Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 315 "Vậy thì tốt rồi".
Sẽ không có ai để ý đến thân phận của Lâm Hữu Triết.
"Lục Gia, chúng ta phải làm gì đây?"
Lục Gia và đám thuộc hạ của ông ta tái mét mặt mày.
"Còn làm gì được nữa, rút lui trước đã!"
Lục Gia lạnh lùng liếc Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ một cái rồi đành cắn răng rời đi.
Rất nhiều khách nhìn thấy Lục Gia rời đi, ngay lập tức kéo tới, bắt đầu bắt chuyện với Sở Hạ Vũ.
Ngay cả những doanh nhân không thèm ngó ngàng tới cô trước đây cũng lần lượt kéo đến nói ngon nói ngọt với Sở Hạ Vũ, ngỏ lời muốn hợp tác với cô.
"Cô Sở, ban nãy tôi ngạo mạn thất lễ, thật lòng xin lỗi cô!"
"Hy vọng công ty của tôi có cơ hội được hợp tác với công ty bất động sản Duyệt Tâm".
"Chủ tịch Sở, chúng tôi cư xử thiếu sót, mong cô tha thứ!"
"Tôi là nhà cung cấp vật tư Hoa Thu, tôi rất hy vọng có thể được hợp tác với công ty cô".
...
Chỉ trong chốc lát, Sở Hạ Vũ nhận được đủ thứ lời xin lỗi.
Sở Hạ Vũ nhìn sang Lâm Hữu Triết với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, anh vừa nói những người này sẽ xin lỗi cô, không ngờ giờ đã thành sự thực.
Lâm Hữu Triết mỉm cười, đi sang một bên.
Bây giờ là lúc Sở Hạ Vũ bận rộn nhất, anh không nên làm phiền cô.
"Anh là anh Lâm, phải không?"
Đột nhiên, Thẩm Thiến Thiên cũng đi tới chỗ anh hỏi thăm.
"Tôi là Lâm Hữu Triết".
"Cảm ơn cô Thẩm đã giải vây".
Lâm Hữu Triết suy nghĩ chốc lát, vẫn nên nói lời cảm ơn.
"Không có gì, bố tôi nói anh là người tài giỏi, giờ được gặp ở ngoài, trông cũng khá bình thường".
Thẩm Thiến Thiến nhìn Lâm Hữu Triết một lượt, giọng nói pha chút khinh thường.
"Tôi không biết anh đã dùng cách nào để thân cận với bố tôi, nhưng tôi nói trước là đừng có làm chuyện không chính đáng đấy".
"Nếu để tôi phát hiện anh có âm mưu đằng sau thì tôi sẽ khiến anh phải hối hận!"
Nói rồi, Thẩm Thiến Thiến quay người bước đi.
Lâm Hữu Triết khẽ cười, không ngờ là bản thân anh lại bị một người phụ nữ uy hiếp.
Bữa tiệc vẫn tiếp tục diễn ra.
Thẩm Thiến Thiến vừa về đến nhà, bố cô ta đã vội chạy ra đón.
"Thiến Thiến, mọi chuyện sao rồi con?"
Thẩm Vinh Hải lo lắng hỏi.
"Bố yên tâm, con đã làm y lời bố dặn rồi".
"Vậy thì tốt rồi".
Thẩm Vinh Hải thở phào nhẹ nhõm.
"Lục Gia, chúng ta phải làm gì đây?"
Lục Gia và đám thuộc hạ của ông ta tái mét mặt mày.
"Còn làm gì được nữa, rút lui trước đã!"
Lục Gia lạnh lùng liếc Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ một cái rồi đành cắn răng rời đi.
Rất nhiều khách nhìn thấy Lục Gia rời đi, ngay lập tức kéo tới, bắt đầu bắt chuyện với Sở Hạ Vũ.
Ngay cả những doanh nhân không thèm ngó ngàng tới cô trước đây cũng lần lượt kéo đến nói ngon nói ngọt với Sở Hạ Vũ, ngỏ lời muốn hợp tác với cô.
"Cô Sở, ban nãy tôi ngạo mạn thất lễ, thật lòng xin lỗi cô!"
"Hy vọng công ty của tôi có cơ hội được hợp tác với công ty bất động sản Duyệt Tâm".
"Chủ tịch Sở, chúng tôi cư xử thiếu sót, mong cô tha thứ!"
"Tôi là nhà cung cấp vật tư Hoa Thu, tôi rất hy vọng có thể được hợp tác với công ty cô".
...
Chỉ trong chốc lát, Sở Hạ Vũ nhận được đủ thứ lời xin lỗi.
Sở Hạ Vũ nhìn sang Lâm Hữu Triết với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, anh vừa nói những người này sẽ xin lỗi cô, không ngờ giờ đã thành sự thực.
Lâm Hữu Triết mỉm cười, đi sang một bên.
Bây giờ là lúc Sở Hạ Vũ bận rộn nhất, anh không nên làm phiền cô.
"Anh là anh Lâm, phải không?"
Đột nhiên, Thẩm Thiến Thiên cũng đi tới chỗ anh hỏi thăm.
"Tôi là Lâm Hữu Triết".
"Cảm ơn cô Thẩm đã giải vây".
Lâm Hữu Triết suy nghĩ chốc lát, vẫn nên nói lời cảm ơn.
"Không có gì, bố tôi nói anh là người tài giỏi, giờ được gặp ở ngoài, trông cũng khá bình thường".
Thẩm Thiến Thiến nhìn Lâm Hữu Triết một lượt, giọng nói pha chút khinh thường.
"Tôi không biết anh đã dùng cách nào để thân cận với bố tôi, nhưng tôi nói trước là đừng có làm chuyện không chính đáng đấy".
"Nếu để tôi phát hiện anh có âm mưu đằng sau thì tôi sẽ khiến anh phải hối hận!"
Nói rồi, Thẩm Thiến Thiến quay người bước đi.
Lâm Hữu Triết khẽ cười, không ngờ là bản thân anh lại bị một người phụ nữ uy hiếp.
Bữa tiệc vẫn tiếp tục diễn ra.
Thẩm Thiến Thiến vừa về đến nhà, bố cô ta đã vội chạy ra đón.
"Thiến Thiến, mọi chuyện sao rồi con?"
Thẩm Vinh Hải lo lắng hỏi.
"Bố yên tâm, con đã làm y lời bố dặn rồi".
"Vậy thì tốt rồi".
Thẩm Vinh Hải thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận facebook