Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 199-202
Chương 199: Cô cũng xứng làm đối thủ?
Lương Siêu nhướng mày và đánh giá Trần Hồng ở trước mặt.
Mặc dù cô ấy trông có vẻ thuần khiết và ngây thơ, nhưng tại sao luôn cảm thấy cô có một sở thích rẻ tiền vậy chứ?
Cung Vũ nghe vậy khẽ giật mình, sau đó bất đắc dĩ mà cười lắc đầu.
"Sẽ không đâu, chúc mừng cô."
"Hi…hi..hi ... cảm ơn cô."
"Mà này, cô cũng tới đây để mua quần áo à? Tôi nhớ cô cũng từng mặc một số nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng mà, nhưng hầu hết các cửa hàng trong khu mua sắm này đều là hàng hiệu cao cấp loại rẻ tiền."
Nói xong, cô vội vơ vài bộ quần áo trẻ em mang theo để giải thích.
"Đừng hiểu lầm, tôi tới đây chỉ là vì mua vài bộ quần áo trẻ em cho con của họ hàng, người họ hàng nghèo mà cô cũng biết, không cần phải cho bọn họ quần áo quá tốt, cho dù có cho bọn họ, bọn họ mặc chúng cũng không có bất kỳ tác dụng gì."
Cung Vũ lúng túng cười và im lặng.
Ngay sau đó, Trần Hồng lại vỗ trán, đột nhiên nói: “Xem trí nhớ của tôi này, tôi đã quên cô bị Vương Đại thiếu hạ lệnh phong sát, chắc phương diện về thu nhập của cô nhất định cũng bị ảnh hưởng không ít đúng không?"
"Quần áo, cắt giảm một cách thích hợp cũng là chuyện bình thường."
"Dù sao cũng hiếm khi gặp nhau ở đây, chúng ta cùng nhau đi mua sắm nhé?"
"Không."
Cung Vũ lập tức từ chối, trước kia cùng nhau học khiêu vũ cô không có cảm giác gì, hiện tại ở cùng nhau thật sự không thoải mái một chút nào.
"Lương Siêu, tôi mệt, chúng ta đi về đi?"
Vừa nói xong, cô cũng vô thức kéo tay Lương Siêu, Lương Siêu liếc nhìn Trần Hồng đang không kiêng nể gì mà đánh giá nhìn mình, không thèm để ý đến cô ta, mà kéo Cung Vũ rời đi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Đợi đã!"
Trần Hồng vội vàng hét lên, ghé sát vào mặt Lương Siêu và nhấp môi với vẻ mặt mới lạ.
"Anh là vị hôn phu của Cung Vũ, dám tức giận với Vương Nhị Thiếu sao?"
"Chậc chậc… anh cũng không biết Truyền thông Thiên Ngu chúng ta, đã đồn đại anh là một người đàn ông làm mưa làm gió vô cùng kì diệu!"
"Vậy sao?"
Lương Siêu lập tức nói: "Vậy cô có thể trở về công ty nhắn lại một cái tin nhắn, nói cho bọn hắn biết, ngày mai bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy người đàn ông làm mưa làm gió đó."
Trên mặt Trần Hồng lộ ra vẻ giật mình, Lương Siêu thấy vậy liền cười nói: "Cô nghe không hiểu sao?"
"Nói trắng ra một chút. Ngày mai Lương Siêu tôi sẽ đích thân đến Truyền thông Thiên Ngu của cô, để thay mặt vị hôn thê của tôi đòi công đạo."
"Lần trước là Vương Tiểu Lôi bị quét sạch, lần này có lẽ là đến phiên anh trai của anh ta."
Vừa dứt lời, hắn kéo Cung Vũ lại, xoay người rời đi.
Nhưng hắn còn chưa đi được hai bước, liền có tràng tiếng cười lạnh vang lên.
"Này, tôi có nói anh học ngữ văn không tốt sao? Tại sao ngay cả những lời tốt xấu cũng không nghe được?"
"Đòi công đạo từ Truyền thông Thiên Ngu của chúng ta? Anh còn muốn đối phó với Vương thiếu gia của chúng tôi sao?"
"Anh nghĩ anh là ai? Anh thực sự coi mình là một người đàn ông làm mưa làm gió sao?"
"Trước kia anh lập căn cứ ở Tứ Xuyên địa phương nhỏ kia cũng không sao, bây giờ còn dám tới Đế Đô, chẳng khác nào anh tự mình tìm đường chết!"
"Cô nói đủ chưa!"
Cung Vũ đột nhiên dừng lại rồi mắng, cô quả nhiên là một nữ nhân sợ phiền phức, tính tình lại nhu nhược, cho dù phải gánh chịu oan ức lớn đến đâu, cô cũng sẽ cố gắng mà chịu đựng, nếu chịu đựng không nổi cô sẽ nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng tiếp.
Nhưng nếu ai đó nói không tốt về Lương Siêu thì không được !
Lúc này, cô đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trần Hồng, bờ môi khẽ run lên.
"Phiền cô trở về nói cho Vương tiên sinh biết làm việc phải biết kiềm chế, nếu như ngài quá khích người ta, ta, ta... vị hôn phu của tôi không nhất thiết phải sợ anh ta!"
"Yo?"
"Chưa kết hôn mà cô đã bắt đầu bảo vệ bị hôn phu sao? Hay vẫn còn kiểu bảo vệ ngốc nghếch này?"
"Cô ở trong giới giải trí lâu như vậy, Truyền thông Thiên Ngu đại biểu cái gì, thế lực sau lưng Vương gia mạnh như thế nào cô cũng hiểu mà! Chỉ dựa vào vị hôn phu của cô là võ giả sao?"
"Hừ, chỉ cần một ngón tay của Vương thiếu gia cũng có thể bóp chết hắn, đơn giản giống như việc vắt kiệt giá trị của cô, đồng thời làm cho cô phải chịu đau khổ!"
"Cô!"
"Cung Vũ, quên đi."
Lương Siêu ngăn cản cô lại, nhún vai cười nhạt: "Mỹ nữ phải phẫu thuật thẩm mỹ như vậy cũng không có gì để nói, cô ta không đáng để chúng ta phải tốn nước bọt, đi thôi."
Mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ?
Nghe thấy danh hiệu này, Trần Hồng giống như một con mèo bị giẫm đuôi, tinh thần trong sáng thuần khiết trước đó hoàn toàn biến mất, trong nháy mắt cô ta trừng mắt mà hét lên.
"Dừng lại!"
"Anh, anh nói ai là mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ!"
Lương Siêu lại quay đầu nói: "Nói cô thì có vấn đề gì sao?"
"Có vẻ như cô chưa vẫn chưa hiểu rõ về tôi. Ngoài việc là một võ giả, tôi còn là một bác sĩ Trung y. Mặc dù ca phẫu thuật thẩm mỹ của cô thực hiện rất tuyệt vời, ít xâm lấn thậm chí là liền mạch, nhưng trong mắt tôi khuôn mặt của cô vẫn là khuôn mặt giả tạo."
Giả tạo?
Trần Hồng tức giận chỉ vào Lương Siêu, ngực cô bắt đầu phập phồng dữ dội.
Lúc trước cô ta vẫn chưa cơm no áo mặc, nhưng vì khuôn mặt của mình mà vay tiền khắp nơi, cuối cùng tiêu tốn cả triệu đô la! Cho đến nay vẫn tự hào về nó!
Nhưng khi đến miệng của tên họ Lương này, nó lại biến thành một cái gì đó giả tạo?
"Hừ, cô nghe không lầm, chỉ là giả bộ mà thôi."
"Mà tôi có thể đứng lên nói một cách dễ dàng là, có cần tôi khôi phục lại cho cô như cũ không? Miễn phí."
"Anh!"
Trần Hồng hoàn toàn tức giận, bắt đầu mắng mỏ.
"Đồ chó đẻ! Ngay tại chỗ xin lỗi tôi ngay !"
"Xin lỗi cô?"
Lương Siêu tức giận cười: "Ai đã làm khuôn mặt của cô? Chẳng lẽ khi phẫu thuật thẩm mỹ xong, bác sĩ đặc biệt làm khuôn mặt của cô dày lên thêm sao?"
"Cái rắm!"
"Dám nói xấu tôi ngay cả khi anh chỉ là một bác sĩ địa phương, tốt nhất anh nên làm theo lời tôi nói, không, anh không chỉ phải xin lỗi, còn phải quay video xin lỗi ngay tại chỗ này, sau đó đăng lên trang mạng xã hội của Cung Vũ!" "Nếu không, tôi sẽ lập tức đề nghị Vương đại thiếu gia thu thập tất cả tư liệu đen từ nhỏ đến lớn rồi sau đó công bố lên trên mạng xã hội!"
"Anh dám vu khống tôi phẫu thuật thẩm mỹ, tôi muốn cho cả đời các người làm đôi cẩu nam nữ không có mặt mũi gặp mọi người!"
Sau khi nghe những điều này, Cung Vũ đã thực sự bối rối trong một thời gian.
Là một người trong ngành, cô ấy nhận thức rất rõ về sức mạnh của Truyền thông Thiên Ngu, tài liệu đen đối với Vương Tiểu Niên mà nói đơn vị giống như việc ăn uống mà thôi.
Ngay cả khi không có tài liệu đen hoặc việc xấu hổ gì, chỉ cần anh ta muốn thì bằng bất cứ giá nào cũng phải tạo ra cho bằng được.
Nhưng Lương Siêu một chút cũng không sợ hãi điều này, có một đứa em trai là đệ nhất paparazzi tay săn ảnh, mà cũng sợ cô ta sao?
Ngay lập tức, hắn lấy điện thoại di động ra và gửi cho Chu Vĩ một tin nhắn trên wechat, đồng thời chế nhạo: "Cô muốn tạo tài liệu đen đúng không? Cô cũng xứng làm đối thủ à?"
Thấy vậy, Trần Hồng lập tức lấy điện thoại di động ra.
"Anh còn muốn ra tay sao? Thân là bổn tiểu thư mà sợ anh, hưmm!"
Trong khi la hét và chửi rủa, cô ta đã bấm số điện thoại của Vương Tiểu Niên, rồi ngay sau đó bắt đầu khóc với giọng nhõng nhẽo.
"Anh trai tốt..."
"Em bị bắt nạt, tới cứu em, a, oa oa..."
Chương 200: Có gan thì hôm nay tính sổ rõ ràng!
Giờ phút này, Vương Tiểu Niên trong phòng làm việc đang xem một chút tư liệu liên quan đến Lương Siêu do người phía dưới tìm được, nghe tiếng cầu cứu ỏn ẻn của Trần Hồng thì lập tức nổi giận, xụ mặt rồi bỗng vỗ bàn một cái.
"Ai to gan như vậy! Em không nói với đối phương mình là người của anh à?"
"Cái này thì không cần nói, hắn vốn biết em là người của anh, đối phương chính là Lương Siêu mà gần đây anh vẫn muốn xử lý kia!"
"Là hắn?" Vương Tiểu Niên thoáng kinh ngạc: "Thằng nhãi kia đến Đế Kinh rồi?"
"Đến rồi, hiện tại đang dạo phố chung với Cung Vũ kìa, bị em đụng phải, em chỉ lên tiếng chào hỏi bình thường với bọn họ, nhưng hắn lại miệng phun đầy phân mắng em là con nhỏ phẫu thuật thẩm mỹ!"
"Đánh rắm!" Vương Tiểu Niên trầm giọng mắng một câu, lúc trước sở dĩ anh ta chọn trúng Trần Hồng, một nguyên nhân rất lớn là do cô có một gương mặt thuần thiên nhiên chưa qua chỉnh sửa, còn từng bảo người ta kiểm tra thực hư.
"Hắn đánh rắm! Hơn nữa còn nhằm vào anh nữa! Hắn còn nói rõ ngài mai muốn đến công ty chúng ta đòi lại lẽ phải cho Cung Vũ, còn muốn tính sổ với anh, trừng trị em trai anh xong còn muốn tiếp tục xử lý thằng anh là anh đó!"
"Đùng!"
Vương Tiểu Niên nện một quyền lên bàn làm việc, anh vốn có quyết định muốn trừng trị tên này, đối phương còn dám công khai khiêu khích như thế, tuyệt đối không thể nhịn!
Sau một hồi suy nghĩ, anh ta trầm giọng mà nói: "Tốt, bây giờ em gửi định vị qua đi, bảo tên họ Lương đó cứ chờ ngay tại chỗ. Không cần đợi đến ngày mai, nói cho họ Lương kia, có gan thì tính sổ rõ ràng ngay hôm nay!"
"Được."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Trần Hồng đắc ý đáp lại, mà Lương Siêu còn đang trò chuyện với Chu Vĩ.
"Quen biết Trần Hồng không?"
"Không biết, ngành giải trí không có người như vậy?"
"Trước kia cô ta tên là Trần Bình."
Chu Vĩ lập tức phát ra một tiếng cười gian xảo trá, gật gật đầu thể hiện thái độ.
"Biết chứ, con khốn xảo quyệt kia có scandal không ít hơn Đường Khả Hân đâu, làm sao vậy Lương Thần Y, ngài lại muốn xử lý cô ta sao?"
"Ừm."
"Được, vậy tôi lập tức thu xếp, sắp xếp xong thì gửi rõ ràng vào hộp thư của ngài, nhanh thì mười lăm phút nữa là xong việc."
Cúp điện thoại xong, Chu Vĩ vừa tắc lưỡi vừa thao tác máy tính. Hai ngày trước anh ta nhận được thông tin của đàn em rằng Trần Bình này đã gia nhập dưới trướng truyền thông Thiên Ngu nên không có ý định tìm cô ta uy hiếp bắt chẹt. Nhưng con khốn giao xảo này lại muốn chết, chọc tới cha mẹ tái sinh của anh ta.
Vậy không có gì để nói nữa.
Xử lý con ả!
Một lát sau, thấy Lương Siêu cũng không có ý đi mà trực tiếp đối đầu với mình, Trần Hồng ôm hai tay trước ngực: "Họ Lương, lúc trước Vương đại thiếu muốn xử lý Cung Vũ, tôi cũng giúp anh ta hiến kế không ít."
"Ví dụ như ý tưởng bày ra cho người xem sự tương phản thật mạnh, cưỡng chế yêu cầu Cung Vũ dùng hình tượng lẳng lơ đê tiện xuất hiện là do tôi đưa ra. Không biết Cung Vũ có nói cho anh biết hay không?"
Cung Vũ triệt để sững sờ, khó tin nổi mà nhìn Trần Hồng.
"Ban đầu ở trường vũ đạo tôi từng giúp cô không ít việc, vì sao cô lại ác độc muốn hại tôi như thế?!"
"Hừ, điều kiện bẩm sinh và trình độ cố gắng của tôi đều không thua cô, ai muốn cô giúp?"
"Cô!"
Lương Siêu lại giơ tay lên cắt ngang lời Cung Vũ, cũng đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Vĩ đã gửi tin nhắn qua.
Hắn liếc nhìn những tin nhắn kia một chút rồi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Trần Hồng.
"Trước đó đã ngửi được thứ mùi ti tiện trên người cô, hiện tại xem ra thật sự là một tiện nhân, chẳng qua tôi còn có thể cho cô một cơ hội cuối cùng. Hiện tại, lập tức bảo người tới quay một đoạn video cô quỳ xuống nói xin lỗi, dập đầu sám hối trước vị hôn thê của tôi, rồi đăng lên tất cả tài khoản mạng xã hội của mình."
"Nếu không, nếu cháy lửa thật thì e là cô lập tức tiêu đời."
Vừa dứt lời, Trần Hồng còn chưa kịp mở miệng mắng lại thì một giọng nói lạnh lẽo đã truyền ra từ cửa thang máy.
"Anh đang uy hiếp người của tôi sao? Tôi rất khó hiểu, rốt cuộc là nguyên nhân gì làm anh can đảm như vậy?"
Nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, khi thấy Vương Tiểu Niên mạc áo khoác, đeo kính râm đi tới dưới sự tháp tùng của ba ông lão mặc áo Đường Trang thì Trần Hồng lập tức khôi phục dáng vẻ ngây thơ vô tội, đáng thương mà chạy chậm qua.
Mà thế trận này của Vương Tiểu Niên lập tức khiến càng ngày càng nhiều người vây xem, trong đó còn có không ít người lấy điện thoại ra quay.
Thấy vậy, Vương Tiểu Niên cũng không ngăn cản, hôm nay anh ta tới để thể hiện, tất nhiên người càng nhiều thì càng tốt.
"Ông chủ!"
Trần Hồng lập tức kéo cánh tay Vương Tiểu Niên lại, còn chùi chùi khóe mắt mà khẽ nấc lên, Lương Siêu thấy thế thì tặc lưỡi.
"Xem ra cô gái dao kéo như cô có thể hot cũng có đạo lý nhất định, tối thiểu kỹ thuật diễn cũng miễn cưỡng qua ải."
"Ông chủ, anh nghe xem anh ta nói gì kìa! Lời nào cũng mang gai nhọn hết, anh nhất định phải làm chủ cho người ta!"
Vương Tiểu Niên gật gật đầu, nhìn về phía Lương Siêu: "Em tôi bây giờ còn đang dưỡng bệnh ở bệnh viện, người anh này đến thay nó, anh có gì muốn nói?"
"À..."
Lương Siêu gãi đầu một cái thì khẽ nhả ra hai chữ: "Đáng đời."
"Khục!"
Cung Vũ cố nín cười khụ ra một tiếng, lập tức thấy sắc mặt Vương Tiểu Niên âm trầm xuống, đã không muốn nói nhảm mà trực tiếp ra hiệu với ba ông lão phía sau anh ta.
Lúc Cung Vũ bắt đầu có chút khẩn trương, Lương Siêu đột nhiên đưa tay kêu dừng.
"Từ từ!"
"Dù sao người của anh cũng đến, nợ nần của hai chúng ta chắc chắn phải tính rồi, nhưng trước đó tôi muốn cho anh xem một ít hình trước."
"Thứ gì?"
Lương Siêu nhếch miệng cười cười, vừa nhìn điện thoại vừa nói: "Ngày 18 tháng 6 ba năm trước, Trần Hồng từng ra nước ngoài mời bác sĩ Paul thẩm mỹ lợi hại nhất lúc ấy để làm lần phẫu thuật chỉnh hình đầu tiên."
"Tiếp theo sáu tháng sau, cô ta lần lượt làm hai lần phẫu thuật thu gọn và trừ ngấn."
"Anh nói bậy!" Trần Hồng lập tức hét lên một tiếng, nhưng ại nghe đối phương nói chi tiết như thế thì không khỏi bắt đầu hơi hoảng hốt.
Ngay sau đó, Lương Siêu lại lấy ra một tấm hình. Vương Tiểu Niên và tất cả mọi người xem xét một chút thì phát hiện đó là danh sách chi phí phẫu thuật của Trần Hồng!
"Thấy rõ không, trên này còn có chữ ký của bác sĩ cầm dao lúc ấy, còn có phương thức liên lạc, không tin thì có thể đi gọi điện thoại xác minh."
Xoạt!
Giữa sân lập tức vang lên một mảnh xôn xao!
Sắc mặt Vương Tiểu Niên bắt đầu thay đổi, Trần Hồng cũng bắt đầu thấy hoảng.
Mà Lương Siêu còn đang tiếp tục vạch trần...
Chương 201: Bạo lộ quá khứ đen tối
"Yo, cái này rất thú vị nha."
Lương Siêu cười nói: "Nửa tháng trước, trước khi Trần Hồng gia nhập vào truyền thông Thiên Ngô đã biết rằng công ty sẽ cử người kiểm tra cơ thể của cô ta rồi, nhưng cô ta vì muốn che đậy sự thật rằng mình đã phẫu thuật thẩm mỹ nên đã chủ động tìm đến các chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ của công ty truyền thông Thiên Ngô."
"Nhưng vì cô ta không biết Vương Tiểu Niên sẽ bảo ai đến kiểm tra mình cho nên đã dụ dỗ, mê hoặc cả thảy sáu chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ."
"Hơn nữa thủ đoạn khi câu dẫn từng người cũng không giống nhau, có người công khai tán tỉnh, có người không được tình dục nhưng vẫn vui, cái đệt, còn có người vừa lên xe người khác liền trực tiếp làm tình với nhau đó?"
“Chậc chậc….đúng hoang dại thật.”
Dự đoán này vừa tung ta, khán giả có mặt ở đây lập tức nổ tung!
Sắc mặt đỏ lên, cô ta biết rất rõ ràng nếu chuyện này đồn ra thật thì hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào, nhân cách của chính mình sẽ hoàn toàn sụp đổ!
Với cả sợ rằng Vương Tiểu Niệm cũng sẽ không tin tưởng mù quáng bản thân nữa, cô ta càng nghĩ càng sợ, sau đó run rẩy chỉ vào Lương Siêu: "Anh, anh nói nhảm linh tinh! Anh là cố ý hại thanh danh của tôi sao?!"
“Thanh danh ư?”
"Lời này hợp với cô sao?"
Lương Siêu vẫn là cười lạnh một tiếng, giơ điện thoại di động lên, tung ra toàn bộ hình ảnh Trần Hồng cùng mấy người đàn ông làm tình với nhau, Vương Tiểu Niệm sau khi nhìn thấy, liền cảm thấy mặt nóng bừng.
Vương Tiểu Niên nhìn thấy đống ảnh này, ngay lập tức anh ta liền có cảm giác mình đã bị cấp dưới lừa dối sâu sắc.
Bởi vì anh ta biết tất cả những người đàn ông đó, họ đều là những chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ của công ty Thiên Ngô Media!
Và trong đó còn có hai người trước giờ luôn rất thận trọng khiêm tốn, căn bản không phải kiểu chân ướt chân ráo như Lương Siêu nắm thóp được họ, vì vậy anh ta đã có một phán đoán sơ bộ trong đầu.
Những liệu này có phần trăm đều là sự thật.
Mọi người đều thấy rằng những câu chuyện gây sốc này về cơ bản là có thật, và mỗi người bọn họ bắt đầu ghê tởm chỉ trỏ Trần Hồng.
“Đậu má? Cái này cũng sốc thật chứ.”
“Lúc Trần Hồng học trung học từng nhận bốn sugar daddy, hơn nữa chẳng bao giờ ở nhà mình mấy mà toàn là ở nhà bốn ông bố đường đấy, cụ thể thời gian đấy cô ta đã làm gì thì tôi cũng không rõ.”
"Tuy nhiên, những gì xảy ra tiếp theo đây lại rất chi tiết. Trong suốt bốn năm đại học và những năm tháng cấp 3, cô ta đã mang thai chín lần, phá thai bảy lần và hai lần sảy thai ngoài ý muốn."
“Lần đầu cô ta phá thai ở bệnh viện Nhân Hòa dưới quê. Ca phẫu thuật thứ hai được thực hiện tại bệnh viện số 1 Vân Thành. Tóm lại, mỗi ca phẫu thuật đều có hồ sơ để kiểm tra."
"Kết quả cuối cùng dẫn đến vô sinh suốt đời."
Vừa nói Lương Siêu lại mang mấy đơn phẫu thuật đã có chút ngả vàng bày biện ra trước mắt cho mọi người xem.
Phù!
Đôi mắt quẫn trí tức giận của Vương Tiểu Niên lập tức ném về phía Trần Hồng khiến cô ta vô cùng sợ hãi, thậm chí không dám nhìn Vương Tiểu Niên.
“U là trời?”
“Tài liệu tiếp theo đây mới là thú vị này!”
Thình thịch!
Nhìn thấy Lương Siêu tính tiếp tục mọi chuyện, Trần Hồng triệt để sụp xuống đất ngay trước mặt hắn.
"Cầu xin anh buông tha cho tôi đi!"
“Tôi sai rồi, tôi thực sự biết sai rồi! Là tôi mồm miệng tôi đê tiện, là lòng dạ tôi ác độc.”
“Tôi, tôi không nên giở trò sau lưng, tôi không nên cố ý làm tổn thương Cung Vũ!”
“Tôi nghe anh cả là được chứ gì! Bây giờ tôi sẽ quay một video xin lỗi Cung Vũ đăng lên tất cả nick của tôi trên mạng xã hội, tôi xin anh đừng nói gì nữa…”
Thấy cô ta quỳ như vậy, những người trước đây nghi ngờ về tư liệu của Lương Siêu đều hoàn toàn bị thuyết phục.
Một lúc sau, ánh đèn nhấp nháy không ngừng, tiếng chửi rùa lại càng không ngừng khiến Cung Vũ kinh ngạc, nhìn về phía Lương Siêu ngẩn ra, y thuật cao cường, giá trị vũ lực cao, bây giờ đến chuyện vạch trần chuyện xấu cũng lợi hại như vậy?
Đây lại là người đàn ông của mình nữa!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Cung Vũ dâng lên một cảm giác kiêu ngạo, một loại kiêu ngạo trước nay chưa từng có!
"Đã muộn rồi."
Sau khi Lương Siêu lạnh lùng nói, hắn tiếp tục đọc: "Trước khi Trần Hồng muốn thay đổi việc, người đầu tiên liên lạc là Vương Tiểu Lỗi, thậm chí còn nhận hắn ta là bố đường.”
"Nhưng sau khi biết Vương Tiểu Lôi gặp chuyện không may, cô ta đã cẩn thận thiết kế cảnh anh hùng cứu mỹ nhân vài ngày trước."
“Vốn là muốn cố tình để anh trai Vương Tiểu Lỗi, cũng chính là xe của Vương Tiểu Niệm đâm chúng mình, sau đó vờ bò ra đường làm bộ yếu ớt mong được sự xót thương.”
“Ngay tối hôm đó liền lên giường với Vương Tiểu Niên, sau đó nhận là anh trai tốt.”
"Hai anh em họ một là anh trai tốt, một là bố đường, Vương Tiểu Niên à, bây giờ anh có cảm thấy mình còn thấp cơ hơn em trai mình không?”
Nghe vậy, Vương Tiểu Niên lập tức nổi giận!
Anh ta không chỉ bị lừa gạt mà còn bị cái con điếm tâm cơ này xoay mòng mòng chơi đùa như thằng ngốc.
“Con điếm nhà mày!”
Chửi rủa, Vương Tiểu Niên nắm lấy đầu tóc Trần Hồng. Lúc này anh ta cũng không thèm quan tâm đến hình ảnh trước công chúng của mình nữa, lập tức bắt đầu đấm đá cô ta!
"Sao mày dám nói dối tao, còn dám chơi tao nữa chứ! Cái gì mà sinh cho tao vài thằng cu mập mạp ư? Cái thứ đàn bà vô sinh phế vật như mày sinh con cái mẹ gì chứ?!”
“Uổng công bổn thiếu gia đây đón cả nhà mày về ở, lại còn mua nhà rồi sắp xếp người chăm lo sáng tối chứ, Phi.”
“Tao sẽ cho bọn mày nhấn xuống sông!"
"Không, đừng!"
Trần Hồng ôm chặt đùi của Vương Tiểu Niên cầu xin hết lần này đến lần khác.
"Tôi đã sai rồi, Vương đại thiếu gia, xin anh niệm tình tôi bán sức hầu hạ anh hai ngày nay mà tha cho tôi đi…”
“Cút!”
Anh ta một cước đã cô ta ra xa, rồi trầm giọng nói: "Nghe rõ đây, tao mặc kệ mày đóng phim heo cũng được, hay đi bán mông cũng kệ, hạn cho mày trong vòng một tuần, phải trả hết toàn bộ tiền vốn lẫn lãi mà truyền thông Thiên Ngô đã đầu tư lên người mày ra đây.”
"Nếu không, đừng trách tao vô tình!”
Trần Hồng ngay lập tức tuyệt vọng.
Mặc dù cô ta gia nhập Thiên Ngô Media trong một thời gian ngắn, nhưng Thiên ngô đã đầu tư vào bản thân hàng chục triệu!
Trong một một tuần ư? Cho dù cô ta đóng phim cho đến khi chết, hay bán mông cho đến khi nát luôn cũng không kiếm đâu ra nhiều tiền vậy…
Không cho cô ta cơ hội để cầu xin nữa, Vương Tiểu Niên xua tay, một đám người mặc áo liệm lôi Trần Hồng rời đi, nhìn thấy vậy Lương Siêu bắt đầu thổn thức.
“Xem ra Trần Hồng sau này có thể đổi được tên khác rồi!”
“Hả?”
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).
“Đổi thành cái gì?" Cung Vũ hiếu kỳ hỏi.
“Trần Hắc đó!”
Phụt!
Cung Vũ bị chọc đến bật cười, mọi người cùng nhau cười một hồi, sau đó Lương Siêu lại liếc nhìn Vương Tiểu Niệm, tặc lưỡi lắc đầu.
“Lúc coi trọng người ta thì nâng tới tận mây xanh, lúc chê bỏ thì giẫm đạp bằng mọi cách, ông chủ tập đoàn này của anh đúng độc thật.”
Nhìn thấy Lương Siêu lại bắt đầu bôi nhọ hình tượng của mình trước công chúng, ánh mắt Vương Tiểu Niên lại tối sầm lại.
"Đừng nói những thứ vô dụng như vậy với tao nữa!"
“Con đĩ kia đã dọn sạch sẽ, bây giờ đến lúc tao và mày tính sổ với nhau rồi.”
Chương 202: Tôi sẽ tặng cho ông một bài học!
Vương Tiểu Niên vừa dứt lời, anh ta vội kéo Trần Hồng vào thang máy xong, sau đó quay lại nhìn lão giả kia với ánh mắt sắc bén.
Đúng lúc này, Lương Siêu lại đứng ngay ở phía sau ông ta. Ông ta đột nhiên lật tay rồi vung mấy cây đinh trong tay ra.
“Vút vút!”
Tiếng xé gió vút qua vô cùng chói tai. Đinh bay vút qua nhanh tới mức người xem không kịp thấy gì. Thế nhưng Vương Tiểu Niên cùng với hai lão già Đường Trang lại cười lạnh.
Tuy thực lực của người vừa ra tay chưa phải là cao nhất trong số những người cung phụng Vương gia nhưng lại là người mạnh nhất về ám sát. Đặc biệt là những cây đinh trong tay, giống như đang chơi đùa với chúng.
Vương Tiểu Niên cũng có chút tò mò đối với người này nên trước đó đã nhờ người làm phép tính toán chi tiết và biết được rằng tốc độ bắn ra của những cây đinh này còn nhanh hơn cả tốc độ của viên đạn được bắn ra! Hơn nữa, những cây đinh này đều được làm từ vật liệu thép đặc biệt nên tính sát thương của nó mạnh hơn nhiều so với viên đạn xuyên giáp mạnh nhất!
Trong những tình huống ám sát, các cao thủ tông sư bị giết mà không hề để lại vết thương!
Những lời này không hề nói ngoa.
“Thằng nhãi này xong đời rồi.”
Tuy nhiên trong lúc Vương Tiểu Niên và mấy người cung phụng khác đều nghĩ vậy thì họ đã thấy Lương Siêu phản ứng lại ngay với tốc độ ánh sáng.
Ngay sau đó.
“Leng keng!” m thanh kim loại rơi xuống đất còn Lương Siêu chẳng hề tổn thương một cọng lông tóc nào!
Khi mọi người nhìn kỹ hơn, bọn họ trông thấy những cây đinh rơi xuống đất còn Vương Tiểu Niên cùng với hai người cung phụng khác đứng ở phía sau lại thấy trên mỗi cây đinh có những lỗ nhỏ như lỗ kim!
“Này…”
“A!”
Lão giả giỏi dùng đinh lúc nãy đột nhiên hét lên một tiếng đầy thảm thiết khiến cho hai người kia quay đầu nhìn lại. Sau khi quay lại vì nghe thấy tiếng, bọn họ thấy ông ta quỳ gối xuống đất cùng với đôi bàn tay đẫm máu đang run rẩy…
Hơn nữa, bọn họ còn thấy trên tay lão giả có 8 cây kim châm xuyên qua…
Theo người bên trong trông thấy, mỗi cây kim châm đều xuyên qua chính xác vào một số huyệt đạo trọng yếu trong tay lão giả. Cho dù sau này ông ta không bị tàn phế thì cũng không thể sử dụng đinh được nữa.
Tuyệt kỹ sử dụng đinh của ông ta coi như tan tành…
Mặt khác, hai người cung phụng còn lại của Vương gia hít một hơi thật sâu.
Tốc độ phản ứng cùng với cách ra tay này…
Quả thực quá kinh khủng!
Lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn Lương Siêu không còn sự khinh miệt mà là sự kiêng kị.
Lúc này, Lương Siêu chậm rãi quay đầu lại nhìn lão giả đang quỳ xuống đất và gào thét đầy đau khổ: “Chẳng lẽ cha mẹ ông chưa từng dạy rằng nếu như học nghệ không tinh thì tốt nhất đừng ra ngoài thể hiện hay sao.”
“Nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng đấy.”
“Nhưng mà cũng không sao, coi như tôi tặng cho ông một bài học. Còn tuyệt kỹ dùng đinh của ông coi như là học phí đi.”
“Cậu!”
Lão giả kia nhìn Lương Siêu với vẻ oán hận, ông ta hung ác trừng mắt. Còn Vương Tiểu Niên cùng với hai người kia cũng có chút sợ hãi nhưng bọn họ nhìn không quen thái độ kiêu ngạo của Lương Siêu.
Sau khi liếc nhìn nhau, bọn họ bắt đầu tiến lên. Nhưng khi hai người bước được vài bước thì đã bị Vương Tiểu Niên đứng sau giữ lại.
Bọn họ còn tưởng rằng Vương Tiểu Niên đang lo lắng hai bọn họ không phải là đối thủ của Lương Siêu nên nói với vẻ vô cùng tự tin: “Cậu chủ cứ yên tâm, hai chúng tôi liên thủ với nhau nhất định có thể đánh thắng cậu ta.”
“Đúng vậy, cho dù cậu ta có kiêu ngạo tới mức nào thì hôm nay cậu ta nhất định phải chết!”
Vương Tiểu Niên thầm mắng đồ liều lĩnh, suốt ngày chỉ biết chém chém giết giết.
Bản thân là một doanh nhân, lại là người của công chúng nên sao hắn ta có thể không để ý tới hình ảnh của mình được?
Vừa rồi trong cơn giận đã đánh mất sự bình tĩnh, hắn ta đã đánh phụ nữ trước mặt mọi người đã xấu hổ lắm rồi. Hiện tại mà còn xúi giục đánh nhau với Lương Siêu nữa thì khác nào làm trò cười trước mặt mọi người?
Cho dù có đánh thắng thì cũng phải chịu sự tổn thất vô cùng lớn.
Lỡ như bị đối phương đánh chết thì càng phiền phức hơn!
Vương Tiểu Niên thấp giọng nói: “Hai vị đại sư đừng vội, chỉ là một tên thanh niên có chút thực lực về đánh đấm thôi, không đáng để chúng ta phải phá hỏng danh tiếng trước công chúng vì cậu ta.”
Sau khi nói thầm xong, hắn ta lập tức đi tìm quản lý của trung tâm mua sắm này.
Không chỉ quản lý của trung tâm mua sắm này khá quen thuộc với Vương Tiểu Niên mà ngay cả chủ của trung tâm cũng phải cúi người khom lưng với Vương Tiểu Niên như người hầu và gọi hắn ta một tiếng cậu chủ.
“Cậu chủ Vương, ngài có gì muốn sai bảo ạ?”
“Đưa người của ông tới đây dọn dẹp sạch sẽ đi.”
“Tất cả tổn thất của trung tâm mua sắm ngày hôm nay cứ tính tất vào chỗ tôi.”
Vừa nghe xong lời này, tên quản lý kia lập tức hiểu được ý của Vương Tiểu Niên.
“Cậu chủ Vương, ngài khách sáo quá rồi, có tổn thất gì đâu chứ. Tôi sẽ làm ngay cho ngài.”
Nói xong, ông ta lập tức cho người đi dọn dẹp.
Cùng lúc đó, tên quản lý kia nói thêm: “Ông chủ của truyền thông Thiên Ngu muốn sử dụng nơi này để đàm phán kinh doanh với đối tác. Vì tính bảo mật của cuộc đàm phán nên những người không liên quan không được phép có mặt ở đây ạ.”
“Cho nên hôm nay chỉ đành khiến cho các vị khách ở đây chịu thiệt một chút. Để xin lỗi tất cả vị khách có mặt ở đây ngày hôm này, chúng tôi sẽ miễn phí toàn bộ chi phí mua sắm!”
Làm như vậy, không chỉ giữ được danh tiếng của Vương Tiểu Niên mà còn giành thêm được vô số lời khen ngợi, thậm chí còn khiến cho Lương Siêu phải giơ ngón tay cái lên.
“Người anh em này đúng là nhân tài!”
Nghe vậy, tên quản lý liếc mắt nhìn hắn và nói với vẻ kiêu ngạo: “Không biết được một người sắp chết khen ngợi có bị dính xui xẻo hay không.”
“Ha ha!”
Vương Tiểu Niên cười to với vẻ hài lòng và hứa với người quản lý của trung tâm mua sắm này rằng sẽ thăng chức cho anh ta thành phó tổng giám đốc, sau đó hắn ta đi gọi một cuộc điện thoại.
Bởi vì tận mắt nhìn thấy Lương Siêu thật sự có tài, hơn nữa giá trị vũ lực của hắn cực cao cho nên ngày hôm nay hắn ta nhất định phải triệu tập toàn bộ người cung phụng cho Vương gia!
“Tên họ Lương kia, đây chính là phong cách làm việc của tôi. Không ra tay thì không sao nhưng nếu đã ra tay thì nhất định sẽ lấy mạng đối phương!”
“Tôi sẽ không cho đối phương bất cứ một cơ hội nào, lại càng không để xảy ra bất cứ một chuyện ngoài ý muốn nào.”
“Nếu như hiện tại cậu còn gì muốn nói thì mau nói đi.”
Nghe vậy, Cung Vũ có chút lo lắng.
“Lương Siêu…”
Ngay khi Cung Vũ đang giữ chặt cánh tay Lương Siêu, đột nhiên điện thoại di động của Lương Siêu vang lên nhưng là số lạ gọi tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lương Siêu vẫn bấm máy nghe. Thay vì nói chuyện với tên ngốc Vương Tiểu Niên này, chi bằng nói mấy câu với người bán bảo hiểm còn hơn. Nhưng ngay khi đối phương mới nói mấy câu, Lương Siêu đã trừng mắt vì kinh ngạc.
“Cô là…”
“Diệp Khuynh Thành?”
Vừa nghe thấy tên, nhất thời Vương Tiểu Niên cũng vô cùng kinh ngạc.
Diệp Khuynh Thành, một trong hai mỹ nữ vô cùng nổi tiếng ở đế kinh ư?
Một người phụ nữ ở trên mây như vậy sao có thể chủ động gọi điện thoại cho thằng nhãi này được?
Chắc chắn là thằng nhãi này mời diễn viên tới phải không?
Đúng, chắc chắn là như vậy!
Cùng lúc đó, Diệp Khuynh Thành cùng hơi sửng sốt, sau đó xin lỗi nói: “Ừm, là tôi. Tôi quên mất anh còn chưa có số của tôi, mong anh đừng trách vì tôi liên lạc đột ngột.”
“Tối nay anh có rảnh không?”
“Tôi muốn mời anh ăn cơm, tùy anh chọn địa điểm.”
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất)
Lương Siêu nhướng mày và đánh giá Trần Hồng ở trước mặt.
Mặc dù cô ấy trông có vẻ thuần khiết và ngây thơ, nhưng tại sao luôn cảm thấy cô có một sở thích rẻ tiền vậy chứ?
Cung Vũ nghe vậy khẽ giật mình, sau đó bất đắc dĩ mà cười lắc đầu.
"Sẽ không đâu, chúc mừng cô."
"Hi…hi..hi ... cảm ơn cô."
"Mà này, cô cũng tới đây để mua quần áo à? Tôi nhớ cô cũng từng mặc một số nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng mà, nhưng hầu hết các cửa hàng trong khu mua sắm này đều là hàng hiệu cao cấp loại rẻ tiền."
Nói xong, cô vội vơ vài bộ quần áo trẻ em mang theo để giải thích.
"Đừng hiểu lầm, tôi tới đây chỉ là vì mua vài bộ quần áo trẻ em cho con của họ hàng, người họ hàng nghèo mà cô cũng biết, không cần phải cho bọn họ quần áo quá tốt, cho dù có cho bọn họ, bọn họ mặc chúng cũng không có bất kỳ tác dụng gì."
Cung Vũ lúng túng cười và im lặng.
Ngay sau đó, Trần Hồng lại vỗ trán, đột nhiên nói: “Xem trí nhớ của tôi này, tôi đã quên cô bị Vương Đại thiếu hạ lệnh phong sát, chắc phương diện về thu nhập của cô nhất định cũng bị ảnh hưởng không ít đúng không?"
"Quần áo, cắt giảm một cách thích hợp cũng là chuyện bình thường."
"Dù sao cũng hiếm khi gặp nhau ở đây, chúng ta cùng nhau đi mua sắm nhé?"
"Không."
Cung Vũ lập tức từ chối, trước kia cùng nhau học khiêu vũ cô không có cảm giác gì, hiện tại ở cùng nhau thật sự không thoải mái một chút nào.
"Lương Siêu, tôi mệt, chúng ta đi về đi?"
Vừa nói xong, cô cũng vô thức kéo tay Lương Siêu, Lương Siêu liếc nhìn Trần Hồng đang không kiêng nể gì mà đánh giá nhìn mình, không thèm để ý đến cô ta, mà kéo Cung Vũ rời đi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Đợi đã!"
Trần Hồng vội vàng hét lên, ghé sát vào mặt Lương Siêu và nhấp môi với vẻ mặt mới lạ.
"Anh là vị hôn phu của Cung Vũ, dám tức giận với Vương Nhị Thiếu sao?"
"Chậc chậc… anh cũng không biết Truyền thông Thiên Ngu chúng ta, đã đồn đại anh là một người đàn ông làm mưa làm gió vô cùng kì diệu!"
"Vậy sao?"
Lương Siêu lập tức nói: "Vậy cô có thể trở về công ty nhắn lại một cái tin nhắn, nói cho bọn hắn biết, ngày mai bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy người đàn ông làm mưa làm gió đó."
Trên mặt Trần Hồng lộ ra vẻ giật mình, Lương Siêu thấy vậy liền cười nói: "Cô nghe không hiểu sao?"
"Nói trắng ra một chút. Ngày mai Lương Siêu tôi sẽ đích thân đến Truyền thông Thiên Ngu của cô, để thay mặt vị hôn thê của tôi đòi công đạo."
"Lần trước là Vương Tiểu Lôi bị quét sạch, lần này có lẽ là đến phiên anh trai của anh ta."
Vừa dứt lời, hắn kéo Cung Vũ lại, xoay người rời đi.
Nhưng hắn còn chưa đi được hai bước, liền có tràng tiếng cười lạnh vang lên.
"Này, tôi có nói anh học ngữ văn không tốt sao? Tại sao ngay cả những lời tốt xấu cũng không nghe được?"
"Đòi công đạo từ Truyền thông Thiên Ngu của chúng ta? Anh còn muốn đối phó với Vương thiếu gia của chúng tôi sao?"
"Anh nghĩ anh là ai? Anh thực sự coi mình là một người đàn ông làm mưa làm gió sao?"
"Trước kia anh lập căn cứ ở Tứ Xuyên địa phương nhỏ kia cũng không sao, bây giờ còn dám tới Đế Đô, chẳng khác nào anh tự mình tìm đường chết!"
"Cô nói đủ chưa!"
Cung Vũ đột nhiên dừng lại rồi mắng, cô quả nhiên là một nữ nhân sợ phiền phức, tính tình lại nhu nhược, cho dù phải gánh chịu oan ức lớn đến đâu, cô cũng sẽ cố gắng mà chịu đựng, nếu chịu đựng không nổi cô sẽ nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng tiếp.
Nhưng nếu ai đó nói không tốt về Lương Siêu thì không được !
Lúc này, cô đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trần Hồng, bờ môi khẽ run lên.
"Phiền cô trở về nói cho Vương tiên sinh biết làm việc phải biết kiềm chế, nếu như ngài quá khích người ta, ta, ta... vị hôn phu của tôi không nhất thiết phải sợ anh ta!"
"Yo?"
"Chưa kết hôn mà cô đã bắt đầu bảo vệ bị hôn phu sao? Hay vẫn còn kiểu bảo vệ ngốc nghếch này?"
"Cô ở trong giới giải trí lâu như vậy, Truyền thông Thiên Ngu đại biểu cái gì, thế lực sau lưng Vương gia mạnh như thế nào cô cũng hiểu mà! Chỉ dựa vào vị hôn phu của cô là võ giả sao?"
"Hừ, chỉ cần một ngón tay của Vương thiếu gia cũng có thể bóp chết hắn, đơn giản giống như việc vắt kiệt giá trị của cô, đồng thời làm cho cô phải chịu đau khổ!"
"Cô!"
"Cung Vũ, quên đi."
Lương Siêu ngăn cản cô lại, nhún vai cười nhạt: "Mỹ nữ phải phẫu thuật thẩm mỹ như vậy cũng không có gì để nói, cô ta không đáng để chúng ta phải tốn nước bọt, đi thôi."
Mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ?
Nghe thấy danh hiệu này, Trần Hồng giống như một con mèo bị giẫm đuôi, tinh thần trong sáng thuần khiết trước đó hoàn toàn biến mất, trong nháy mắt cô ta trừng mắt mà hét lên.
"Dừng lại!"
"Anh, anh nói ai là mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ!"
Lương Siêu lại quay đầu nói: "Nói cô thì có vấn đề gì sao?"
"Có vẻ như cô chưa vẫn chưa hiểu rõ về tôi. Ngoài việc là một võ giả, tôi còn là một bác sĩ Trung y. Mặc dù ca phẫu thuật thẩm mỹ của cô thực hiện rất tuyệt vời, ít xâm lấn thậm chí là liền mạch, nhưng trong mắt tôi khuôn mặt của cô vẫn là khuôn mặt giả tạo."
Giả tạo?
Trần Hồng tức giận chỉ vào Lương Siêu, ngực cô bắt đầu phập phồng dữ dội.
Lúc trước cô ta vẫn chưa cơm no áo mặc, nhưng vì khuôn mặt của mình mà vay tiền khắp nơi, cuối cùng tiêu tốn cả triệu đô la! Cho đến nay vẫn tự hào về nó!
Nhưng khi đến miệng của tên họ Lương này, nó lại biến thành một cái gì đó giả tạo?
"Hừ, cô nghe không lầm, chỉ là giả bộ mà thôi."
"Mà tôi có thể đứng lên nói một cách dễ dàng là, có cần tôi khôi phục lại cho cô như cũ không? Miễn phí."
"Anh!"
Trần Hồng hoàn toàn tức giận, bắt đầu mắng mỏ.
"Đồ chó đẻ! Ngay tại chỗ xin lỗi tôi ngay !"
"Xin lỗi cô?"
Lương Siêu tức giận cười: "Ai đã làm khuôn mặt của cô? Chẳng lẽ khi phẫu thuật thẩm mỹ xong, bác sĩ đặc biệt làm khuôn mặt của cô dày lên thêm sao?"
"Cái rắm!"
"Dám nói xấu tôi ngay cả khi anh chỉ là một bác sĩ địa phương, tốt nhất anh nên làm theo lời tôi nói, không, anh không chỉ phải xin lỗi, còn phải quay video xin lỗi ngay tại chỗ này, sau đó đăng lên trang mạng xã hội của Cung Vũ!" "Nếu không, tôi sẽ lập tức đề nghị Vương đại thiếu gia thu thập tất cả tư liệu đen từ nhỏ đến lớn rồi sau đó công bố lên trên mạng xã hội!"
"Anh dám vu khống tôi phẫu thuật thẩm mỹ, tôi muốn cho cả đời các người làm đôi cẩu nam nữ không có mặt mũi gặp mọi người!"
Sau khi nghe những điều này, Cung Vũ đã thực sự bối rối trong một thời gian.
Là một người trong ngành, cô ấy nhận thức rất rõ về sức mạnh của Truyền thông Thiên Ngu, tài liệu đen đối với Vương Tiểu Niên mà nói đơn vị giống như việc ăn uống mà thôi.
Ngay cả khi không có tài liệu đen hoặc việc xấu hổ gì, chỉ cần anh ta muốn thì bằng bất cứ giá nào cũng phải tạo ra cho bằng được.
Nhưng Lương Siêu một chút cũng không sợ hãi điều này, có một đứa em trai là đệ nhất paparazzi tay săn ảnh, mà cũng sợ cô ta sao?
Ngay lập tức, hắn lấy điện thoại di động ra và gửi cho Chu Vĩ một tin nhắn trên wechat, đồng thời chế nhạo: "Cô muốn tạo tài liệu đen đúng không? Cô cũng xứng làm đối thủ à?"
Thấy vậy, Trần Hồng lập tức lấy điện thoại di động ra.
"Anh còn muốn ra tay sao? Thân là bổn tiểu thư mà sợ anh, hưmm!"
Trong khi la hét và chửi rủa, cô ta đã bấm số điện thoại của Vương Tiểu Niên, rồi ngay sau đó bắt đầu khóc với giọng nhõng nhẽo.
"Anh trai tốt..."
"Em bị bắt nạt, tới cứu em, a, oa oa..."
Chương 200: Có gan thì hôm nay tính sổ rõ ràng!
Giờ phút này, Vương Tiểu Niên trong phòng làm việc đang xem một chút tư liệu liên quan đến Lương Siêu do người phía dưới tìm được, nghe tiếng cầu cứu ỏn ẻn của Trần Hồng thì lập tức nổi giận, xụ mặt rồi bỗng vỗ bàn một cái.
"Ai to gan như vậy! Em không nói với đối phương mình là người của anh à?"
"Cái này thì không cần nói, hắn vốn biết em là người của anh, đối phương chính là Lương Siêu mà gần đây anh vẫn muốn xử lý kia!"
"Là hắn?" Vương Tiểu Niên thoáng kinh ngạc: "Thằng nhãi kia đến Đế Kinh rồi?"
"Đến rồi, hiện tại đang dạo phố chung với Cung Vũ kìa, bị em đụng phải, em chỉ lên tiếng chào hỏi bình thường với bọn họ, nhưng hắn lại miệng phun đầy phân mắng em là con nhỏ phẫu thuật thẩm mỹ!"
"Đánh rắm!" Vương Tiểu Niên trầm giọng mắng một câu, lúc trước sở dĩ anh ta chọn trúng Trần Hồng, một nguyên nhân rất lớn là do cô có một gương mặt thuần thiên nhiên chưa qua chỉnh sửa, còn từng bảo người ta kiểm tra thực hư.
"Hắn đánh rắm! Hơn nữa còn nhằm vào anh nữa! Hắn còn nói rõ ngài mai muốn đến công ty chúng ta đòi lại lẽ phải cho Cung Vũ, còn muốn tính sổ với anh, trừng trị em trai anh xong còn muốn tiếp tục xử lý thằng anh là anh đó!"
"Đùng!"
Vương Tiểu Niên nện một quyền lên bàn làm việc, anh vốn có quyết định muốn trừng trị tên này, đối phương còn dám công khai khiêu khích như thế, tuyệt đối không thể nhịn!
Sau một hồi suy nghĩ, anh ta trầm giọng mà nói: "Tốt, bây giờ em gửi định vị qua đi, bảo tên họ Lương đó cứ chờ ngay tại chỗ. Không cần đợi đến ngày mai, nói cho họ Lương kia, có gan thì tính sổ rõ ràng ngay hôm nay!"
"Được."
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Trần Hồng đắc ý đáp lại, mà Lương Siêu còn đang trò chuyện với Chu Vĩ.
"Quen biết Trần Hồng không?"
"Không biết, ngành giải trí không có người như vậy?"
"Trước kia cô ta tên là Trần Bình."
Chu Vĩ lập tức phát ra một tiếng cười gian xảo trá, gật gật đầu thể hiện thái độ.
"Biết chứ, con khốn xảo quyệt kia có scandal không ít hơn Đường Khả Hân đâu, làm sao vậy Lương Thần Y, ngài lại muốn xử lý cô ta sao?"
"Ừm."
"Được, vậy tôi lập tức thu xếp, sắp xếp xong thì gửi rõ ràng vào hộp thư của ngài, nhanh thì mười lăm phút nữa là xong việc."
Cúp điện thoại xong, Chu Vĩ vừa tắc lưỡi vừa thao tác máy tính. Hai ngày trước anh ta nhận được thông tin của đàn em rằng Trần Bình này đã gia nhập dưới trướng truyền thông Thiên Ngu nên không có ý định tìm cô ta uy hiếp bắt chẹt. Nhưng con khốn giao xảo này lại muốn chết, chọc tới cha mẹ tái sinh của anh ta.
Vậy không có gì để nói nữa.
Xử lý con ả!
Một lát sau, thấy Lương Siêu cũng không có ý đi mà trực tiếp đối đầu với mình, Trần Hồng ôm hai tay trước ngực: "Họ Lương, lúc trước Vương đại thiếu muốn xử lý Cung Vũ, tôi cũng giúp anh ta hiến kế không ít."
"Ví dụ như ý tưởng bày ra cho người xem sự tương phản thật mạnh, cưỡng chế yêu cầu Cung Vũ dùng hình tượng lẳng lơ đê tiện xuất hiện là do tôi đưa ra. Không biết Cung Vũ có nói cho anh biết hay không?"
Cung Vũ triệt để sững sờ, khó tin nổi mà nhìn Trần Hồng.
"Ban đầu ở trường vũ đạo tôi từng giúp cô không ít việc, vì sao cô lại ác độc muốn hại tôi như thế?!"
"Hừ, điều kiện bẩm sinh và trình độ cố gắng của tôi đều không thua cô, ai muốn cô giúp?"
"Cô!"
Lương Siêu lại giơ tay lên cắt ngang lời Cung Vũ, cũng đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Vĩ đã gửi tin nhắn qua.
Hắn liếc nhìn những tin nhắn kia một chút rồi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Trần Hồng.
"Trước đó đã ngửi được thứ mùi ti tiện trên người cô, hiện tại xem ra thật sự là một tiện nhân, chẳng qua tôi còn có thể cho cô một cơ hội cuối cùng. Hiện tại, lập tức bảo người tới quay một đoạn video cô quỳ xuống nói xin lỗi, dập đầu sám hối trước vị hôn thê của tôi, rồi đăng lên tất cả tài khoản mạng xã hội của mình."
"Nếu không, nếu cháy lửa thật thì e là cô lập tức tiêu đời."
Vừa dứt lời, Trần Hồng còn chưa kịp mở miệng mắng lại thì một giọng nói lạnh lẽo đã truyền ra từ cửa thang máy.
"Anh đang uy hiếp người của tôi sao? Tôi rất khó hiểu, rốt cuộc là nguyên nhân gì làm anh can đảm như vậy?"
Nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, khi thấy Vương Tiểu Niên mạc áo khoác, đeo kính râm đi tới dưới sự tháp tùng của ba ông lão mặc áo Đường Trang thì Trần Hồng lập tức khôi phục dáng vẻ ngây thơ vô tội, đáng thương mà chạy chậm qua.
Mà thế trận này của Vương Tiểu Niên lập tức khiến càng ngày càng nhiều người vây xem, trong đó còn có không ít người lấy điện thoại ra quay.
Thấy vậy, Vương Tiểu Niên cũng không ngăn cản, hôm nay anh ta tới để thể hiện, tất nhiên người càng nhiều thì càng tốt.
"Ông chủ!"
Trần Hồng lập tức kéo cánh tay Vương Tiểu Niên lại, còn chùi chùi khóe mắt mà khẽ nấc lên, Lương Siêu thấy thế thì tặc lưỡi.
"Xem ra cô gái dao kéo như cô có thể hot cũng có đạo lý nhất định, tối thiểu kỹ thuật diễn cũng miễn cưỡng qua ải."
"Ông chủ, anh nghe xem anh ta nói gì kìa! Lời nào cũng mang gai nhọn hết, anh nhất định phải làm chủ cho người ta!"
Vương Tiểu Niên gật gật đầu, nhìn về phía Lương Siêu: "Em tôi bây giờ còn đang dưỡng bệnh ở bệnh viện, người anh này đến thay nó, anh có gì muốn nói?"
"À..."
Lương Siêu gãi đầu một cái thì khẽ nhả ra hai chữ: "Đáng đời."
"Khục!"
Cung Vũ cố nín cười khụ ra một tiếng, lập tức thấy sắc mặt Vương Tiểu Niên âm trầm xuống, đã không muốn nói nhảm mà trực tiếp ra hiệu với ba ông lão phía sau anh ta.
Lúc Cung Vũ bắt đầu có chút khẩn trương, Lương Siêu đột nhiên đưa tay kêu dừng.
"Từ từ!"
"Dù sao người của anh cũng đến, nợ nần của hai chúng ta chắc chắn phải tính rồi, nhưng trước đó tôi muốn cho anh xem một ít hình trước."
"Thứ gì?"
Lương Siêu nhếch miệng cười cười, vừa nhìn điện thoại vừa nói: "Ngày 18 tháng 6 ba năm trước, Trần Hồng từng ra nước ngoài mời bác sĩ Paul thẩm mỹ lợi hại nhất lúc ấy để làm lần phẫu thuật chỉnh hình đầu tiên."
"Tiếp theo sáu tháng sau, cô ta lần lượt làm hai lần phẫu thuật thu gọn và trừ ngấn."
"Anh nói bậy!" Trần Hồng lập tức hét lên một tiếng, nhưng ại nghe đối phương nói chi tiết như thế thì không khỏi bắt đầu hơi hoảng hốt.
Ngay sau đó, Lương Siêu lại lấy ra một tấm hình. Vương Tiểu Niên và tất cả mọi người xem xét một chút thì phát hiện đó là danh sách chi phí phẫu thuật của Trần Hồng!
"Thấy rõ không, trên này còn có chữ ký của bác sĩ cầm dao lúc ấy, còn có phương thức liên lạc, không tin thì có thể đi gọi điện thoại xác minh."
Xoạt!
Giữa sân lập tức vang lên một mảnh xôn xao!
Sắc mặt Vương Tiểu Niên bắt đầu thay đổi, Trần Hồng cũng bắt đầu thấy hoảng.
Mà Lương Siêu còn đang tiếp tục vạch trần...
Chương 201: Bạo lộ quá khứ đen tối
"Yo, cái này rất thú vị nha."
Lương Siêu cười nói: "Nửa tháng trước, trước khi Trần Hồng gia nhập vào truyền thông Thiên Ngô đã biết rằng công ty sẽ cử người kiểm tra cơ thể của cô ta rồi, nhưng cô ta vì muốn che đậy sự thật rằng mình đã phẫu thuật thẩm mỹ nên đã chủ động tìm đến các chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ của công ty truyền thông Thiên Ngô."
"Nhưng vì cô ta không biết Vương Tiểu Niên sẽ bảo ai đến kiểm tra mình cho nên đã dụ dỗ, mê hoặc cả thảy sáu chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ."
"Hơn nữa thủ đoạn khi câu dẫn từng người cũng không giống nhau, có người công khai tán tỉnh, có người không được tình dục nhưng vẫn vui, cái đệt, còn có người vừa lên xe người khác liền trực tiếp làm tình với nhau đó?"
“Chậc chậc….đúng hoang dại thật.”
Dự đoán này vừa tung ta, khán giả có mặt ở đây lập tức nổ tung!
Sắc mặt đỏ lên, cô ta biết rất rõ ràng nếu chuyện này đồn ra thật thì hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào, nhân cách của chính mình sẽ hoàn toàn sụp đổ!
Với cả sợ rằng Vương Tiểu Niệm cũng sẽ không tin tưởng mù quáng bản thân nữa, cô ta càng nghĩ càng sợ, sau đó run rẩy chỉ vào Lương Siêu: "Anh, anh nói nhảm linh tinh! Anh là cố ý hại thanh danh của tôi sao?!"
“Thanh danh ư?”
"Lời này hợp với cô sao?"
Lương Siêu vẫn là cười lạnh một tiếng, giơ điện thoại di động lên, tung ra toàn bộ hình ảnh Trần Hồng cùng mấy người đàn ông làm tình với nhau, Vương Tiểu Niệm sau khi nhìn thấy, liền cảm thấy mặt nóng bừng.
Vương Tiểu Niên nhìn thấy đống ảnh này, ngay lập tức anh ta liền có cảm giác mình đã bị cấp dưới lừa dối sâu sắc.
Bởi vì anh ta biết tất cả những người đàn ông đó, họ đều là những chuyên gia phẫu thuật thẩm mỹ của công ty Thiên Ngô Media!
Và trong đó còn có hai người trước giờ luôn rất thận trọng khiêm tốn, căn bản không phải kiểu chân ướt chân ráo như Lương Siêu nắm thóp được họ, vì vậy anh ta đã có một phán đoán sơ bộ trong đầu.
Những liệu này có phần trăm đều là sự thật.
Mọi người đều thấy rằng những câu chuyện gây sốc này về cơ bản là có thật, và mỗi người bọn họ bắt đầu ghê tởm chỉ trỏ Trần Hồng.
“Đậu má? Cái này cũng sốc thật chứ.”
“Lúc Trần Hồng học trung học từng nhận bốn sugar daddy, hơn nữa chẳng bao giờ ở nhà mình mấy mà toàn là ở nhà bốn ông bố đường đấy, cụ thể thời gian đấy cô ta đã làm gì thì tôi cũng không rõ.”
"Tuy nhiên, những gì xảy ra tiếp theo đây lại rất chi tiết. Trong suốt bốn năm đại học và những năm tháng cấp 3, cô ta đã mang thai chín lần, phá thai bảy lần và hai lần sảy thai ngoài ý muốn."
“Lần đầu cô ta phá thai ở bệnh viện Nhân Hòa dưới quê. Ca phẫu thuật thứ hai được thực hiện tại bệnh viện số 1 Vân Thành. Tóm lại, mỗi ca phẫu thuật đều có hồ sơ để kiểm tra."
"Kết quả cuối cùng dẫn đến vô sinh suốt đời."
Vừa nói Lương Siêu lại mang mấy đơn phẫu thuật đã có chút ngả vàng bày biện ra trước mắt cho mọi người xem.
Phù!
Đôi mắt quẫn trí tức giận của Vương Tiểu Niên lập tức ném về phía Trần Hồng khiến cô ta vô cùng sợ hãi, thậm chí không dám nhìn Vương Tiểu Niên.
“U là trời?”
“Tài liệu tiếp theo đây mới là thú vị này!”
Thình thịch!
Nhìn thấy Lương Siêu tính tiếp tục mọi chuyện, Trần Hồng triệt để sụp xuống đất ngay trước mặt hắn.
"Cầu xin anh buông tha cho tôi đi!"
“Tôi sai rồi, tôi thực sự biết sai rồi! Là tôi mồm miệng tôi đê tiện, là lòng dạ tôi ác độc.”
“Tôi, tôi không nên giở trò sau lưng, tôi không nên cố ý làm tổn thương Cung Vũ!”
“Tôi nghe anh cả là được chứ gì! Bây giờ tôi sẽ quay một video xin lỗi Cung Vũ đăng lên tất cả nick của tôi trên mạng xã hội, tôi xin anh đừng nói gì nữa…”
Thấy cô ta quỳ như vậy, những người trước đây nghi ngờ về tư liệu của Lương Siêu đều hoàn toàn bị thuyết phục.
Một lúc sau, ánh đèn nhấp nháy không ngừng, tiếng chửi rùa lại càng không ngừng khiến Cung Vũ kinh ngạc, nhìn về phía Lương Siêu ngẩn ra, y thuật cao cường, giá trị vũ lực cao, bây giờ đến chuyện vạch trần chuyện xấu cũng lợi hại như vậy?
Đây lại là người đàn ông của mình nữa!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Cung Vũ dâng lên một cảm giác kiêu ngạo, một loại kiêu ngạo trước nay chưa từng có!
"Đã muộn rồi."
Sau khi Lương Siêu lạnh lùng nói, hắn tiếp tục đọc: "Trước khi Trần Hồng muốn thay đổi việc, người đầu tiên liên lạc là Vương Tiểu Lỗi, thậm chí còn nhận hắn ta là bố đường.”
"Nhưng sau khi biết Vương Tiểu Lôi gặp chuyện không may, cô ta đã cẩn thận thiết kế cảnh anh hùng cứu mỹ nhân vài ngày trước."
“Vốn là muốn cố tình để anh trai Vương Tiểu Lỗi, cũng chính là xe của Vương Tiểu Niệm đâm chúng mình, sau đó vờ bò ra đường làm bộ yếu ớt mong được sự xót thương.”
“Ngay tối hôm đó liền lên giường với Vương Tiểu Niên, sau đó nhận là anh trai tốt.”
"Hai anh em họ một là anh trai tốt, một là bố đường, Vương Tiểu Niên à, bây giờ anh có cảm thấy mình còn thấp cơ hơn em trai mình không?”
Nghe vậy, Vương Tiểu Niên lập tức nổi giận!
Anh ta không chỉ bị lừa gạt mà còn bị cái con điếm tâm cơ này xoay mòng mòng chơi đùa như thằng ngốc.
“Con điếm nhà mày!”
Chửi rủa, Vương Tiểu Niên nắm lấy đầu tóc Trần Hồng. Lúc này anh ta cũng không thèm quan tâm đến hình ảnh trước công chúng của mình nữa, lập tức bắt đầu đấm đá cô ta!
"Sao mày dám nói dối tao, còn dám chơi tao nữa chứ! Cái gì mà sinh cho tao vài thằng cu mập mạp ư? Cái thứ đàn bà vô sinh phế vật như mày sinh con cái mẹ gì chứ?!”
“Uổng công bổn thiếu gia đây đón cả nhà mày về ở, lại còn mua nhà rồi sắp xếp người chăm lo sáng tối chứ, Phi.”
“Tao sẽ cho bọn mày nhấn xuống sông!"
"Không, đừng!"
Trần Hồng ôm chặt đùi của Vương Tiểu Niên cầu xin hết lần này đến lần khác.
"Tôi đã sai rồi, Vương đại thiếu gia, xin anh niệm tình tôi bán sức hầu hạ anh hai ngày nay mà tha cho tôi đi…”
“Cút!”
Anh ta một cước đã cô ta ra xa, rồi trầm giọng nói: "Nghe rõ đây, tao mặc kệ mày đóng phim heo cũng được, hay đi bán mông cũng kệ, hạn cho mày trong vòng một tuần, phải trả hết toàn bộ tiền vốn lẫn lãi mà truyền thông Thiên Ngô đã đầu tư lên người mày ra đây.”
"Nếu không, đừng trách tao vô tình!”
Trần Hồng ngay lập tức tuyệt vọng.
Mặc dù cô ta gia nhập Thiên Ngô Media trong một thời gian ngắn, nhưng Thiên ngô đã đầu tư vào bản thân hàng chục triệu!
Trong một một tuần ư? Cho dù cô ta đóng phim cho đến khi chết, hay bán mông cho đến khi nát luôn cũng không kiếm đâu ra nhiều tiền vậy…
Không cho cô ta cơ hội để cầu xin nữa, Vương Tiểu Niên xua tay, một đám người mặc áo liệm lôi Trần Hồng rời đi, nhìn thấy vậy Lương Siêu bắt đầu thổn thức.
“Xem ra Trần Hồng sau này có thể đổi được tên khác rồi!”
“Hả?”
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).
“Đổi thành cái gì?" Cung Vũ hiếu kỳ hỏi.
“Trần Hắc đó!”
Phụt!
Cung Vũ bị chọc đến bật cười, mọi người cùng nhau cười một hồi, sau đó Lương Siêu lại liếc nhìn Vương Tiểu Niệm, tặc lưỡi lắc đầu.
“Lúc coi trọng người ta thì nâng tới tận mây xanh, lúc chê bỏ thì giẫm đạp bằng mọi cách, ông chủ tập đoàn này của anh đúng độc thật.”
Nhìn thấy Lương Siêu lại bắt đầu bôi nhọ hình tượng của mình trước công chúng, ánh mắt Vương Tiểu Niên lại tối sầm lại.
"Đừng nói những thứ vô dụng như vậy với tao nữa!"
“Con đĩ kia đã dọn sạch sẽ, bây giờ đến lúc tao và mày tính sổ với nhau rồi.”
Chương 202: Tôi sẽ tặng cho ông một bài học!
Vương Tiểu Niên vừa dứt lời, anh ta vội kéo Trần Hồng vào thang máy xong, sau đó quay lại nhìn lão giả kia với ánh mắt sắc bén.
Đúng lúc này, Lương Siêu lại đứng ngay ở phía sau ông ta. Ông ta đột nhiên lật tay rồi vung mấy cây đinh trong tay ra.
“Vút vút!”
Tiếng xé gió vút qua vô cùng chói tai. Đinh bay vút qua nhanh tới mức người xem không kịp thấy gì. Thế nhưng Vương Tiểu Niên cùng với hai lão già Đường Trang lại cười lạnh.
Tuy thực lực của người vừa ra tay chưa phải là cao nhất trong số những người cung phụng Vương gia nhưng lại là người mạnh nhất về ám sát. Đặc biệt là những cây đinh trong tay, giống như đang chơi đùa với chúng.
Vương Tiểu Niên cũng có chút tò mò đối với người này nên trước đó đã nhờ người làm phép tính toán chi tiết và biết được rằng tốc độ bắn ra của những cây đinh này còn nhanh hơn cả tốc độ của viên đạn được bắn ra! Hơn nữa, những cây đinh này đều được làm từ vật liệu thép đặc biệt nên tính sát thương của nó mạnh hơn nhiều so với viên đạn xuyên giáp mạnh nhất!
Trong những tình huống ám sát, các cao thủ tông sư bị giết mà không hề để lại vết thương!
Những lời này không hề nói ngoa.
“Thằng nhãi này xong đời rồi.”
Tuy nhiên trong lúc Vương Tiểu Niên và mấy người cung phụng khác đều nghĩ vậy thì họ đã thấy Lương Siêu phản ứng lại ngay với tốc độ ánh sáng.
Ngay sau đó.
“Leng keng!” m thanh kim loại rơi xuống đất còn Lương Siêu chẳng hề tổn thương một cọng lông tóc nào!
Khi mọi người nhìn kỹ hơn, bọn họ trông thấy những cây đinh rơi xuống đất còn Vương Tiểu Niên cùng với hai người cung phụng khác đứng ở phía sau lại thấy trên mỗi cây đinh có những lỗ nhỏ như lỗ kim!
“Này…”
“A!”
Lão giả giỏi dùng đinh lúc nãy đột nhiên hét lên một tiếng đầy thảm thiết khiến cho hai người kia quay đầu nhìn lại. Sau khi quay lại vì nghe thấy tiếng, bọn họ thấy ông ta quỳ gối xuống đất cùng với đôi bàn tay đẫm máu đang run rẩy…
Hơn nữa, bọn họ còn thấy trên tay lão giả có 8 cây kim châm xuyên qua…
Theo người bên trong trông thấy, mỗi cây kim châm đều xuyên qua chính xác vào một số huyệt đạo trọng yếu trong tay lão giả. Cho dù sau này ông ta không bị tàn phế thì cũng không thể sử dụng đinh được nữa.
Tuyệt kỹ sử dụng đinh của ông ta coi như tan tành…
Mặt khác, hai người cung phụng còn lại của Vương gia hít một hơi thật sâu.
Tốc độ phản ứng cùng với cách ra tay này…
Quả thực quá kinh khủng!
Lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn Lương Siêu không còn sự khinh miệt mà là sự kiêng kị.
Lúc này, Lương Siêu chậm rãi quay đầu lại nhìn lão giả đang quỳ xuống đất và gào thét đầy đau khổ: “Chẳng lẽ cha mẹ ông chưa từng dạy rằng nếu như học nghệ không tinh thì tốt nhất đừng ra ngoài thể hiện hay sao.”
“Nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng đấy.”
“Nhưng mà cũng không sao, coi như tôi tặng cho ông một bài học. Còn tuyệt kỹ dùng đinh của ông coi như là học phí đi.”
“Cậu!”
Lão giả kia nhìn Lương Siêu với vẻ oán hận, ông ta hung ác trừng mắt. Còn Vương Tiểu Niên cùng với hai người kia cũng có chút sợ hãi nhưng bọn họ nhìn không quen thái độ kiêu ngạo của Lương Siêu.
Sau khi liếc nhìn nhau, bọn họ bắt đầu tiến lên. Nhưng khi hai người bước được vài bước thì đã bị Vương Tiểu Niên đứng sau giữ lại.
Bọn họ còn tưởng rằng Vương Tiểu Niên đang lo lắng hai bọn họ không phải là đối thủ của Lương Siêu nên nói với vẻ vô cùng tự tin: “Cậu chủ cứ yên tâm, hai chúng tôi liên thủ với nhau nhất định có thể đánh thắng cậu ta.”
“Đúng vậy, cho dù cậu ta có kiêu ngạo tới mức nào thì hôm nay cậu ta nhất định phải chết!”
Vương Tiểu Niên thầm mắng đồ liều lĩnh, suốt ngày chỉ biết chém chém giết giết.
Bản thân là một doanh nhân, lại là người của công chúng nên sao hắn ta có thể không để ý tới hình ảnh của mình được?
Vừa rồi trong cơn giận đã đánh mất sự bình tĩnh, hắn ta đã đánh phụ nữ trước mặt mọi người đã xấu hổ lắm rồi. Hiện tại mà còn xúi giục đánh nhau với Lương Siêu nữa thì khác nào làm trò cười trước mặt mọi người?
Cho dù có đánh thắng thì cũng phải chịu sự tổn thất vô cùng lớn.
Lỡ như bị đối phương đánh chết thì càng phiền phức hơn!
Vương Tiểu Niên thấp giọng nói: “Hai vị đại sư đừng vội, chỉ là một tên thanh niên có chút thực lực về đánh đấm thôi, không đáng để chúng ta phải phá hỏng danh tiếng trước công chúng vì cậu ta.”
Sau khi nói thầm xong, hắn ta lập tức đi tìm quản lý của trung tâm mua sắm này.
Không chỉ quản lý của trung tâm mua sắm này khá quen thuộc với Vương Tiểu Niên mà ngay cả chủ của trung tâm cũng phải cúi người khom lưng với Vương Tiểu Niên như người hầu và gọi hắn ta một tiếng cậu chủ.
“Cậu chủ Vương, ngài có gì muốn sai bảo ạ?”
“Đưa người của ông tới đây dọn dẹp sạch sẽ đi.”
“Tất cả tổn thất của trung tâm mua sắm ngày hôm nay cứ tính tất vào chỗ tôi.”
Vừa nghe xong lời này, tên quản lý kia lập tức hiểu được ý của Vương Tiểu Niên.
“Cậu chủ Vương, ngài khách sáo quá rồi, có tổn thất gì đâu chứ. Tôi sẽ làm ngay cho ngài.”
Nói xong, ông ta lập tức cho người đi dọn dẹp.
Cùng lúc đó, tên quản lý kia nói thêm: “Ông chủ của truyền thông Thiên Ngu muốn sử dụng nơi này để đàm phán kinh doanh với đối tác. Vì tính bảo mật của cuộc đàm phán nên những người không liên quan không được phép có mặt ở đây ạ.”
“Cho nên hôm nay chỉ đành khiến cho các vị khách ở đây chịu thiệt một chút. Để xin lỗi tất cả vị khách có mặt ở đây ngày hôm này, chúng tôi sẽ miễn phí toàn bộ chi phí mua sắm!”
Làm như vậy, không chỉ giữ được danh tiếng của Vương Tiểu Niên mà còn giành thêm được vô số lời khen ngợi, thậm chí còn khiến cho Lương Siêu phải giơ ngón tay cái lên.
“Người anh em này đúng là nhân tài!”
Nghe vậy, tên quản lý liếc mắt nhìn hắn và nói với vẻ kiêu ngạo: “Không biết được một người sắp chết khen ngợi có bị dính xui xẻo hay không.”
“Ha ha!”
Vương Tiểu Niên cười to với vẻ hài lòng và hứa với người quản lý của trung tâm mua sắm này rằng sẽ thăng chức cho anh ta thành phó tổng giám đốc, sau đó hắn ta đi gọi một cuộc điện thoại.
Bởi vì tận mắt nhìn thấy Lương Siêu thật sự có tài, hơn nữa giá trị vũ lực của hắn cực cao cho nên ngày hôm nay hắn ta nhất định phải triệu tập toàn bộ người cung phụng cho Vương gia!
“Tên họ Lương kia, đây chính là phong cách làm việc của tôi. Không ra tay thì không sao nhưng nếu đã ra tay thì nhất định sẽ lấy mạng đối phương!”
“Tôi sẽ không cho đối phương bất cứ một cơ hội nào, lại càng không để xảy ra bất cứ một chuyện ngoài ý muốn nào.”
“Nếu như hiện tại cậu còn gì muốn nói thì mau nói đi.”
Nghe vậy, Cung Vũ có chút lo lắng.
“Lương Siêu…”
Ngay khi Cung Vũ đang giữ chặt cánh tay Lương Siêu, đột nhiên điện thoại di động của Lương Siêu vang lên nhưng là số lạ gọi tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lương Siêu vẫn bấm máy nghe. Thay vì nói chuyện với tên ngốc Vương Tiểu Niên này, chi bằng nói mấy câu với người bán bảo hiểm còn hơn. Nhưng ngay khi đối phương mới nói mấy câu, Lương Siêu đã trừng mắt vì kinh ngạc.
“Cô là…”
“Diệp Khuynh Thành?”
Vừa nghe thấy tên, nhất thời Vương Tiểu Niên cũng vô cùng kinh ngạc.
Diệp Khuynh Thành, một trong hai mỹ nữ vô cùng nổi tiếng ở đế kinh ư?
Một người phụ nữ ở trên mây như vậy sao có thể chủ động gọi điện thoại cho thằng nhãi này được?
Chắc chắn là thằng nhãi này mời diễn viên tới phải không?
Đúng, chắc chắn là như vậy!
Cùng lúc đó, Diệp Khuynh Thành cùng hơi sửng sốt, sau đó xin lỗi nói: “Ừm, là tôi. Tôi quên mất anh còn chưa có số của tôi, mong anh đừng trách vì tôi liên lạc đột ngột.”
“Tối nay anh có rảnh không?”
“Tôi muốn mời anh ăn cơm, tùy anh chọn địa điểm.”
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất)
Bình luận facebook