Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Tư thế thân mật khiến đầu óc Phó Giang nhất thời không hiểu tình hình. Lẽ nào mình đã đi vào tấm thép sao?
Nhưng cũng kh3ông nghe cậu chủ yêu đương mà.
Cũng chưa từng nghe cậu chủ có thói quen bao nuôi ngôi sao nhỏ, sinh hoạt cá nhân của cậ1u chủ sạch sẽ như giấy
trắng, cũng chưa từng nghe nói anh nuôi tình nhân ở câu lạc bộ Tiểu Thang Sơn.
Ôn Kiều chỉ Phó G9iang: “Anh ta kéo tay em, bảo em uống rượu với anh ta, còn muốn hôn em.” Phó Giang nhìn
thấy sắc mặt của anh họ anh ta trở trên3 u ám một cách đáng sợ, hai chân anh ta lập tức đứng không vững.
“Cậu… cậu chủ, em…” Anh ta sợ đến mức đã lập tức t8hay đổi xưng hô, không dám gọi anh nữa. Phó Nam Lễ chậm
rãi lau mặt cho Ôn Kiều, rồi lau vết rượu đỏ sẫm trên cổ cô. Sau đó vứt khăn tay đi, không quay đầu, trong giọng
nói lộ ra sự u ám hung dữ khiến người ta nổi da gà: “Còn để tôi nhìn thấy cậu xuất hiện ở đây…”
“Cậu chủ, em sai rồi, là em không có mắt. Sau này em cũng sẽ không đến Tiểu Thang Sơn nữa. Em sai rồi, em
không nên động đến người của anh, em xin lỗi ạ.”
“Sau này lại gặp thấy cô ấy…” Giọng Phó Nam Lễ lạnh lẽo.
“Em chắc chắn đi vòng qua. Cậu chủ, em có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, em sai rồi ạ.”
Phó Thành nhân cơ hội nói: “Hai tủ rượu này gần chăm trai Louis 13, toàn bộ đã rơi vỡ rồi, Phó Giang anh định làm
thế nào?”
Đã chướng mắt Phó Giang từ lâu, nói sao Phó Thành cũng phải thừa cơ bỏ đá xuống giếng một phen.
“Cậu chủ, em đền, em đến toàn bộ.” Phó Nam Lễ rũ mắt nhìn Ôn Kiều: “Chuyển vào tài khoản của cô ấy là được.”
“Vâng, vâng, vâng, thưa cậu chủ, em lập tức sai người chuyển.”
Trong mắt Triệu Đồng, vẻ sợ hãi của Phó Giang có hơi kỳ lạ.
“Không lý nào chứ. Từ trước đến nay, Phó Giang luôn ngang ngược, không hề để những người đó vào trong mắt.
Lẽ nào…”
Hứa Lộ thầm nghĩ rồi chợt lên tiếng phủ nhận: “Có thể nào cũng không thể là Phó Nam Lễ được.”
Dù Ôn Kiều cô ta có bản lĩnh cũng không thể bám vào được Phó Nam Lễ.
Giữa vòng vây của mọi người, Phó Nam Lễ ôm vai Ôn Kiều rời khỏi hộp đêm hỗn loạn kinh khủng.
Vài người nổi tiếng đi ngang qua trước mặt Triệu Đồng và Hứa Lộ xì vào bàn tán: “Phó Giang chỉ là con hổ giấy,
trước mặt Phó Nam Lễ thì ngay cả cái rắm cũng dám đánh.”
“Đúng là hả giận.”
Mặt Hứa Lộ trắng đến mức đáng sợ, tay nắm chặt mép bàn, đốt ngón tay trở nên trắng bệch, tim thì đập nhanh,
Chẳng trách Ôn Kiều coi thường Trang Diễn.
Hóa ra đã leo lên cành cao hơn.
Rốt cuộc Ôn Kiều đã dùng thủ đoạn gì mới câu được Phó Nam Lễ? Lại còn có thể khiến cậu chủ thần bí nhà quyền
thể ra mặt giúp nó chứ?
Cô ta nghĩ mãi không hiểu.
“Chắc chắn Phó Nam Lễ chơi đùa với cô ta thôi.” Triệu Đồng căm giận bất bình.
Hứa Lộ nghe được lời này mới thấy nhẹ nhõm hơn.
Cô ta có gì mà lo lắng chứ?
Ôn Kiều có hai đứa em trai ghẻ mang gen bệnh tâm thần, nhà họ Trang coi thường thì nhà họ Phó càng coi thường
hơn.
Chẳng qua Phó Nam Lễ thấy Ôn Kiều trẻ trung, xinh đẹp, trong sáng nên chỉ chơi đùa mà thôi. Loại cậu chủ gia thể
như Phó Nam Lễ chắc chắn sẽ cưới những thiên kim giàu có, môn đăng hộ đối.
Nhưng chỉ mình cô ta có thể cảm nhận những cơn sóng ngầm xáo trộn trong lòng.
Dù chỉ là chơi đùa cũng đủ để khiến một đám thiên kim nhà giàu có ở Hải Thành thèm muốn ghen ghét.
hành lang, Phó Nam Lễ cởi áo vest trên người khoác cho Ôn Kiều: “Bảo em đi phòng Nhu thuật tìm anh, vì sao lại ở đây?”
Ôn Kiều thận trọng nhìn anh: “Em bị lạc đường.”
“Phòng Nhu thuật và chỗ này ngược hướng nhau đấy.” Vẻ mặt Ôn Kiều vô tội: “Thì thế, cho nên em mới bị lạc đường.”
Thoạt nhìn quan hệ của anh với mấy người anh em đó cũng khá tốt. Không có bằng chứng xác thực, cô cũng không muốn nói xấu sau
lưng người khác, vì như vậy nghe có vẻ giống như ly gián tình anh em của họ.
*********************************
Tư thế thân mật khiến đầu óc Phó Giang nhất thời không hiểu tình hình. Lẽ nào mình đã đi vào tấm thép sao?
Nhưng cũng kh3ông nghe cậu chủ yêu đương mà.
Cũng chưa từng nghe cậu chủ có thói quen bao nuôi ngôi sao nhỏ, sinh hoạt cá nhân của cậ1u chủ sạch sẽ như giấy
trắng, cũng chưa từng nghe nói anh nuôi tình nhân ở câu lạc bộ Tiểu Thang Sơn.
Ôn Kiều chỉ Phó G9iang: “Anh ta kéo tay em, bảo em uống rượu với anh ta, còn muốn hôn em.” Phó Giang nhìn
thấy sắc mặt của anh họ anh ta trở trên3 u ám một cách đáng sợ, hai chân anh ta lập tức đứng không vững.
“Cậu… cậu chủ, em…” Anh ta sợ đến mức đã lập tức t8hay đổi xưng hô, không dám gọi anh nữa. Phó Nam Lễ chậm
rãi lau mặt cho Ôn Kiều, rồi lau vết rượu đỏ sẫm trên cổ cô. Sau đó vứt khăn tay đi, không quay đầu, trong giọng
nói lộ ra sự u ám hung dữ khiến người ta nổi da gà: “Còn để tôi nhìn thấy cậu xuất hiện ở đây…”
“Cậu chủ, em sai rồi, là em không có mắt. Sau này em cũng sẽ không đến Tiểu Thang Sơn nữa. Em sai rồi, em
không nên động đến người của anh, em xin lỗi ạ.”
“Sau này lại gặp thấy cô ấy…” Giọng Phó Nam Lễ lạnh lẽo.
“Em chắc chắn đi vòng qua. Cậu chủ, em có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, em sai rồi ạ.”
Phó Thành nhân cơ hội nói: “Hai tủ rượu này gần chăm trai Louis 13, toàn bộ đã rơi vỡ rồi, Phó Giang anh định làm
thế nào?”
Đã chướng mắt Phó Giang từ lâu, nói sao Phó Thành cũng phải thừa cơ bỏ đá xuống giếng một phen.
“Cậu chủ, em đền, em đến toàn bộ.” Phó Nam Lễ rũ mắt nhìn Ôn Kiều: “Chuyển vào tài khoản của cô ấy là được.”
“Vâng, vâng, vâng, thưa cậu chủ, em lập tức sai người chuyển.”
Trong mắt Triệu Đồng, vẻ sợ hãi của Phó Giang có hơi kỳ lạ.
“Không lý nào chứ. Từ trước đến nay, Phó Giang luôn ngang ngược, không hề để những người đó vào trong mắt.
Lẽ nào…”
Hứa Lộ thầm nghĩ rồi chợt lên tiếng phủ nhận: “Có thể nào cũng không thể là Phó Nam Lễ được.”
Dù Ôn Kiều cô ta có bản lĩnh cũng không thể bám vào được Phó Nam Lễ.
Giữa vòng vây của mọi người, Phó Nam Lễ ôm vai Ôn Kiều rời khỏi hộp đêm hỗn loạn kinh khủng.
Vài người nổi tiếng đi ngang qua trước mặt Triệu Đồng và Hứa Lộ xì vào bàn tán: “Phó Giang chỉ là con hổ giấy,
trước mặt Phó Nam Lễ thì ngay cả cái rắm cũng dám đánh.”
“Đúng là hả giận.”
Mặt Hứa Lộ trắng đến mức đáng sợ, tay nắm chặt mép bàn, đốt ngón tay trở nên trắng bệch, tim thì đập nhanh,
Chẳng trách Ôn Kiều coi thường Trang Diễn.
Hóa ra đã leo lên cành cao hơn.
Rốt cuộc Ôn Kiều đã dùng thủ đoạn gì mới câu được Phó Nam Lễ? Lại còn có thể khiến cậu chủ thần bí nhà quyền
thể ra mặt giúp nó chứ?
Cô ta nghĩ mãi không hiểu.
“Chắc chắn Phó Nam Lễ chơi đùa với cô ta thôi.” Triệu Đồng căm giận bất bình.
Hứa Lộ nghe được lời này mới thấy nhẹ nhõm hơn.
Cô ta có gì mà lo lắng chứ?
Ôn Kiều có hai đứa em trai ghẻ mang gen bệnh tâm thần, nhà họ Trang coi thường thì nhà họ Phó càng coi thường
hơn.
Chẳng qua Phó Nam Lễ thấy Ôn Kiều trẻ trung, xinh đẹp, trong sáng nên chỉ chơi đùa mà thôi. Loại cậu chủ gia thể
như Phó Nam Lễ chắc chắn sẽ cưới những thiên kim giàu có, môn đăng hộ đối.
Nhưng chỉ mình cô ta có thể cảm nhận những cơn sóng ngầm xáo trộn trong lòng.
Dù chỉ là chơi đùa cũng đủ để khiến một đám thiên kim nhà giàu có ở Hải Thành thèm muốn ghen ghét.
hành lang, Phó Nam Lễ cởi áo vest trên người khoác cho Ôn Kiều: “Bảo em đi phòng Nhu thuật tìm anh, vì sao lại ở đây?”
Ôn Kiều thận trọng nhìn anh: “Em bị lạc đường.”
“Phòng Nhu thuật và chỗ này ngược hướng nhau đấy.” Vẻ mặt Ôn Kiều vô tội: “Thì thế, cho nên em mới bị lạc đường.”
Thoạt nhìn quan hệ của anh với mấy người anh em đó cũng khá tốt. Không có bằng chứng xác thực, cô cũng không muốn nói xấu sau
lưng người khác, vì như vậy nghe có vẻ giống như ly gián tình anh em của họ.