Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 535
CHƯƠNG 535
“Có chuyện gì thì cô cứ gọi điện thoại cho tôi, dưỡng thai cho tốt đi, đừng có suy nghĩ nhiều.”
Đồng Tiên vỗ vai của Thương Mẫn, nhìn thấy cảm xúc của cô coi như đã ổn định, có hơi yên tâm một chút.
Ăn bữa cơm tối cùng với Thương Mẫn, sau khi xuống lầu đi tản bộ trở về, Đồng Tiên mới quyến luyến đi khỏi.
“Bạch Chấp, cậu đã điều tra chuyện của Mâu Nghiên như thế nào rồi?”
Rốt cuộc là Mâu Nghiên có chuyện gì đang giấu giếm cô, vậy mà lại có thể ép anh ra đi tay trắng.
“Đã tìm kiếm hết tất cả các tin tức liên quan tới Mâu Nghiên ở trên internet, hình như là không có tác dụng gì hết.”
Thương Mẫn cầm máy vi tính đọc tin tức của Mâu Nghiên tới lui mấy lần, giày vò cả nửa đêm cũng không nhìn ra chỗ nào có vấn đề.
Thậm chí là Bạch Chấp đã đột nhập vào hệ thống tài vụ và Đạt Phan, nhưng mà vẫn không thu hoạch được gì.
Con người của Mâu Nghiên vô cùng kỷ luật, là một quân nhân xuất ngũ, không có khả năng làm những chuyện phạm pháp. Lúc đó Mạc Hậu làm chuyện quá đáng như thế, đến cuối cùng Mâu Nghiên vẫn kiên trì muốn giao cô ta cho pháp luật trị tội, người khác lại không có khả năng để anh xâm phạm điểm cuối cùng.
Đến tột cùng là chuyện gì làm cho Mâu Nghiên trở nên khác thường như thế?
Thương Mẫn còn chưa nghĩ ra nguyên nhân Mâu Nghiên làm chuyện này là vì cái gì, Trữ Trình đã mang theo công chứng tài sản của Mâu Nghiên, cùng với đơn ly hôn đến nhà.
Tận mắt nhìn thấy chữ ký rồng bay phượng múa của Mâu Nghiên cùng với con dấu màu đỏ trên đơn ly hôn, rốt cuộc Thương Mẫn đã không có cách nào tiếp tục bình tĩnh được nữa.
“Trữ Trình, rốt cuộc là Mâu Nghiên muốn làm cái gì vậy?”
Cảm xúc của Thương Mẫn đã kiềm chế đến cực điểm, khó tránh khỏi có hơi giận chó đánh mèo vào Trữ Trình là chân chạy vặt cho Mâu Nghiên.
“Cô Thương, tôi chỉ dựa theo chỉ thị của Cậu hai mà làm việc thôi, tôi không có quyền hỏi nguyên nhân cụ thể.”
Trữ Trình cúi đầu không nhìn Thương Mẫn, anh ta không biết phải đối mặt với câu hỏi của Thương Mẫn như thế nào, càng không đành lòng nhìn thấy ánh mắt đau khổ của cô.
Quan trọng nhất đó chính là, ngay cả anh ta cũng không hiểu tại sao Cậu hai lại làm như vậy.
“Kêu Mâu Nghiên đến đây nói rõ với tôi, không tiễn.”
Có vẻ như Trữ Trình thật sự không biết lý do anh muốn ly hôn, cuối cùng, Mâu Nghiên muốn làm cái gì, ngay cả Trữ Trình mà cũng giấu diếm?
Thương Mẫn tức muốn nổ tung, thiếu chút nữa là đã mất lịch sự ở trước mặt Trữ Trình.
“Cô Thương, Cậu hai có nói cô không ký tên thì tôi không thể trở về.”
Trợ lý của Cậu hai càng ngày càng khó làm rồi, Trữ Trình cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày mình lạc trôi đến tình trạng ôm đùi ăn bám Đồng Tiên.
“Bạch Chấp, tiễn khách.”
Thương Mẫn tức giận đến nỗi cái trán giật liên hồi, Mâu Nghiên vẫn không chịu nói đạo lý như cũ, bất cận nhân tình, có bản lĩnh thì tự mình đến đây đi, làm khó trợ lý Trữ Trình làm cái gì chứ.
Trữ Trình bị cưỡng ép đuổi ra, đứng dưới ánh mặt trời ấm áp, nhìn cánh cửa đóng chặt đằng sau lưng, yên lặng gọi điện thoại cho Đồng Tiên.
Từ đó về sau, cứ chín giờ sáng là Trữ Trình đều đúng giờ đến chỗ ở của Thương Mẫn một chuyến, vừa mới mở miệng nhắc đến chuyện ký tên thì đã bị Bạch Chấp cưỡng ép đuổi khách.
“Có chuyện gì thì cô cứ gọi điện thoại cho tôi, dưỡng thai cho tốt đi, đừng có suy nghĩ nhiều.”
Đồng Tiên vỗ vai của Thương Mẫn, nhìn thấy cảm xúc của cô coi như đã ổn định, có hơi yên tâm một chút.
Ăn bữa cơm tối cùng với Thương Mẫn, sau khi xuống lầu đi tản bộ trở về, Đồng Tiên mới quyến luyến đi khỏi.
“Bạch Chấp, cậu đã điều tra chuyện của Mâu Nghiên như thế nào rồi?”
Rốt cuộc là Mâu Nghiên có chuyện gì đang giấu giếm cô, vậy mà lại có thể ép anh ra đi tay trắng.
“Đã tìm kiếm hết tất cả các tin tức liên quan tới Mâu Nghiên ở trên internet, hình như là không có tác dụng gì hết.”
Thương Mẫn cầm máy vi tính đọc tin tức của Mâu Nghiên tới lui mấy lần, giày vò cả nửa đêm cũng không nhìn ra chỗ nào có vấn đề.
Thậm chí là Bạch Chấp đã đột nhập vào hệ thống tài vụ và Đạt Phan, nhưng mà vẫn không thu hoạch được gì.
Con người của Mâu Nghiên vô cùng kỷ luật, là một quân nhân xuất ngũ, không có khả năng làm những chuyện phạm pháp. Lúc đó Mạc Hậu làm chuyện quá đáng như thế, đến cuối cùng Mâu Nghiên vẫn kiên trì muốn giao cô ta cho pháp luật trị tội, người khác lại không có khả năng để anh xâm phạm điểm cuối cùng.
Đến tột cùng là chuyện gì làm cho Mâu Nghiên trở nên khác thường như thế?
Thương Mẫn còn chưa nghĩ ra nguyên nhân Mâu Nghiên làm chuyện này là vì cái gì, Trữ Trình đã mang theo công chứng tài sản của Mâu Nghiên, cùng với đơn ly hôn đến nhà.
Tận mắt nhìn thấy chữ ký rồng bay phượng múa của Mâu Nghiên cùng với con dấu màu đỏ trên đơn ly hôn, rốt cuộc Thương Mẫn đã không có cách nào tiếp tục bình tĩnh được nữa.
“Trữ Trình, rốt cuộc là Mâu Nghiên muốn làm cái gì vậy?”
Cảm xúc của Thương Mẫn đã kiềm chế đến cực điểm, khó tránh khỏi có hơi giận chó đánh mèo vào Trữ Trình là chân chạy vặt cho Mâu Nghiên.
“Cô Thương, tôi chỉ dựa theo chỉ thị của Cậu hai mà làm việc thôi, tôi không có quyền hỏi nguyên nhân cụ thể.”
Trữ Trình cúi đầu không nhìn Thương Mẫn, anh ta không biết phải đối mặt với câu hỏi của Thương Mẫn như thế nào, càng không đành lòng nhìn thấy ánh mắt đau khổ của cô.
Quan trọng nhất đó chính là, ngay cả anh ta cũng không hiểu tại sao Cậu hai lại làm như vậy.
“Kêu Mâu Nghiên đến đây nói rõ với tôi, không tiễn.”
Có vẻ như Trữ Trình thật sự không biết lý do anh muốn ly hôn, cuối cùng, Mâu Nghiên muốn làm cái gì, ngay cả Trữ Trình mà cũng giấu diếm?
Thương Mẫn tức muốn nổ tung, thiếu chút nữa là đã mất lịch sự ở trước mặt Trữ Trình.
“Cô Thương, Cậu hai có nói cô không ký tên thì tôi không thể trở về.”
Trợ lý của Cậu hai càng ngày càng khó làm rồi, Trữ Trình cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày mình lạc trôi đến tình trạng ôm đùi ăn bám Đồng Tiên.
“Bạch Chấp, tiễn khách.”
Thương Mẫn tức giận đến nỗi cái trán giật liên hồi, Mâu Nghiên vẫn không chịu nói đạo lý như cũ, bất cận nhân tình, có bản lĩnh thì tự mình đến đây đi, làm khó trợ lý Trữ Trình làm cái gì chứ.
Trữ Trình bị cưỡng ép đuổi ra, đứng dưới ánh mặt trời ấm áp, nhìn cánh cửa đóng chặt đằng sau lưng, yên lặng gọi điện thoại cho Đồng Tiên.
Từ đó về sau, cứ chín giờ sáng là Trữ Trình đều đúng giờ đến chỗ ở của Thương Mẫn một chuyến, vừa mới mở miệng nhắc đến chuyện ký tên thì đã bị Bạch Chấp cưỡng ép đuổi khách.
Bình luận facebook