Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 320: Cùng đạn pháo so tốc độ!
Địch quân đã chuẩn bị sẵn sàng ngàn phát đạn pháo, Vân Phi Dương đứng ngồi không yên, nếu như ngàn phát đạn pháo cùng một chỗ oanh tới, Tụ Quang Phòng Ngự Trận khẳng định chịu không nỗi.
Vì thế kế hoạch hôm nay, chỉ có phá hủy máy ném!
Nhưng.
Thời khắc khi hắn chuẩn bị động thủ, lại nhìn thấy 20 máy ném bị đẩy ra, chung quanh đầy binh lính, số lượng chừng mấy vạn.
Vân Phi Dương bỏ ý đồ.
Nhiều người như vậy bảo hộ, nếu mình như tiến lên, sợ không về được.
Chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Một bên cân nhắc, một bên để Võ giả vào chỗ, chuẩn bị tùy thời phòng ngự.
Từ Phàm cũng đi tới, khi hắn nhìn thấy 20 máy ném xuất hiện, cả người cũng hoảng sợ.
Địch quân thật quyết tâm phá hủy Thiết Cốt Thành.
Hắn vội dò hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
- Chờ thời điểm bọn hắn tiến công, ngươi chỉ huy mọi người vững chắc trận pháp.
Từ Phàm nói:
- Ngươi thì sao?
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ nói:
- Ra ngoài ngăn cản đạn pháo.
Ngăn cản đạn pháo?
Từ Phàm mờ mịt.
Vân Phi Dương không cách nào phá hư máy ném, như vậy chỉ có bay ra ngoài, dẫn bạo đạn pháo.
20 máy ném cùng một chỗ phát xạ đạn pháo, sẽ không cùng vị trí cùng một thời gian, muốn phá hư quỷ tích của đạn pháo, đòi hỏi tốc độ và lực phản ứng vô cùng kinh khủng.
- Đại Bạch!
Vân Phi Dương lớn tiếng hô một câu.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ đang nghỉ ngơi trong sân nhỏ hóa thành một vòng lưu quang xanh trắng, xuất hiện trên tường thành.
Thần Thần ngồi trên đầu nó trông rất buồn ngủ, hai khế ước thú này một mực nghỉ ngơi trong sân, cuộc sống tạm bợ vô cùng nhàn hạ.
Vân Phi Dương nhảy tới, trường thương nơi tay, nói:
- Nội thành phòng ngự giao cho ngươi, nhớ kỹ, nhất định phải phòng ngự cho tốt.
- Được.
Từ Phàm gật gật đầu.
- Chúng ta đi.
Vân Phi Dương câu thông Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, từ thành lâu nhảy xuống, cuối cùng ngừng tại trăm trượng ngoài thành, có khí thế một người giữ ải vạn người khó qua!
- Hả?
Bọn người Hứa Thứ từ xa nhìn lại, nhao nhao cười lạnh.
Bạch Bào thiếu tướng này cưỡi một đầu hổ nhìn qua rất hung ác thú đứng ngoài thành, chẳng lẽ muốn ngăn cản đạn pháo?
Quá buồn cười!
Hứa Thứ hạ lệnh:
- Chuẩn bị công kích!
Xoát xoát!
20 máy ném nạp đạn pháo, nhắm chuẩn cổng thành Thiết Cốt Thành.
- Bắn!
Quan chỉ huy ra lệnh.
Bành bành bành!
Máy ném bắn đạn pháo ra ngoài hình thành hai mươi đạo lưu quang, ẩn chứa khí tức phá hủy hết thảy.
Đến rồi.
Vân Phi Dương nâng thương, nói:
- Lên!
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ ngửa đầu rống to, mở ra tứ chi mạnh mẽ, vọt tới hướng đạn pháo.
Lưu quang xanh trắng xẹt qua hư không, tốc độ nhanh đến khiến người ta khó có thể thấy được!
Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương đạp không bay lên, trường thương vung ra, khí kình bạo phát, trực tiếp dẫn bạo một khỏa đạn pháo.
- Đại Bạch!
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ xoay người, lăng không bay lên.
Nó tiếp được Vân Phi Dương, tứ chi phong lưu bạo phát, trong khoảnh khắc phóng tới đạn pháo khác.
Bành!
Vân Phi Dương lần nữa lăng không bay lên, dẫn bạo một khỏa tinh hạch đạn pháo.
Xoát!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ lần nữa dự đoán được vị trí chủ nhân rơi xuống, thay đổi thân hình tiếp được hắn, đuổi theo một đạn pháo khác.
Bành bành bành!
Trong khoảnh khắc, lại có mấy phát pháo bị dẫn bạo.
- Mẹ ta ơi...
Con mắt Từ Phàm xém chút trừng ra ngoài.
Vân Phi Dương nói ngăn cản đạn pháo, nguyên lai là cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ so tốc độ cùng đạn pháo, dẫn bạo chúng trước khi chạm vào kết giới, quá điên cuồng rồi!
Phải biết, từ máy ném đến Thiết Cốt Thành chỉ hơn mười dặm, đạn pháo bay tới trong thời gian rất ngắn.
Nhưng.
Quá trình này, Vân Phi Dương cùng khế ước thú trong thời gian điện quang hỏa thạch diệt hơn mười viên đạn pháo, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, quả thực không dám tưởng tượng!
Không gì không thể.
Ngũ phẩm Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ triệt để khai hỏa tốc độ của mình, chứng mình sự hùng mạnh trước thế nhân!
Bành! Bành!
Lại có hai pháo đạn bị cản.
Bất quá.
Một người một thú tuy phối hợp không chê vào đâu, nhưng 20 đạn pháo cùng một chỗ bay tới, vẫn không cách nào tiêu diệt toàn bộ, cuối cùng có sáu bảy phát lọt lưới.
Không có cách nào.
Vân Phi Dương chỉ có thể thu nhỏ uy hiếp, đạn pháo lọt lưới chỉ có thể dựa vào Tụ Quang Phòng Ngự Trận cùng rất nhiều Võ giả ngạnh kháng.
Bành bành bành!
Tinh hạch đạn pháo đánh vào trận pháp.
Bất quá, số lượng giảm đến nhỏ nhất, sinh ra lực phá hoại có hạn, Võ giả phụ trách duy trì trận pháp có thể nhẹ nhõm chống được.
- Tiểu tử kia có phải quái vật hay không?!
- Tốc độ hổ thú hắn cưỡi quá nhanh rồi!
Vân Phi Dương cùng Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ liên tục diệt hơn mười pháo đạn, để binh lính địch quân sợ hãi.
- Tiếp tục phát xạ!
Hứa Thứ trầm mặt hạ lệnh.
Bản tướng không tin ngươi có thể một mực ngăn cản uống!
Bành bành!
20 phát đạn lần nữa bắn ra.
Xoát!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ lần nữa nâng Vân Phi Dương tiến lên, lần này phối hợp càng thêm ăn ý, 20 phát pháo đạn chỉ lọt lưới bốn năm khỏa!
Số lượng như thế, hoàn toàn không hình thành lực trùng kích cho Tụ Quang Phòng Ngự Trận!
- Phát xạ!
Bành bành bành
Vòng đạn pháo thứ ba bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Hai mươi phát đạn, vẫn có hơn phân nửa bị Vân Phi Dương cản lại.
Một khắc này.
Binh lính bên trong Thiết Cốt Thành đều trừng to mắt.
Một người một thú, ở ngoài thành hóa thành lưu quang, lần lượt phá hủy đạn pháo, rung động phi thường to lớn!
Máy ném không ngừng phát xạ, Vân Phi Dương cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, lần lượt ngăn cản, tuy không thể hóa giải hoàn toàn trùng kích, nhưng đạn pháo còn sót đã giảm bớt rất nhiều, không tạo được phiền phức cho binh lính trong thành.
Cho đến khi đã oanh tạc 13 vòng, võ giả trấn thủ trận pháp nội thành đã thay đổi một số.
Thể lực Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ cũng dần dần tiêu hao, tốc độ rõ ràng hạ xuống, vòng oanh tạc thứ mười bốn, chỉ có thể giúp Vân Phi Dương ngăn cản bảy tám phát đạn, những viên pháo còn lại hầu như vô lực cản.
Nhưng.
Đạn pháo địch quân còn hơn bảy trăm!
- Đánh đến cùng đi.
Vân Phi Dương vuốt ve bộ lông Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, nó nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa phóng tới.
Ầm ầm!
Lần này, đạn pháo bỏ sót đến 15 phát.
Tụ Quang Phòng Ngự Trận tiếp nhận, võ giả nội thành nhao nhao thổ huyết, chật vật thay đổi một nhóm người khác.
Bành bành!
Máy ném lần nữa xuất pháo.
Thể lực Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ tuy không còn nhiều, lại vẫn nâng chủ nhân tiếp tục ngăn cản, dù chỉ ngăn lại một phát, cũng có thể vì phòng ngự trận giảm bớt một tia áp lực.
Trận doanh địch nhân.
Mắt thấy tốc độ Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ bắt đầu chậm lại, Hứa Thứ cười lạnh nói:
- Thể lực đầu hổ thú này tiêu hao gần như không còn rồi, tiếp tục công kích!
- Được!
Mấy chục tên lính tiếp tục thêm đạn.
Nhưng vào lúc này, một tên binh lính ngạc nhiên trừng măt, bởi vì trước máy ném, xuất hiện một đầu hồ ly trắng tinh.
Nó đi một vòng quanh máy ném, mắt to nháy nháy.
- Nhanh bắt lấy đầu hồ ly này!
- Chắc có thể bán giá tốt.
Mấy tên lính bổ nhào qua.
Thần Thần nhảy đến một bên khác, nhe răng nhếch miệng kêu lên.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân bỗng nhiên bạo phát yêu khí cường đại, thân thể cỡ bàn tay chợt biến lớn, nháy mắt hóa thành yêu thú cao hơn mười trượng!
Vì thế kế hoạch hôm nay, chỉ có phá hủy máy ném!
Nhưng.
Thời khắc khi hắn chuẩn bị động thủ, lại nhìn thấy 20 máy ném bị đẩy ra, chung quanh đầy binh lính, số lượng chừng mấy vạn.
Vân Phi Dương bỏ ý đồ.
Nhiều người như vậy bảo hộ, nếu mình như tiến lên, sợ không về được.
Chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Một bên cân nhắc, một bên để Võ giả vào chỗ, chuẩn bị tùy thời phòng ngự.
Từ Phàm cũng đi tới, khi hắn nhìn thấy 20 máy ném xuất hiện, cả người cũng hoảng sợ.
Địch quân thật quyết tâm phá hủy Thiết Cốt Thành.
Hắn vội dò hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
- Chờ thời điểm bọn hắn tiến công, ngươi chỉ huy mọi người vững chắc trận pháp.
Từ Phàm nói:
- Ngươi thì sao?
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ nói:
- Ra ngoài ngăn cản đạn pháo.
Ngăn cản đạn pháo?
Từ Phàm mờ mịt.
Vân Phi Dương không cách nào phá hư máy ném, như vậy chỉ có bay ra ngoài, dẫn bạo đạn pháo.
20 máy ném cùng một chỗ phát xạ đạn pháo, sẽ không cùng vị trí cùng một thời gian, muốn phá hư quỷ tích của đạn pháo, đòi hỏi tốc độ và lực phản ứng vô cùng kinh khủng.
- Đại Bạch!
Vân Phi Dương lớn tiếng hô một câu.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ đang nghỉ ngơi trong sân nhỏ hóa thành một vòng lưu quang xanh trắng, xuất hiện trên tường thành.
Thần Thần ngồi trên đầu nó trông rất buồn ngủ, hai khế ước thú này một mực nghỉ ngơi trong sân, cuộc sống tạm bợ vô cùng nhàn hạ.
Vân Phi Dương nhảy tới, trường thương nơi tay, nói:
- Nội thành phòng ngự giao cho ngươi, nhớ kỹ, nhất định phải phòng ngự cho tốt.
- Được.
Từ Phàm gật gật đầu.
- Chúng ta đi.
Vân Phi Dương câu thông Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, từ thành lâu nhảy xuống, cuối cùng ngừng tại trăm trượng ngoài thành, có khí thế một người giữ ải vạn người khó qua!
- Hả?
Bọn người Hứa Thứ từ xa nhìn lại, nhao nhao cười lạnh.
Bạch Bào thiếu tướng này cưỡi một đầu hổ nhìn qua rất hung ác thú đứng ngoài thành, chẳng lẽ muốn ngăn cản đạn pháo?
Quá buồn cười!
Hứa Thứ hạ lệnh:
- Chuẩn bị công kích!
Xoát xoát!
20 máy ném nạp đạn pháo, nhắm chuẩn cổng thành Thiết Cốt Thành.
- Bắn!
Quan chỉ huy ra lệnh.
Bành bành bành!
Máy ném bắn đạn pháo ra ngoài hình thành hai mươi đạo lưu quang, ẩn chứa khí tức phá hủy hết thảy.
Đến rồi.
Vân Phi Dương nâng thương, nói:
- Lên!
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ ngửa đầu rống to, mở ra tứ chi mạnh mẽ, vọt tới hướng đạn pháo.
Lưu quang xanh trắng xẹt qua hư không, tốc độ nhanh đến khiến người ta khó có thể thấy được!
Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương đạp không bay lên, trường thương vung ra, khí kình bạo phát, trực tiếp dẫn bạo một khỏa đạn pháo.
- Đại Bạch!
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ xoay người, lăng không bay lên.
Nó tiếp được Vân Phi Dương, tứ chi phong lưu bạo phát, trong khoảnh khắc phóng tới đạn pháo khác.
Bành!
Vân Phi Dương lần nữa lăng không bay lên, dẫn bạo một khỏa tinh hạch đạn pháo.
Xoát!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ lần nữa dự đoán được vị trí chủ nhân rơi xuống, thay đổi thân hình tiếp được hắn, đuổi theo một đạn pháo khác.
Bành bành bành!
Trong khoảnh khắc, lại có mấy phát pháo bị dẫn bạo.
- Mẹ ta ơi...
Con mắt Từ Phàm xém chút trừng ra ngoài.
Vân Phi Dương nói ngăn cản đạn pháo, nguyên lai là cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ so tốc độ cùng đạn pháo, dẫn bạo chúng trước khi chạm vào kết giới, quá điên cuồng rồi!
Phải biết, từ máy ném đến Thiết Cốt Thành chỉ hơn mười dặm, đạn pháo bay tới trong thời gian rất ngắn.
Nhưng.
Quá trình này, Vân Phi Dương cùng khế ước thú trong thời gian điện quang hỏa thạch diệt hơn mười viên đạn pháo, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, quả thực không dám tưởng tượng!
Không gì không thể.
Ngũ phẩm Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ triệt để khai hỏa tốc độ của mình, chứng mình sự hùng mạnh trước thế nhân!
Bành! Bành!
Lại có hai pháo đạn bị cản.
Bất quá.
Một người một thú tuy phối hợp không chê vào đâu, nhưng 20 đạn pháo cùng một chỗ bay tới, vẫn không cách nào tiêu diệt toàn bộ, cuối cùng có sáu bảy phát lọt lưới.
Không có cách nào.
Vân Phi Dương chỉ có thể thu nhỏ uy hiếp, đạn pháo lọt lưới chỉ có thể dựa vào Tụ Quang Phòng Ngự Trận cùng rất nhiều Võ giả ngạnh kháng.
Bành bành bành!
Tinh hạch đạn pháo đánh vào trận pháp.
Bất quá, số lượng giảm đến nhỏ nhất, sinh ra lực phá hoại có hạn, Võ giả phụ trách duy trì trận pháp có thể nhẹ nhõm chống được.
- Tiểu tử kia có phải quái vật hay không?!
- Tốc độ hổ thú hắn cưỡi quá nhanh rồi!
Vân Phi Dương cùng Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ liên tục diệt hơn mười pháo đạn, để binh lính địch quân sợ hãi.
- Tiếp tục phát xạ!
Hứa Thứ trầm mặt hạ lệnh.
Bản tướng không tin ngươi có thể một mực ngăn cản uống!
Bành bành!
20 phát đạn lần nữa bắn ra.
Xoát!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ lần nữa nâng Vân Phi Dương tiến lên, lần này phối hợp càng thêm ăn ý, 20 phát pháo đạn chỉ lọt lưới bốn năm khỏa!
Số lượng như thế, hoàn toàn không hình thành lực trùng kích cho Tụ Quang Phòng Ngự Trận!
- Phát xạ!
Bành bành bành
Vòng đạn pháo thứ ba bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Hai mươi phát đạn, vẫn có hơn phân nửa bị Vân Phi Dương cản lại.
Một khắc này.
Binh lính bên trong Thiết Cốt Thành đều trừng to mắt.
Một người một thú, ở ngoài thành hóa thành lưu quang, lần lượt phá hủy đạn pháo, rung động phi thường to lớn!
Máy ném không ngừng phát xạ, Vân Phi Dương cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, lần lượt ngăn cản, tuy không thể hóa giải hoàn toàn trùng kích, nhưng đạn pháo còn sót đã giảm bớt rất nhiều, không tạo được phiền phức cho binh lính trong thành.
Cho đến khi đã oanh tạc 13 vòng, võ giả trấn thủ trận pháp nội thành đã thay đổi một số.
Thể lực Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ cũng dần dần tiêu hao, tốc độ rõ ràng hạ xuống, vòng oanh tạc thứ mười bốn, chỉ có thể giúp Vân Phi Dương ngăn cản bảy tám phát đạn, những viên pháo còn lại hầu như vô lực cản.
Nhưng.
Đạn pháo địch quân còn hơn bảy trăm!
- Đánh đến cùng đi.
Vân Phi Dương vuốt ve bộ lông Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, nó nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa phóng tới.
Ầm ầm!
Lần này, đạn pháo bỏ sót đến 15 phát.
Tụ Quang Phòng Ngự Trận tiếp nhận, võ giả nội thành nhao nhao thổ huyết, chật vật thay đổi một nhóm người khác.
Bành bành!
Máy ném lần nữa xuất pháo.
Thể lực Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ tuy không còn nhiều, lại vẫn nâng chủ nhân tiếp tục ngăn cản, dù chỉ ngăn lại một phát, cũng có thể vì phòng ngự trận giảm bớt một tia áp lực.
Trận doanh địch nhân.
Mắt thấy tốc độ Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ bắt đầu chậm lại, Hứa Thứ cười lạnh nói:
- Thể lực đầu hổ thú này tiêu hao gần như không còn rồi, tiếp tục công kích!
- Được!
Mấy chục tên lính tiếp tục thêm đạn.
Nhưng vào lúc này, một tên binh lính ngạc nhiên trừng măt, bởi vì trước máy ném, xuất hiện một đầu hồ ly trắng tinh.
Nó đi một vòng quanh máy ném, mắt to nháy nháy.
- Nhanh bắt lấy đầu hồ ly này!
- Chắc có thể bán giá tốt.
Mấy tên lính bổ nhào qua.
Thần Thần nhảy đến một bên khác, nhe răng nhếch miệng kêu lên.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân bỗng nhiên bạo phát yêu khí cường đại, thân thể cỡ bàn tay chợt biến lớn, nháy mắt hóa thành yêu thú cao hơn mười trượng!
Bình luận facebook