• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (3 Viewers)

  • Chương 128 Cặp mắt trợn tròn, chết không nhắm lại được.

Tiêu Nguyên vừa mở miệng đã khóc lóc, mơ hồ hét toáng lên.





“Cái gì, con...”





Người bên kia điện thoại hiển nhiên là vô cùng lo lắng.






Nhưng một giây say, Lâm Hữu Triết đã giật lấy điện thoại trong tay Tiêu Nguyên, cầm lên nghe.





“Tôi là Lâm Hữu Triết”.





“Lâm Hữu Triết là ai? Cậu muốn thế nào? Tôi cảnh cáo cậu...”





Bố Tiêu Nguyên là Tiêu Trường Hải nói với giọng điệu đe dọa, nhưng bị Lâm Hữu Triết ngắt lời.





“Tôi chỉ muốn báo cho ông biết, con trai Tiêu Nguyên của ông là do tôi giết!”







Vừa dứt lời, Lâm Hữu Triết đá mạnh vào tim Tiêu Nguyên.











“Phụt!”





Tiêu Nguyên hộc máu, ngửa đầu ngã ra đất.





Cặp mắt trợn tròn, chết không nhắm lại được.





Lâm Hữu Triết ném điện thoại xuống, xoay người rời đi.





“Con à, con sao rồi, sao con không nói gì thế!”





Giọng nói lo lắng của bố hắn vang lên từ chiếc điện thoại, nhưng không có ai đáp lại.





Một tiếng sau, toàn bộ con cháu nhà họ Tiêu đều tập trung trong từ đường.





Tiêu Trường Hải là người thừa kế đời tiếp theo, nên đứng ở phía trên cùng, sắc mặt vô cùng u ám, những người còn lại đều vây quanh người tóc bạc.





Người này chính là người nắm quyền cao nhất trong nhà họ Tiêu - Tiêu Tung Hoành.





Thi thể của Tiêu Nguyên lạnh lẽo nằm trong từ đường, phía trên được phủ bằng một tấm vải trắng.





“Bố, bố nhất định phải đòi lại công bằng cho Tiêu Nguyên!”





Tiêu Trường Hải đau đớn kêu lên, quỳ phịch xuống trước mặt Tiêu Tung Hoành.





Tiêu Nguyên là con trai độc đinh của ông ta, giờ tuyệt tự tuyệt tôn, ông ta hận không thể ăn tươi nuốt sống Lâm Hữu Triết.





“Trường Hải, đứng lên đi”.





Tiêu Tung Hoành bặm môi, lạnh lùng nói.





“Cháu trai bố bị giết, kể cả con không cầu xin bố, bố cũng sẽ trả thù cho cháu”.





“Nhà họ Tiêu ở ẩn quá lâu, khiến cho đám chó mèo kia không biết thân biết phận, dám vuốt râu hùm, làm gì có chuyện để yên được”.





Phịch!





Lão ta đập mạnh lên bàn.





Đám người nhà họ Tiêu không ai dám thở mạnh.





“Cái tên Lâm Hữu Triết là ai, lẽ nào hắn không biết nhà họ Tiêu chúng ta là gia tộc hạng nhất ở Giang Thành này hay sao?”





Tiêu Tung Hoành nói.





“Ông nội, cháu biết tên Lâm Hữu Triết này”.



Một cô gái trẻ đẹp bước ra từ trong đám người nhà họ Tiêu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom