Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 236 Chuyện này không có khả năng!”
Nhưng Thời Du Huyên không ngờ rằng Vương Dĩnh Chi có thể đột nhiên quỳ xuống.
Cái quỳ này khiến cho mọi kế hoạch đều rối loạn, điểm mấu chốt phía sau đều không nói kịp, tiếp tiếp nói ra mục tiêu cuối cùng, hiệu quả đã giảm đi rất nhiều.
“Không dám thì tự bà chịu đựng đi.” Thời Du Huyên không khách sáo chút nào.
Chiến thuật quanh co không có tác dụng với bà ta, vẫn là đi thẳng về thẳng có hiệu quả tốt hơn.
“Các con phải quản…” Vương Dĩnh Chi mở đầu, đụng đến ánh mắt lạnh như bằng của Thời Du Huyên, tự động nuốt những lời phía sáu xuống.
“Tiễn khách.”
Thời Du Huyên đứng lên, cao giọng nói, sau đó cũng quay người lên lầu.
Vương Dĩnh Chi ban đầu muốn đuổi theo để dây dưa, chỉ là không làm được, bị vệ sĩ kéo ra ngoài.
Thế nhưng tờ giấy trên mặt đất bị nhặt lên nhét vào trong tay bà ta.
……
Biệt thự nhà họ Thịnh.
“Cái gì? Chuyện này không có khả năng!”
Bách Tuyết gào thét vào điện thoại: “Vương Dĩnh Chi khốn kiếp, bà ta ăn gan hùm rồi à, lại dám ra tòa kiện chúng ta? Trừ, không chỉ tháng này không cho bà ta, tháng sau, tháng sau nữa, mãi mãi về sau cũng không chia hoa hồng cho bà ta!”
Chân mày Thịnh Dự Khải đều đã nhíu lại thành một cục u, nếu chỉ là trong nhà, mẹ ức hiếp bác gái cả thế nào cũng không quá đáng, chẳng ai quan tâm.
Nhưng bây giờ đã gây rối ra đến tòa án, không thể cứ áp chế bà ta được.
Chuyện mà lớn ra, anh ta không biết bao lâu, nhiều thì hai ba ngày, ít thì một lúc, tin tức này có lẽ sẽ lan truyền nhanh chóng!
Chỉ cần tin tức bị lộ thì rất khó xử lí, nhiều như đang nhìn như thế, chuyện này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến uy tín của tập đoàn Thịnh Thị
Bây giờ là xã hội của uy tín, mặc kệ là công ty hay là người, không có uy tín đều sẽ khó đi dù là nửa nước.
“Mẹ ở nhà chờ con, trước khi con và bố về nhà, mẹ không cần làm gì cả, điện thoại của ai cũng không được nhận.” Thịnh Dự Khải căn dặn.
Cái quỳ này khiến cho mọi kế hoạch đều rối loạn, điểm mấu chốt phía sau đều không nói kịp, tiếp tiếp nói ra mục tiêu cuối cùng, hiệu quả đã giảm đi rất nhiều.
“Không dám thì tự bà chịu đựng đi.” Thời Du Huyên không khách sáo chút nào.
Chiến thuật quanh co không có tác dụng với bà ta, vẫn là đi thẳng về thẳng có hiệu quả tốt hơn.
“Các con phải quản…” Vương Dĩnh Chi mở đầu, đụng đến ánh mắt lạnh như bằng của Thời Du Huyên, tự động nuốt những lời phía sáu xuống.
“Tiễn khách.”
Thời Du Huyên đứng lên, cao giọng nói, sau đó cũng quay người lên lầu.
Vương Dĩnh Chi ban đầu muốn đuổi theo để dây dưa, chỉ là không làm được, bị vệ sĩ kéo ra ngoài.
Thế nhưng tờ giấy trên mặt đất bị nhặt lên nhét vào trong tay bà ta.
……
Biệt thự nhà họ Thịnh.
“Cái gì? Chuyện này không có khả năng!”
Bách Tuyết gào thét vào điện thoại: “Vương Dĩnh Chi khốn kiếp, bà ta ăn gan hùm rồi à, lại dám ra tòa kiện chúng ta? Trừ, không chỉ tháng này không cho bà ta, tháng sau, tháng sau nữa, mãi mãi về sau cũng không chia hoa hồng cho bà ta!”
Chân mày Thịnh Dự Khải đều đã nhíu lại thành một cục u, nếu chỉ là trong nhà, mẹ ức hiếp bác gái cả thế nào cũng không quá đáng, chẳng ai quan tâm.
Nhưng bây giờ đã gây rối ra đến tòa án, không thể cứ áp chế bà ta được.
Chuyện mà lớn ra, anh ta không biết bao lâu, nhiều thì hai ba ngày, ít thì một lúc, tin tức này có lẽ sẽ lan truyền nhanh chóng!
Chỉ cần tin tức bị lộ thì rất khó xử lí, nhiều như đang nhìn như thế, chuyện này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến uy tín của tập đoàn Thịnh Thị
Bây giờ là xã hội của uy tín, mặc kệ là công ty hay là người, không có uy tín đều sẽ khó đi dù là nửa nước.
“Mẹ ở nhà chờ con, trước khi con và bố về nhà, mẹ không cần làm gì cả, điện thoại của ai cũng không được nhận.” Thịnh Dự Khải căn dặn.
Bình luận facebook