Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Khoảng thời gian cuối năm 11, tôi thầm yêu một cô gái. Người con gái tôi yêu có cái tên rất đẹp, ấm áp và nhẹ nhàng, khiến tôi đắm chìm trong sắc nắng vàng ươm ngày hạ tới.
Bên cạnh cô ấy, khoảng thời gian học tập áp lực dường như tan biến. Khoé miệng tươi cười thật xinh, đuôi mắt nheo lại một đường cong duyên dáng. Mỗi lần mệt mỏi muốn buông bỏ việc bài vở, giọng nói ấm áp lại khích lệ tôi: Cố gắng lên nào! Cậu sắp hoàn thành mục tiêu rồi đó!
Tình cảm đơn phương ngày càng đậm sâu nhưng tôi lại chôn giấu trong tim thật chặt. Tôi khi ấy cái gì cũng không có. Còn cô lại như tia nắng ban mai, lấp lánh tràn đầy nhựa sống. Tôi tự ti về gia cảnh, về năng lực. Tôi buồn bã vì sự hoà nhã của cô ấy luôn dành tặng một người con trai khác, ưu tú hơn tôi rất nhiều.
Nhiều năm sau này, tôi đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có đủ tự tin để nói câu yêu đương còn dang dở, có đủ bao dung để nắm chặt tay người con gái tôi thương, nhưng bóng dáng bé bỏng ấy đã chẳng còn nữa rồi. Cô gái của tôi mãi mãi sống ở tuổi 18, lứa tuổi thanh xuân rực rỡ nồng nhiệt.
Những cánh hoa lặng lẽ rơi bên hiên, thềm nắng nhẹ. Tình yêu của tôi chưa kịp bắt đầu đã phải kết thúc. Câu biệt ly sau cuối còn chưa kịp trao nhưng tôi vẫn ghi nhớ ngày ấy... tháng ấy...năm ấy..., ở mái trường này, tôi đã từng yêu một cô gái, bóng lưng bé nhỏ ấy đã từng là một điểm tựa vững chắc trong trái tim tôi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bên cạnh cô ấy, khoảng thời gian học tập áp lực dường như tan biến. Khoé miệng tươi cười thật xinh, đuôi mắt nheo lại một đường cong duyên dáng. Mỗi lần mệt mỏi muốn buông bỏ việc bài vở, giọng nói ấm áp lại khích lệ tôi: Cố gắng lên nào! Cậu sắp hoàn thành mục tiêu rồi đó!
Tình cảm đơn phương ngày càng đậm sâu nhưng tôi lại chôn giấu trong tim thật chặt. Tôi khi ấy cái gì cũng không có. Còn cô lại như tia nắng ban mai, lấp lánh tràn đầy nhựa sống. Tôi tự ti về gia cảnh, về năng lực. Tôi buồn bã vì sự hoà nhã của cô ấy luôn dành tặng một người con trai khác, ưu tú hơn tôi rất nhiều.
Nhiều năm sau này, tôi đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có đủ tự tin để nói câu yêu đương còn dang dở, có đủ bao dung để nắm chặt tay người con gái tôi thương, nhưng bóng dáng bé bỏng ấy đã chẳng còn nữa rồi. Cô gái của tôi mãi mãi sống ở tuổi 18, lứa tuổi thanh xuân rực rỡ nồng nhiệt.
Những cánh hoa lặng lẽ rơi bên hiên, thềm nắng nhẹ. Tình yêu của tôi chưa kịp bắt đầu đã phải kết thúc. Câu biệt ly sau cuối còn chưa kịp trao nhưng tôi vẫn ghi nhớ ngày ấy... tháng ấy...năm ấy..., ở mái trường này, tôi đã từng yêu một cô gái, bóng lưng bé nhỏ ấy đã từng là một điểm tựa vững chắc trong trái tim tôi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook