Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 534
CHƯƠNG 534
Trữ Trình là trợ lý đặc biệt ở bên cạnh Mâu Nghiên, chuyện lớn như vậy, không có khả năng không nghe thấy chút tin tức nào.
“Được rồi, nhanh chóng gọi điện thoại đi.”
Đồng Tiên không thể không ấn loa ngoài dưới cái nhìn chăm chú sáng rực của Thương Mẫn.
“Chồng ơi, anh tan làm chưa?”
Trữ Trình xấu hổ nhìn Cậu hai ở phía đối diện, lỗ tai nặng lẽ đỏ lên: “Còn đang ở công ty, em có chuyện gì không vậy?”
“Có việc chứ, bây giờ em đang ở bên phía Thương Mẫn, anh thành thật nói cho em biết đi, có phải là Cậu hai phạm tội gì không vậy, muốn mượn chuyện ly hôn để di chuyển tài sản.”
Trước đó, Đồng Tiên mãi không hiểu tại sao Cậu hai Mâu lại muốn ra đi tay trắng, hành động như thế này căn bản không tồn tại trong hào môn đỉnh cấp, bây giờ được Thương Mẫn nhắc nhở như thế, hình như là di chuyển tài sản chính là lời giải thích duy nhất.
Trong ánh mắt lạnh có thể chết cóng người của Mâu Nghiên, Trữ Trình thầm giận vì mình đã sơ sót rồi, không cẩn thận nói chuyện lớn như thế ra khỏi miệng, xem ra là ngày hôm nay anh ta khó thoát khỏi một kiếp.
“Không có chuyện gì đâu, em đừng có đoán mò, về nhà sớm đi.”
“Vậy anh nói cho rõ đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
“Sau khi về nhà sẽ nói với em, anh phải họp rồi.”
Vội vàng cúp điện thoại, sau lưng của Trữ Trình đổ hết cả mồ hôi lạnh.
“Cậu hai, tôi không cố ý đâu, không cẩn thận lở miệng.”
“Tự mình chịu phạt đi, phải gấp rút di chuyển tài sản xong, đơn ly hôn nhanh chóng đưa cho cô ấy ký tên.” Mâu Nghiên mệt mỏi vuốt vuốt huyệt thái dương, ra hiệu cho Trữ Trình đi ra ngoài.
Mấy ngày nay, tình huống thị lực của anh trở nên mờ càng ngày càng nghiêm trọng hơn, thể lực cũng đã kém hơn rất rõ ràng, bây giờ, tình hình sức khỏe của anh đã không cho phép anh tiếp tục chờ đợi.
“Cũng dám cúp điện thoại của tôi?”
Lúc bị cúp máy, Đồng Tiên liền tức giận.
Mặc dù là ban đầu cô ta mặt dày mày dạng phanh phui ở trước mặt của Thương Mẫn, nhưng mà sau khi kết hôn, Trữ Trình đối xử với cô ta cũng coi như không tệ, chuyện trong nhà cơ bản đều là do cô ta quyết định, lúc có mâu thuẫn với nhau, cơ bản cũng là do Trữ Trình nghe theo ý của cô ta, sự thay đổi đột ngột làm cho cô ta không có cách nào bình tĩnh chấp nhận.
“Thôi bỏ đi, chị cũng đừng có làm khó Trữ Trình nữa, nếu như bị Mâu Nghiên biết được Trữ Trình nói chuyện quan trọng như thế cho chị biết, chắc chắn là sẽ bị phạt đó.”
“Vậy bây giờ cô tính sao đây?”
“Tôi còn có thể tính toán cái gì được nữa, ngồi ăn rồi chờ chết thôi, trước tiên sinh đứa bé ra rồi hẵng nói. Nếu như Mâu Nghiên thật sự chuyển hết tài sản cho tôi, vậy thì tôi sẽ nuôi mười tám cậu trai trẻ, mỗi ngày đổi một người, một tuần lễ không ai giống ai.”
Nụ cười ở trên mặt Thương Mẫn càng ngày càng cứng còng, đã sắp không kiên trì nổi nữa rồi.
Trong ánh mắt lo lắng của Đồng Tiên, cô chỉ có thể dở xuống lớp ngụy trang: “Tôi có thể làm gì được nữa, cho đến bây giờ ở trước mặt của Mâu Nghiên, tôi đều không có năng lực phản kháng, mặc kệ là kết hôn hay là li hôn, tôi cũng chỉ bị động chấp nhận thông báo của anh ấy thôi.”
Trong giọng nói của cô tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, lần đầu tiên Thương Mẫn cảm thấy khoảng cách giữa cô với Mâu Nghiên đã không vượt qua nổi con rạch, nếu như nhất định phải ly hôn, còn có thể làm gì nữa.
Trữ Trình là trợ lý đặc biệt ở bên cạnh Mâu Nghiên, chuyện lớn như vậy, không có khả năng không nghe thấy chút tin tức nào.
“Được rồi, nhanh chóng gọi điện thoại đi.”
Đồng Tiên không thể không ấn loa ngoài dưới cái nhìn chăm chú sáng rực của Thương Mẫn.
“Chồng ơi, anh tan làm chưa?”
Trữ Trình xấu hổ nhìn Cậu hai ở phía đối diện, lỗ tai nặng lẽ đỏ lên: “Còn đang ở công ty, em có chuyện gì không vậy?”
“Có việc chứ, bây giờ em đang ở bên phía Thương Mẫn, anh thành thật nói cho em biết đi, có phải là Cậu hai phạm tội gì không vậy, muốn mượn chuyện ly hôn để di chuyển tài sản.”
Trước đó, Đồng Tiên mãi không hiểu tại sao Cậu hai Mâu lại muốn ra đi tay trắng, hành động như thế này căn bản không tồn tại trong hào môn đỉnh cấp, bây giờ được Thương Mẫn nhắc nhở như thế, hình như là di chuyển tài sản chính là lời giải thích duy nhất.
Trong ánh mắt lạnh có thể chết cóng người của Mâu Nghiên, Trữ Trình thầm giận vì mình đã sơ sót rồi, không cẩn thận nói chuyện lớn như thế ra khỏi miệng, xem ra là ngày hôm nay anh ta khó thoát khỏi một kiếp.
“Không có chuyện gì đâu, em đừng có đoán mò, về nhà sớm đi.”
“Vậy anh nói cho rõ đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
“Sau khi về nhà sẽ nói với em, anh phải họp rồi.”
Vội vàng cúp điện thoại, sau lưng của Trữ Trình đổ hết cả mồ hôi lạnh.
“Cậu hai, tôi không cố ý đâu, không cẩn thận lở miệng.”
“Tự mình chịu phạt đi, phải gấp rút di chuyển tài sản xong, đơn ly hôn nhanh chóng đưa cho cô ấy ký tên.” Mâu Nghiên mệt mỏi vuốt vuốt huyệt thái dương, ra hiệu cho Trữ Trình đi ra ngoài.
Mấy ngày nay, tình huống thị lực của anh trở nên mờ càng ngày càng nghiêm trọng hơn, thể lực cũng đã kém hơn rất rõ ràng, bây giờ, tình hình sức khỏe của anh đã không cho phép anh tiếp tục chờ đợi.
“Cũng dám cúp điện thoại của tôi?”
Lúc bị cúp máy, Đồng Tiên liền tức giận.
Mặc dù là ban đầu cô ta mặt dày mày dạng phanh phui ở trước mặt của Thương Mẫn, nhưng mà sau khi kết hôn, Trữ Trình đối xử với cô ta cũng coi như không tệ, chuyện trong nhà cơ bản đều là do cô ta quyết định, lúc có mâu thuẫn với nhau, cơ bản cũng là do Trữ Trình nghe theo ý của cô ta, sự thay đổi đột ngột làm cho cô ta không có cách nào bình tĩnh chấp nhận.
“Thôi bỏ đi, chị cũng đừng có làm khó Trữ Trình nữa, nếu như bị Mâu Nghiên biết được Trữ Trình nói chuyện quan trọng như thế cho chị biết, chắc chắn là sẽ bị phạt đó.”
“Vậy bây giờ cô tính sao đây?”
“Tôi còn có thể tính toán cái gì được nữa, ngồi ăn rồi chờ chết thôi, trước tiên sinh đứa bé ra rồi hẵng nói. Nếu như Mâu Nghiên thật sự chuyển hết tài sản cho tôi, vậy thì tôi sẽ nuôi mười tám cậu trai trẻ, mỗi ngày đổi một người, một tuần lễ không ai giống ai.”
Nụ cười ở trên mặt Thương Mẫn càng ngày càng cứng còng, đã sắp không kiên trì nổi nữa rồi.
Trong ánh mắt lo lắng của Đồng Tiên, cô chỉ có thể dở xuống lớp ngụy trang: “Tôi có thể làm gì được nữa, cho đến bây giờ ở trước mặt của Mâu Nghiên, tôi đều không có năng lực phản kháng, mặc kệ là kết hôn hay là li hôn, tôi cũng chỉ bị động chấp nhận thông báo của anh ấy thôi.”
Trong giọng nói của cô tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, lần đầu tiên Thương Mẫn cảm thấy khoảng cách giữa cô với Mâu Nghiên đã không vượt qua nổi con rạch, nếu như nhất định phải ly hôn, còn có thể làm gì nữa.
Bình luận facebook