-
Chương 372: Chỉ bằng thần niệm Đại Đế của hai người, các ngươi muốn làm gì?
Đối diện với người thanh niên bước ra từ tiên tinh, mặt cả hai vị Đại Đế đều hoang mang và kinh ngạc. Đây là chuyện gì?
Một viên tiên tinh hoàn hảo như vậy, tại sau còn dấu một người ở trong? Chả nhẽ là bị phong ấn từ thời viễn cổ?
Nhưng cũng không giống vậy!
Đặc biệt là lúc viên tiên tinh vỡ ra còn tỏa ra một luồng tiên khí nồng đậm cũng bị thiếu niên này hút hết vào cơ thể, chuyện này làm cho hai vị Đại Đế nghi hoặc.
“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!!” Đại Đế Tu Nhiên lạnh giọng.
“Đáng chết, tiên tinh bị huỷ rồi, bây giờ chỉ còn là một viên đá rách thôi, tiên khí cũng chả còn lại gì.” Sắc mặt Đại Đế Minh Đức cũng đen lại.
Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn hai Đại Đế trước mặt rồi lại đưa mắt nhìn xung quanh. Chỗ này cách xa nơi cánh cổng phong ấn, ít nhất cũng phải 100km. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Hắn cảm nhận sau khi được màn khí đen của cánh cổng phong ấn tẩy tủy cơ thể gần như thay thai hoán cốt hoàn toàn, phát sinh vô số sự biến hoá.
“Chủ nhân, lúc ngài đang trong quá trình luyện hóa đã thu hút năm vị thần niệm của Đại Đế ….Tiểu cô nương kia lấy một chọi năm, chắn cho chủ nhân. Sau đó, tên Đại Đế này trộm ngài đem đi….Sau đó lại xuất hiện thêm một Đại Đế khác, là người muốn được chia phần.”
m thanh của Thiên Đạo tháp vang lên trong đầu Lâm Tiêu mau chóng giải thích tình hình. Thật ra lúc chủ nhân luyện hóa nó cũng không có nhàn rỗi gì. Lúc năm Đại Đế đến nó cũng định xuất hiện bảo vệ chủ nhân, nhưng tiểu nha đầu kia nhanh hơn nó một bước.
Hơn nữa nó cảm nhận được một cỗ sức mạnh đáng sợ từ trên người tiểu nha đầu kia, cho nên mới thành thực quay trở lại người chủ nhân, ngồi một bên xem đánh nhau.
Lâm Tiêu nghe thế thì ánh mắt càng thêm sắc lạnh. Hoá ra là vậy, vậy mà dám đem hắn trở thành vật đại bổ?
Còn dám ra tay với tiểu nha đầu, cũng không biết tiểu nha đầu kia bây giờ sao rồi. Thực lực của tiểu nha đầu là Hoá Đỉnh cảnh viên mãn, đối phó với một Đại Đế cũng tạm ổn, đối phó với năm Đại Đế thì sao có thể địch lại.
Tiểu tháp nói cũng thật nhẹ nhàng, cái gì mà một chiêu hạ được một ý niệm Đại Đế. Nha đầu Anh Túc này mạnh tới vậy sao?
Kể cả có là thật thì sợ rằng làm ra loại chuyện ngu ngốc gì, sau đó lại bị phản phệ lại. Lâm Tiêu nghĩ tới đây thì lòng càng thêm gấp gáp.
“Lão quỷ Tu Nhiên, trên người kẻ này tiên khí nồng đậm, tiên tinh đã bị huỷ, đem hắn đi luyện hoá chắc cũng không kém tiên tinh là bao!”
Đại Đế Minh Đức cảm nhận được khí tức của Lâm Tiêu thì ánh mắt lại đỏ lên lần nữa. Đại Đế Tu Nhiên nghe thấy vậy thì đưa mắt đánh giá người thiếu niên này một lượt. Tu vi chỉ ở Sinh Tử cảnh, tính ra cũng chỉ là một con kiến hôi cỡ to thôi.
“Vậy thì theo đó mà làm, đưa hắn ra khỏi Đông Vực rồi lại bàn tiếp.”
“Được, ta cũng đang nghĩ vậy.”
Hai vị Đại Đế mau chóng thống nhất ý kiến.
“Nói đủ chưa?” Giọng Lâm Tiêu trầm xuống cắt đứt lời đồi phương.
“Thằng nhãi, ngươi còn muốn phản kháng sao. Không cần biết ngươi là ai, đừng có hòng…..A!!!”
Đại Đế Minh Đức đang nói lời uy hiếp đối phương thì cảm nhận được một cỗ sức mạnh khủng bố từ tay đối phương truyền đến, chỉ cảm thấy nhậm ý trong cơ thể như bị tàn phá.
“Lão quỷ Tu Nhiên, động thủ, mau khống chết kẻ này!” Đại Đế Minh Đức phẫn nộ hét lên.
“Được! cùng nhau động thủ.” Đại Đế Tu Nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng bây giờ cung đã lên dây không thể không bắn.
Trên người hai vị Đại Đế phát ra thần quang vô tận, uy lực mạnh mẽ như muốn đạp nát núi sông xung quanh.
Ầm!
Thần thông của hai người cùng hướng về phía Lâm Tiêu công kích, trong mắt hai người thì chiêu này là hoàn toàn cần thiết. Nếu không phải là cảm nhận được sự kỳ quái từ thiếu niên này thì họ cũng không cần dùng sức tới vậy.
Tuy nhiên…Xoẹt một tiếng.
Hai vị Đại Đế trợn mắt nhìn lại, chiêu đánh mang đầy uy lực của bọn họ vừa rồi vậy mà không gây ra vết thương nào trên người thiếu niên kia. Hắn không những không thả tay bọn họ ra mà trên mặt còn mang theo vẻ châm biếm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Cường giả Đại Đế cảnh? chỉ có chút sức mạnh này? Vậy thì chả đáng nhìn.” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.
“Ngươi, tại sao ngươi chặn được…ngươi…”
“Cường độ trên người ngươi, ngươi không phải người của Huyền Thiên giới.”
Sắc mặt của hai vị Đại Đế cực kỳ khó coi.
“Tiếp theo đây, tới lượt ta động thủ.” Lâm Tiêu nói xong thì ý cảnh trong người hắn cũng bắt đầu luân chuyển.
Sát sinh ý cảnh, Hoang Chi ý cảnh, kiếm ý đều điên cuồng vận chuyển. Hai vị Đại Đế đều cảm nhận được luồng sức mạnh điên cuồng chạy vào trong cơ thể, đặc biệt là tay bọn họ còn đang bị thiếu niên kia bắt chặt.
Cứ như vậy, đối phương công kích bọn họ căn bản là công kích phía bên trong cơ thể. Tu sĩ luyện ba loại ý cảnh! Vậy mà lại là tu sĩ luyện ba loại ý cảnh!
Hai người quay qua nhìn nhau trong mắt đầy vẻ chấn kinh. Một tu sĩ luyện lên Sinh Tử cảnh lại còn cùng lúc có ba loại ý cảnh, đây là điều không thể!
Đặc biệt là kẻ này là người Đông Vực, vậy thì càng không thể lưu lại. Ánh mắt của hai vị Đại Đế đều nổi lên sát ý. Nhưng bọn họ lại không nhìn thấy trong mắt của thiếu niên trước mặt cũng đầy sắt ý, sớm đã biến thành một màu đỏ.
“Các ngươi, ai cũng đừng hòng chạy.”
“Mặc dù ta không biết cường giả Đại Đế các ngươi vì sao tỉnh dậy vào lúc này nhiều tới vậy, nhưng hai ngươi có thể chìm vào giấc ngủ sâu lần nữa rồi đây!”
Ong!!!
Nói xong lời này tiểu Nguyên Thần cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Tiêu, tiểu Nguyên Thần nhắm mắt, miệng khẽ mở thổi ra một luồng khí tức kinh người. Hơn nữa toàn thân cũng phát sáng, ánh sáng mang vô số màu sắc quấn quanh người nó.
“Nguyên Thần!! sao lại có Nguyên Thần?”
“Sức mạnh……Nguyên Thần này, tuyệt tối đã đạt tới cấp độ Đại Đế, ngươi….rốt cuộc là thần thánh phương vào!”
“Ngươi….chả nhẽ ngươi là người tới từ Tôn Hoàng Thế?”
Hai vị Đại Đế vô cùng sốc, Sinh Tử cảnh sơ kỳ lại có thể sinh ra Nguyên Thần, đúng là thiên tài hiếm gặp. Hơn nữa cường độ Nguyên Thần của thiếu niên trước mặt cũng không kém hơn bọn họ là bao. Có thể nói đây là một chuyện không có khả năng.
Trừ phi…..bọn họ nghĩ tới một giả thuyết đáng sợ, đó là thiếu niên này là người của Tôn Hoàng Thế. Nhớ tới khí tức của Tôn Hoàng Thế và cả tiên tinh, thông tin trong đầu bọn họ bây giờ như được nối lại với nhau.
“Chúc mừng các ngươi, đáp án…sai rồi!” Trên mặt Lâm Tiêu lộ ra nụ cười lạnh.
“Phá hiểu!!”
Nguyên Thần đang nhắm mắt trên đỉnh đầu hắn lập tức mở ra hai mắt, trong đôi mắt sâu hút dường như ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ. Sau đó một chùm ánh sáng tím nồng đậm bắn ra.
Ầm!
Thần quang huyền ảo toả khắp trời đất hung hăng lao về phía hai Đại Đế.
“A!! ngươi……”
Chỉ trong chốc lát hai vị Đại Đế bị thần quang xuyên qua người lập tức tiêu tan. Hơn nữa luồng thần quang này không chỉ có vậy, nó còn tách ra làm hai lao vào trong hư không truy về tận nguồn gốc.
“Chỉ là thần niệm của hai Đại Đế, cả kể có là bản thể chân chính giáng thế cũng làm được gì?” Lâm Tiêu khinh bỉ nói sau đó nhanh chóng bay về hướng Can Anh Túc.
Một viên tiên tinh hoàn hảo như vậy, tại sau còn dấu một người ở trong? Chả nhẽ là bị phong ấn từ thời viễn cổ?
Nhưng cũng không giống vậy!
Đặc biệt là lúc viên tiên tinh vỡ ra còn tỏa ra một luồng tiên khí nồng đậm cũng bị thiếu niên này hút hết vào cơ thể, chuyện này làm cho hai vị Đại Đế nghi hoặc.
“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!!” Đại Đế Tu Nhiên lạnh giọng.
“Đáng chết, tiên tinh bị huỷ rồi, bây giờ chỉ còn là một viên đá rách thôi, tiên khí cũng chả còn lại gì.” Sắc mặt Đại Đế Minh Đức cũng đen lại.
Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn hai Đại Đế trước mặt rồi lại đưa mắt nhìn xung quanh. Chỗ này cách xa nơi cánh cổng phong ấn, ít nhất cũng phải 100km. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Hắn cảm nhận sau khi được màn khí đen của cánh cổng phong ấn tẩy tủy cơ thể gần như thay thai hoán cốt hoàn toàn, phát sinh vô số sự biến hoá.
“Chủ nhân, lúc ngài đang trong quá trình luyện hóa đã thu hút năm vị thần niệm của Đại Đế ….Tiểu cô nương kia lấy một chọi năm, chắn cho chủ nhân. Sau đó, tên Đại Đế này trộm ngài đem đi….Sau đó lại xuất hiện thêm một Đại Đế khác, là người muốn được chia phần.”
m thanh của Thiên Đạo tháp vang lên trong đầu Lâm Tiêu mau chóng giải thích tình hình. Thật ra lúc chủ nhân luyện hóa nó cũng không có nhàn rỗi gì. Lúc năm Đại Đế đến nó cũng định xuất hiện bảo vệ chủ nhân, nhưng tiểu nha đầu kia nhanh hơn nó một bước.
Hơn nữa nó cảm nhận được một cỗ sức mạnh đáng sợ từ trên người tiểu nha đầu kia, cho nên mới thành thực quay trở lại người chủ nhân, ngồi một bên xem đánh nhau.
Lâm Tiêu nghe thế thì ánh mắt càng thêm sắc lạnh. Hoá ra là vậy, vậy mà dám đem hắn trở thành vật đại bổ?
Còn dám ra tay với tiểu nha đầu, cũng không biết tiểu nha đầu kia bây giờ sao rồi. Thực lực của tiểu nha đầu là Hoá Đỉnh cảnh viên mãn, đối phó với một Đại Đế cũng tạm ổn, đối phó với năm Đại Đế thì sao có thể địch lại.
Tiểu tháp nói cũng thật nhẹ nhàng, cái gì mà một chiêu hạ được một ý niệm Đại Đế. Nha đầu Anh Túc này mạnh tới vậy sao?
Kể cả có là thật thì sợ rằng làm ra loại chuyện ngu ngốc gì, sau đó lại bị phản phệ lại. Lâm Tiêu nghĩ tới đây thì lòng càng thêm gấp gáp.
“Lão quỷ Tu Nhiên, trên người kẻ này tiên khí nồng đậm, tiên tinh đã bị huỷ, đem hắn đi luyện hoá chắc cũng không kém tiên tinh là bao!”
Đại Đế Minh Đức cảm nhận được khí tức của Lâm Tiêu thì ánh mắt lại đỏ lên lần nữa. Đại Đế Tu Nhiên nghe thấy vậy thì đưa mắt đánh giá người thiếu niên này một lượt. Tu vi chỉ ở Sinh Tử cảnh, tính ra cũng chỉ là một con kiến hôi cỡ to thôi.
“Vậy thì theo đó mà làm, đưa hắn ra khỏi Đông Vực rồi lại bàn tiếp.”
“Được, ta cũng đang nghĩ vậy.”
Hai vị Đại Đế mau chóng thống nhất ý kiến.
“Nói đủ chưa?” Giọng Lâm Tiêu trầm xuống cắt đứt lời đồi phương.
“Thằng nhãi, ngươi còn muốn phản kháng sao. Không cần biết ngươi là ai, đừng có hòng…..A!!!”
Đại Đế Minh Đức đang nói lời uy hiếp đối phương thì cảm nhận được một cỗ sức mạnh khủng bố từ tay đối phương truyền đến, chỉ cảm thấy nhậm ý trong cơ thể như bị tàn phá.
“Lão quỷ Tu Nhiên, động thủ, mau khống chết kẻ này!” Đại Đế Minh Đức phẫn nộ hét lên.
“Được! cùng nhau động thủ.” Đại Đế Tu Nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng bây giờ cung đã lên dây không thể không bắn.
Trên người hai vị Đại Đế phát ra thần quang vô tận, uy lực mạnh mẽ như muốn đạp nát núi sông xung quanh.
Ầm!
Thần thông của hai người cùng hướng về phía Lâm Tiêu công kích, trong mắt hai người thì chiêu này là hoàn toàn cần thiết. Nếu không phải là cảm nhận được sự kỳ quái từ thiếu niên này thì họ cũng không cần dùng sức tới vậy.
Tuy nhiên…Xoẹt một tiếng.
Hai vị Đại Đế trợn mắt nhìn lại, chiêu đánh mang đầy uy lực của bọn họ vừa rồi vậy mà không gây ra vết thương nào trên người thiếu niên kia. Hắn không những không thả tay bọn họ ra mà trên mặt còn mang theo vẻ châm biếm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Cường giả Đại Đế cảnh? chỉ có chút sức mạnh này? Vậy thì chả đáng nhìn.” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.
“Ngươi, tại sao ngươi chặn được…ngươi…”
“Cường độ trên người ngươi, ngươi không phải người của Huyền Thiên giới.”
Sắc mặt của hai vị Đại Đế cực kỳ khó coi.
“Tiếp theo đây, tới lượt ta động thủ.” Lâm Tiêu nói xong thì ý cảnh trong người hắn cũng bắt đầu luân chuyển.
Sát sinh ý cảnh, Hoang Chi ý cảnh, kiếm ý đều điên cuồng vận chuyển. Hai vị Đại Đế đều cảm nhận được luồng sức mạnh điên cuồng chạy vào trong cơ thể, đặc biệt là tay bọn họ còn đang bị thiếu niên kia bắt chặt.
Cứ như vậy, đối phương công kích bọn họ căn bản là công kích phía bên trong cơ thể. Tu sĩ luyện ba loại ý cảnh! Vậy mà lại là tu sĩ luyện ba loại ý cảnh!
Hai người quay qua nhìn nhau trong mắt đầy vẻ chấn kinh. Một tu sĩ luyện lên Sinh Tử cảnh lại còn cùng lúc có ba loại ý cảnh, đây là điều không thể!
Đặc biệt là kẻ này là người Đông Vực, vậy thì càng không thể lưu lại. Ánh mắt của hai vị Đại Đế đều nổi lên sát ý. Nhưng bọn họ lại không nhìn thấy trong mắt của thiếu niên trước mặt cũng đầy sắt ý, sớm đã biến thành một màu đỏ.
“Các ngươi, ai cũng đừng hòng chạy.”
“Mặc dù ta không biết cường giả Đại Đế các ngươi vì sao tỉnh dậy vào lúc này nhiều tới vậy, nhưng hai ngươi có thể chìm vào giấc ngủ sâu lần nữa rồi đây!”
Ong!!!
Nói xong lời này tiểu Nguyên Thần cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Tiêu, tiểu Nguyên Thần nhắm mắt, miệng khẽ mở thổi ra một luồng khí tức kinh người. Hơn nữa toàn thân cũng phát sáng, ánh sáng mang vô số màu sắc quấn quanh người nó.
“Nguyên Thần!! sao lại có Nguyên Thần?”
“Sức mạnh……Nguyên Thần này, tuyệt tối đã đạt tới cấp độ Đại Đế, ngươi….rốt cuộc là thần thánh phương vào!”
“Ngươi….chả nhẽ ngươi là người tới từ Tôn Hoàng Thế?”
Hai vị Đại Đế vô cùng sốc, Sinh Tử cảnh sơ kỳ lại có thể sinh ra Nguyên Thần, đúng là thiên tài hiếm gặp. Hơn nữa cường độ Nguyên Thần của thiếu niên trước mặt cũng không kém hơn bọn họ là bao. Có thể nói đây là một chuyện không có khả năng.
Trừ phi…..bọn họ nghĩ tới một giả thuyết đáng sợ, đó là thiếu niên này là người của Tôn Hoàng Thế. Nhớ tới khí tức của Tôn Hoàng Thế và cả tiên tinh, thông tin trong đầu bọn họ bây giờ như được nối lại với nhau.
“Chúc mừng các ngươi, đáp án…sai rồi!” Trên mặt Lâm Tiêu lộ ra nụ cười lạnh.
“Phá hiểu!!”
Nguyên Thần đang nhắm mắt trên đỉnh đầu hắn lập tức mở ra hai mắt, trong đôi mắt sâu hút dường như ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ. Sau đó một chùm ánh sáng tím nồng đậm bắn ra.
Ầm!
Thần quang huyền ảo toả khắp trời đất hung hăng lao về phía hai Đại Đế.
“A!! ngươi……”
Chỉ trong chốc lát hai vị Đại Đế bị thần quang xuyên qua người lập tức tiêu tan. Hơn nữa luồng thần quang này không chỉ có vậy, nó còn tách ra làm hai lao vào trong hư không truy về tận nguồn gốc.
“Chỉ là thần niệm của hai Đại Đế, cả kể có là bản thể chân chính giáng thế cũng làm được gì?” Lâm Tiêu khinh bỉ nói sau đó nhanh chóng bay về hướng Can Anh Túc.
Bình luận facebook