• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (2 Viewers)

  • Chương 121-125

Chương 121 Chương 121. Ngươi quá trời xấu xa rồi!

Trong lòng biết người của Tiêu gia chắc chắn sẽ không tuỳ tiện giao Tu La Tôn ra, bởi vậy hắn vừa mới đến thì đã trực tiếp ra một cái hạ mã uy.

Chẳng những trên đường đi không chút kiêng kỵ giết hơn trăm người, còn ra lệnh cho Huyền Băng Ma Long tiến hành công kích cung điện của Tiêu gia.

"Phế bỏ bọn họ cho ta!"

Giang Phàm chợt vung tay lên, mệnh lệnh cho đám ma kỵ nhắm thẳng vào huynh đệ Tiêu Tu Tề.

"Súc sinh!"

Tiêu Tu Tề bạo hống một tiếng, thôi động chân nguyên trong cơ thể dẫn một đạo ma quang giết ra ngoài.

Tiêu Thụy mắt thấy tình thế bức người, cũng không thể không toàn lực đi theo ca ca nghênh chiến.

Nhưng mà ma kỵ của Vô Sinh Quốc tương đối lợi hại.

Rất nhiều ma kỵ chẳng những tu vi đạt đến Thần Phách Cảnh, còn rất có kinh nghiệm chiến đấu. Không đến mười hiệp, bọn họ đã đánh cho huynh đệ Tiêu thị trọng thương.

Nhìn huynh đệ Tiêu thị nằm rạp trên mặt đất không ngừng chảy máu, Giang Phàm vẻ mặt như là đang quan sát sâu kiến: "Bây giờ mà các ngươi vẫn còn không chịu giao Tu La Tôn ra hay sao?"

"Chết cũng không cho!" Tiêu Tu Tề cắn răng nói.

"Ha ha, không có vấn đề."

Giang Phàm vẫn vô cùng bình tĩnh nói: "Ta sẽ sai người đào sâu ba thước tìm kiếm Tu La Tôn, cùng lúc đó, ta sẽ để cho Huyền Băng Ma Long thỏa thích đồ sát người trong thành, cho đến khi các ngươi giao nó ra cho ta mới thôi!"

Vì đối phó Tiêu gia, hắn đã chuẩn bị kế hoạch rất là kỹ.

Ỷ vào thực lực mạnh mẽ, các loại uy bức lợi dụ, hắn hoàn toàn không sợ mình không lấy được Tu La Tôn.

Ngang! ! !

Sau đó Huyền Băng Ma Long ngẩng đầu rồng lên cao, phun ra băng trụ to lớn về phía bốn phương tám hướng La Lão Thành.

Trong lúc nhất thời, từng tiếng két két do bị đóng băng vang lên.

Những nơi mà băng trụ của Huyền Băng Ma Long đi qua, cho dù là kiến trúc hay là cả người lẫn vật, tất cả đều hóa thành khối băng.

"La Lão Thành các ngươi có tổng cộng năm mươi vạn người, Huyền Băng Ma Long của ta chỉ cần nửa canh giờ là có thể khiến cho tất cả bọn họ đều chết sạch!"

"Các ngươi lấy cái gì cự tuyệt bản thiếu gia?"

Giang Phàm đắc ý cười ha ha.

"Tên khốn kiếp!" Tiêu Tu Tề tức giận đến nện mặt đất.

Huyền Băng Ma Long quá mạnh mẽ, băng trụ của nó hoàn toàn không phải là phàm hỏa có thể hòa tan được.

Chỉ cần nó công kích thì một lát nữa thì nửa cái La Lão Thành sẽ biến thành thế giới băng.

Hắn thân là chủ nhân của một thành, mắt thấy người trong La Lão Thành bị đồ sát như thế, khiến cho hắn đau lòng không thôi.

"Đại ca, nhanh giao Tu La Tôn ra đi!" Tiêu Thụy bất đắc dĩ nói.

"Đáng chết, hôm nay Tiêu Tu Tề ta phải thẹn với liệt tổ liệt tông!"

Tiêu Tu Tề chuẩn bị từ bỏ chống lại, đồng thời không cam lòng nhìn về phía Giang Phàm đang dương dương đắc ý: "Chẳng lẽ không có ai có thể trừng trị cái tên khốn kiếp này hay sao?"

Tiêu Thụy nghe vậy lộ ra vẻ tuyệt vọng.

La Lão Thành so với Vô Sinh Quốc thì giống như là sâu kiến.

Nhìn khắp toàn bộ Thiên Ma Giới, sợ là không có người nào sẽ vì La Lão Thành mà đắc tội Vô Sinh Quốc.

Ầm ầm! ! !

Ngay lúc hai huynh đệ Tiêu thị tâm lý phòng tuyến sụp đổ, những ma kỵ đang bay ở trên không trung đồ sát bình dân bỗng nhiên bị một đạo khí lãng nổ tung.

Khí lãng kinh khủng giống như là gió lốc trong nháy mắt đã xé hơn phân nửa ma kỵ thành mảnh nhỏ.

"Tê, khí tức thật là khủng bố!"

"Cái này cái này cái này. . . là khí tức Đế Cảnh!"

"Tại sao La Lão Thành lại có thể có cường giả Đế Cảnh tương trợ được?"

Trong nháy mắt những ma kỵ còn lại đại loạn, hoảng hốt tản ra bốn phía.

Giang Phàm cũng giật mình không thôi, vội vàng mệnh lệnh Huyền Băng Ma Long dừng lại.

Hắn mơ hồ cảm nhận được hôm nay đồ sát La Lão Thành là quyết định sai lầm nhất đời này của hắn.

Sau đó nhìn thấy một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.

Một nam tử tuấn mỹ tay áo phiêu dật như tiên dẫn theo bốn nữ hài đáng yêu như búp bê xuất hiện trên bầu trời La Lão Thành.

Vừa rồi Lâm Hiên vừa mới đến gần phạm vi La Lão Thành thì đã phát hiện ra nơi này có chiến loạn, lập tức mở rộng thần thức quan sát tình huống một chút.

Không ngờ được lại nghe được xưng hô phò mã Vô Sinh Quốc.

Hắn lớn gan suy đoán, có lẽ không cần phải đi đến Vô Sinh Quốc thì cũng có thể tìm được Giang Phàm.

Thế là hắn tiện tay bóp ra một đạo linh lực ném về phía ma kỵ, dọa đến bọn họ đình chỉ sát phạt, sau đó mới dẫn nữ nhi giáng lâm.

Mà nhìn thấy Lâm Hiên khí chất bất phàm như thế, cho dù là Giang Phàm hay là Tiêu Tu Tề đều sinh ra vẻ kính sợ nồng đậm.

Đưa mắt nhìn vào Giang Phàm, Lâm Hiên lạnh nhạt hỏi: "Ngươi là Giang Phàm?"

"Đúng, là ta!" Giang Phàm không ngờ được là Lâm Hiên mở miệng gọi thẳng ra tên của mình: "Tiền bối, ngài là?"

Bành!

Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên hơi vung tay, đánh Giang Phàm rớt xuống đất.

Giang Phàm dù có Tu La Ma Thể nhưng cảnh giới chênh lệch với Lâm Hiên có thể nói như là một trời một vực.

Một tát này trực tiếp đánh nứt một nửa xương cốt ở trên người Giang Phàm, đau đến hắn suýt chút nữa thì gọi mẹ.

Nhưng mà Giang Phàm hoàn toàn không dám biểu hiện ra một chút phẫn nộ nào.

Lúc này trong lòng của hắn chỉ còn lại sợ hãi mà thôi.

"Không hổ là cường giả Đế Cảnh, nếu như không phải hắn hạ thủ lưu tình thì sợ là ta đã bị hắn đánh cho nổ tung mà chết!"

Trong lòng Giang Phàm rung động không thôi.

Lâm Hiên lạnh lùng nhìn Giang Phàm một chút: "Ngươi vì tu luyện ma công mà tổn thương người nhà, bội bạc."

"Nữ nhi của ta rất không thích hành vi của ngươi cho nên ta tới đây để dạy dỗ cho ngươi một bài học."

Sở dĩ không có trực tiếp hạ sát thủ.

Đầu tiên, hắn không muốn giết quá nhiều người trước mặt chúng nữ nhi, dù sao lúc trước đã giết Vô Thủy Ma Quân.

Còn nữa, đã hứa với các cô con gái là sẽ dạy dỗ Giang Phàm, vậy đương nhiên là phải làm dáng một chút, sau đó mới hạ sát thủ.
Chương 122 Chương 122. Ngươi quá trời xấu xa rồi! (2)

Sau khi hắn nói xong, mấy người Tuyền Châu đều ngẩng cao đầu gật đầu.

"Đúng đó, Giang thúc thúc, tại sao ngươi có thể đánh cha của mình được?"

"Hơn nữa ngươi còn khiến cho mẫu thân của ta phải khai chiến với Ma tộc, ngươi quá trời xấu xa rồi!"

Giang Phàm nghe được Lâm Hiên nói chuyện với các tiểu nha đầu như vậy, đầu tiên là bối rối không biết làm sao.

Sau đó hắn đột nhiên giật mình tỉnh táo lại.

Ánh mắt rung động nhìn về phía Lâm Hiên: "Hóa ra ngài chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu, phu quân của Huyền Băng Nữ Đế!"

Tâm tình của hắn lập tức rơi xuống đáy cốc.

Bắc Huyền Thiên Đế phu tự mình đến tìm mình, đây là đang đến đây để hưng sư vấn tội giúp vợ của hắn Đông Hoàng Tử U.

Mà với thực lực mạnh mẽ của Đế phu, hôm nay chắc chắn hắn không còn đường sống!

Nghĩ đến đây, Giang Phàm suýt chút nữa thì hối hận đến xanh cả ruột.

Đêm nay, chuyến đi đến La Lão Thành cướp bảo bối có thể nói là mình tự chui đầu vào rọ!

Ngang! ! !

Trong lúc nói chuyện, Huyền Băng Ma Long bên cạnh cuồng tính đại phát, mở cái miệng rộng muốn phun ra băng trụ tấn công Lâm Hiên.

"Chủ nhân cũng đã sợ quéo cò, con chó như ngươi còn muốn cắn người nữa hay sao?" Lâm Hiên cười khẩy.

Hô! Hô!

Bên trong cặp mắt của hắn bỗng nhiên tuôn ra kim quang sáng chói, như hai vầng mặt trời chiếu sáng La Lão Thành.

Sau đó là hai đạo Nam Minh Ly Hỏa nóng bỏng phun ra.

Hỏa trụ kinh khủng vô tình nghiền ép băng khí của Huyền Băng Ma Long, trong nháy mắt đốt cháy nó thành một con rồng nướng.

Nhìn thấy Huyền Băng Ma Long bị nướng chín rớt xuống đất, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm giác hô hấp trì trệ.

Khá lắm! Huyền Băng Ma Long hung ác bá đạo như vậy cũng hóa thành thịt nướng dưới thần hỏa của Bắc Huyền Thiên Đế phu. Trên đời này còn có cái gì có thể ngăn cản Bắc Huyền Thiên Đế phu?

Mà Tiêu Tu Tề kinh hô một tiếng: "Ly Hỏa Kim Đồng!"

Trong lòng hắn nghĩ, ngay cả loại thể chất nghịch thiên này mà cũng có, không hổ là nam nhân có thể chinh phục Huyền Băng Nữ Đế!

"Thật là Ly Hỏa Kim Đồng sao!"

Giang Phàm cũng đột nhiên nhớ tới, thân thể lập tức khẽ run lên.

"Huyền Băng Nữ Đế đúng là rất có ánh mắt, lựa chọn một kinh thế yêu nghiệt như thế làm phu quân!"

Sau đó, ôm một tia may mắn cuối cùng.

Giang Phàm cúi đầu sát mặt đất: "Đế phu tại thượng, tiểu nhân biết sai, mong Đế phu tha cho tiểu nhân một cái mạng!"

Một đám ma kỵ đi theo Giang Phàm đến đây, giờ phút này đều sợ đến rơi xuống mặt đất. Sợ ma thú dưới thân mình sơ sẩy một cái, chọc giận Lâm Hiên, rơi vào hạ tràng giống như Huyền Băng Ma Long.

Mà nhìn thấy Giang Phàm vẻ mặt sống không bằng chết, mấy người Tuyền Châu cảm thấy hôm nay cha giáo dục Giang Phàm rất có hiệu quả.

"Cha thật tuyệt, nhanh như vậy đã khiến cho Giang thúc thúc này nhận ra được sai lầm!"

"Đúng đó đúng đó, ta tin tưởng bây giờ chắc chắn hắn rất hối hận!"

"Nếu như hắn biết trước cha lợi hại như vậy, chắc chắn hắn không dám phạm sai lầm!"

Các tiểu nha đầu ngươi một lời ta một câu, rất là hài lòng với biểu hiện của Lâm Hiên.

Lâm Hiên mỉm cười, cưng chiều sờ lên đầu các tiểu nha đầu. Có đám này áo bông nhỏ tri kỷ này ở bên người, làm chuyện gì cũng tràn đầy cảm giác thành tựu!

Mà nhìn thấy Lâm Hiên cưng chiều bốn tiểu nha đầu như thế. Giang Phàm lập tức linh cơ khẽ động, quay qua nhìn mấy người Tuyền Châu cầu khẩn: "Bốn vị công chúa, tiểu nhân đã sâu sắc nhận ra được mình không đúng."

"Mong các công chúa cầu tình Đế phu, bỏ qua cho tiểu nhân, sau này tiểu nhân nhất định thống cải tiền phi, làm người tốt!"

Các tiểu nha đầu không khỏi mặt lộ vẻ xoắn xuýt. Các nàng cảm thấy cha đã dạy dỗ Giang Phàm rất khá. Thế nhưng là. Nghĩ đến Giang Phàm hại mẹ ruột của mình đánh trận với Ma tộc, các nàng lại cảm thấy còn phải giáo dục Giang Phàm nhiều hơn một chút mới được.

"Cha, làm sao bây giờ nha?"

Các tiểu nha đầu nhíu mày nhìn về phía Lâm Hiên. Vấn đề phức tạp như thế, chỉ có cha mới có thể quyết định.

Lâm Hiên liếc mắt một cái thấy ngay tâm tư của các cô con gái. Dựa theo giáo trình vú em hoàn mỹ mà nói, bọn nhỏ khi còn nhỏ, tâm trí còn không thành thục. Cho nên, cho dù các nàng đã có quan niệm thiện ác rõ ràng nhưng lại không thể cân nhắc cụ thể thiện và ác cái nào lớn cái nào nhỏ. Lúc này cần phụ mẫu đứng trên góc độ của bọn họ để suy nghĩ vấn đề.

Cũng ví dụ như là Giang Phàm tìm tới dựa vào Ma tộc, xúc phạm Đông Hoàng Tử U, chuyện này cho dù nói như thế nào đi nữa thì đều là tử tội. Nhưng ở trong mắt các tiểu nha đầu, các nàng chỉ biết là Giang Phàm là người xấu. Về phần rốt cuộc xấu đến mức nào, các nàng cũng không rõ ràng.

Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Lâm Hiên không có giết Giang Phàm ở trước mặt các nàng. Đối với bọn nhỏ, đương nhiên Lâm Hiên phải hướng dẫn từng bước, cẩn thận che chở tâm linh của các nàng.

Thế là Lâm Hiên cười hỏi các cô con gái: "Các ngươi cảm thấy cha đánh Giang Phàm một bàn tay, sau đó để hắn đi, như vậy có đủ hay không?"

Mấy người Tuyền Châu lo nghĩ.

Cha khí lực lớn như vậy, đánh một cái chắc chắn sẽ cực kỳ đau. Nếu lại đánh một bàn tay, vậy coi như là dạy dỗ Giang thúc thúc thêm một lần.

"Đủ rồi!"

Các tiểu nha đầu đồng thời gật đầu.

Lâm Hiên mỉm cười, hắn đã biết trước các tiểu nha đầu sẽ làm ra lựa chọn như vậy.

Giang Phàm thấy thế không khỏi cuồng hỉ trong lòng. Mặc dù thực lực Lâm Hiên rất khủng bố nhưng xem ra hắn sẽ không giết mình. Có được Tu La Ma Thể, dù là chỉ còn một hơi. Chờ trở lại Vô Sinh Quốc, hắn vẫn có rất nhiều biện pháp khôi phục lại.

"Đa tạ các công chúa!" Giang Phàm nhất thời không kìm được vui mừng.

Lâm Hiên cười lạnh một tiếng, vận ra một đạo linh lực và lôi lực, đánh nát xương cốt kinh mạch toàn thân Giang Phàm, phất phất tay kêu hắn cút đi.

"Đa tạ... Đế phu!"
Chương 123 Chương 123. Vấn đề phức tạp như thế, chỉ có cha mới có thể quyết định!

Giang Phàm chỉ còn một hơi, trong lòng lại cuồng hỉ không thôi, vội vàng đưa ánh mắt ra hiệu cho ma kỵ dẫn mình rời khỏi đây. Sau khi một đám người rời khỏi La Lão Thành, một đường cuồng biểu, hận không thể cách Lâm Hiên càng xa xa tốt.

Cho đến khi mọi người đi tới biên cảnh Vô Sinh Quốc bọn họ mới chậm rãi thả lỏng.

Một ma kỵ trong số đó cảm khái: "May mắn mà có phò mã gia cái khó ló cái khôn cầu xin các công chúa tha thứ, chúng ta mới có thể giữ lại một cái mạng!"

Giang Phàm được đám ma kỵ cho ăn một viên đan dược bảo mệnh, khôi phục không ít tinh khí thần. Nghe vậy nhịn không được lộ ra một tia đắc ý: "Có câu nói là kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, Bắc Huyền Thiên Đế phu cường thế như vậy, ta nói với hắn nhiều như thế nào đi nữa đều là phí công."

"Mà nhược điểm trí mạng nhất của hắn chính là bốn cô con gái, chỉ cần thuyết phục nữ nhi của hắn, bảo vệ được một cái mạng không phải là chuyện hợp tình lý sao?"

Chúng ma kỵ nghe vậy đều gật đầu nói phải.

Nghĩ thầm Giang Phàm không hổ là người được Vô Sinh Ma Quân nhìn trúng, co được dãn được, thông minh hơn người.

Ông!

Bỗng nhiên một đạo thần niệm kinh khủng từ trên trời giáng xuống, bao phủ không gian bốn phía. Bọn người Giang Phàm chỉ cảm thấy thần niệm đó tựa như Hồng Hoang cự thú, xông vào trong đầu của mình, điên cuồng tứ ngược. Không chờ bọn họ phát ra tiếng kêu thảm, La Sát Thần Niệm kinh khủng đã nghiền nát toàn bộ thần trí của bọn họ.

Trong nháy mắt. Ngay cả người lẫn ma thú, toàn bộ đều rầm rầm rớt xuống đất, chết sạch!

La Lão Thành.

Tiêu Thụy khẽ hỏi Tiêu Tu Tề: "Đại ca, Đế phu thả Giang Phàm như vậy, sau này chúng ta làm sao bây giờ?"

"Thả?"

Tiêu Tu Tề xùy cười một tiếng, trong mắt chứa vạn phần kính sợ nhìn về phía Lâm Hiên: "Tồn tại như Đế phu, đắc tội hắn, ngươi cho rằng còn có đường sống sao?"

Tiêu Thụy nghe vậy sững sờ, đúng vậy, Đế phu chính là cường giả Đế Cảnh, sao hắn lại làm cho người đắc tội mình ung dung ngoài vòng pháp luật?

Tiêu Tu Tề lắc đầu thở dài: "Cũng không phải là Đế phu không giết Giang Phàm, chỉ là Đế phu ái nữ sốt ruột, không muốn động thủ thôi trước mặt bọn nhỏ."

"Như ta đoán không sai, giờ phút này bọn người Giang Phàm đều đã chết hết."

"Tê!" Tiêu Thụy bỗng nhiên hít vào một hơi khí lạnh. Trải qua kiểu nói này của Tiêu Tu Tề, hắn cũng cảm thấy đám người Giang Phàm chết chắc rồi.

Sau đó Tiêu Tu Tề vội vàng đi đến trước mặt Lâm Hiên, cung kính hành lễ một cái nói ra: "Hôm nay nếu không phải Đế phu ngài xuất hiện, La Lão Thành chúng ta đã hôi phi yên diệt."

"Tại hạ biết, thành trì chúng ta còn chưa đủ tư cách mời Đế phu xuất thủ cứu giúp, nhưng mà tại hạ vẫn muốn biểu đạt cám ơn Đế phu!"

Lâm Hiên nghe ra bên trong lời nói của hắn có chuyện, thuận miệng hỏi một chút: "Ngươi muốn biểu đạt cám ơn như thế nào?"

Tiêu Tu Tề lấy từ trong nạp giới ra địa đồ, cung kính đưa lên: "Đây là tại hạ ngẫu nhiên đạt được, địa đồ nơi đóng quân mười vạn quân đội tinh nhuệ Vô Sinh Quốc."

"Tại hạ nghe nói, Vô Sinh Quốc thiếu Bắc Huyền Thiên mười vạn nhân mệnh, hôm nay Đế phu ngài lại ra tay với phò mã Vô Sinh Quốc, Bắc Huyền Thiên và Vô Sinh Quốc không thể tránh được một trận ác chiến."

"Bởi vậy, hi vọng tấm bản đồ này có thể giúp được ngài!"

Lâm Hiên cầm lấy địa đồ xem xét, phía trên ghi chú địa chỉ kỹ càng của mười vạn tinh nhuệ của Vô Sinh Quốc. Vì nghiệm chứng thật giả, hắn cường hoành dùng La Sát Thần Niệm xâm nhập thức hải Tiêu Tu Tề.

Lâm Hiên phát hiện. Tấm bản đồ này chính là Tiêu Tu Tề bỏ ra nhiều tiền, thu mua ma tướng nào đó của Vô Sinh Quốc đạt được. Hắn làm như thế chính là vì để lại cho mình và La Lão Thành một tấm át chủ bài bảo mệnh cuối cùng.

Lúc cần thiết, giao tấm bản đồ này cho thế lực mạnh mẽ nào đó, dùng cái này để kiềm chế Vô Sinh Quốc.

"Ừm." Sau khi xác nhận, Lâm Hiên thu hồi thần niệm, khẽ gật đầu.

Tiêu Tu Tề chỉ cảm thấy đầu bỗng nhiên đau xót, hình như có một bàn tay vô hình tiến vào trong thức hải của mình. Hắn biết, đây là Lâm Hiên đang kiểm tra hắn.

"Thủ đoạn của Đế phu đúng là quỷ thần khó lường, may mắn ta nói không hề có một chữ nào là giả, nếu không..."

Tiêu Tu Tề ngẫm lại thì cũng thấy cực kỳ hoảng sợ.

…………………………………………………

Sau đó Lâm Hiên lại hỏi thăm Tiêu Tu Tề một chút tình huống có liên quan tới Vô Sinh Quốc, sau đó dẫn theo các cô con gái rời đi. Đối với Vô Sinh Quốc, Lâm Hiên đã quyết định muốn xuất thủ. Bây giờ mục tiêu của hắn rất rõ ràng. Chính là lợi dụng địa đồ xử lý mười vạn tinh nhuệ Vô Sinh Quốc trước, cho tinh thần của đối phương một kích nặng nề.

Sau đó dẫn các cô con gái trở về Bắc Huyền Thiên, tìm cơ hội tiến về Vô Sinh Quốc đối phó Vô Sinh Ma Quân. Bởi vì Tiêu Tu Tề nói Ma Cung Vô Sinh Quốc trận pháp trùng điệp, cơ quan khắp nơi, người bình thường không thể tuỳ tiện tiến vào. Cho nên Lâm Hiên cảm thấy, vẫn là đưa các cô con gái về Bắc Huyền Thiên là tốt nhất.

Như vậy mình mới có thể buông tay ra xông Ma Cung.

Nhìn thấy bóng lưng Lâm Hiên rời đi, hai huynh đệ Tiêu Tu Tề và Tiêu Thụy thật lâu không dời mắt nổi.

Tiêu Thụy không khỏi cảm khái nói: "Đế phu lấy được địa đồ, chắc chắn hắn sẽ lập tức tiêu diệt mười vạn tinh nhuệ Vô Sinh Quốc."

Tiêu Tu Tề khẽ gật đầu: "Ta vốn muốn dùng bức bản đồ này làm bảo mệnh phù áp đáy hòm, hiện tại xem ra cho Đế phu mới là lựa chọn thích hợp nhất."

"Lấy năng lực của hắn, Vô Sinh Ma Quân gì gì đó ở trước mặt hắn đều phải quỳ xuống!"

Tiêu Thụy mỉm cười: "Chắc chắn Vô Sinh Ma Quân nghĩ không ra, đại ca ngươi lại ẩn giấu một tay như thế."

Tiêu Tu Tề cười một tiếng, chợt lộ ra thần sắc nghiêm túc nói: "Cho dù như thế nào đi nữa, chuyện đêm nay chúng ta có thể bảo mật thì phải cố gắng hết sức để giữ bí mật."

"Nhất là chuyện ta đưa địa đồ Vô Sinh Quốc cho Đế phu, chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài."

Tiêu Thụy kinh ngạc hỏi: "Vì sao?"
Chương 124 Chương 124. Cha lại muốn sét đánh sao?

Tiêu Tu Tề vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Ngươi đừng tưởng rằng Đế phu thu địa đồ của ta, La Lão Thành chúng ta có tư cách trèo lên cành cây cao của hắn, được hắn phù hộ."

"Mà, nếu để cho người trong Thiên Ma Giới biết chúng ta bán Vô Sinh Quốc, nơi chật hẹp nhỏ bé như La Lão Thành chúng ta chắc chắn sẽ không có đường sống!"

Tiêu Thụy bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là thế!"

Sau đó hai huynh đệ không khỏi đồng thời nhìn về phía Lâm Hiên rời đi.

Nếu như Bắc Huyền Thiên có thể nhất cử cầm xuống Vô Sinh Quốc thì tốt. Có lẽ Đế phu sẽ nể mặt hôm nay mình tặng địa đồ, vĩnh viễn bảo hộ mình.

...

Lâm Hiên dẫn theo các cô con gái nhanh chóng tới vị trí cách quân doanh mười vạn tinh nhuệ Vô Sinh Quốc ngàn dặm. Có được La Sát Thần Niệm, hắn có thể quan sát rõ ràng tất cả bố trí trong quân doanh. Vì triệt để hủy diệt đối phương, hắn quyết định chơi một vố lớn.

Thế là hai tay của hắn khép lại, vận chuyển chân nguyên và lôi lực trong cơ thể. Không lâu sau trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một đạo ấn quyết ánh chớp năm màu huyền diệu.

Thấy cảnh này, các tiểu nha đầu kích động.

"Oa, cha lại muốn đánh sét sao?" Tuyền Châu kinh ngạc che lấy miệng nhỏ.

Tuyền Hi nghĩ nghĩ, nói ra: "Ta cảm thấy chắc chắn cha vô cùng thích làm Lôi công công!"

Tuyền Hàm gật gật đầu: "Cha biết đánh sét, chắc chắn chính là Lôi công công á!"

Tuyền Ấu không kịp chờ đợi chỉ vào bầu trời xa xăm nói ra: "Vậy cha, ngươi mau đánh sét đi!"

Các tiểu nha đầu đều nhớ rõ Lâm Hiên nói câu chuyện Lôi công công và Lôi bà bà với các nàng. Nhìn thấy Lâm Hiên lại bóp ra lôi quyết, các nàng lập tức liên tưởng, coi Lâm Hiên là Lôi công công.

Mà nhìn thấy từng đôi mắt to lóe sáng của các cô con gái, Lâm Hiên cưng chiều cười một tiếng: "Được, cha gọi lôi ngay bây giờ!"

Sau đó hắn vung tay lên.

"Đi!"

Ngũ thải lôi quyết nhanh như điện chớp, trực tiếp chạy về phía không trung ở ngoài ngàn dặm. Ở khoảng cách xa xôi như thế. Lâm Hiên hoàn toàn không lo lắng cảnh tượng Ngũ Hành Thần Lôi giết chóc sẽ bại lộ trong tầm mắt các tiểu nha đầu.

Lúc này.

Một trong số tam đại Thống Soái Vô Sinh Quốc, Trường Tôn Trác đang ở trong quân doanh chỉnh đốn đội ngũ. Hắn trong đêm nhận được lệnh Vô Sinh Ma Quân điều động mười vạn ma quân tiến về biên giới Vô Sinh Quốc, mai phục ở chỗ địa thế hiểm yếu. Một khi đại quân Bắc Huyền Thiên xuất hiện trong phạm vi công kích, cho đối phương một thống kích đón đầu.

Mà mười vạn đại quân dưới tay hắn, tất cả đều là Linh Luân Cảnh trung kỳ trở lên, sức chiến đấu cực kỳ cường hãn. Nếu là khởi xướng tập kích dưới tình huống đại quân Bắc Huyền Thiên không có chút nào phòng bị. Trường Tôn Trác cực kỳ có lòng tin ít nhất có thể tiêu diệt mười vạn binh lực của đối phương.

"Đều giữ vững tinh thần cho bản soái, Hắc Ma Quân chúng ta đã yên lặng hơn một năm không có đánh trận."

"Người trong Vô Sinh Quốc đều sắp hoài nghi chúng ta có phải là chỉ có tiếng mà không có miếng hay không."

"Ngày mai chúng ta muốn dùng máu tươi của người của Bắc Huyền Thiên giương uy danh quân ta!"

Trường Tôn Trác cưỡi Huyết Tượng Ma Thú cao lớn, đứng trước quân doanh dõng dạc cổ vũ sĩ khí. Mà theo hắn vừa nói dứt câu, mười vạn Hắc Ma Quân đều vung tay hô to.

"Tiêu diệt đại quân Bắc Huyền Thiên, giương uy danh Hắc Ma Quân ta!"

Ầm ầm ~

Lúc này một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi ngàn dặm như quỷ mị bao phủ trên không quân doanh. Bọn người Trường Tôn Trác đều ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.

"Tại sao Thiên Ma Giới chúng ta có thể có lôi vân tiên quang sáng chói như thế?"

"Dị tượng xuất hiện trên trời, chắc chắn có tai nạn, cảm thấy rất không ổn!"

Đám người mơ hồ cảm nhận được đoàn lôi vân này là kẻ đến không thiện, nói không chừng phía sau có cường giả đang thao túng.

"Toàn quân lập tức giải tán, rời khỏi quân doanh!"

Trường Tôn Trác kinh nghiệm sa trường phong phú, nhanh chóng ngửi được khí tức nguy hiểm nồng đậm, lập tức lệnh cho Hắc Ma Quân rút khỏi quân doanh.

Oanh! ! !

Mà đúng lúc này, trong lôi vân ngũ thải phóng xuất ra ức vạn đạo lôi điện kinh khủng. Trong nháy mắt, những lôi điện này tựa như du long trong mây, điên cuồng xông xuống mặt đất.

Trong ức vạn đạo điện long tứ ngược.

Trong lúc nhất thời toàn bộ quân doanh lôi quang nổ bắn ra, ánh lửa văng khắp nơi, tiếng kêu thảm thiết không dứt.

...

Vô Sinh Quốc, Ma Cung.

"Bệ hạ, xảy ra chuyện!"

Một tiếng hét bừng tỉnh Vô Sinh Ma Quân Kinh Vô Nhai từ trạng thái minh tưởng dậy.

"Chuyện gì?" Kinh Vô Nhai mở ra con ngươi đen nhánh.

Ma tướng nói ra: "Tướng lĩnh biên phòng chúng ta phát hiện thi thể của phò mã gia và một đám ma kỵ trong biên giới."

"Cái gì? !" Sau khi Kinh Vô Nhai nghe xong giật nảy cả mình: "Biết bọn họ vì sao xuất hiện ở đó, biết người nào ra tay với bọn họ hay không?"

Ma tướng lắc đầu: "Không biết! Thuộc hạ chỉ nghe nói phò mã gia điều tập trên trăm ma kỵ và một con Huyền Băng Ma Long."

"Về phần vì sao hắn làm như thế, muốn đi đâu, tiếp xúc người nào, không một ai biết rõ được!"

Kinh Vô Nhai sau khi nghe xong chăm chú nhăn đầu lông mày. Hắn cũng không hiểu rõ Giang Phàm nhiều, trong lúc nhất thời cũng vô pháp phán đoán rốt cuộc Giang Phàm gặp cái gì. Càng không thể nào xác định rốt cuộc là ai đã hạ sát thủ với bọn họ. Nhưng mà trực giác của hắn nói với hắn, chuyện này có lẽ có liên quan đến Bắc Huyền Thiên.

Đúng lúc này, lại là một ma tướng vội vàng đi đến: "Bệ hạ, không xong!"

Kinh Vô Nhai toàn thân ma khí nở rộ, một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ cả tòa Ma Cung, cả giận nói: "Lại xảy ra chuyện gì?"

Ma tướng nói ra: "Quân doanh Hắc Ma Quân đột nhiên lọt vào Thiên Lôi tập kích, mười vạn Hắc Ma Quân tính cả quân doanh đều hóa thành bột mịn!"

Bành!

Một đạo ma khí kinh khủng nổ tung, trực tiếp đánh cho ma tướng này nổ thành bột phấn. Kinh Vô Nhai bỗng nhiên đứng dậy, quanh thân quanh quẩn sát khí vô biên: "Cái gì chó má Thiên Lôi tập kích, rõ ràng là lôi pháp do cường giả tuyệt thế nào đó đánh ra!"
Chương 125 Chương 125. Cha lại muốn sét đánh sao? (2)

Bây giờ hắn có thể có kết luận chắc chắn tám phần mười Giang Phàm chết và Hắc Ma Quân hủy diệt tuyệt đối là do cùng một người gây ra. Người này có thể sử dụng lôi pháp san bằng quân doanh mười vạn người, tu vi tuyệt đối sẽ không thấp hơn Đế Cảnh. Về phần rốt cuộc cường giả này là ai, ngay từ đầu hắn cảm thấy đến từ Bắc Huyền Thiên.

Nhưng sau đó tưởng tượng, lại cảm thấy rất không có khả năng. Nếu như Bắc Huyền Thiên có cường giả như thế này, Đông Hoàng Tử U đâu cần phái người đến yêu cầu Giang Phàm, trực tiếp theo cường giả này cùng giết tới, như vậy không phải là phần thắng sẽ càng lớn hơn nữa hay sao?

Lúc này, thủ lĩnh tam đại thống lĩnh Vạn Ma Quốc Âu Hồng vội vàng đi vào đại điện.

"Bệ hạ, Hắc Ma Quân bị tiêu diệt, ma quân Vô Sinh Quốc chúng ta tương đương với thiếu một chuôi lợi khí."

"Bây giờ đại quân Bắc Huyền Thiên đang xuất phát đến nước ta, sợ rằng sẽ tạo thành đả kích tinh thần rất lớn cho chúng ta!"

Sau khi Kinh Vô Nhai nghe xong trầm tư một lát, vẻ mặt âm trầm nói ra:

"Thiếu một chi Hắc Ma Quân, cô cũng sẽ không thất bại, Âu Hồng, ngươi mệnh lệnh tam quân dựa theo kế hoạch tác chiến ban đầu hành động."

Âu Hồng: "Rõ!"

"Mặt khác, giúp cô hoả tốc triệu tập tứ đại Ma Vu đến đây!"

Kinh Vô Nhai ánh mắt thê lãnh: "Đông Hoàng Tử U, cô sẽ khiến cho ngươi trải nghiệm một lần hậu viện cháy!"

Hắn đã nghĩ ra một độc kế có thể cầm xuống Bắc Huyền Thiên.

Đó chính là thừa dịp Đông Hoàng Tử U đại quân xuất động, để Ma Vu cưỡng chế mở ra một đạo Ma Môn. Đến lúc đó, hắn sẽ đích thân dẫn theo một đội ma tướng tinh nhuệ thông qua Ma Môn truyền tống đến Bắc Huyền Thiên, trực tiếp giết vào đại bản doanh Huyền Băng Cung.

…………………………………………………..

Lúc tờ mờ sáng.

Đông Hoàng Tử U dẫn theo trăm vạn đại quân Bắc Huyền Thiên tiến vào Thiên Ma Giới. Nơi đây cách Vô Sinh Quốc một trăm ba mươi vạn dặm.

"Bệ hạ, còn một khoảng cách rất dài nữa mới đến Vô Sinh Quốc, nếu không ngài trước nghỉ ngơi một hồi?" Nhược Ảnh nói.

Đông Hoàng Tử U lắc đầu: "Đại chiến sắp đến, coi trọng nhất chính là nhất cổ tác khí."

"Hôm qua đã nghỉ ngơi, lại tiếp tục trì hoãn sợ là sẽ ảnh hưởng sĩ khí."

Sau khi Nhược Ảnh nghe xong gật gật đầu: "Vẫn là bệ hạ thấy sâu xa."

Đông Hoàng Tử U ngẩng đầu nhìn phương xa một chút.

Mỗi một lần đại chiến, nàng đều cố gắng tốc chiến tốc thắng. Đại quân đường dài xuất chinh, nếu trì hoãn ở bên ngoài quá lâu, chẳng những sẽ ảnh hưởng sĩ khí, lại sẽ mang đến tai họa ngầm cho đại bản doanh hậu phương.

Tuy nói mười vạn tử sĩ nàng âm thầm bồi dưỡng vẫn luôn canh giữ ở Bắc Huyền Thiên, có thể bảo đảm sau khi nàng xuất chinh, không bị bất kỳ kẻ địch gì nhiễu loạn hoàng quyền. Nhưng nếu có thể tốc chiến tốc thắng thì không còn gì tốt hơn.

Như vậy thì có thể nhanh chóng chấn nhiếp các loại kẻ địch, để bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Bệ hạ, có tình báo trọng đại!"

Một bóng dáng từ trong bóng tối lao ra, chính là sĩ quan tình báo Đông Hoàng Tử U phái đến Vô Sinh Quốc tìm hiểu tình huống.

"Nói!" Đông Hoàng Tử U tinh thần hơi chấn động một chút, bây giờ nàng cần có nhất chính là tình báo có lợi.

Sĩ quan tình báo nói ra: "Đầu tiên, đêm qua Giang Phàm bị người giết trong quốc cảnh Vô Sinh Quốc, đến nay Vô Sinh Ma Quân cũng không tra được hắc thủ phía sau màn!"

"Đây chính là một chuyện tốt." Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười.

Giang Phàm bị giết bên trong Vô Sinh Quốc, chuyện này thì tương đương với có người hung hăng đánh Vô Sinh Ma Quân một bàn tay. Vấn đề này nếu như có thể lan truyền trong Vô Sinh Quốc, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí Vô Sinh Quốc.

Sĩ quan tình báo tiếp tục nói ra: "Một cái tin tức trọng đại khác chính là quân doanh Hắc Ma Quân đột nhiên bị lôi vân tập kích, mười vạn ma quân và Thống soái của bọn họ không một ai may mắn thoát khỏi!"

"Lôi vân?" Trong đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U tràn đầy vẻ rung động: "Đây rõ ràng là một cường giả tuyệt thế nào đó vận dụng lôi pháp!"

Kết hợp Giang Phàm đột nhiên bị giết, lôi vân đột nhiên tập kích Hắc Ma Quân quân doanh. Trong nháy mắt Đông Hoàng Tử U kết luận là có người đang cố ý làm như thế.

Mà, người xuất thủ này có thể nói là ra tay tương đối kịch liệt. Lấy lôi pháp tập kích quân doanh Hắc Ma Quân mười vạn người, năng lực như thế, tuyệt đối không thể thấp hơn Đông Hoàng Tử U nàng!

"Rốt cuộc là thần thánh phương nào?" Đông Hoàng Tử U âm thầm thì thào.

Nàng mơ hồ cảm thấy cường giả phía sau màn này có liên quan đến Bắc Huyền Thiên.

Nhưng dù trước đó nàng đã lật khắp gia phả Hoàng tộc nhưng mà nàng vẫn không tìm thấy được một chút xíu manh mối nào, không biết rốt cuộc là vị tiên tổ nào đang phù hộ Bắc Huyền Thiên.

"Có lẽ là bởi vì người này quá mạnh cho nên bây giờ ta vẫn còn chưa đủ thực lực để biết được tung tích của hắn."

Đông Hoàng Tử U nghĩ như vậy, trong đôi mắt đẹp tách ra một đạo hào quang kinh diễm.

"Cho dù nói như thế nào đi nữa, Giang Phàm chết, Hắc Ma Quân hủy diệt đều rất có lợi cho Bắc Huyền Thiên!"

Nàng lập tức nâng ngọc thủ lên, lấy một loại khí thế quân lâm thiên hạ nói ra: "Mệnh lệnh tam quân hoả tốc tiến lên, cầm xuống Vô Sinh Quốc trước mặt trời lặn!"

...

Bắc Huyền Thiên, Thủy Tinh Cung.

Sáng sớm, mấy người Tuyền Châu vì một chuyện mà hao tâm tổn trí.

"Bây giờ sắp đến ngày sinh nhật của Dĩnh Nhi, rốt cuộc chúng ta phải tặng quà gì cho nàng mới được đây?"

Trước đó rời khỏi hạ giới Lam Vân Quốc, các nàng đã hứa với Đường Dĩnh là khi nào tới ngày sinh nhật của nàng thì chắc chắn sẽ đến dự. Bây giờ vấn đề tới, các tiểu nha đầu đều muốn tặng một món quà tốt nhất cho Đường Dĩnh. Thế nhưng là các nàng cũng không biết nên tặng cái gì. Dù sao các tiểu nha đầu đã tặng quà mấy lần, những gì có thể nghĩ ra được thì đều tặng hết rồi.

Mà Đường Dĩnh có tuổi tác cũng tương đương với các nàng, các nàng cảm thấy nhất định phải đưa một món quà rất có ý nghĩa mới được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom