• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (2 Viewers)

  • Chương 256 “Như vậy là đã chết rồi sao?”

Là bom!





“Đáng chết!”





Biểu cảm của Lân Hữu Triết trở nên nghiêm trọng, anh định xông ra khỏi nhà kho.






Những họng súng bắn tỉa từ xa lại liên tiếp nổ súng, ép cho anh không thể không lùi ra sau né tránh.





Lần này, đối phương rõ ràng có chuẩn bị mới tới.





Súng bắn tỉa, bom,…





Mấy thứ đồ này, những gia tộc bình thường căn bản không có năng lực sở hữu.





“Lâm Hữu Triết, sắp chết tới nơi rồi, còn lời gì muốn trăng trối không?”







Cửu trưởng lão nhìn Lâm Hữu Triết đang không ngừng né tránh đạn bên trong nhà kho, lạnh lùng hỏi.





“Sở Hạ Vũ đang ở đâu?”





Lâm Hữu Triết gầm lên.





“Ha ha, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn nghĩ tới người khác, mày đúng là trọng tình trọng nghĩa đấy”.





Cửu trưởng lão nhếch mép cười lạnh lùng.





“Nói cho mày biết cũng chẳng sao, bây giờ Sở Hạ Vũ đang nằm trên giường của cậu chủ Khải để tận hưởng rồi, có phải mày càng tuyệt vọng hơn rồi không?”





Nghe tới đây, khí tức trên người Lâm Hữu Triết đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén.





Anh nhìn chăm chăm vào Cửu trưởng lão, gằn lên từng chữ: “Lâm Hữu Triết tôi lập lời thề ở nơi này!”





“Nếu như Sở Hạ Vũ bị thương hoặc bị vấy bẩn dù chỉ một chút, tôi nhất định sẽ tiêu diệt cả nhà họ Nhạc!”





Mặc dù bây giờ Lâm Hữu Triết đang ở trong lồng giam.





Thế nhưng những lời này lại khiến cho Cửu trưởng lão sởn cả gai ốc, cứ như thể đó sẽ thành sự thật.





Cụ ta khẽ cắn lên đầu lưỡi để bản thân khôi phục lại bình thường.





“Sắp chết rồi mà còn mạnh mồm, đợi mày còn sống sót thì hẵng nói!”





Ầm!





Tia lửa lao vút lên trời.





Cả nhà kho đều bị uy lực cực mạnh của quả bom làm chấn động.





Năm ông lão mặc trường bào, râu tóc bạc trắng chậm rãi bước ra từ trong bóng tối.





“Như vậy là đã chết rồi sao?”





Một người trong số đó bật cười lên tiếng.





“Còn cho rằng chúng ta có cơ hội ra tay nữa chứ, không ngờ đơn giản như thế đã xử lý xong xuôi”.





“Vì một con đàn bà mà lòng dạ rối ren, loại người như vậy có lợi hại tới mức nào thì cũng chỉ là kẻ vô dụng không đáng để nhắc tới mà thôi”.





Mấy người đó nhao nhao bàn tán, sỉ nhục Lâm Hữu Triết không ra gì.





Lúc này, Cửu trưởng lão lên tiếng: “Chúng ta cứ đợi thêm đi, đợi lửa tắt rồi vào tìm chút di vật của Lâm Hữu Triết, mấy người mang về cũng dễ ăn nói với nhà họ Lê”.





“Cảm ơn ông Cửu”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom