Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 478: Khảo nghiệm của A Tu La!
Vòng thứ hai khảo nghiệm kết thúc, thanh âm hoang vu lần nữa vang lên, hỏi có tiếp tục khiêu chiến.
- Tiếp tục!
Vân Phi Dương đáp.
Hắn cũng không tin người nào nhàm chán như vậy, mỗi lần vượt qua kiểm tra cũng đưa Ma Hạch, mà không đưa bảo vật quý giá khác!
Vòng thứ ba thay đổi.
Không còn là khu vực bằng phẳng, mà là khu vực sa mạc cát vàng bay múa, vừa vào đã nhìn thấy vô số ánh mắt đỏ như máu.
Xoát!
Một đầu Ma Linh thú đen nhánh chạy tới.
Thực lực nó đã đạt tới Linh Tông, tốc độ không tệ, nó không công kích không suy nghĩ, ma không ngừng mượn nhờ cát vàng che giấu, càng không ngừng xuyên qua, tựa hồ đang tìm kiếm cơ hội.
- Chết!
Hàn Thiên Kiếm Vân Phi Dương ra khỏi vỏ hóa thành một vòng lưu quang, chém giết Ma Linh thú chợt tới chợt lui, sau đó hắn nhắm mắt.
Nơi đây không thể thi triển Linh Niệm, lại có cát vàng phiêu đãng khắp khiến tầm nhìn hạ thấp, dùng mắt thường còn không bằng dùng lỗ tai.
Tại sơn cốc lịch luyện hai năm, Vân Phi Dương dưới sự giúp đỡ của Tứ Hải Kiếm Đế, đã sớm luyện thành năng lực tai nghe tứ phương.
Với hắn, nhắm mắt càng bình tâm tĩnh khí cảm nhận biến hóa xung quanh.
Xoát!
Xoát!
Hai Ma Linh thú mạnh mẽ từ cát vàng lao ra, lỗ tai Vân Phi Dương khẽ nhúc nhích, Hàn Thiên Kiếm vạch ra vòng cung ưu mỹ.
Phốc!
Phốc!
Hai Ma Linh bị chém thành hai đoạn.
Phần thính lực này, phần tốc độ này, dù Đại xà đang quan chiến cũng sợ hãi than.
- Kẻtên này không đơn giản.
Một chỗ khác.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng trải qua khảo nghiệm vòng ba.
Tràng cảnh của hắn cũng là cát vàng, ma niệm cũng bị che đậy, chỉ có thể dựa vào mắt thường tìm kiếm Ma Linh thú ẩn giấu dưới cát vàng.
Ma Linh Tộc thân thể cực mạnh nhưng cũng có khuyết điểm, mất đi ma niệm thì cảm quan tai mắt sẽ lộ ra yếu nhược.
Cho nên.
Dù là Linh Hoàng cao quý.
Đánh giết Ma Linh thú dưới cát vàng cũng rất khó, chậm hơn Vân Phi Dương rất nhiều.
Một lúc lâu sau.
Vân Phi Dương dẫn đầu giải quyết ngàn Ma Linh thú, thuận lợi vượt qua kiểm tra, lần này thu hoạch không còn Ma Hạch, mà chính là một bản bí tịch!
Vân Phi Dương lật ra xem, xém chút thổ huyết, bởi vì bí tịch này tên Ma Diễm trảm, nhất phẩm!
- Đại gia ngươi!
Hắn chửi ầm lên.
- Nhất phẩm bí tịch, còn không biết xấu hổ mà dùng làm quà khen thưởng, gia hỏa thiết lập khảo nghiệm có phải đang đùa ta?
- Đáng giận.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng thu hoạch được bí tịch, hắn không bình tĩnh như Vân Phi Dương, trực tiếp xé nát.
Phải biết.
Thân là Linh Hoàng, bí tịch cất giữ đều là tam phẩm trở lên. Loại cấp thấp nhất này dù tộc nhân bộ lạc mình lần đầu tiếp xúc võ đạo cũng không tu luyện.
Tiếp tục khiêu chiến?
- Tiếp tục!
Lại một trận chém giết, Vân Phi Dương lần nữa thuận lợi vượt qua kiểm tra, lần này lấy được được thưởng không tệ, Ám Kim thạch nặng trăm cân.
Tiếp tục khiêu chiến?!
- Tiếp tục!
Tiếp tục khiêu chiến?!
- Tiếp tục!
Sau bốn canh giờ.
Vân Phi Dương lần lượt xông qua 4 vòng, tuy nhiều lần biến đổi tràng cảnh, nhưng nội dung lại không thay đổi, tất cả đều giết Ma Linh thú.
Bất quá.
Sau bốn vòng, khen thưởng đã không tệ.
Vân Phi Dương thu hoạch được hai quyển bí tịch tam phẩm, cùng Ám Kim thạch nặng ngàn cân, bí tịch đẳng cấp thấp hắn lười tu luyện, thuận tay ném vào không gian giới chỉ.
Ám Kim thạch lại là đồ tốt!
Ở Vạn Thế Đại Lục, đẳng cấp ít nhất là tứ phẩm. Nếu dùng để đoán tạo binh khí và trang bị phòng ngự phân phối cho binh lính sẽ đề cao lực chiến đấu.
- Người đến!
Thông qua bảy quan, thanh âm hoang vu lần nữa vang lên.
- Chúc mừng thông qua khảo nghiệm đệ nhất trọng giết chóc, mời vào trận pháp khôi phục nghỉ ngơi, một lúc lâu sau sẽ tiến vào đệ nhị trọng.
Ông.
Thanh âm kết thúc, một đạo lưu quang trận pháp xuất hiện.
Đây chính là trận pháp khôi phục. Vân Phi Dương vào trong, nhất thời cảm giác bên trong ngưng tụ Ma khí bàng bạc.
- Chậc chậc.
Hắn ngồi xếp bằng, nói:
- Lại còn có trận pháp chủng loại giống như Tụ Linh Trận, đến cùng do ai bố trí?
Bảy quan giết chóc xong.
Vân Phi Dương tiêu hao không ít Ma lực, bắt đầu hấp thu tiếp tế.
Thác Bạt Linh Hoàng tiêu hao không nghiêm trọng, giờ phút này trong con ngươi lóe ra quang mang nóng rực.
- Cái này có lẽ là cơ duyên A Tu La đại nhân nói tới!
Hắn bị Vân Phi Dương lừa gạt, xâm nhập đại hoang mạc, may mắn thế nào xâm nhập một mảnh khu vực quỷ dị phát động khảo nghiệm.
Như thế mới xác định, người áo đen chính mình đụng phải trước kia chắc chắn là A Tu La đại nhân.
- Hahaha!
Thác Bạt Linh Hoàng cười to.
- Thu hoạch được cơ duyên, bản Hoàng có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn, đến lúc đó nhất thống Ma Linh Tộc há không dễ như trở bàn tay!
Đại xà nghe hắn nói, con ngươi âm u hiện ra hoảng hốt.
- Người này vậy mà biết nơi đây là mảnh đất A Tu La đại nhân lưu lại cơ duyên khảo nghiệm, thật kỳ lạ! Thật kỳ lạ!
Vân Phi Dương nếu như nghe được câu này, khẳng định sẽ ngã quỵ.
A Tu La lưu lại cơ duyên khảo hạch?
Mẹ nó.
Nói đùa cái gì thế.
Mình chỉ nhất thời đánh bậy lừa gạt Thác Bạt Linh Hoàng thôi, vậy mà đoán đúng?
Có một số việc thật khó nói rõ!
Một lúc lâu sau.
Ma Hạch Vân Phi Dương được bổ sung, đi ra trận pháp.
Cũng không lâu lắm, hình ảnh trước mắt biến hóa, hiện ra trước mắt là một hố sâu cự đại, phía dưới có lửa hừng hực thiêu đốt, hoàn cảnh nóng rực.
Từng thanh trụ lớn đứng sừng sững, số lượng mấy trăm, khoảng cách của chúng nó khoảng hai trượng, lần lượt xuất hiện ở khắp nơi phía trước.
Vù vù!
Hỏa diễm, hỏa cầu phun trào tản mát ra mùi vị của lửa.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
- Đây là Địa Hỏa!
Địa Hỏa.
Một loại Hỏa hệ biến dị đến từ chỗ sâu nhất của đại lục, cường độ tuy kém tâm hỏa, nhưng cũng không thể khinh thường.
Có chút không ổn.
Vân Phi Dương nghiêm nghị.
Những hỏa diễm và hỏa cầu này phun nhiệt độ cực cao, nếu như bị dính, dù không bị đốt cháy, cũng sẽ rất thống khổ.
- Người đến!
Đột nhiên, thanh âm lần nữa vang lên.
- Thông qua khảo nghiệm Hỏa Diễm Thạch Trụ trận, có thể tiến vào cửa ải tiếp theo.
Vân Phi Dương hiểu nhưng cũng không lập tức hành động, hắn nhìn chăm chú hỏa diễm và hỏa cầu xung quanh, tìm kiếm quy luật.
Muốn thông qua, nhất định phải tiến lên dọc theo thạch trụ, cho nên phải nắm bắt thời cơ.
- Hừ.
Thác Bạt Linh Hoàng vung tay áo, đạp trên trụ đá thứ nhất, sau đó liên tiếp nhảy vọt, rất nhanh đã đi tới đến cây cột thứ sáu.
Trong quá trình này, hắn bị hỏa diễm đốt cháy và hỏa cầu tập kích, nhưng thực lực cường hãn, nếu cần thì ngạnh kháng, còn không thì đánh hỏa cầu bay ra ngoài.
Đệ nhị trọng khảo nghiệm, đối với Thác Bạt Linh Hoàng thì rất nhẹ nhõm, chỉ chốc lát công phu đã đi xong một trăm thạch trụ, đứng trên khu vực an toàn đối diện.
- Chúc mừng vượt quan thành công.
Hoang vu âm thanh vang lên.
- Mời yên lặng chờ một người tham dự ở khu vực khác.
Thác Bạt Linh Hoàng khẽ giật mình.
- Còn có người khác?
- Tiếp tục!
Vân Phi Dương đáp.
Hắn cũng không tin người nào nhàm chán như vậy, mỗi lần vượt qua kiểm tra cũng đưa Ma Hạch, mà không đưa bảo vật quý giá khác!
Vòng thứ ba thay đổi.
Không còn là khu vực bằng phẳng, mà là khu vực sa mạc cát vàng bay múa, vừa vào đã nhìn thấy vô số ánh mắt đỏ như máu.
Xoát!
Một đầu Ma Linh thú đen nhánh chạy tới.
Thực lực nó đã đạt tới Linh Tông, tốc độ không tệ, nó không công kích không suy nghĩ, ma không ngừng mượn nhờ cát vàng che giấu, càng không ngừng xuyên qua, tựa hồ đang tìm kiếm cơ hội.
- Chết!
Hàn Thiên Kiếm Vân Phi Dương ra khỏi vỏ hóa thành một vòng lưu quang, chém giết Ma Linh thú chợt tới chợt lui, sau đó hắn nhắm mắt.
Nơi đây không thể thi triển Linh Niệm, lại có cát vàng phiêu đãng khắp khiến tầm nhìn hạ thấp, dùng mắt thường còn không bằng dùng lỗ tai.
Tại sơn cốc lịch luyện hai năm, Vân Phi Dương dưới sự giúp đỡ của Tứ Hải Kiếm Đế, đã sớm luyện thành năng lực tai nghe tứ phương.
Với hắn, nhắm mắt càng bình tâm tĩnh khí cảm nhận biến hóa xung quanh.
Xoát!
Xoát!
Hai Ma Linh thú mạnh mẽ từ cát vàng lao ra, lỗ tai Vân Phi Dương khẽ nhúc nhích, Hàn Thiên Kiếm vạch ra vòng cung ưu mỹ.
Phốc!
Phốc!
Hai Ma Linh bị chém thành hai đoạn.
Phần thính lực này, phần tốc độ này, dù Đại xà đang quan chiến cũng sợ hãi than.
- Kẻtên này không đơn giản.
Một chỗ khác.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng trải qua khảo nghiệm vòng ba.
Tràng cảnh của hắn cũng là cát vàng, ma niệm cũng bị che đậy, chỉ có thể dựa vào mắt thường tìm kiếm Ma Linh thú ẩn giấu dưới cát vàng.
Ma Linh Tộc thân thể cực mạnh nhưng cũng có khuyết điểm, mất đi ma niệm thì cảm quan tai mắt sẽ lộ ra yếu nhược.
Cho nên.
Dù là Linh Hoàng cao quý.
Đánh giết Ma Linh thú dưới cát vàng cũng rất khó, chậm hơn Vân Phi Dương rất nhiều.
Một lúc lâu sau.
Vân Phi Dương dẫn đầu giải quyết ngàn Ma Linh thú, thuận lợi vượt qua kiểm tra, lần này thu hoạch không còn Ma Hạch, mà chính là một bản bí tịch!
Vân Phi Dương lật ra xem, xém chút thổ huyết, bởi vì bí tịch này tên Ma Diễm trảm, nhất phẩm!
- Đại gia ngươi!
Hắn chửi ầm lên.
- Nhất phẩm bí tịch, còn không biết xấu hổ mà dùng làm quà khen thưởng, gia hỏa thiết lập khảo nghiệm có phải đang đùa ta?
- Đáng giận.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng thu hoạch được bí tịch, hắn không bình tĩnh như Vân Phi Dương, trực tiếp xé nát.
Phải biết.
Thân là Linh Hoàng, bí tịch cất giữ đều là tam phẩm trở lên. Loại cấp thấp nhất này dù tộc nhân bộ lạc mình lần đầu tiếp xúc võ đạo cũng không tu luyện.
Tiếp tục khiêu chiến?
- Tiếp tục!
Lại một trận chém giết, Vân Phi Dương lần nữa thuận lợi vượt qua kiểm tra, lần này lấy được được thưởng không tệ, Ám Kim thạch nặng trăm cân.
Tiếp tục khiêu chiến?!
- Tiếp tục!
Tiếp tục khiêu chiến?!
- Tiếp tục!
Sau bốn canh giờ.
Vân Phi Dương lần lượt xông qua 4 vòng, tuy nhiều lần biến đổi tràng cảnh, nhưng nội dung lại không thay đổi, tất cả đều giết Ma Linh thú.
Bất quá.
Sau bốn vòng, khen thưởng đã không tệ.
Vân Phi Dương thu hoạch được hai quyển bí tịch tam phẩm, cùng Ám Kim thạch nặng ngàn cân, bí tịch đẳng cấp thấp hắn lười tu luyện, thuận tay ném vào không gian giới chỉ.
Ám Kim thạch lại là đồ tốt!
Ở Vạn Thế Đại Lục, đẳng cấp ít nhất là tứ phẩm. Nếu dùng để đoán tạo binh khí và trang bị phòng ngự phân phối cho binh lính sẽ đề cao lực chiến đấu.
- Người đến!
Thông qua bảy quan, thanh âm hoang vu lần nữa vang lên.
- Chúc mừng thông qua khảo nghiệm đệ nhất trọng giết chóc, mời vào trận pháp khôi phục nghỉ ngơi, một lúc lâu sau sẽ tiến vào đệ nhị trọng.
Ông.
Thanh âm kết thúc, một đạo lưu quang trận pháp xuất hiện.
Đây chính là trận pháp khôi phục. Vân Phi Dương vào trong, nhất thời cảm giác bên trong ngưng tụ Ma khí bàng bạc.
- Chậc chậc.
Hắn ngồi xếp bằng, nói:
- Lại còn có trận pháp chủng loại giống như Tụ Linh Trận, đến cùng do ai bố trí?
Bảy quan giết chóc xong.
Vân Phi Dương tiêu hao không ít Ma lực, bắt đầu hấp thu tiếp tế.
Thác Bạt Linh Hoàng tiêu hao không nghiêm trọng, giờ phút này trong con ngươi lóe ra quang mang nóng rực.
- Cái này có lẽ là cơ duyên A Tu La đại nhân nói tới!
Hắn bị Vân Phi Dương lừa gạt, xâm nhập đại hoang mạc, may mắn thế nào xâm nhập một mảnh khu vực quỷ dị phát động khảo nghiệm.
Như thế mới xác định, người áo đen chính mình đụng phải trước kia chắc chắn là A Tu La đại nhân.
- Hahaha!
Thác Bạt Linh Hoàng cười to.
- Thu hoạch được cơ duyên, bản Hoàng có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn, đến lúc đó nhất thống Ma Linh Tộc há không dễ như trở bàn tay!
Đại xà nghe hắn nói, con ngươi âm u hiện ra hoảng hốt.
- Người này vậy mà biết nơi đây là mảnh đất A Tu La đại nhân lưu lại cơ duyên khảo nghiệm, thật kỳ lạ! Thật kỳ lạ!
Vân Phi Dương nếu như nghe được câu này, khẳng định sẽ ngã quỵ.
A Tu La lưu lại cơ duyên khảo hạch?
Mẹ nó.
Nói đùa cái gì thế.
Mình chỉ nhất thời đánh bậy lừa gạt Thác Bạt Linh Hoàng thôi, vậy mà đoán đúng?
Có một số việc thật khó nói rõ!
Một lúc lâu sau.
Ma Hạch Vân Phi Dương được bổ sung, đi ra trận pháp.
Cũng không lâu lắm, hình ảnh trước mắt biến hóa, hiện ra trước mắt là một hố sâu cự đại, phía dưới có lửa hừng hực thiêu đốt, hoàn cảnh nóng rực.
Từng thanh trụ lớn đứng sừng sững, số lượng mấy trăm, khoảng cách của chúng nó khoảng hai trượng, lần lượt xuất hiện ở khắp nơi phía trước.
Vù vù!
Hỏa diễm, hỏa cầu phun trào tản mát ra mùi vị của lửa.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói.
- Đây là Địa Hỏa!
Địa Hỏa.
Một loại Hỏa hệ biến dị đến từ chỗ sâu nhất của đại lục, cường độ tuy kém tâm hỏa, nhưng cũng không thể khinh thường.
Có chút không ổn.
Vân Phi Dương nghiêm nghị.
Những hỏa diễm và hỏa cầu này phun nhiệt độ cực cao, nếu như bị dính, dù không bị đốt cháy, cũng sẽ rất thống khổ.
- Người đến!
Đột nhiên, thanh âm lần nữa vang lên.
- Thông qua khảo nghiệm Hỏa Diễm Thạch Trụ trận, có thể tiến vào cửa ải tiếp theo.
Vân Phi Dương hiểu nhưng cũng không lập tức hành động, hắn nhìn chăm chú hỏa diễm và hỏa cầu xung quanh, tìm kiếm quy luật.
Muốn thông qua, nhất định phải tiến lên dọc theo thạch trụ, cho nên phải nắm bắt thời cơ.
- Hừ.
Thác Bạt Linh Hoàng vung tay áo, đạp trên trụ đá thứ nhất, sau đó liên tiếp nhảy vọt, rất nhanh đã đi tới đến cây cột thứ sáu.
Trong quá trình này, hắn bị hỏa diễm đốt cháy và hỏa cầu tập kích, nhưng thực lực cường hãn, nếu cần thì ngạnh kháng, còn không thì đánh hỏa cầu bay ra ngoài.
Đệ nhị trọng khảo nghiệm, đối với Thác Bạt Linh Hoàng thì rất nhẹ nhõm, chỉ chốc lát công phu đã đi xong một trăm thạch trụ, đứng trên khu vực an toàn đối diện.
- Chúc mừng vượt quan thành công.
Hoang vu âm thanh vang lên.
- Mời yên lặng chờ một người tham dự ở khu vực khác.
Thác Bạt Linh Hoàng khẽ giật mình.
- Còn có người khác?
Bình luận facebook