Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 467
Chương 467
Có rất nhiều bình luận trong bài nhưng đây là những bình luận được nhiều người ấn like nhất, mỗi một bình luận cũng có đến hơn mười ngàn lượt thích, mỗi một lời bình luận của cư dân mạng người sau so với người trước càng khó nghe hơn. Ngẫu nhiên cũng có một vài người đưa ra nghi vấn, nói việc Hướng Thu Vân lựa chọn tông xe giết người vào đúng tối hôm sinh nhật mình là có chút không hợp lý lắm, hoặc là nói
một hai câu bênh vực cho cô, chỉ là bọn họ rất nhanh liền bị cư dân mạng tập trung công kích. Sau đó không còn ai thay cô lên tiếng nữa.
Hướng Thu Vân tắt điện thoại và ném nó sang một bên.
Cứ tiếp tục mắng chửi nữa đi.
Hiện tại cư dân mạng đều bị Giang Hân Yên thao túng, khí thế hừng hực đến mắng chửi cô, chờ đến lúc Hạ Vũ Hào đem chứng cứ lấy ra chính là lúc để cho bọn họ quay lại mắng chửi Giang Hân Yên càng lợi hại hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần.
Nghĩ đến Hạ Vũ Hào, Hướng Thu Vân nhíu nhíu mày đứng dậy nhìn về phía cửa.
Cốc cốc cốc!
Vừa vặn lúc này có người gõ ở bên ngoài.
Hướng Thu Vân đi tới, mở cửa ra đã thấy Hạ Vũ Hào toàn thân đẫm máu đứng ở bên ngoài, đôi tay buông thõng hai bên người cô trong vô thức nắm chặt lấy quần áo
“Không có gì phải lo lắng hết, chỉ là nhìn có vẻ hơi kinh khủng chút thôi” Hạ Vũ Hào nói.
Hướng Thu Vân nới lỏng quần áo, thanh âm nhàn nhạt: “Tại sao trước đây tôi không phát hiện ra anh lại là người tự luyến như vậy chứ?”
Hạ Vũ Hào bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt tối sầm lại.
Ánh mắt của anh khiến cho Hướng Thu Vân cảm thấy không thoải mái, cô quay mặt đi chỗ khác, nhưng chỉ trong chốc lát lại tiếp tục nhìn sang phía anh.
“… Miệng vết thương nhiều như vậy, tốt nhất vẫn nên băng bó một chút thì hơn”
Dừng lại một chút, cô còn nói thêm: “Anh đừng hiểu lầm, không phải là tôi đang quan tâm anh đâu, chỉ là không muốn thiếu nợ anh thêm mà thôi”
“Ừ” Khóe môi Hạ Vũ Hào khẽ cong lên một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục tự nhiên như lúc ban đầu: “Bây giờ Nam Ca sẽ đưa anh đến bệnh viện, một mình em ở trong nhà… Nhớ chú ý an toàn”
Thời điểm nói đến hai chữ “Trong nhà” đáy mắt anh hiện lên một chút ánh sáng mềm mại nhu hòa.
“Ừ” Hướng Thu Vân không nghĩ thừa nhận chuyện này, nhưng rõ ràng nghe anh nói vậy tảng đá đè nặng trong lòng thoáng chốc nhẹ đi.
Hạ Vũ Hào đóng cửa lại chậm rãi đi xuống lầu, bước lên xe cùng Nam Ca đi bệnh viện. Bác sĩ đã sớm chờ đợi từ lâu, vừa thấy anh đến liền nhanh chóng bắt đầu xử lý miệng vết thương cho anh.
Sau khi tất cả đã được bằng bó cẩn thận, anh mới đi tới phòng bệnh của ông cụ Hạ.
Có rất nhiều bình luận trong bài nhưng đây là những bình luận được nhiều người ấn like nhất, mỗi một bình luận cũng có đến hơn mười ngàn lượt thích, mỗi một lời bình luận của cư dân mạng người sau so với người trước càng khó nghe hơn. Ngẫu nhiên cũng có một vài người đưa ra nghi vấn, nói việc Hướng Thu Vân lựa chọn tông xe giết người vào đúng tối hôm sinh nhật mình là có chút không hợp lý lắm, hoặc là nói
một hai câu bênh vực cho cô, chỉ là bọn họ rất nhanh liền bị cư dân mạng tập trung công kích. Sau đó không còn ai thay cô lên tiếng nữa.
Hướng Thu Vân tắt điện thoại và ném nó sang một bên.
Cứ tiếp tục mắng chửi nữa đi.
Hiện tại cư dân mạng đều bị Giang Hân Yên thao túng, khí thế hừng hực đến mắng chửi cô, chờ đến lúc Hạ Vũ Hào đem chứng cứ lấy ra chính là lúc để cho bọn họ quay lại mắng chửi Giang Hân Yên càng lợi hại hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần.
Nghĩ đến Hạ Vũ Hào, Hướng Thu Vân nhíu nhíu mày đứng dậy nhìn về phía cửa.
Cốc cốc cốc!
Vừa vặn lúc này có người gõ ở bên ngoài.
Hướng Thu Vân đi tới, mở cửa ra đã thấy Hạ Vũ Hào toàn thân đẫm máu đứng ở bên ngoài, đôi tay buông thõng hai bên người cô trong vô thức nắm chặt lấy quần áo
“Không có gì phải lo lắng hết, chỉ là nhìn có vẻ hơi kinh khủng chút thôi” Hạ Vũ Hào nói.
Hướng Thu Vân nới lỏng quần áo, thanh âm nhàn nhạt: “Tại sao trước đây tôi không phát hiện ra anh lại là người tự luyến như vậy chứ?”
Hạ Vũ Hào bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt tối sầm lại.
Ánh mắt của anh khiến cho Hướng Thu Vân cảm thấy không thoải mái, cô quay mặt đi chỗ khác, nhưng chỉ trong chốc lát lại tiếp tục nhìn sang phía anh.
“… Miệng vết thương nhiều như vậy, tốt nhất vẫn nên băng bó một chút thì hơn”
Dừng lại một chút, cô còn nói thêm: “Anh đừng hiểu lầm, không phải là tôi đang quan tâm anh đâu, chỉ là không muốn thiếu nợ anh thêm mà thôi”
“Ừ” Khóe môi Hạ Vũ Hào khẽ cong lên một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục tự nhiên như lúc ban đầu: “Bây giờ Nam Ca sẽ đưa anh đến bệnh viện, một mình em ở trong nhà… Nhớ chú ý an toàn”
Thời điểm nói đến hai chữ “Trong nhà” đáy mắt anh hiện lên một chút ánh sáng mềm mại nhu hòa.
“Ừ” Hướng Thu Vân không nghĩ thừa nhận chuyện này, nhưng rõ ràng nghe anh nói vậy tảng đá đè nặng trong lòng thoáng chốc nhẹ đi.
Hạ Vũ Hào đóng cửa lại chậm rãi đi xuống lầu, bước lên xe cùng Nam Ca đi bệnh viện. Bác sĩ đã sớm chờ đợi từ lâu, vừa thấy anh đến liền nhanh chóng bắt đầu xử lý miệng vết thương cho anh.
Sau khi tất cả đã được bằng bó cẩn thận, anh mới đi tới phòng bệnh của ông cụ Hạ.
Bình luận facebook