chuyện đi".
"Được, thất lễ rồi".
Thấy hai người cùng nhau rời đi, mắt Hoàng Thiếu Tài như muốn bốc lửa: "Anh Liễu, tên Tôn Kỳ này tại sao lại biến thành Tôn Hàn?"
Liễu Chiết Nguyên nhìn gã ta bằng ánh mắt kỳ lạ: "Sao tôi biết được, nhưng anh ta đúng là Tôn Hàn!"
"Anh Liễu, chuyện tôi nói với anh, anh suy nghĩ đến đâu rồi? Tôi đồng ý đưa ba triệu tệ tiền sính lễ để cưới Liễu Y Y! Tất nhiên cô ấy phải là con gái nhà họ Liễu mới được!", Hoàng Thiếu Tài không quan tâm nữa, gã ta vào thẳng vấn đề.
Liễu Y Y không muốn gặp Hoàng Thiếu Tài, gã ta nghĩ rất lâu mới nghĩ ra cách này, đó là đến nhà họ Liễu hỏi cưới.
Gã ta đã nghe ngóng rồi, Liễu Y Y vì từng bị cưỡng bức nên khiến nhà họ Liễu mất hết mặt mũi, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà.
Mà nhà họ Hoàng của gã ta tuy không bằng nhà họ Liễu, nhưng cưới một cô tiểu thư đã mất hết danh tiếng của nhà họ Liễu như Liễu Y Y thì thừa sức.
Có người có địa vị chịu cưới Liễu Y Y, đây cũng là một chuyện tốt đối với nhà họ Liễu, có thể giúp họ vớt vát thể diện. Hơn nữa nhà họ Hoàng cũng có thể trợ giúp một số thứ nhất định cho nhà họ Liễu, còn có ba triệu tệ tiền sính lễ nữa.
Bên nhà họ Liễu không thể nào không đồng ý.
Đối với Hoàng Thiếu Tài, chỉ cần là cô chủ nhà họ Liễu thì ba triệu tệ tiền sính lễ không hề lỗ, gia đình gã ta cũng sẽ đồng ý.
Nhà họ Liễu đã nói rồi, dù Liễu Y Y có không muốn gả cho gã ta cũng không được!
"Y Y!"
Advertisement
Đột nhiên có một người đi qua nhiệt tình chào hỏi. Người đó nhìn thấy Tôn Hàn lại chẳng mấy thiện cảm, không được vui cho lắm: "Anh Tôn cũng ở đây à!"
Thấy người đó tới, sắc mặt Liễu Y Y cũng chẳng vui vẻ gì: "Anh Hoàng sao lại tới đây thế, hình như công ty nhà anh không làm trong ngành thời trang đúng không?"
Người đi tới chính là Hoàng Thiếu Tài.
"Hoàng Thiếu Tài là bạn anh, anh đưa tới đấy. Em bảy à, đúng là khéo thật đấy!". Lúc này lại có một người mặc áo vest giày da đi đến.
Advertisement
Người đó là Liễu Chiết Nguyên. Liễu Y Y đứng thứ bảy trong đám con cháu, thế nên Liễu Chiết Nguyên gọi cô là em bảy.
"Xin chào, tôi là Liễu Chiết Nguyên!"
"Tôn Kỳ!", Tôn Hàn nói.
Lúc tới nhà của Liễu Y Y, Tôn Hàn đều dùng cái tên Tôn Kỳ này. Diễn kịch thì phải diễn đến cùng, thấy Hoàng Thiếu Tài và người nhà họ Liễu thì tất nhiên phải dùng tên giả.
Nhưng Liễu Chiết Nguyên không phải mới gặp Tôn Hàn lần đầu, anh ta liền nói thẳng tên Tôn Hàn: "Anh Tôn sao lại phải làm thế chứ? Tôn Hàn, Tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy đúng không, tôi biết anh!"
"Tôi không chỉ biết anh mà tôi còn từng ăn cơm với Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên nữa. Tôi biết khá nhiều về công ty thời trang Sâm Uy các anh đấy".
Liễu Y Y thấy Liễu Chiết Nguyên không có ý tốt gì thì nói với Tôn Hàn: "Chúng ta sang bên cạnh nói chuyện đi".
"Được, thất lễ rồi".
Thấy hai người cùng nhau rời đi, mắt Hoàng Thiếu Tài như muốn bốc lửa: "Anh Liễu, tên Tôn Kỳ này tại sao lại biến thành Tôn Hàn?"
Liễu Chiết Nguyên nhìn gã ta bằng ánh mắt kỳ lạ: "Sao tôi biết được, nhưng anh ta đúng là Tôn Hàn!"
"Anh Liễu, chuyện tôi nói với anh, anh suy nghĩ đến đâu rồi? Tôi đồng ý đưa ba triệu tệ tiền sính lễ để cưới Liễu Y Y! Tất nhiên cô ấy phải là con gái nhà họ Liễu mới được!", Hoàng Thiếu Tài không quan tâm nữa, gã ta vào thẳng vấn đề.
Liễu Y Y không muốn gặp Hoàng Thiếu Tài, gã ta nghĩ rất lâu mới nghĩ ra cách này, đó là đến nhà họ Liễu hỏi cưới.
Gã ta đã nghe ngóng rồi, Liễu Y Y vì từng bị cưỡng bức nên khiến nhà họ Liễu mất hết mặt mũi, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà.
Mà nhà họ Hoàng của gã ta tuy không bằng nhà họ Liễu, nhưng cưới một cô tiểu thư đã mất hết danh tiếng của nhà họ Liễu như Liễu Y Y thì thừa sức.
Có người có địa vị chịu cưới Liễu Y Y, đây cũng là một chuyện tốt đối với nhà họ Liễu, có thể giúp họ vớt vát thể diện. Hơn nữa nhà họ Hoàng cũng có thể trợ giúp một số thứ nhất định cho nhà họ Liễu, còn có ba triệu tệ tiền sính lễ nữa.
Bên nhà họ Liễu không thể nào không đồng ý.
Đối với Hoàng Thiếu Tài, chỉ cần là cô chủ nhà họ Liễu thì ba triệu tệ tiền sính lễ không hề lỗ, gia đình gã ta cũng sẽ đồng ý.
Nhà họ Liễu đã nói rồi, dù Liễu Y Y có không muốn gả cho gã ta cũng không được!
Bình luận facebook