Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 302 Đúng là âm hồn không tan!"
Sở Hạ Vũ nhìn quanh.
"Tất nhiên là đi rồi”.
Lâm Hữu Triết nói: "Chuyện như vậy xảy ra ở Cục Chấp pháp, chủ tịch tỉnh vô cùng tức giận nên dẫn một đoàn lãnh đạo đi họp rồi”.
Sở Hạ Vũ yên tâm hơn.
Cô cười nói: "Thật không hiểu sao anh lại may mắn đến vậy!"
"Lần trước cậu gặp kẻ xấu, chủ tịch Gianh Thành đã đến cứu”.
"Lần này gặp rắc rối, lại là chủ tịch tỉnh tới cứu anh, anh đi mua vé số chắc chắn có thể trúng thưởng!"
Câu nói vu vơ của cô khiến đầu anh vô tình nảy số.
Lâm Hữu Triết đột nhiên cảm thấy mua một tờ vé số cũng là ý hay.
Ít nhất lúc cần tiêu tiền anh cũng có thể giải thích được nguồn gốc của số tiền ấy.
Rời khỏi Cục Chấp pháp.
Hai người đi thẳng tới khách sạn đã định đặt từ trước.
Sau khi màn đêm buông xuống.
Sở Hạ Vũ và Lâm Hữu Triết đến nơi tổ chức tiệc rượu.
Khách sạn quốc tế Khánh Khang.
Trước cửa đã đông nghịt xe cộ.
Rất nhiều loại xe cao cấp tiền triệu lấp đầy bãi đậu xe trước khách sạn.
Đội hình xe hơi sang trọng này đã vượt xa một số triển lãm ô tô quy mô nhỏ.
Sau khi Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ ra khỏi taxi đã hòa vào đám đông đi về phía trước.
"Đêm nay đông quá”.
Sở Hạ Vũ nhìn những người xung quanh rồi nói.
"Hữu Triết, ngoài những doanh nhân xuất sắc của tỉnh đến dự tiệc chiêu đãi lần này, nghe nói có không ít người đến từ các thành phố lớn khác”.
"Lát nữa anh không được kích động, cũng đừng tùy tiện gây gổ với người ta, hiểu chưa?"
Đột nhiên, Sở Hạ Vũ hơi lo lắng nói.
Lâm Hữu Triết mỉm cười đáp: "Yên tâm đi, anh không phải loại người thích gây chuyện”.
Không ngờ anh vừa dứt lời, một giọng điệu mỉa mai lại vang lên.
"Đây không phải là đôi nam nữ chó má đứng ở ga tàu cao tốc sao? Hóa ra hai người cũng tới đây dự tiệc!"
Lâm Hữu Triết quay về phía phát ra giọng nói đó.
Vậy mà lại là gia chủ nhà họ Tào, Tào Hồng và cậu con trai cưng của ông ta.
"Sao ở đâu cũng có tên này vậy, đúng là âm hồn không tan!"
Sở Hạ Vũ không vui lắm, lạnh lùng nói một câu.
Không ngờ sắc mặt Tào Hồng chợt u ám, ông ta tức giận nói: "To gan, đôi nam nữ chó má, dám trốn khỏi Cục Chấp pháp, đúng là to gan lớn mật!"
"Người đâu, bắt hai kẻ tội phạm bỏ trốn này lại cho tôi!"
"Tất nhiên là đi rồi”.
Lâm Hữu Triết nói: "Chuyện như vậy xảy ra ở Cục Chấp pháp, chủ tịch tỉnh vô cùng tức giận nên dẫn một đoàn lãnh đạo đi họp rồi”.
Sở Hạ Vũ yên tâm hơn.
Cô cười nói: "Thật không hiểu sao anh lại may mắn đến vậy!"
"Lần trước cậu gặp kẻ xấu, chủ tịch Gianh Thành đã đến cứu”.
"Lần này gặp rắc rối, lại là chủ tịch tỉnh tới cứu anh, anh đi mua vé số chắc chắn có thể trúng thưởng!"
Câu nói vu vơ của cô khiến đầu anh vô tình nảy số.
Lâm Hữu Triết đột nhiên cảm thấy mua một tờ vé số cũng là ý hay.
Ít nhất lúc cần tiêu tiền anh cũng có thể giải thích được nguồn gốc của số tiền ấy.
Rời khỏi Cục Chấp pháp.
Hai người đi thẳng tới khách sạn đã định đặt từ trước.
Sau khi màn đêm buông xuống.
Sở Hạ Vũ và Lâm Hữu Triết đến nơi tổ chức tiệc rượu.
Khách sạn quốc tế Khánh Khang.
Trước cửa đã đông nghịt xe cộ.
Rất nhiều loại xe cao cấp tiền triệu lấp đầy bãi đậu xe trước khách sạn.
Đội hình xe hơi sang trọng này đã vượt xa một số triển lãm ô tô quy mô nhỏ.
Sau khi Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ ra khỏi taxi đã hòa vào đám đông đi về phía trước.
"Đêm nay đông quá”.
Sở Hạ Vũ nhìn những người xung quanh rồi nói.
"Hữu Triết, ngoài những doanh nhân xuất sắc của tỉnh đến dự tiệc chiêu đãi lần này, nghe nói có không ít người đến từ các thành phố lớn khác”.
"Lát nữa anh không được kích động, cũng đừng tùy tiện gây gổ với người ta, hiểu chưa?"
Đột nhiên, Sở Hạ Vũ hơi lo lắng nói.
Lâm Hữu Triết mỉm cười đáp: "Yên tâm đi, anh không phải loại người thích gây chuyện”.
Không ngờ anh vừa dứt lời, một giọng điệu mỉa mai lại vang lên.
"Đây không phải là đôi nam nữ chó má đứng ở ga tàu cao tốc sao? Hóa ra hai người cũng tới đây dự tiệc!"
Lâm Hữu Triết quay về phía phát ra giọng nói đó.
Vậy mà lại là gia chủ nhà họ Tào, Tào Hồng và cậu con trai cưng của ông ta.
"Sao ở đâu cũng có tên này vậy, đúng là âm hồn không tan!"
Sở Hạ Vũ không vui lắm, lạnh lùng nói một câu.
Không ngờ sắc mặt Tào Hồng chợt u ám, ông ta tức giận nói: "To gan, đôi nam nữ chó má, dám trốn khỏi Cục Chấp pháp, đúng là to gan lớn mật!"
"Người đâu, bắt hai kẻ tội phạm bỏ trốn này lại cho tôi!"
Bình luận facebook