• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vạn Cổ Ma Tôn (1 Viewer)

  • Chương 321-325

Chương 321: Ta, không phải người thế giới này

Dị tượng của tháp Thiên Đạo dần dần ổn định. Mọi người trong tháp thở hào nhẹ nhõm.Trong mười năm qua, tháp Thiên Đạo đã trải qua vô số chấn động, nhưng đây là lần mạnh nhất.

Trong một tầng tháp nào đó, Can Anh Túc nhìn ra ngoài tháp với vẻ mặt khó hiểu.

Chấn động vừa rồi và dị tượng không phải đến từ bên ngoài, mà là từ bên trong tháp? ! Nghĩ lại thì Lâm Tiêu vừa bước đi, dị tượng chấn động đã xuất hiện theo sau.

Đại Tiêu Tiêu, đang làm gì vậy chứ?

Vút!

Ngay khi nàng ta đang suy nghĩ, một bóng người xuất hiện trước mặt nàng ta.

"Đại Tiêu Tiêu, dị tượng vừa rồi là ngươi tạo ra sao?" Can Anh Túc nghi ngờ hỏi.

"Đúng vậy, hơn nữa ta thành công rồi." Trong mắt Lâm Tiêu lộ ra sự kích động không thể che giấu.

Khi Can Anh Túc nhìn thấy bộ dạng của Lâm Tiêu, hơi sửng sốt, ánh mắt không thể giải thích được. Đây là lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy lâm Tiêu như vậy.

Thành công rồi sao? ! Lẽ nào có thể rời đi rồi sao? Nhưng cho dù có thể rời đi, Đại Tiêu Tiêu cũng không cần phải kích động như vậy.

"Ni tử, chúng ta có thể rời khỏi đây ngay bây giờ." Lâm Tiêu nói.

"Thật sao! Ta biết ngươi có thể làm được mà!" Can Anh Túc gật đầu, trong mắt cũng tràn đầy niềm vui.

Kết quả này nằm trong dự liệu của nàng ta, từ đầu đến cuối nàng ta đều tin tưởng Đại Tiêu Tiêu có thể làm được. Quả nhiên, Lâm Tiêu đã làm được rồi,

nó sớm hơn nhiều so với thời gian nàng ta dự kiến.

"Nhưng tình huống hiện tại có thể không giống với những gì ngươi nghĩ!" Lâm Tiêu nói.

"Hả? Ý ngươi là là gì?" Can Anh Túc đột nhiên tò mò.

"Nơi chúng ta ở trước đó cho dù là Đông Vực, Thương Lan Thiên Vực, v.v., tất cả đều thuộc về Huyền Thiên Giới, điều này chắc cô rất rõ." Lâm Tiêu bắt đầu giải thích.

Can Anh Túc gật đầu, bày tỏ mình hiểu.

"Mà ta không phải người của Huyền Thiên Giới." Lâm Tiêu thú nhận nói.

"Cái gì!!"Can Anh Túc nhìn chằm chằm, câu nói này khiến nàng ta chấn động.

Đại Tiêu Tiêu không phải người của Huyền Thiên Giới sao? ? Tin tức khủng khiếp như sét đánh ngang tai. Khi còn nhỏ nàng ta đã từng nghe phụ hoàng nói về những tin đồn này.

Ở Huyền Thiên Giới, có một vị diện cao hơn và mạnh mẽ hơn. Nhưng chỉ những người đã đạt đến thực lực tu vi giới hạn mới có tư cách và cơ hội đi lên. Chẳng lẽ Đại Tiêu Tiêu đến từ nơi đó, như vậy, rất nhiều điều có thể được lý giải rồi.

Tại sao thiên phú ngộ tính của Đại Tiêu Tiêu lại cao như vậy. Tại sao Đại Tiêu Tiêu có thể tiến bộ nhanh chóng chỉ trong hai năm ngắn ngủi.

"Đại Tiêu Tiêu, có phải ngươi từ vị diện chí cao đó xuống không?!" Can Anh Túc hỏi.

"Hả?! Vị diện chí cao là cái gì?"

Câu này khiến Lâm Tiêu sững sờ. Can Anh Túc nhìn hắn một cách kỳ lạ, giải thích một số điều mà phụ hoàng mình đã nói.

Sau khi nghe xong, Lâm Tiêu không tỏ thái độ gì. Hắn đã mơ hồ biết được điều gì đó lời mà người đồng hương đã nói trên chiến trường vạn tộc.

Bất kể nó được gọi là vị diện chí cao, hay nó được gọi là tiên giới, thượng giới gì đó.

Dù sao, trên Huyền Thiên Giới nhất định còn có một nơi thần kỳ khác. Giống như sau thời thượng cổ, nhiều đại năng đã biến mất.

Với thực lực bất khả chiến bại và tuổi thọ dài của họ, thì không hề dễ dàng gì để họ chết. Xác suất cao nhất là rời khỏi Huyền Thiên Giới.

"Ngươi đoán sai rồi, ta cũng không phải là người của vị diện chí cao gì đó, mà là từ hoàn toàn khác thế giới tới Huyền Thiên Giới, quê hương của ta tên là Địa Cầu, nơi đó dường như không có linh khí, người có tuổi thọ cao nhất cũng không quá một trăm năm mươi tuổi. Về phần người có thực lực mạnh nhất, e rằng không mạnh bằng Luyện Khí cảnh trung kỳ, toàn bộ môi trường giống như vương triều Đại Can của ngươi, trọng văn bỏ võ, tập trung vào việc học..."

Lâm Tiêu nói một cách đơn giản với cô gái này về tình hình ở quê hương của mình.

Nhất thời, Can Anh Túc nghe đến bị mê hoặc.

Có những nơi như vậy trên thế giới, thiên hạ hầu như thái bình, không cần lo cơm ăn áo mặc, không cần suốt ngày lo nội ngoại rối ren. Điều này thậm chí còn đáng mơ ước hơn chốn thần tiên được thuyết thư tiên sinh mô tả.

Nếu không có tu vi, sống ở một nơi như vậy dường như là một lựa chọn rất tốt.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

"Chỉ có điều, khi chúng ta thử luyện xong tháp Chân Long, ta thông qua tháp Chân Long nhìn thấy một vài hình ảnh, Địa Cầu dường như đã thay đổi rất nhiều, trùng động kỳ lạ, yêu ma xâm nhập, tà khí lan tràn, ta cũng không biết cụ thể là như thế nào?" Khi Lâm Tiêu nói đến đây, dưới đáy mắt hắn có một chút lo lắng.

Suy cho cùng, hắn không phải là xuyên không với hình mẫu cô nhi, cha mẹ tế thiên, có pháp lực vô biên vô tận. Khi hắn vô tình xuyên không đến thế giới huyền huyễn, cha mẹ hắn vẫn còn sống.

Dưới những thay đổi lớn này, hai người đó đã sống như thế nào? Hy vọng có cơ hội gặp lại.

"Nói như vậy, Đại Tiêu Tiêu, ngươi đã nói đã có thể rời đi. Chẳng lẽ ... ngươi có thể trở về quê hương của mình sao!?" Can Anh Túc không ngốc.

Thông qua lời giải thích này, nó gần như không thể tách rời khỏi sự phấn khích xuất hiện trong mắt Lâm Tiêu trước đó.

Lâm Tiêu không trả lời, mà duỗi hai ngón tay ra, đặt ở giữa lông mày.

Ù! !

Ngay sau đó, một chùm sáng đầy bí ẩn từ trên trán Lâm Tiêu phát ra.

Tiếp đó, một vòng tròn truyền tống màu vàng cao hai mét từ từ mở ra trước mặt hai người họ. Khi Lâm Tiêu nhìn thấy quầng sáng vàng nhạt này, nhất thời hắn có chút sững sờ.

Nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện ra, lúc này cơ thể Lâm Tiêu khẽ run lên. Hai từ “về nhà” trước đây trong lòng hắn thật sự rất xa vời.

Nhưng dù thế nào, cuối cùng hắn cũng có thể quay về rồi. Hơn nữa, bởi vì ý cảnh đặc biệt đã hoàn thành lĩnh vực hoá. Hắn đã bị ràng buộc với mặt phẳng của Trái Đất.

Điều này có nghĩa là ngay cả sau khi trở lại Huyền Thiên Giới vào lần tới, anh ta có thể tùy ý đi lại giữa Địa Cầu và Huyền Thiên Giới.

"Ni Tử, ngươi muốn ở lại tháp Thiên Đạo, hay muốn đến quê hương của ta?" Lâm Tiêu hỏi Can Anh Túc, quay đầu lại.

Can Anh Túc không nói gì mà nắm lấy tay Lâm Tiêu, lao thẳng vào vầng sáng truyền tống màu vàng nhạt.

"Cái đó còn cần nói sao! Ngươi đi đâu, ta đi đó, ngươi đừng hòng thoát khỏi ta!"

...

Kết thúc……

……

……

……

……

Mới lạ đó!

Vẫn còn sớm!
Chương 322: Trở về Trái Đất

Tại một nơi hư vô nào đó trong hệ ngân hà vũ trụ.

Ầm!

Một vòng tròn truyền tống màu vàng nhạt xuất hiện trong không gian.

Tiếp đó, hai bóng người từ trong vòng truyền tống bước ra.

Ập vào trong mắt hai người, là một không gian đầy sao cùng với dải ngân hà rực rỡ.

“Wow!!! Nơi này thật là đẹp!!! Nơi lấp lánh này là tinh cầu quê hương của Đại Tiêu Tiêu sao? Dòng tinh hà màu bạc kia là thứ gì vậy?”

Đôi mắt Can Anh Túc không ngừng phát sáng, ngó trái ngó phải.

Dáng vẻ kinh ngạc giống như một tiểu nha đầu chưa trải sự đời.

Lâm Tiêu không làm phiền nàng, hắn chỉ nhìn về nơi thân thuộc kia.

“Cái đó gọi là ngân hà! Nhìn thì tưởng gần chứ nó cách chúng ta xa lắm đó, là do hơn một nghìn tỉ ngôi sao tụ hợp thành đấy.” Lâm Tiêu giới thiệu đơn giản.

“Thật là muốn đem thứ này về Huyền Thiên Giới.” Can Anh Túc hô lên.

Huyền Thiên Giới cũng có mặt trăng, mặt trời và sao, nhưng cảnh tượng ở đó hoàn toàn không giống với thứ ngân hà này.

Lâm Tiêu lúc này nhìn về nơi mà mình quen thuộc nhất, cũng là tinh cầu mà hắn lưu luyến nhất, Trái Đất.

Mà sau khi Lâm Tiêu nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của Trái Đất, cũng không khống chế được biểu cảm.

Hắn kinh hãi không thôi.

“Trái Đất này, thay đổi nhiều quá vậy!” Lâm Tiêu lẩm bẩm.

Trái Đất lúc này, cả khối địa cầu tuy là không có thay đổi gì, nhưng so với Trái Đất trong trí nhớ của hắn, thật đúng là to hơn không chỉ gấp trăm lần.

Khắp nơi trên Trái Đất đều u ám, ngoại trừ một nơi.

Hoa Hạ!

“Đi thôi, chúng ta xuống dưới đi.”

Lâm Tiêu nói với Can Anh Túc một câu, tay phải phất ra, lấy ra một cái rương phi hành cỡ nhỏ.

Sau khi đỡ Can Anh Túc lên rương bay, Lâm Tiêu lập tức khởi động rương bay.

Rương bay hóa thành một luồng cực quang, nhanh chóng bay về phía Trái Đất.

..........

Trên Trái Đất.

Tứ phía bên trong ranh giới của Hoa Hạ đều có một đội quân không hề nhỏ đứng canh gác.

Chỉ có điều, khiến người ta thấy kỳ lạ là, trong mỗi một nhánh quân đội, ngoại trừ mấy thứ vũ khí nóng, với lực sát thương mạnh, cơ bản thì người nào cũng cầm vũ khí lạnh trên tay.

Đao, thương kiếm, côn,...các loại vũ khí lạnh, cái nào cũng có.

“Tất cả mọi người hãy vực dậy tinh thần, đợt hung thú, yêu ma tiếp theo sẽ đến rất nhanh! Các người muốn người nhà của mình rơi vào miệng yêu thú sao? Các người muốn đồng bào của mình bị yêu ma cắn nuốt sao? Các người bằng lòng để tổ quốc mình bị hủy diệt trong tay tà vật ư!!”

Trong đoàn quân vạn người canh gác tuyến bờ biển, đại đội trưởng đứng trên tường thành cao mấy chục mét, lớn giọng gầm lên với những chiến sĩ phía dưới.

Giọng nói của hắn được phóng đại thông qua linh lực trong cơ thể. Phủ lên toàn bộ quân dội, truyền vào trong tai từng chiến sĩ.

“Không muốn!!!”

“Không bằng lòng!!!”

“Chém chết hung thú!!!”

“Chém chết yêu ma!!!”

Hàng vạn chiến sĩ đồng lòng hô vang, khí thế cuồn cuộn, thanh thế ngút trời.

Các chiến sĩ ở đây, dường như trên cơ thể mỗi một người đều mang thương thế lớn nhỏ khác nhau.

Nhưng cho dù là như vậy, trong mắt bọn họ cũng không hề có một chút nào là nhụt chí.

Trải qua sự cổ vũ của đại đội trưởng, trong mắt mỗi người chỉ có một chữ, chiến!

Chiến đấu để bảo vệ nhân dân!

Chiến đấu để bảo vệ gia đình!!

Đại đội trưởng hài lòng gật đầu, sau đó quay người, nhìn về đám sương tà khí ở nơi xa bên ngoài tường thành.

Trong mắt hắn rõ ràng đã xuất hiện sự lo âu.

“Đội trưởng Từ, đợt tấn công tiếp theo của yêu thú và tà ma, chúng ta còn có thể thủ vững không?”

Phó đội trưởng bước tới phía trước, cũng lo lắng hỏi.

“Thủ được thì phải thủ, không thủ được cũng phải thủ! Đằng sau chúng ta là hàng trăm triệu con dân Hoa Hạ, chúng ta chính là lá chắn phòng thủ cuối cùng của họ!!!” Đội trưởng Từ kiên định nói.

“Những tà ma kia quá giảo hoạt, tấn công thăm dò hết lần này đến lần khác, quân đội của chúng ta chỉ e là đã bị đối phương nhìn thấu rồi.” Phó đội trưởng gằn giọng nói.

“Thế thì cũng hết cách, kiên trì tới cuối cùng thôi! Nếu thật sự địch không lại, chúng ta liền khởi động vũ khí nóng, kéo đám tà ma này cùng xuống địa ngục!!!” Đại đội trưởng Từ thấp giọng, đáp.

“May mà đám các chủ bọn họ đã gánh đại quân chủ lực của yêu ma, nếu không thì chúng ta đã sớm bị đại quân tà ma đánh tan tác rồi. Nếu như có thể lại xuất hiện thêm một người mạnh như các chủ thì tốt biết bao.” Phó đội trưởng cảm thán.

“Đừng có nằm mơ nữa, nhân vật như các chủ, là do đại khí vận sinh ra. Có được bọn họ đã là phúc của Hoa Hạ chúng ta rồi.” Đại đội trưởng Từ vừa nghĩ tới các chủ, bỗng nổi lên sự kính trọng.

Ngay vào lúc này.

Đột nhiên.

“Bang! bang! bang! bang! Cảnh báo! Tà ma tới rồi! Tà ma tới rồi!”

Âm thanh cảnh báo điên cuồng vang lên.

Tất cả chiến sĩ vào lúc này, đồng loạt nâng vũ khí trong tay, đứng ở vị trí của mình, ngăn nắp trật tự, không hề có một chút hỗn loạn nào.

Đại đội trưởng Từ ngưng tụ linh khí nhìn về phía đám sương đen phía xa.

Âm thanh cảnh báo vang lên hắn mới mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của một vài yêu ma.

Bởi vì khoảng cách quá xa, hắn vẫn không thể nào xác định cấp độ nguy hiểm của đối phương.

“Đội phó, mau xem cấp bậc cảnh báo là bao nhiêu!” Ánh mắt đại đội trưởng Từ nhìn chằm chằm về nơi xa, không có tâm trạng đi nhìn chỗ khác.

“Điều...điều này...điều này sao có thể! Đám yêu ma chết tiệt này muốn đại khai sát giới hay sao!!!” Trong giọng nói của phó đội trưởng có chút run rẩy.

“Cậu đang nói nhảm cái gì vậy!!! Mau nói tôi biết, cảnh báo cấp mấy!!” Đại đội trưởng Từ quay lại lườm phó đội trưởng, quát lên.

Biết được cấp độ cảnh báo, hắn mới có thể xác định phương án phòng ngự.

“Đội trưởng Từ, là, là cấp A+! Cảnh báo cấp A+ đó!” ánh mắt phó đội trưởng lộ ra vẻ vô vọng.

“Cái gì? Cấp A+? Vậy dựa vào cảnh giới của các chủ mà nói, thế chẳng phải là có ít nhất một yêu ma cấp Toàn Đan Cảnh hay sao? Chuyện này...”

Đại đội trưởng Từ nhất thời không biết phải nói gì thêm.

“Đội trưởng, quân đội của chúng ta căn bản không thể chống chọi trước sự tấn công của yêu ma cấp A+. Yêu ma như này phải bị nhóm các chủ cầm chân rồi mới phải, tại sao lại xuất hiện ở nơi này chứ!” Phó đội trưởng vô cùng hoang mang nói.

“Chỉ có một khả năng, yêu ma Toàn Đan Cảnh này hoặc là vừa mới thăng cấp, hoặc là vừa mới từ huyệt trùng chui ra.” Sắc mặt đại đội trưởng Từ khó coi nói.

Hai khả năng này, cái nào cũng là tin xấu.

“Đội trưởng, vậy phải làm sao bây giờ?”

Phó đội trưởng nhìn thấy trong đám sương đen càng ngày càng xuất hiện nhiều tà ma, trong lòng vô cùng hoảng hốt.

Đối diện với thực lực áp đảo tuyệt đối, muốn đấu tranh là chuyện vô cùng nực cười.

Bọn họ dám liều mạng đối mặt với yêu ma, nhưng lúc sợ hãi thì vẫn sẽ sợ hãi thôi.

“Thực hiện kế hoạch hủy diệt, đợi đại quân yêu ma tới gần, cậu và tôi lên trước làm mồi nhử, sau đó phóng toàn bộ vũ khí nóng trong quân đội của ta ra!!”

Đại đội trưởng Từ lúc này lại bình tĩnh trở lại.

“Vâng vâng!!” Phó đội trưởng cắn răng đáp lời.

Hai người nhìn về phía đám sương đen tà khí, ánh mắt trở nên quyết liệt.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Gào gào!!!

“Khục khục khục, nhân loại các người, đừng phản kháng vô ích nữa!”

Tiếng yêu ma gầm gừ, mỉa mai ở nơi xa không người truyền tới.

Đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng lúc này cũng nhìn rõ, trong đại quân tà ma có ba con đặc biệt.

Ba con đó tỏa ra khí tức mạnh mẽ.

“Ba con, một lần lại xuất hiện những ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh. Đội trưởng, anh nói xem vũ khí nóng có thể đồng thời đối phó cả ba con yêu ma không?” Phó đội trưởng lại lần nữa bị đội hình yêu ma làm cho kinh sợ.

“Bất kể là được hay không, chí ít chúng ta cũng phải dốc toàn lực mà liều một phen.” Đại đội trưởng Từ nghiêm khắc nói.

“Rõ! Thưa đội trưởng!” Phó đội trưởng đáp lời.

“Lên đi!”

“Rõ!”

Ngay khi hai người chuẩn bị dẫn toàn bộ người trong đội quân xông lên liều mạng với yêu ma.

Một bóng người trẻ tuổi giống như là xuất hiện giữa không trung, đứng trên tường thành cao cao.

Ngăn trước mặt hai người.

“Anh, anh là ai?” Đại đội trưởng Từ kinh hãi hỏi.

Hắn phát hiện, bản thân không hề biết đối phương xuất hiện tại đây bằng cách nào.

“Ta là...người Viêm Hoàng, Hoa Hạ!”

Thiếu niên quay đầu, từ tốn nói một câu, còn nở nụ cười với hai người bọn họ.
Chương 323: Người bạn đồng hành này của tôi cũng chỉ mạnh hơn yêu ma một chút

“Người Hoa Hạ Viêm Hoàng?”

Nghe thấy thiếu niên tự giới thiệu thân phận, đại đội trưởng và phó đội trưởng đều sững sờ.

“Tôi đương nhiên biết cậu là người Hoa Hạ, tôi muốn hỏi cậu tại sao xuất hiện ở đây, ở đây là tiền tuyết chiến trường, người không phận sự không thể đến gần!” đội trưởng nghiêm giọng nói.

Hai người nhìn ánh mắt kỳ quái của thiếu niên trước mặt, đặc biệt là quần áo trên người hắn. Cố trang lại còn cũ kỹ, không giống bất kỳ ai, lần đầu bọn họ thấy cách ăn mặc này.

Người thiếu niên vừa xuất hiện đương nhiên là Lâm Tiêu, hắn cũng không bởi vì thái độ của đối phương mà tức giận. Ngược lại trong lòng lại cảm thấy thưởng thức.

Cuối cùng cũng có người nói hắn là người Hoa Hạ. Cái thân phận này trước khi xuyên không, hắn cũng chả cảm thấy có gì đặc biệt. Giống như việc mỗi ngày từ sáng tới tối ăn bánh bao uống sữa đậu.

Nhưng sau khi xuyên tới thế giới huyền huyễn, thân phận này cứ như một hạt giống được gieo vào lòng Lâm Tiêu. Từng chút từng chút một lớn lên, trở thành thâm căn cố đế.

“Tôi biết đây là tiền tuyến chiến trường, cho nên tôi mới xuất hiện ở đây.”

“Các anh đừng có đi ra, ở đây cứ giao lại cho chúng tôi.”

Lâm tiêu đứng ở trên bức tường cao, nhìn đoàn người phía sau và những con sông bao quanh. Dù là lãnh thổ Hoa Hạ đã to hơn gấp trăm lần, phong cảnh vẫn cứ đẹp như trước. Còn về việc mấy chục nghìn con yêu ma đang ẩn nấp trong đám sương mù cuồn cuộn kia, hắn căn bản chả thèm để ý.

“Đừng có vớ vẩn! bây giờ không phải lúc đóng kích. Cậu nên tự giác chút, cậu biết đám yêu quỷ kia nguy hiểm thế nào không.”

“Cấp A+, còn có ít nhất ba con là Toàn Đan cảnh! người thức tỉnh như chúng ta cũng không thể đối phó được.” Phó đội trưởng nghe thấy Lâm Tiêu nói thế thì bật cười.

Đại quân yêu ma này, ngoài các chủ của bọn họ ra thì căn bản không ai đối phó được. Bọn họ đã dùng rất nhiều vũ khí nóng. Những ba con Toàn Đan cảnh vẫn không hề hấn gì. Phó đội trưởng đúng là cạn lời trước hành vi của thiếu niên này.

Lâm Tiêu mặt mày đổi sắc. Toàn Đan cảnh? tại sao bọn họ lại biết thực lực của của bọn yêu mà này là Toàn Đan cảnh? Đây là danh xưng cảnh giới của thế giới huyền huyễn mà!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Tại sao cách anh lại biết cảnh giới đó là Toàn Đan cảnh?” Lâm Tiêu hỏi.

“Hả? đây không phải là do Lăng Tiêu các công bố qua sao? Có gì mà lạ!”

“Người đâu, đem người này xuống!” Phó đội trưởng hét với những người phía sau.

Phó đội trưởng vừa nói xong thì có hai chiến sĩ lập tức đi lên chuẩn bị kéo Lâm Tiêu xuống.

“Lăng Tiêu các? Lăng Tiêu các! Đây, đây….rốt cuộc đã có chuyện gì!” Lâm Tiêu càng thêm kinh ngạc lẩm bẩm trong miệng.

Lúc hai chiến sĩ đi đến bên cạnh định kéo hắn đi thì Lâm Tiêu chợt động, nhưng mà không phải hắn đi xuống khỏi tường thành, mà hắn lại trực tiếp nhảy khỏi bức tường thành cao tới chục mét.

Một bước bay xa.

“Này! Quay lại đây!!”

“Dừng lại, cậu định làm cái gì!!!”

Đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng sợ tới mức nhảy lên một cái. Lúc bọn họ phản ứng lại thì chỉ kịp hét lên một câu. Mặc dù thiếu niên này có chút vô lý nhưng cũng không tới mức nhảy khỏi tường thành chứ.

Đặc biệt là hai chiến sĩ đi lên định kéo cậu ta xuống cũng bị dọa cho chết lặng. Vậy mà vào khoảnh khắc tiếp theo mọi người đều phải trợn tròn mắt, biểu tình chấn kinh!

Chỉ nhìn thấy thiếu niên vừa nhảy qua tường thành bay lơ lửng giữa không trung, bay lên trên cả tường thành.

Bay? Thiếu niên này vậy mà đang bay, thiếu niên này không chỉ là người thức tỉnh, mà còn có thực lực hơn cả một cường giả Toàn Đan cảnh.

Nếu giống như cường giả các chủ Lăng Tiêu các? Vậy thì cũng thật phô trương, rõ ràng hắn còn rất trẻ.

“Cậu, cậu rốt cuộc là ai?” Đại đội trưởng Từ kinh ngạc hỏi.

“Đợi bọn tôi giải quyết xong đám yêu quái dưới kia rồi sẽ nói chuyện, vừa hay chúng tôi cũng muốn hỏi mấy anh vài câu.” Lâm Tiêu trả lời.

“Ờ ờ, vâng vâng thưa ngài!” Đại đội trưởng Từ thay đổi xưng hô.

Cường giả Toàn Đan cảnh đó! Sự tồn tại ngang hàng với các chủ Lăng Tiêu các. Bọn họ có tư cách gì mà từ chối người ta.

Chỉ là điều làm hắn nghi ngờ chính là Hoa Hạ từ lúc nào xuất hiện thêm một cường giả Toàn Đan cảnh? Hơn nữa lại là một cường giả trẻ tuổi tới vậy.

“Từ đội trưởng, thiếu niên này….không….vị đại nhân này nói đợi bọn họ giải quyết xong đám yêu ma, chả nhẽ vị đại nhân này còn có bạn đồng hành?” Phó đội trưởng nghi hoặc hỏi.

“Làm sao tôi biết được, nhưng có vị đại nhân này ở đây, mạng chúng ta coi như dài được thêm một chút. Nói không chừng lại là do các chủ đặc biệt mời tới.” Đội trưởng Từ nói.

Hai người không nói thêm nữa chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia. Bọn họ rất muốn biết tại sao người kia có thể tự tin tới vậy. Đối diện với làn sóng yêu ma, bên trong lại còn có ba con Toàn Đan cảnh. Kể cả thiếu niên có là cường giả Toàn Đan cảnh cũng khó nắm được phần thắng.

Tại thời điểm này một người lính đứng trong hàng ngũ nhạy bén phát hiện.

“Người, trong đại quân ma quỷ có một người.” Hắn không nhịn được phá vỡ hàng ngũ chạy lại.

“Hả? thật kìa, là một cô gái, hình như trẻ tuổi, hơn nữa cũng là người thức tỉnh bay được!”

“Trời ạ, cường giả Toàn Đan cảnh, nếu đúng là như thiếu niên kia nói, thì đã có tới hai cường giả Toàn Đan cảnh.”

“Sao lại có chuyện như vậy, từ bao giờ người trẻ tuổi lại tiến bộ nhanh như vậy?”

Trong tiếng kinh ngạc của những binh sĩ, đại đội trưởng và phó đội trưởng phát hiện ra một người con gái mặc quần áo đỏ trong đám yêu ma kia. Hơn nữa đối phương cũng là một cường giả Toàn Đan cảnh.

Bây giờ hai người đã kinh ngạc không nói lên lời. Nếu đúng như vậy thì bọn họ có hai cường giả Toàn Đan cảnh, nếu cộng thêm bọn họ nữa……

Nhưng còn chưa đợi hai người này tính toán xong đã thấy cô gái kia lao vào đám yêu ma.

“Cái gì?” Tất cả mọi người kinh hô.

Bọn họ thật sự không hiểu nổi hành động liều lĩnh của cô gái này. Ngay cả khi là một cường giả Toàn Đan cảnh cũng không nên lao vào đại quân yêu ma như thế!

“Kia là bạn đồng hành với ngài sao? Ngài vẫn nên mau chóng gọi cô ấy quay lại!” Đội trưởng Từ hướng về phía Lâm Tiêu nói.

“Đúng vậy, đám yêu ma này không dễ đối phó!” Phó đội trưởng cũng vội vã nói.

Nếu bọn họ có hai cường giả Toàn Đan cảnh, lại thêm vũ khí nóng và nhiều binh sĩ như vậy thì chắc chắn có cơ hội tiêu diệt đám yêu ma kia. Nhưng cũng không thể quá liều lĩnh.

Lâm Tiêu nghe thấy hai người này nhắc nhở thì cũng rất tự nhiên trả lời: “Không cần lo lắng, bạn đồng hành của tôi, mạnh hơn đám yêu ma kia một chút.”

Ầm!! đúng lúc này trong đại quân yêu ma phát ra một tiếng nổi.

Phụt! chỉ nhìn thấy con yêu ma Toàn Đan cảnh nổ thành một đống thịt vụ chết ngay tức khắc. Sau đó lại một tiếng nổ nữa, rồi lại một tiếng nổ nữa.

Con yêu ma Toàn Đan cảnh thứ hai rồi thứ ba cũng chết một cách quái dị.

Hai đội trưởng: “???”

Tất cả các chiến sĩ: “???”

Cái quái gì vậy? ba con yêu quái Toàn Đan cảnh chứ vậy mà chết? Một chút phản kháng cũng không có, đây là giả đúng không!

Bọn họ còn chưa thấy bóng dáng của mấy con yêu ma Toàn Đan cảnh này trong máy quay, có thể nói đây là sức mạnh làm người khác run sợ. Vậy mà hôm nay còn chưa kịp nhìn thấy gì chứ thế đã bị giết chết.

Yêu ma Toàn Đan cảnh chỉ có vậy thôi hả?

Trong đám binh lính thì đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng là hai người há hốc mồm to nhất, giống như sắp rơi cả cằm xuống đất. Là đội trưởng đội phó nên đương nhiên họ biết, yêu thú Toàn Đan cảnh không thể yếu tới vậy.

Có nghĩa là người con gái kia quá mạnh, mạnh tới mức yêu thú Toàn Đan cảnh không thể chống cự được. Hai người kinh ngạc nhìn lên thiếu niên trước mắt, thế mà nói là chỉ mạnh hơn một chút???

Chút này chắc cũng khoảng một tỷ chữ chút.
Chương 324: Hoa Hạ phía trước, yêu ma cấm vào

Ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh chỉ huy đại quân yêu ma chết bất đắc kỳ tử.

Điều này khiến đại quân yêu ma trong nháy mắt như rắn mất đầu.

Linh trí của bọn chúng không cao, chỉ nhớ mệnh lệnh cuối cùng là xông phá tường thành nhân loại, đồ sát thỏa thích.

Mà bây giờ ba con yêu ma chỉ huy đều chết rồi.

Thế thì bọn chúng càng không có đường lui.

Chỉ có thể xông lên, phá vỡ tưởng thành, đồ sát nhân loại.

Gào!!!

Đại quân yêu ma gầm lên từng trận, đội hình tuy hỗn loạn, nhưng cơn sóng xung kích và tốc độ tấn công lại cao hơn gấp đôi.

Đại đội trưởng Từ thấy vậy, đồng tử co rút lại.

“Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu!!!” Hắn hô lớn.

“Rõ!!!” Toàn bộ chiến sĩ lập tức đáp lại.

Chuyện gì phải tới, rồi cũng sẽ tới thôi!

Nhưng mà, bất kể thế nào, ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh đều đã tử trận.

Vậy thì áp lực của bọn họ cũng giảm đi không ít.

Bây giờ, chỉ cần ngăn chặn đám yêu ma cấp thấp không sợ đòn này là có thể giành thắng lợi trong trận này rồi.

“Tôi nói rồi, đám yêu ma này cứ giao cho bọn tôi là được.” Lâm Tiêu lại lần nữa lên tiếng.

Ngay sau đó.

Một cây bút lông Tử Kim xuất hiện trong tay hắn.

Lâm Tiêu tùy ý phất lên.

Bút lông Tử Kim vạch một đường lên không trung.

Lấy trời làm nghiên, lấy đất làm đài.

Một cỗ chính khí hạo nhiên mạnh mẽ, từ trong cơ thể Lâm Tiêu lập tức bạo phát ra.

Ầm ầm ầm!!!

Từng chữ màu vàng kim tỏa sáng, tỏa ra chính khí vô tận, được bút lông Tử Kim viết ra, sừng sững trên tường thành.

Hoa! Hạ! Phía! Trước!

Yêu! Ma! Cấm! Vào!

Cùng với sự xuất hiện của tám chữ này, trên bầu trời cũng bắt đầu có từng đám mây màu tím đang tụ lại, mỗi một đám mây đều là chính khí hạo nhiên hóa thành.

Vô số hào quang từ trong đám mây chiếu rọi xuống, xua tan đi sương mù, khôi phục ánh sáng.

(Khụ khụ khụ, chép một câu thì không tính là đạo nhái đâu nhỉ!)

Ngay lập tức, đám sương mù tà khí bên ngoài tuyến phòng ngự duyên hải, toàn bộ bị đẩy lùi mấy chục km tới hàng trăm km.

Không chỉ có thế.

Khi chính khí hạo nhiên và hào quang tỏa ra, những yêu ma kia giống như là gặp phải thiên địch, toàn thân bốc khói xanh, đồng thời phát ra những tiếng gào thét thảm thiết khiến người ta sởn gai ốc.

Trong chốc lát, đám đại quân yêu ma đang điên cuồng lao tới như một cơn sóng dữ bỗng chốc dừng lại.

Bọn chúng hoàn toàn ngơ ra.

Càng lại gần tám chữ màu vàng kim kia, bọn chúng lại càng cảm thấy linh hồn như bị thiêu đốt, một cảm giác uy hiếp nghiêm trọng tới tính mạng.

Còn là loại tử vong nguy hiểm tới hồn bay phách tán.

Bọn chúng muốn rút lui.

Nhưng cùng lúc này, một bóng dáng màu đỏ giống như một cỗ máy giết chóc, đang dùng tốc độ cực nhanh, càn quét xuyên qua đại quân yêu ma.

Đi tới đâu, thi thể yêu ma rơi xuống tới đó, mà còn không có một thi thể nào là hoàn chỉnh.

Phía trước có sói, đằng sau có hổ.

Đại quân yêu ma giống như đàn dê đi lạc, hoàn toàn choáng váng.

Lâm Tiêu sau khi viết ra tám chữ cảnh báo thì thu lại bút ngọc Tử Kim.

Đồng thời bay trở lại tường thành.

Phần còn lại cứ giao cho cô nàng Anh Túc là được.

Vừa hay để nàng ta xả hết tà khí tích tụ trong mười năm, đối với cơ thể cũng là chuyện cực kỳ tốt.

Bên ngoài tường thành, tiếng hét thảm thiết của yêu ma không ngừng vang lên bên tai, thảm không thể tả nổi.

Mà trong tường thành lại vô cùng yên tĩnh.

Một loại yên tĩnh đến kỳ lạ.

Tất cả mọi chiến sĩ, bao gồm đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng đều nhìn Lâm Tiêu và Can Anh Túc với ánh mắt như nhìn thấy ma.

Hai người này có còn là người không vậy?

Con người có thể đạt tới trình độ này sao?

Thực lực của những cường giả ở Lăng Tiêu Các đã vượt qua phạm vi hiểu biết của con người rồi.

Nhưng so với hai người trước mặt này, dường như hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Đặc biệt là tám chữ lớn ‘Hoa Hạ phía trước, yêu ma cấm vào’ mà mọi người nhìn thấy trên tường thành vẫn mãi không tan đi.

Tất cả mọi chiến sĩ bỗng chốc nổi lên lòng tôn kính.

Bất luận thế nào, chỉ cần biết hai người này là bạn, không phải địch, thế là đủ rồi.

Bọn họ còn hận Hoa Hạ sao không có thêm nhiều cường giả như này ấy chứ.

“Cảm ơn ngài đã ra tay giúp đỡ!!” Đại đội trưởng Từ khom người nói lời cảm ơn.

“Cảm ơn ngài đã ra tay giúp đỡ!” Phó đội trưởng và những chiến sĩ khác đều hô vang lời cảm ơn.

Bọn họ đều biết, nếu không có người trước mặt đây ra tay, bọn họ sẽ phải triển khai kế hoạch hủy diệt.

Nếu như vậy, chưa nói đến có thể ngăn chặn đại quân yêu ma cấp A+ hay không, nhưng ít nhất là bọn họ chắc chắn sẽ phải hi sinh toàn bộ.

“Tiện tay mà thôi!” Lâm Tiêu phất tay với họ.

Hắn nói lời này là thật lòng.

Đại quân yêu ma trình độ này, đối với hắn mà nói, còn không đáng cho hắn nhắc tới nữa kìa.

“Tôi có vài thắc mắc, muốn hỏi hai người.” Lâm Tiêu khách khí hỏi.

“Xin ngài cứ hỏi, chỉ cần là chuyện chúng tôi biết, có thể trả lời thì nhất định sẽ không giấu diếm.” Đại đội trưởng Từ cung kính đáp.

Có thể tiếp xúc gần với một cường giả Toàn Đan Cảnh như vậy, đối với bọn họ mà nói thì đã tương đối mãn nguyện rồi.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Linh khí khôi phục, à không, phải nói là từ lần đầu tiên đám yêu ma đầu xuất hiện cho tới bây giờ, đã qua bao lâu rồi?” Lâm Tiêu hỏi vấn đề đầu tiên.

Đây cũng là vấn đề hắn rất quan tâm.

Mà đại đội trưởng Từ nghe thấy câu hỏi này thì khuôn mặt tỏ vẻ ngạc nhiên.

Ngày thảm họa đen tối đã qua bao lâu rồi ư?

Vấn đề này, sao lại có người không biết chứ?

Có thể nói, bất kể là già hay trẻ, tất cả mọi người đều khắc cốt ghi tâm cái sự kiện này, sẽ không quên được.

“Thưa ngài, đã qua ba mươi năm rồi ạ.” Đại đội trưởng Từ vẫn trả lời.

Ánh mắt Lâm Tiêu khẽ run lên, cảm xúc chấn động kịch liệt.

Ba mươi năm!!!

Vậy mà đã qua lâu đến thế rồi ư?

Chuyện này...

Lúc hắn xuyên tới thế giới huyền huyễn, cha mẹ đã bốn mươi lăm tuổi rồi.

Nếu hiện giờ hai người vẫn còn sống, thế chẳng phải là đã già bạc đầu rồi hay sao?

Lâm Tiêu hít sâu một hơi.

Trực giác của thần hồn bán Đế Cảnh nói cho hắn biết, cha mẹ hắn vẫn còn sống trên thế giới này.

Chỉ cần còn sống, vậy thì đều không thành vấn đề.

Trong nhẫn trữ vật của hắn, có không ít đan dược có thể kéo dài tuổi thọ, phục hồi thanh xuân.

Chỉ là không biết hai người có còn nhớ người con như hắn hay không đây.

Dù gì cũng đã qua ba mươi năm.

“Các anh vừa rồi nhắc đến Lăng Tiêu Các, đó là tổ chức gì vậy?” Ánh mắt Lâm Tiêu lóe sáng.

Người có cảnh giới Toàn Đan Cảnh xuất thân từ Lăng Tiêu Các, lẽ nào trong Lăng Tiêu Các này có người đến từ Thiên Huyền Giới?

Nhưng tại sao nó không phải là Thiên Tiêu, Địa Tiêu, mà cứ phải là Lăng Tiêu Các nhỉ.

Lâm Tiêu, Lăng Tiêu.

(*Lâm Tiêu, Lăng Tiêu trong tiếng Trung có cách đọc gần giống nhau: Lín xiāo và Líng xiāo)

Đây là chuyện trùng hợp sao?

“Thưa ngài, ngay cả Lăng Tiêu Các mà ngài cũng không biết sao???” Đại đội trưởng Từ kinh ngạc không thôi.

Vấn đề này, thậm chí còn quá đáng hơn cái chuyện thảm họa hắc ám cách đây ba mươi năm đó.

Có thể là thật sự có người không biết khoảng cách từ trận thảm họa hắc ám tới giờ là ba mươi năm.

Nhưng không thể có người nào không biết tới Lăng Tiêu Các được.

“Anh nói tôi nghe xem!” Lâm Tiêu trầm giọng hỏi.

“Ờ, được, Lăng Tiêu Các là tổ chức phi chính phủ được thành lập vào năm thứ hai sau ngày thảm họa hắc ám. Có thể nói, nếu không có Lăng Tiêu Các đứng ra, chỉ e là toàn bộ Trái Đất đã hoàn toàn bị những yêu ma này chiếm lĩnh rồi. Đặc biệt là các chủ Lăng Tiêu Các, ngài Lâm Hải Thịnh. Ngài ấy là người thức tỉnh đầu tiên trên Trái Đất chúng ta...”

Đại đội trưởng Từ đang chuẩn bị nói về lịch sử huy hoàng của Lăng Tiêu Các.

Nhưng Lâm Tiêu lại trợn tròn mắt, đánh gãy lời hắn.

“Chờ chút...anh, anh nói các chủ của Lăng Tiêu Các tên là gì cơ???” Lâm Tiêu hoang mang hỏi lại.
Chương 325: Đoạn lịch sử 30 năm đen tối

Đại đội trưởng Từ dùng biểu tình kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, cảm thấy không thể hiểu được, hắn đang nói gì vậy?

Hắn còn chưa nói tới thời kỳ huy hoàng của Lăng Tiêu các mà, nhưng tại sao thiếu niên này lại để ý tên của các chủ tới vậy. Hơn nữa tên của các chủ cũng từng công bố rộng rãi, đây cũng đâu phải bí mật gì.

“Các chủ Lăng Tiêu các tên Lâm Hải Thịnh.” Đại đội trưởng Từ cung kính nói

Lâm Tiêu nghe thấy cái tên này lại hít vào một hơi nữa.

“Vậy, vậy vị các chủ này đã kết hôn hay chưa?” Lâm Tiêu lại hỏi thêm một câu nữa.

Đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng nghe thấy câu hỏi này sắc mặt lại càng thêm kỳ quái. Các chủ kết hôn hay chưa, đây là vấn đề mà thiếu niên này cần phải hỏi sao?

Bình thường chỉ có con gái mới để ý vấn đề này, dù gì thân phận các chủ cũng như thế cho nên toàn quốc cũng không biết bao nhiêu cô gái muốn được kết hôn cùng.

“Thưa ngài các chủ đã kết hôn rồi, hơn nữa là người đã cùng các chủ vượt qua thời kỳ đen tối, hiện phó các chủ vẫn làm nhiệm vụ cho Lăng Tiêu các, nghe nói cũng không kém các chủ là mấy.” Đội trưởng Từ đáp.

Lâm Tiêu nghe thấy thế lại càng thêm kinh hỷ, nếu các chủ Lăng Tiêu các đúng là người trong trí nhớ của hắn thì có cho thêm mười lá gan, cũng chả dám bỏ vợ tìm người mới.

“Ồ, vậy anh nói tiếp về quá khứ của Lăng Tiêu các đi, còn đoạn lịch sử đen tối kia nữa.” Lâm Tiêu nhịn lại sự kích động trong lòng.

“Được, vậy tôi sẽ gộp hai chuyện lại với nhau, chúng ta hãy bắt đầu từ khoảng thời gian đen tối kia. Tôi vẫn nhớ ngày hôm đó, từ trên màn đêm đen……”

Lúc đội trưởng Từ đang kể lại đoạn quá khứ bi thảm đó thì bị Lâm Tiêu cắt ngang.

“Đợi chút tôi muốn hỏi, các chủ Lăng Tiêu các đã có con chưa?” Lâm Tiêu hình như nghĩ ra cái gì đó mang theo ngữ khí vội vã hỏi.

“Khụ, vẫn chưa có. Chuyện này cũng có chút kỳ lạ, đã hơn 30 năm rồi chưa từng nghe ai nói qua.” Đại đội trưởng Từ nói.

“Ồ, vậy anh nói tiếp đi!” Lâm Tiêu gật đầu ánh mắt cũng trở nên phức tạp.

Còn chưa có con? 30 năm rồi, còn chưa có con sao?

Sau đó ở trong tường thành đội trưởng Từ mau chóng thuật lại mọi chuyện lớn nhỏ trong khoảng thời gian đen tối đó một lượt. Phía bên ngoài tường thành Can Anh Túc mang theo một thân quần áo đỏ chém giết tới phát điên.

Số lượng yêu quái giảm đi rõ rệt, đại khái là nửa tiếng sau từ một đại quân chỉ còn lại vài con. Đại bộ phận bị cô gái mặc quần áo đỏ giết, chỉ có số ít là chạy trốn được.

Cũng vì Can Anh Túc lười đuổi theo nên bọn chúng mới chạy thoát được. Sau lần chém giết này Can Anh Túc đã hoàn toàn hồi phục lại trạng thái bình thượng. Nụ cười ngọt ngào lại xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp…..nhưng tiền đề là bỏ qua quần áo và cả người từ trên xuống dưới toàn máu của yêu quái.

Lúc Can Anh Túc giải quyết nốt mấy con yêu quái cuối cùng rồi trở lại bên bức tường thành, thì Lâm Tiêu cũng đã nghe xong câu chuyện lịch sử 30 năm qua. Lúc trước sau khi vượt qua cuộc khảo nghiệm Chân Long Tháp hắn cũng có nhìn thấy một số hình ảnh.

Sự biến hoá của địa cầu, cuộc xâm lược của yêu quái và ma khí bắt đầu. Lâm Tiêu chỉ nhìn thấy có vậy, lúc đó hắn nghĩ tới kịch bản có lẽ trái đất sau khi trải qua kiếp nạn đó thì tám thành sẽ chả còn nữa.

Vậy mà không ngờ tới sau thời kỳ đó, Hoa Hạ đột nhiên xuất hiện một con rồng vàng trên trời, rồng vàng tạo kết giới phòng vệ trong vòng 1 năm. Vì vậy mà con người có được một cơ hội sống sót.

Trái đất vốn dĩ bị ma khí cắn nuốt đột nhiên được thanh tẩy sạch sẽ. Hoa Hạ là vùng đất sạch sẽ nhất, những nơi khác không được may mắn như vậy. Huỷ diệt, tàn vong, tổn thất không kể siết.

Những vùng lãnh thổ khác ở gần Hoa Hạ nhìn thấy cảnh rồng vàng tạo kết giới bảo vệ đã mau chóng gửi lời cầu cứu, vì trái đất đột nhiên to ra gấp trăm lần cho nên diện tích của Hoá Hạ cũng to ra gấp trăm lần.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Bởi vậy có thể nói diện tích lúc trước đã rộng, bây giờ phải rộng hơn gần 7 lần nữa. Đất rộng cũng có thể tiếp nhận người tị nạn, đương nhiên con người Hoa Hạ luôn đề cao lễ nghĩa, vậy nên chắc chắn không từ chối bất kỳ người tị nạn nào.

Hành vi hào phóng này cũng chính là tiền đề để cho những quốc gia có phẩm chất kém nổi dậy. Trong thời gian một năm được bảo vệ bởi kết giới, các loài động thực vật phía bên ngoài Hoa Hạ bị ma khí xâm nhập tạo thành những con quái vật biến dị.

Hơn nữa loài người cũng phát sinh ra một chủng mới gọi là người thức tỉnh. Các chủ Lăng Tiêu các chính là người thức tỉnh đầu tiên, hơn nữa thức tỉnh của ông ta cũng không giống người khác.

Nếu người khác sau khi thức tỉnh có năng lực chiến đấu từ 10 biến thành 100. Thì của Lâm Hải Thịnh lại là 10 biến thành 10.000. Khi người khác thức tỉnh thể lực, tinh thần cũng chỉ là càng mạnh hơn trước. Còn Lâm Hải Thịnh thức tỉnh lại có cả công pháp, kiếm pháp, thần thông bí thuật…..

Hơn nữa thể chất sức mạnh và linh hồn còn trải qua quá trình tiến hoá kinh thiên động địa. Chỉ trong vòng 1 năm đã nổi tiếng khắp nơi, được sự sùng bái và tôn kính của vô số người.

Sau đoạn lịch sử đen tối khoảng 2 năm, Lâm Hải Thịnh dẫn theo những người thân tín nhất lập ra Lăng Tiêu các, hơn nữa còn giao bí kíp tu luyện cơ bản và cả kiếm thuật cho quốc gia.

Từ đó trở đi trở thành cường quốc đứng đầu, hành động này của Lăng Tiêu các làm cho mối quan hệ giữa quốc gia và Lăng Tiêu các càng thêm bền vững. Cũng từ đó sức chiến đấu chống lại quái thú lại càng tăng cao.

Mặc dù kết giới bảo vệ đã biến mất nhưng nhờ nỗ lực bảo vệ của Lăng Tiêu các và quốc gia cho nên cũng coi như miễn cưỡng chống đỡ được các cuộc xâm lăng của yêu thú và ma khí. Nhưng số người chết trong khoảng thời gian này mỗi ngày lại càng nhiều hơn.

Các quan chức Hoa Hạ cũng không che giấu con số thương vong này, công khai toàn bộ cho tất cả mọi người. Mà mục đích của việc làm này chính là……kích thích!

Thời gian đã thay đổi hoàn toàn, nếu muốn sống thì phải trở nên mạnh mẽ! Trong hai mươi năm sau, các cuộc xâm lược vẫn diễn ra, nhưng may mắn thay số lượng người chết lại giảm mạnh.

Hai mươi năm trong thời kỳ đen tối đó, các chủ Lăng Tiêu các đã đột phá được cấp Toàn Đan cảnh trở thành người đầu tiên, trở thành cường giả có thể bay được nhờ linh khí.

Đây cũng là bước ngoặt cho mối quan hệ bế tắc giữa nhân loại và yêu thú. Số lượng người chết càng ngày càng giảm nhanh, Lâm Hải Thịnh trở thanh người có uy danh số một, không ai có thể lay chuyển được.

Cũng vào năm đó, kế hoạch thám hiểm động sâu của Lâm Hải Thịnh và các cường giả khác cũng được khởi động. Chống lại những cuộc xâm lăng chỉ là kế hoạch tạm thời, đây không phải là cách giải quyết triệt để.

Nếu muốn giải quyết vấn đề triệt để thì phải tìm ra gốc rễ của những con yêu thú này. Tuy nhiên lúc tất cả mọi việc đang diễn ra theo hương tốt đẹp, thì mấy quốc gia trước đây cầu cứu Hoa Hạ lại xảy ra vấn đề.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn Cổ Chí Tôn
Vạn Cổ Chí Tôn
  • Thái Nhất Sinh Thủy
Chương 3822
(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn Cổ Cuồng Đế
  • KK Cố Hương
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom