Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 150 "Được, tất cả nghe theo lời của cô ạ”.
"Ngày nào cũng rảnh rỗi ngồi chơi, vừa nhìn đã biết tương lai chẳng có tiền đồ gì, chỉ có thể trở thành lao động cực khổ dưới đáy xã hội. Bây giờ nó đã không xứng với con rồi!”
Nghe thấy vậy, Sở Hạ Vũ chỉ cảm thấy bất lực.
Thành kiến của Tần Hương Lan về Lâm Hữu Triết đã ăn sâu bén rễ, rất khó để thay đổi.
Bất đắc dĩ, cô đành đẩy Tần Hương Lan ra khỏi phòng với lý do phải thay quần áo.
Tám giờ tối.
Trước một câu lạc bộ cao cấp.
Sở Hạ Vũ mặc một chiếc váy xinh đẹp với mái tóc dài được búi cao, để lộ chiếc cổ ngọc ngà mảnh mai.
Khuôn mặt thiên thần, vóc dáng uyển chuyển khiến đám khách mời dọc đường nhao nhao liếc nhìn, không thể rời mắt.
Tần Hương Lan đứng bên cạnh con gái, vô cùng đắc ý.
Lúc này, một chiếc siêu xe hạng sang trị giá hàng chục triệu tệ dừng lại ngay trước mặt Sở Hạ Vũ.
Hai mẹ con mở cửa xe bước xuống.
Người phụ nữ là bạn thân của Tần Hương Lan suốt nhiều năm, còn con trai của bà ta chính là đối tượng xem mắt với Sở Hạ Vũ tối nay.
"Xin chào, cô Sở, tôi tên là Đường Hoa, rất hân hạnh được gặp cô”.
Đường Hoa cũng mặc vest màu đen, vẻ ngoài lịch lãm thu hút sự chú ý của nhiều chị em phụ nữ.
Chỉ có Sở Hạ Vũ phớt lờ, chỉ bắt tay qua loa với gã.
"Cô Sở, cô thực sự là cô gái đẹp nhất mà tôi từng gặp trong đời, nếu như có thể, tôi muốn nắm tay cô đi suốt cuộc đời”.
Hai mắt Đường Hoa rực lửa, rất thẳng thắn bày tỏ sự yêu mến ngưỡng mộ.
Khuôn mặt Tần Hương Lan và bạn thân của bà ta nở nụ cười, đợi Sở Hạ Vũ đồng ý.
Nhưng Sở Hạ Vũ lại nhíu mày, giọng điệu khó chịu nói: "Xin lỗi, tôi đã có người yêu rồi, anh ấy cũng đang trên đường tới đây, mong anh đừng nói những lời khiến người khác hiểu lầm như vậy!"
"Gì cơ?"
Đường Hoa thoáng giật mình, rõ ràng gã không ngờ lời tỏ tình ngọt ngào của mình lại bị từ chối một cách dứt khoát như vậy.
"Hạ Vũ, con đang nói bậy bạ gì đấy?"
Tần Hương Lan lập tức khiển trách.
Ngay sau đó, bà ta mỉm cười với Đường Hoa rồi nói: "Tiểu Hoa à, Hạ Vũ đang nói đùa với cháu đấy, cháu đừng để bụng nhé. Cô rất hài lòng về cháu, cháu với Hạ Vũ mới là một đôi trời sinh”.
"Hay là chúng ta vào trong trước đi, đợi lát nữa buổi đấu giá kết thúc chúng ta lại bàn đến việc đính hôn?"
"Được, tất cả nghe theo lời của cô ạ”.
Đường Hoa mỉm cười đáp.
"Mọi người vào trước đi, con còn phải đợi người”.
Sở Hạ Vũ hoàn toàn mất kiên nhẫn, bình tĩnh nói.
"Đủ rồi, con cứng đầu vậy chưa đủ hả?”
Tần Hương Lan cũng tức giận, gằn giọng nói: "Nếu tối nay thằng họ Lâm kia dám tới thì mẹ nhất định sẽ đánh gãy chân nó!"
Nghe thấy vậy, Sở Hạ Vũ chỉ cảm thấy bất lực.
Thành kiến của Tần Hương Lan về Lâm Hữu Triết đã ăn sâu bén rễ, rất khó để thay đổi.
Bất đắc dĩ, cô đành đẩy Tần Hương Lan ra khỏi phòng với lý do phải thay quần áo.
Tám giờ tối.
Trước một câu lạc bộ cao cấp.
Sở Hạ Vũ mặc một chiếc váy xinh đẹp với mái tóc dài được búi cao, để lộ chiếc cổ ngọc ngà mảnh mai.
Khuôn mặt thiên thần, vóc dáng uyển chuyển khiến đám khách mời dọc đường nhao nhao liếc nhìn, không thể rời mắt.
Tần Hương Lan đứng bên cạnh con gái, vô cùng đắc ý.
Lúc này, một chiếc siêu xe hạng sang trị giá hàng chục triệu tệ dừng lại ngay trước mặt Sở Hạ Vũ.
Hai mẹ con mở cửa xe bước xuống.
Người phụ nữ là bạn thân của Tần Hương Lan suốt nhiều năm, còn con trai của bà ta chính là đối tượng xem mắt với Sở Hạ Vũ tối nay.
"Xin chào, cô Sở, tôi tên là Đường Hoa, rất hân hạnh được gặp cô”.
Đường Hoa cũng mặc vest màu đen, vẻ ngoài lịch lãm thu hút sự chú ý của nhiều chị em phụ nữ.
Chỉ có Sở Hạ Vũ phớt lờ, chỉ bắt tay qua loa với gã.
"Cô Sở, cô thực sự là cô gái đẹp nhất mà tôi từng gặp trong đời, nếu như có thể, tôi muốn nắm tay cô đi suốt cuộc đời”.
Hai mắt Đường Hoa rực lửa, rất thẳng thắn bày tỏ sự yêu mến ngưỡng mộ.
Khuôn mặt Tần Hương Lan và bạn thân của bà ta nở nụ cười, đợi Sở Hạ Vũ đồng ý.
Nhưng Sở Hạ Vũ lại nhíu mày, giọng điệu khó chịu nói: "Xin lỗi, tôi đã có người yêu rồi, anh ấy cũng đang trên đường tới đây, mong anh đừng nói những lời khiến người khác hiểu lầm như vậy!"
"Gì cơ?"
Đường Hoa thoáng giật mình, rõ ràng gã không ngờ lời tỏ tình ngọt ngào của mình lại bị từ chối một cách dứt khoát như vậy.
"Hạ Vũ, con đang nói bậy bạ gì đấy?"
Tần Hương Lan lập tức khiển trách.
Ngay sau đó, bà ta mỉm cười với Đường Hoa rồi nói: "Tiểu Hoa à, Hạ Vũ đang nói đùa với cháu đấy, cháu đừng để bụng nhé. Cô rất hài lòng về cháu, cháu với Hạ Vũ mới là một đôi trời sinh”.
"Hay là chúng ta vào trong trước đi, đợi lát nữa buổi đấu giá kết thúc chúng ta lại bàn đến việc đính hôn?"
"Được, tất cả nghe theo lời của cô ạ”.
Đường Hoa mỉm cười đáp.
"Mọi người vào trước đi, con còn phải đợi người”.
Sở Hạ Vũ hoàn toàn mất kiên nhẫn, bình tĩnh nói.
"Đủ rồi, con cứng đầu vậy chưa đủ hả?”
Tần Hương Lan cũng tức giận, gằn giọng nói: "Nếu tối nay thằng họ Lâm kia dám tới thì mẹ nhất định sẽ đánh gãy chân nó!"
Bình luận facebook