Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 284 "Các người tự quyết định đi".
"Chúng ta sẽ đăng tin là thứ đàn bà bỉ ổi như Tiêu Thiên Ngọc mặc dù mang dòng máu nhà họ Tiêu, nhưng mặt dày vô liêm sỉ, dám quan hệ bất chính rồi chửa hoang với người đàn ông khác trong khi đã đính hôn.
"Nhà họ Tiêu sinh ra thứ đàn bà bỉ ổi như vậy, đúng là vô phúc mà!"
"Nhưng may thay, nhà họ Tiêu đã đuổi ả ra khỏi nhà, xóa tên khỏi gia phả, từ giờ trở đi, Tiêu Thiên Ngọc sống hay chết cũng không liên quan gì đến nhà họ Tiêu cả!"
Nghe vậy, cả nhà họ Tiêu vỗ tay đồng tình.
"Gia chủ nói đúng, Tiêu Thiên Ngọc đúng là loại đàn bà đê tiện, Lâm Tâm Nhi là con ngoài dã thú mà ả sinh ra, hồi trước khi nó ở nhà họ Tiêu, tôi thường nhổ nước bọt vào người nó, sảng khoái thật sự!"
"Anh chỉ nhổ nước bọt vào người nó thôi sao, tôi còn tè dầm vào đệm của nói, cứ nghĩ lại chuyện giường nói có mùi khai, tôi lại thấy vui!"
"Ha...ha...ha, hai người đúng là quá từ bi rồi, hễ rảnh là tôi đeo xích chó cho nó, dắt nó ra ngoài sân chạy, hễ nhớ lại dáng vẻ khóc lóc van xin của nó tôi lại thấy ngứa ngáy!"
"Đúng đấy, cũng tại Lâm Hữu Triết hay lo chuyện bao đồng, cứu Lâm Tâm Nhi đi, khiến chúng ta mất đi bao nhiêu thú vui!"
Đám người nhà họ Tiêu cười lớn, không ngừng nói về những chuyện ngược đãi Lâm Tâm Nhi mấy năm vừa qua.
Dường như chuyện đó có thể khiến bọn họ cảm thấy như gặt hái được thành tựu vậy, mấy gương mặt dữ tợn ấy không có chút nào giống con người cả!
"Bố, con đã liên hệ xong rồi, tin đó sẽ được đăng tải nhanh thôi".
Tiêu Trường Hải đặt điện thoại xuống và nói.
Tiêu Tung Hoành gật đầu, nói với tiền bối Mã ở bên cạnh: "Tiền bối Mã, nếu như Lâm Hữu Triết không dám đến, thì chúng tôi sẽ đi đào phá mồ mả của Tiêu Thiên Ngọc trước, lôi tro cốt của ả ra ngoài".
"Để cho Lâm Hữu Triết biết rõ hậu quả của việc đắc tội với nhà họ Tiêu!"
"Các người tự quyết định đi".
Tiền bối Mã ung dung nói.
"Được, người nhà họ Tiêu nghe đây, mỗi người cầm theo một đạo cụ, chúng ta sẽ đi đào mả của thứ đàn bà đê tiện Tiêu Thiên Ngọc!"
Tiêu Trường Hải xua tay nói lớn.
Người nhà họ Tiêu đồng thanh đáp lời đồng tình, nhưng ngay lúc bọn họ chuẩn bị đi tìm đạo cụ thì...
Phịch!
Cửa nhà họ Tiêu đổ rầm xuống.
Một tên vệ sĩ chảy máu miệng, bị đánh ngã gục theo cánh cửa.
Trong màn bụi.
Bóng dáng Lâm Hữu Triết dần hiện rõ.
Mọi người ai nấy đều sững người, chốc lát có chút sợ hãi, nhưng cố lấy lại dũng khí, trừng mắt với Lâm Hữu Triết một cách hung dữ.
"Lâm Hữu Triết, không ngờ là mày vẫn còn dám đến nhà họ Tiêu, đúng là tự tìm cái chết mà!"
"Nhà họ Tiêu sinh ra thứ đàn bà bỉ ổi như vậy, đúng là vô phúc mà!"
"Nhưng may thay, nhà họ Tiêu đã đuổi ả ra khỏi nhà, xóa tên khỏi gia phả, từ giờ trở đi, Tiêu Thiên Ngọc sống hay chết cũng không liên quan gì đến nhà họ Tiêu cả!"
Nghe vậy, cả nhà họ Tiêu vỗ tay đồng tình.
"Gia chủ nói đúng, Tiêu Thiên Ngọc đúng là loại đàn bà đê tiện, Lâm Tâm Nhi là con ngoài dã thú mà ả sinh ra, hồi trước khi nó ở nhà họ Tiêu, tôi thường nhổ nước bọt vào người nó, sảng khoái thật sự!"
"Anh chỉ nhổ nước bọt vào người nó thôi sao, tôi còn tè dầm vào đệm của nói, cứ nghĩ lại chuyện giường nói có mùi khai, tôi lại thấy vui!"
"Ha...ha...ha, hai người đúng là quá từ bi rồi, hễ rảnh là tôi đeo xích chó cho nó, dắt nó ra ngoài sân chạy, hễ nhớ lại dáng vẻ khóc lóc van xin của nó tôi lại thấy ngứa ngáy!"
"Đúng đấy, cũng tại Lâm Hữu Triết hay lo chuyện bao đồng, cứu Lâm Tâm Nhi đi, khiến chúng ta mất đi bao nhiêu thú vui!"
Đám người nhà họ Tiêu cười lớn, không ngừng nói về những chuyện ngược đãi Lâm Tâm Nhi mấy năm vừa qua.
Dường như chuyện đó có thể khiến bọn họ cảm thấy như gặt hái được thành tựu vậy, mấy gương mặt dữ tợn ấy không có chút nào giống con người cả!
"Bố, con đã liên hệ xong rồi, tin đó sẽ được đăng tải nhanh thôi".
Tiêu Trường Hải đặt điện thoại xuống và nói.
Tiêu Tung Hoành gật đầu, nói với tiền bối Mã ở bên cạnh: "Tiền bối Mã, nếu như Lâm Hữu Triết không dám đến, thì chúng tôi sẽ đi đào phá mồ mả của Tiêu Thiên Ngọc trước, lôi tro cốt của ả ra ngoài".
"Để cho Lâm Hữu Triết biết rõ hậu quả của việc đắc tội với nhà họ Tiêu!"
"Các người tự quyết định đi".
Tiền bối Mã ung dung nói.
"Được, người nhà họ Tiêu nghe đây, mỗi người cầm theo một đạo cụ, chúng ta sẽ đi đào mả của thứ đàn bà đê tiện Tiêu Thiên Ngọc!"
Tiêu Trường Hải xua tay nói lớn.
Người nhà họ Tiêu đồng thanh đáp lời đồng tình, nhưng ngay lúc bọn họ chuẩn bị đi tìm đạo cụ thì...
Phịch!
Cửa nhà họ Tiêu đổ rầm xuống.
Một tên vệ sĩ chảy máu miệng, bị đánh ngã gục theo cánh cửa.
Trong màn bụi.
Bóng dáng Lâm Hữu Triết dần hiện rõ.
Mọi người ai nấy đều sững người, chốc lát có chút sợ hãi, nhưng cố lấy lại dũng khí, trừng mắt với Lâm Hữu Triết một cách hung dữ.
"Lâm Hữu Triết, không ngờ là mày vẫn còn dám đến nhà họ Tiêu, đúng là tự tìm cái chết mà!"
Bình luận facebook