Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 199 Đúng là chán sống!
Tôn Hộc chắp tay nói với bọn họ, sau đó dẫn mấy người Sở Hạ Vũ rời đi.
Lúc này, người che mặt lên tiếng trước đó gỡ khăn che mặt xuống, lộ ra một gương mặt già nua.
Nếu như Lâm Hữu Triết có mặt ở đây thì nhất định có thể nhận ra được.
Người này chính là ông lão nhà họ Liễu xuất hiện ở nhà hàng Bầu Trời Sao Băng ngày hôm trước.
Chỉ thấy cụ ta rút điện thoại ra bấm một số điện thoại.
“Cô hai, chúng tôi đã cứu được người rồi, cũng đã hộ tống bọn họ rời đi an toàn!”
“Tôi biết rồi, cảm ơn ông Liễu”.
Trong điện thoại vang lên giọng nói vui mừng của Liễu Thiên Nghệ.
“Cô hai, cô làm như vậy không đáng chút nào, nếu như để người ta phát hiện ra, e rằng cả nhà họ Liễu đều sẽ bị kéo xuống vũng lầy!”
Ông lão cười gượng nói.
“Tôi xin lỗi, là tôi đã quá tuỳ hứng, nếu như sau này nhà họ Liễu xảy ra bất kỳ biến cố gì thì một mình tôi sẽ gánh chịu hết, tuyệt đối sẽ không kéo chân cả gia tộc!”
Liễu Thiên Nghệ kiên định nói.
Nghe thấy lời này, ông lão cũng chỉ đành bất lực thở dài.
Thật sự không biết cô hai trúng phải bùa mê thuốc lú gì, Lâm Hữu Triết rõ ràng không hề có ý gì với cô hai, sao cô hai lại cứ lún sâu vào vậy chứ?
Trong một quán trà.
Người nhà họ Tiêu và họ Lâm đang cùng thưởng trà.
Khi biết mấy người Sở Hạ Vũ đã được cứu đi, bọn họ đều cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Hiện giờ, ở Giang Thành vẫn còn có người dám giúp đỡ Lâm Hữu Triết sao?
Đúng là chán sống!
“Điều tra, tôi muốn biết ai có lá gan lớn tới thế, dám đối đầu với nhà họ Tiêu chúng ta!”
Tiêu Chí Phong lạnh lùng nói.
Tiêu Nguyệt Nghiên ngồi bên cạnh lên tiếng: “Liệu có phải là nhà họ Sở không?”
Xương vòm họng của cô ta đã được nối xong, nhưng lúc nói chuyện vẫn vô cùng đau đớn.
“Không thể nào, người nhà họ Sở còn muốn Sở Hạ Vũ chết hơn chúng ta, sao có thể cứu cô ta được chứ?”
Tiêu Chí Phong cười khẩy.
Đột nhiên, Lâm Kiến Sơn bên cạnh lên tiếng: “Tôi còn nhớ mang máng, hình như Lâm Hữu Triết cũng có chút quan hệ với nhà họ Liễu!”
Ông ta vẫn chưa quên trong buổi tiệc lần đó, Lâm Hữu Triết được Liễu Thiên Nghệ mời tới tham gia tiệc sinh nhật của cô ta.
Mà ông ta cũng bị Long Diệu bẻ gãy tay vào lúc đó, vậy nên ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Cũng trong tối ngày hôm đó, nhà họ Lâm đã hoàn toàn biến mất.
Tiêu Chí Phong trầm mặc một lát rồi nói: “Được, để tôi cho người đi điều tra”.
Trước mặt một nhân vật khổng lồ như nhà họ Tiêu, nhà họ Liễu hoàn toàn không có năng lực chống trả.
Lúc này, người che mặt lên tiếng trước đó gỡ khăn che mặt xuống, lộ ra một gương mặt già nua.
Nếu như Lâm Hữu Triết có mặt ở đây thì nhất định có thể nhận ra được.
Người này chính là ông lão nhà họ Liễu xuất hiện ở nhà hàng Bầu Trời Sao Băng ngày hôm trước.
Chỉ thấy cụ ta rút điện thoại ra bấm một số điện thoại.
“Cô hai, chúng tôi đã cứu được người rồi, cũng đã hộ tống bọn họ rời đi an toàn!”
“Tôi biết rồi, cảm ơn ông Liễu”.
Trong điện thoại vang lên giọng nói vui mừng của Liễu Thiên Nghệ.
“Cô hai, cô làm như vậy không đáng chút nào, nếu như để người ta phát hiện ra, e rằng cả nhà họ Liễu đều sẽ bị kéo xuống vũng lầy!”
Ông lão cười gượng nói.
“Tôi xin lỗi, là tôi đã quá tuỳ hứng, nếu như sau này nhà họ Liễu xảy ra bất kỳ biến cố gì thì một mình tôi sẽ gánh chịu hết, tuyệt đối sẽ không kéo chân cả gia tộc!”
Liễu Thiên Nghệ kiên định nói.
Nghe thấy lời này, ông lão cũng chỉ đành bất lực thở dài.
Thật sự không biết cô hai trúng phải bùa mê thuốc lú gì, Lâm Hữu Triết rõ ràng không hề có ý gì với cô hai, sao cô hai lại cứ lún sâu vào vậy chứ?
Trong một quán trà.
Người nhà họ Tiêu và họ Lâm đang cùng thưởng trà.
Khi biết mấy người Sở Hạ Vũ đã được cứu đi, bọn họ đều cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Hiện giờ, ở Giang Thành vẫn còn có người dám giúp đỡ Lâm Hữu Triết sao?
Đúng là chán sống!
“Điều tra, tôi muốn biết ai có lá gan lớn tới thế, dám đối đầu với nhà họ Tiêu chúng ta!”
Tiêu Chí Phong lạnh lùng nói.
Tiêu Nguyệt Nghiên ngồi bên cạnh lên tiếng: “Liệu có phải là nhà họ Sở không?”
Xương vòm họng của cô ta đã được nối xong, nhưng lúc nói chuyện vẫn vô cùng đau đớn.
“Không thể nào, người nhà họ Sở còn muốn Sở Hạ Vũ chết hơn chúng ta, sao có thể cứu cô ta được chứ?”
Tiêu Chí Phong cười khẩy.
Đột nhiên, Lâm Kiến Sơn bên cạnh lên tiếng: “Tôi còn nhớ mang máng, hình như Lâm Hữu Triết cũng có chút quan hệ với nhà họ Liễu!”
Ông ta vẫn chưa quên trong buổi tiệc lần đó, Lâm Hữu Triết được Liễu Thiên Nghệ mời tới tham gia tiệc sinh nhật của cô ta.
Mà ông ta cũng bị Long Diệu bẻ gãy tay vào lúc đó, vậy nên ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Cũng trong tối ngày hôm đó, nhà họ Lâm đã hoàn toàn biến mất.
Tiêu Chí Phong trầm mặc một lát rồi nói: “Được, để tôi cho người đi điều tra”.
Trước mặt một nhân vật khổng lồ như nhà họ Tiêu, nhà họ Liễu hoàn toàn không có năng lực chống trả.
Bình luận facebook