Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58 “Tâm Nhi, không được quỳ!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Lúc này, người phụ nữ trẻ đắc ý nhìn Lâm Hữu Triết: “Mau lại đây xin lỗi đi, mà nói xin lỗi cũng vô dụng, anh phải đứng trước mặt em gái anh, quỳ và dập đầu ba cái với tôi thì tôi có thể suy nghĩ đến việc tha thứ cho các người”.
“Cô có chắc là muốn tôi quỳ xuống không?”
Giọng điệu của Lâm Hữu Triết vô cùng lạnh lùng.
Người phụ nữ trẻ không nói gì, nhưng ẩn ý rất rõ ràng, nếu Lâm Hữu Triết không quỳ xuống thì sẽ không bỏ qua chuyện này.
Lúc này, Lâm Tâm Nhi đột nhiên chạy tới, nói với người phụ nữ trẻ: “Chị ơi, em xin lỗi chị thay anh trai em, em cũng có thể quỳ lạy chị, cầu xin chị đừng làm khó anh trai em, anh ấy chỉ muốn tốt cho em thôi”.
Nói xong, Lâm Tâm Nhi định quỳ xuống, động tác khiến người ta đau lòng.
“Tâm Nhi, không được quỳ!”
Lâm Hữu Triết kéo cô bé lại.
“Không sao đâu anh, ở nhà họ Tiêu em quỳ lạy quen rồi, làm vậy thì em mới có thể đổi được một bữa cơm, Tâm Nhi quen rồi ạ”, Lâm Tâm Nhi thản nhiên mỉm cười, tiếp tục định quỳ xuống.
Nhưng bị Lâm Hữu Triết giữ chặt.
“Tâm Nhi, từ này về sau, không ai có thể bắt em quỳ nữa, em hiểu chưa?”, Lâm Hữu Triết trầm giọng nói.
Lâm Tâm Nhi chưa kịp nói gì, người phụ nữ trẻ kia đã lên tiếng: “Không quỳ cũng được thôi, vậy thì các người đừng nghĩ đến chuyện đi học nữa”.
Em trai cô ta đứng bên cạnh cũng nói chen vào: “Không ngại nói cho anh biết, tôi không chỉ có thể khiến em gái anh không được đi học ở Giang Thành, mà ngay cả mấy thành phố lân cận, tôi cũng có quen biết, nếu anh muốn chuyển nhà thì tốt nhất là đi xa hơn chút”.
“Hừ” Lâm Hữu Triết cười gằn: “Không ngờ có ngày tôi lại bị một thư ký đe dọa”.
“Thư ký thì sao, ông đây có thể trị anh, chỉ cần...”
Bốp!
Người đàn ông còn chưa nói xong, Lâm Hữu Triết đã tát mạnh vào mặt hắn, khiến hắn bay ra xa.
Người phụ nữ trẻ hét toáng lên, vội vàng chạy lại đỡ em trai. Người đàn ông há miệng, máu và răng rơi cả ra ngoài, vô cùng dọa người.
“Vốn không định ra tay trước mặt trẻ con, nhưng các người kiêu ngạo như vậy, tôi không chịu nổi!”
Lâm Hữu Triết nhếch mép nở nụ cười, trông hệt như ác ma.
“Anh… anh muốn làm gì?”
Người đàn ông bị Lâm Hữu Triết dọa sợ chết khiếp, hai mắt hiện lên vẻ hoảng hốt.
Lâm Hữu Triết ngồi xổm xuống trước mặt hắn: “Vừa nãy anh nói không cho em gái tôi đến trường đúng không?”
“Tôi…”
Người đàn ông mấp máy môi muốn nói mấy lời hung hăng nhưng lại sợ cú đấm của Lâm Hữu Triết.
Lúc này, người phụ nữ trẻ đắc ý nhìn Lâm Hữu Triết: “Mau lại đây xin lỗi đi, mà nói xin lỗi cũng vô dụng, anh phải đứng trước mặt em gái anh, quỳ và dập đầu ba cái với tôi thì tôi có thể suy nghĩ đến việc tha thứ cho các người”.
“Cô có chắc là muốn tôi quỳ xuống không?”
Giọng điệu của Lâm Hữu Triết vô cùng lạnh lùng.
Người phụ nữ trẻ không nói gì, nhưng ẩn ý rất rõ ràng, nếu Lâm Hữu Triết không quỳ xuống thì sẽ không bỏ qua chuyện này.
Lúc này, Lâm Tâm Nhi đột nhiên chạy tới, nói với người phụ nữ trẻ: “Chị ơi, em xin lỗi chị thay anh trai em, em cũng có thể quỳ lạy chị, cầu xin chị đừng làm khó anh trai em, anh ấy chỉ muốn tốt cho em thôi”.
Nói xong, Lâm Tâm Nhi định quỳ xuống, động tác khiến người ta đau lòng.
“Tâm Nhi, không được quỳ!”
Lâm Hữu Triết kéo cô bé lại.
“Không sao đâu anh, ở nhà họ Tiêu em quỳ lạy quen rồi, làm vậy thì em mới có thể đổi được một bữa cơm, Tâm Nhi quen rồi ạ”, Lâm Tâm Nhi thản nhiên mỉm cười, tiếp tục định quỳ xuống.
Nhưng bị Lâm Hữu Triết giữ chặt.
“Tâm Nhi, từ này về sau, không ai có thể bắt em quỳ nữa, em hiểu chưa?”, Lâm Hữu Triết trầm giọng nói.
Lâm Tâm Nhi chưa kịp nói gì, người phụ nữ trẻ kia đã lên tiếng: “Không quỳ cũng được thôi, vậy thì các người đừng nghĩ đến chuyện đi học nữa”.
Em trai cô ta đứng bên cạnh cũng nói chen vào: “Không ngại nói cho anh biết, tôi không chỉ có thể khiến em gái anh không được đi học ở Giang Thành, mà ngay cả mấy thành phố lân cận, tôi cũng có quen biết, nếu anh muốn chuyển nhà thì tốt nhất là đi xa hơn chút”.
“Hừ” Lâm Hữu Triết cười gằn: “Không ngờ có ngày tôi lại bị một thư ký đe dọa”.
“Thư ký thì sao, ông đây có thể trị anh, chỉ cần...”
Bốp!
Người đàn ông còn chưa nói xong, Lâm Hữu Triết đã tát mạnh vào mặt hắn, khiến hắn bay ra xa.
Người phụ nữ trẻ hét toáng lên, vội vàng chạy lại đỡ em trai. Người đàn ông há miệng, máu và răng rơi cả ra ngoài, vô cùng dọa người.
“Vốn không định ra tay trước mặt trẻ con, nhưng các người kiêu ngạo như vậy, tôi không chịu nổi!”
Lâm Hữu Triết nhếch mép nở nụ cười, trông hệt như ác ma.
“Anh… anh muốn làm gì?”
Người đàn ông bị Lâm Hữu Triết dọa sợ chết khiếp, hai mắt hiện lên vẻ hoảng hốt.
Lâm Hữu Triết ngồi xổm xuống trước mặt hắn: “Vừa nãy anh nói không cho em gái tôi đến trường đúng không?”
“Tôi…”
Người đàn ông mấp máy môi muốn nói mấy lời hung hăng nhưng lại sợ cú đấm của Lâm Hữu Triết.
Bình luận facebook