• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (2 Viewers)

  • Chương 319 Người này chính là Nam Lăng Vương.

Lục Gia lớn giọng ra lệnh.





“Lục Gia, thế những người khách khác thì sao?”





Có một tên côn đồ hỏi.






“Hừ, nếu chúng thành thật phối hợp cho lục soát thì tha cho chúng một mạng”.





Lục Gia cười gằn: “Nếu chúng dám nhiều chuyện thì chém”.





“Vâng!”





Đám côn đồ lớn giọng đáp, sau đó định xông vào khách sạn.





“Đứng lại hết cho tôi, các người muốn làm gì?”







Đúng lúc này một giọng nói tức giận hét lên.





Chỉ thấy một chiếc xe cờ đỏ nhanh chóng chạy đến từ đằng xa.





Cửa xe mở ra.





Quản đốc Thẩm Vinh Hải dẫn theo thư ký bước xuống.





Ông ta đứng trước khách sạn tức giận nói: “Ông Lục, mẹ kiếp ông muốn làm phản à? Bỏ dao xuống hết cho tôi!”





Ai mà ngờ đám côn đồ đó không ai nghe theo.





Lục Gia nhếch môi nói: “Quản đốc Thẩm, nửa đêm nửa hôm không ở nhà ngủ mà chạy đến đây góp vui gì đấy?”





“Cậu chủ Nam Lăng nhà tôi bị kẻ xấu Lâm Hữu Triết giết hại”.





“Giết người đền mạng, có nợ phải trả, chúng tôi chỉ muốn dẫn Lâm Hữu Triết đi để đòi lại công bằng, lẽ nào cũng không được sao?”





“Mẹ kiếp!”





Thẩm Vinh Hải chửi thề.





“Ông nói là do cậu Lâm giết thì là cậu Lâm giết à?”





“Chứng cứ đâu?”





“Tôi nói cho ông biết nhé ông Lục, nếu hôm nay ông dám tiến vào khách sạn một bước, tôi sẽ xóa tên cả Nam Lăng Hội ra khỏi tỉnh”.





“Ồ, chưa lên làm chủ tịch tỉnh mà oai phong còn lớn hơn cả chủ tịch tỉnh nữa nhỉ?”





“Xóa tên Nam Lăng Hội thì cũng phải xem Thẩm Vinh Hải ông có bản lĩnh đó không đã”.





Ngay lúc này một giọng nói khàn khàn vang lên.





Đám người bước sang một bên nhường đường, chỉ thấy một người đàn ông cơ thể cao lớn khập khiễng bước đến.





Người này chính là Nam Lăng Vương.





Ông ta vừa xuất hiện, khí thế trở nên cực kỳ mãnh liệt, không thua kém gì quản đốc Thẩm Vinh Hải này cả.





Đám côn đồ cúi đầu, đồng thành nói: “Chào Nam Lăng Vương, nghênh đón Nam Lăng Vương”.





“Lão già họ Nam, rốt cuộc ông muốn làm gì?”





Thẩm Vinh Hải tái mặt hỏi.





“Yêu cầu của tôi rất đơn giản, giao Lâm Hữu Triết ra thì tôi sẽ không động vào bất kỳ ai ở đây”.





Nam Lăng Vương nhếch môi lộ ra hàm răng hơi vàng.





“Không thể”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom