Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Dứt lời cô buông Oách Nhi Nhi ra phủi tay , đối diện với anh .
" Hôm nay tôi không rảnh cãi nhau với em, ăn cơm chưa ?"
Tống Diễn Thần biết thím Lam về quê , nên điều anh quan tâm là cô đã ăn gì chưa .
Cô đã chuẩn bị tâm lý cãi nhau một trận với anh, ai ngờ anh lại quan tâm cô đã ăn chưa khiến cô ngẩn ra.
" Tôi hỏi em ăn cơm chưa, có cần tôi thuê người mới chăm sóc không. Thím Lam về quê tuần sau mới quay lại, trong thời gian... "
" Không cần, tôi chỉ muốn rời khỏi đây. Anh cũng không cần giả tạo quan tâm tôi làm gì, người đang cần anh quan tâm là cô ta kìa. " Cô ngắt ngang lời anh, hất cằm về phía Oách Nhi Nhi đang ôm cổ không ngừng khóc .
" Chuyện rời khỏi đây đừng hòng nghĩ tới, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi. " Tống Diễn Thần nhấn mạnh từng chữ với cô.
Sau đó lấy áo khoác trên sofa :" Đi thôi! "
Oách Nhi Nhi đứng lên, định lườm cô nhưng lại chạm phải ánh mắt lạnh lùng của cô sợ hãi cúi đầu lấy túi xách chạy đến bên Tống Diễn Thần khoát tay anh.
Âu Dương Đình Đình thấy Tống Diễn Thần không đẩy cô ta ra, tâm tư có chút bực dọc hừ một tiếng sau đó xoay người đi lên phòng.
Oách Nhi Nhi nói đúng , cô bây giờ chỉ là món đồ chơi của anh, sau này hết hứng thú thì sẽ vứt cô lấy tư cách gì nghĩ đến việc sẽ lấy anh chứ.
Huống hồ bây giờ mối quan hệ của anh và cô không đơn thuần chỉ là tình nhân như trước, giữa anh và cô còn có một rào cản lớn là Vũ Tộc.
Sau khi lên xe, Tống Diễn Thần gỡ tay Oách Nhi Nhi ra :" Đừng chạm vào tôi. "
Oách Nhi Nhi không ngờ anh lại giữ khoảng cách với mình :" Thần anh nói gì vậy..."
" Cô nghe không hiểu hay cố tình không hiểu? Oách Nhi Nhi cô đừng suốt ngày bám lấy tôi, dư thời gian như vậy chi bằng đi làm việc khác đi. " Tống Diễn Thần dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn cô ta.
" Sao anh lại nói như vậy chứ? " Oách Nhi Nhi có chút hờn dỗi, chỉ lên cổ mình :" Anh không thấy chị ta như người điên sao, bóp cổ em suýt chết anh giữ cô ta lại làm gì chứ cũng chỉ là..."
" Oách Nhi Nhi ba cô không dạy cô ăn nói lịch sự à? Cô đừng tưởng tôi không biết cô đã nói gì với cô ấy, cô ấy chưa giết chết cô là may mắn rồi. Bây giờ cô xuống xe cho tôi! " Tống Diễn Thần quát lên, ra hiệu tài xế dừng xe lại.
Oách Nhi Nhi nhìn ra ngoài đường, gương mặt méo xệch :" Anh bỏ em lại đây sao, giữa đường vắng như thế làm sao em bắt xe ?"
" Xuống xe!" Anh lặp lại một lần nữa , giọng nói thiếu kiên nhẫn.
Oách Nhi Nhi biết anh hết kiên nhẫn tức tối mở cửa bước xuống, cửa xe vừa đóng lại chiếc xe đã phóng đi nhanh chóng mất hút giữa làn xe trên đường.
Cô ta giậm chân bình bịch, lấy điện thoại ra bấm số :" Ba à, cho xe ra đón con "
[...]
Trời vừa tối, có chút se lạnh .
Trong phòng vip của quán bar, Tống Diễn Thần hít một hơi thuốc nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông cao lớn bước vào.
Dáng vẻ anh ta cực kì đẹp trai, ánh mắt được rèn giũa theo thời gian chiếc áo sơmi mở rộng càng thêm nét quyến rũ của người đàn ông.
" Thần! " Anh ta ngồi xuống bên cạnh anh, rót một ly rượu cho mình , dưới ánh đèn mờ chiếc nhẵn cưới trên tay anh ấy lóe sáng.
Tống Diễn Thần mở mắt ra, đuôi mắt hiện lên ý cười :" Xem ra dạo này muốn gặp cậu cũng khó thật. Cưới vợ rồi quên luôn anh em. "
" Tôi đã ba mươi mấy tuổi rồi, cũng nên cưới vợ cậu thì sao tối ngày bày ra vẻ mặt lạnh lùng đó không sợ không lấy được vợ à? " Anh ta rót rượu cho anh, rồi hai người cụng ly một cái .
Tống Diễn Thần tu hết ly rượu vào miệng, sau đó cười khẽ :" Bây giờ tôi mới biết cậu cũng biết đùa đấy. "
Người đàn ông đó cười cười cũng không đáp lại, sau đó suy tư vài giây rồi nói tiếp ánh mắt cũng nghiêm túc hơn :" Chuyện cậu nhờ tôi đã ra tay rồi, yên tâm dự án đó sẽ là của cậu. Nhưng mà tôi thắc mắc tại sao Ngụy Sơ Minh lại quyết tâm đấu với cậu vậy? "
" Dự án này quan trọng như thế nào cậu cũng biết mà, anh ta muốn giành cứ để anh ta giành. "
" Từ trước đến nay, Ngụy Sơ Minh chưa bao giờ đứng ra công khai đấu với cậu, lần này anh ta quyết tâm như vậy chắc có lí do nào khác...để tôi đoán xem..." Anh ta bưng ly rượu uống một ngụm sau đó xoay chiếc ly trong tay nữa cười nữa không cười nhìn anh :" Vì phụ nữ à? "
Tống Diễn Thần nhíu mày đá chân anh ta một cái :" Triết Cẩn Phong từ bao giờ mà cậu nhiều chuyện như thế? "
Người đàn ông trước mặt anh chính là Triết Cẩn Phong, anh em tốt của anh giữa họ không đơn thuần chỉ là bạn bè trên thương trường mà còn là anh em thân thiết giúp đỡ nhau không ít lần.
Triết Cẩn Phong đã là người đàn ông có vợ với hai đứa con sinh đôi, anh ta nổi tiếng yêu thương gia đình nên số lần đi uống rượu hoặc đi gặp đối tác cũng ít hơn.
Cũng là người duy nhất không kiêng dè anh, mặc dù không nói ra nhưng anh cũng xem trọng anh ấy.
" Bị tôi nói trúng rồi nên nổi giận à? Với kinh nghiệm của tôi, nếu anh ta là tình địch của cậu thì đừng nhượng bộ. "
Tống Diễn Thần vừa uống rượu vừa nghe Triết Cẩn Phong nói, anh ấy thấy anh không ngắt ngang cũng nói tiếp.
" Thật ra cậu cũng đừng quá cứng nhắc, đối với phụ nữ cũng nên mềm mỏng một tí. "
Tống Diễn Thần lạnh mặt :" Từ bao giờ cậu trở nên vô vị như vậy? "
Triết Cẩn Phong muốn nói tiếp, tiếng điện thoại vang lên anh ấy nhìn màn hình khóe môi liền mỉm cười dịu dàng , nói với Tống Diễn Thần :" Con gái tôi gọi, tôi nói chuyện một chút . "
Sau khi Triết Cẩn Phong ra chỗ khác nói chuyện, anh dựa đầu vào ghế lặng lẽ uống rượu.
Sau một lúc thì thấy Triết Cẩn Phong quay lại :" Nghiêm túc mà nói, cậu phải quản lí Tống thị và sau đó lại lo chuyện của tổ chức nhưng cũng nên dành thời gian nghỉ ngơi. "
" Mình biết rồi. "
Triết Cẩn Phong nhìn đồng hồ sau đó đứng lên :" Con gái tôi nhớ tôi rồi, tôi về trước nhé. "
Tống Diễn Thần gật đầu :" Chuyện hôm nay cảm ơn cậu. "
Triết Cẩn Phong phất tay :" Giữa tôi và cậu còn nói tiếng cảm ơn khách sáo vậy làm gì. " Quay người đi vài bước sau đó anh ấy quay lưng lại nghiêm túc nói :" Cậu nên cẩn thận một chút , kẻ thù xung quanh cậu không ít mình biết cậu có cách riêng nhưng vẫn nên đề phòng một chút. "
Dứt lời Triết Cẩn Phong xoay người đi ra ngoài, bộ dạng anh ấy rất gấp gáp anh hiểu anh ấy yêu thương gia đình mình như thế nào.
[ Triết Cẩn Phong - Lỡ Nhau Một Đời ]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
" Hôm nay tôi không rảnh cãi nhau với em, ăn cơm chưa ?"
Tống Diễn Thần biết thím Lam về quê , nên điều anh quan tâm là cô đã ăn gì chưa .
Cô đã chuẩn bị tâm lý cãi nhau một trận với anh, ai ngờ anh lại quan tâm cô đã ăn chưa khiến cô ngẩn ra.
" Tôi hỏi em ăn cơm chưa, có cần tôi thuê người mới chăm sóc không. Thím Lam về quê tuần sau mới quay lại, trong thời gian... "
" Không cần, tôi chỉ muốn rời khỏi đây. Anh cũng không cần giả tạo quan tâm tôi làm gì, người đang cần anh quan tâm là cô ta kìa. " Cô ngắt ngang lời anh, hất cằm về phía Oách Nhi Nhi đang ôm cổ không ngừng khóc .
" Chuyện rời khỏi đây đừng hòng nghĩ tới, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi. " Tống Diễn Thần nhấn mạnh từng chữ với cô.
Sau đó lấy áo khoác trên sofa :" Đi thôi! "
Oách Nhi Nhi đứng lên, định lườm cô nhưng lại chạm phải ánh mắt lạnh lùng của cô sợ hãi cúi đầu lấy túi xách chạy đến bên Tống Diễn Thần khoát tay anh.
Âu Dương Đình Đình thấy Tống Diễn Thần không đẩy cô ta ra, tâm tư có chút bực dọc hừ một tiếng sau đó xoay người đi lên phòng.
Oách Nhi Nhi nói đúng , cô bây giờ chỉ là món đồ chơi của anh, sau này hết hứng thú thì sẽ vứt cô lấy tư cách gì nghĩ đến việc sẽ lấy anh chứ.
Huống hồ bây giờ mối quan hệ của anh và cô không đơn thuần chỉ là tình nhân như trước, giữa anh và cô còn có một rào cản lớn là Vũ Tộc.
Sau khi lên xe, Tống Diễn Thần gỡ tay Oách Nhi Nhi ra :" Đừng chạm vào tôi. "
Oách Nhi Nhi không ngờ anh lại giữ khoảng cách với mình :" Thần anh nói gì vậy..."
" Cô nghe không hiểu hay cố tình không hiểu? Oách Nhi Nhi cô đừng suốt ngày bám lấy tôi, dư thời gian như vậy chi bằng đi làm việc khác đi. " Tống Diễn Thần dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn cô ta.
" Sao anh lại nói như vậy chứ? " Oách Nhi Nhi có chút hờn dỗi, chỉ lên cổ mình :" Anh không thấy chị ta như người điên sao, bóp cổ em suýt chết anh giữ cô ta lại làm gì chứ cũng chỉ là..."
" Oách Nhi Nhi ba cô không dạy cô ăn nói lịch sự à? Cô đừng tưởng tôi không biết cô đã nói gì với cô ấy, cô ấy chưa giết chết cô là may mắn rồi. Bây giờ cô xuống xe cho tôi! " Tống Diễn Thần quát lên, ra hiệu tài xế dừng xe lại.
Oách Nhi Nhi nhìn ra ngoài đường, gương mặt méo xệch :" Anh bỏ em lại đây sao, giữa đường vắng như thế làm sao em bắt xe ?"
" Xuống xe!" Anh lặp lại một lần nữa , giọng nói thiếu kiên nhẫn.
Oách Nhi Nhi biết anh hết kiên nhẫn tức tối mở cửa bước xuống, cửa xe vừa đóng lại chiếc xe đã phóng đi nhanh chóng mất hút giữa làn xe trên đường.
Cô ta giậm chân bình bịch, lấy điện thoại ra bấm số :" Ba à, cho xe ra đón con "
[...]
Trời vừa tối, có chút se lạnh .
Trong phòng vip của quán bar, Tống Diễn Thần hít một hơi thuốc nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông cao lớn bước vào.
Dáng vẻ anh ta cực kì đẹp trai, ánh mắt được rèn giũa theo thời gian chiếc áo sơmi mở rộng càng thêm nét quyến rũ của người đàn ông.
" Thần! " Anh ta ngồi xuống bên cạnh anh, rót một ly rượu cho mình , dưới ánh đèn mờ chiếc nhẵn cưới trên tay anh ấy lóe sáng.
Tống Diễn Thần mở mắt ra, đuôi mắt hiện lên ý cười :" Xem ra dạo này muốn gặp cậu cũng khó thật. Cưới vợ rồi quên luôn anh em. "
" Tôi đã ba mươi mấy tuổi rồi, cũng nên cưới vợ cậu thì sao tối ngày bày ra vẻ mặt lạnh lùng đó không sợ không lấy được vợ à? " Anh ta rót rượu cho anh, rồi hai người cụng ly một cái .
Tống Diễn Thần tu hết ly rượu vào miệng, sau đó cười khẽ :" Bây giờ tôi mới biết cậu cũng biết đùa đấy. "
Người đàn ông đó cười cười cũng không đáp lại, sau đó suy tư vài giây rồi nói tiếp ánh mắt cũng nghiêm túc hơn :" Chuyện cậu nhờ tôi đã ra tay rồi, yên tâm dự án đó sẽ là của cậu. Nhưng mà tôi thắc mắc tại sao Ngụy Sơ Minh lại quyết tâm đấu với cậu vậy? "
" Dự án này quan trọng như thế nào cậu cũng biết mà, anh ta muốn giành cứ để anh ta giành. "
" Từ trước đến nay, Ngụy Sơ Minh chưa bao giờ đứng ra công khai đấu với cậu, lần này anh ta quyết tâm như vậy chắc có lí do nào khác...để tôi đoán xem..." Anh ta bưng ly rượu uống một ngụm sau đó xoay chiếc ly trong tay nữa cười nữa không cười nhìn anh :" Vì phụ nữ à? "
Tống Diễn Thần nhíu mày đá chân anh ta một cái :" Triết Cẩn Phong từ bao giờ mà cậu nhiều chuyện như thế? "
Người đàn ông trước mặt anh chính là Triết Cẩn Phong, anh em tốt của anh giữa họ không đơn thuần chỉ là bạn bè trên thương trường mà còn là anh em thân thiết giúp đỡ nhau không ít lần.
Triết Cẩn Phong đã là người đàn ông có vợ với hai đứa con sinh đôi, anh ta nổi tiếng yêu thương gia đình nên số lần đi uống rượu hoặc đi gặp đối tác cũng ít hơn.
Cũng là người duy nhất không kiêng dè anh, mặc dù không nói ra nhưng anh cũng xem trọng anh ấy.
" Bị tôi nói trúng rồi nên nổi giận à? Với kinh nghiệm của tôi, nếu anh ta là tình địch của cậu thì đừng nhượng bộ. "
Tống Diễn Thần vừa uống rượu vừa nghe Triết Cẩn Phong nói, anh ấy thấy anh không ngắt ngang cũng nói tiếp.
" Thật ra cậu cũng đừng quá cứng nhắc, đối với phụ nữ cũng nên mềm mỏng một tí. "
Tống Diễn Thần lạnh mặt :" Từ bao giờ cậu trở nên vô vị như vậy? "
Triết Cẩn Phong muốn nói tiếp, tiếng điện thoại vang lên anh ấy nhìn màn hình khóe môi liền mỉm cười dịu dàng , nói với Tống Diễn Thần :" Con gái tôi gọi, tôi nói chuyện một chút . "
Sau khi Triết Cẩn Phong ra chỗ khác nói chuyện, anh dựa đầu vào ghế lặng lẽ uống rượu.
Sau một lúc thì thấy Triết Cẩn Phong quay lại :" Nghiêm túc mà nói, cậu phải quản lí Tống thị và sau đó lại lo chuyện của tổ chức nhưng cũng nên dành thời gian nghỉ ngơi. "
" Mình biết rồi. "
Triết Cẩn Phong nhìn đồng hồ sau đó đứng lên :" Con gái tôi nhớ tôi rồi, tôi về trước nhé. "
Tống Diễn Thần gật đầu :" Chuyện hôm nay cảm ơn cậu. "
Triết Cẩn Phong phất tay :" Giữa tôi và cậu còn nói tiếng cảm ơn khách sáo vậy làm gì. " Quay người đi vài bước sau đó anh ấy quay lưng lại nghiêm túc nói :" Cậu nên cẩn thận một chút , kẻ thù xung quanh cậu không ít mình biết cậu có cách riêng nhưng vẫn nên đề phòng một chút. "
Dứt lời Triết Cẩn Phong xoay người đi ra ngoài, bộ dạng anh ấy rất gấp gáp anh hiểu anh ấy yêu thương gia đình mình như thế nào.
[ Triết Cẩn Phong - Lỡ Nhau Một Đời ]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook