Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 343: Hành động kinh người của nha đầu
Chương 343: Hành động kinh người của nha đầu
Khi Lâm Tiêu xông vào phòng của mình chỉ nhìn thấy Can Anh Túc đang ngồi trước máy tính, tay điều khiển chuột không ngừng ấn trên màn hình. Điều này làm cho tim Lâm Tiêu đập loạn xạ. Mặc dù địa cầu, Hoa Hạ đã có những thay đổi kinh thiên, nhưng mạng lưới điện và cả internet đã được khôi phục lại sau này thảm hoạ kia.
Nguy rồi! nha đầu này là người của thế giới huyền huyễn, sao lại biết dùng máy tính?
Cái máy tính này đã theo hắn gần 10 năm, đồ lưu ở bên trong toàn là thứ cho các nam sinh. Được liệt vào loại người không phận sự miễn động vào. Hơn nữa cái máy này lại đặt trong phòng hắn nên hắn cũng không cài mật mã.
Lúc Lâm Tiêu định lao tới cướp lại thì hắn mới phát hiện, hoá ra nha đầu này đang chơi trò dò mìn.
Hờ! nhìn thấy thế Lâm Tiêu mới thở phào được một hơi.
Hắn đã bảo mà! Mặc dù đã dùng thần thức phổ biến cho Can Anh Túc về ngôn ngữ và hệ thống ở Hoa Hạ. Nhưng máy tính đối với người của thế giới huyền huyễn, vẫn là một thứ hoàn toàn xa lạ, kể cả nha đầu này có thông minh cũng chưa thể thích nghi nhanh tới vậy.
Chơi mấy trò này cũng coi như hợp lý.
“Nha đầu, mẹ tôi dạy cô dùng máy tính?” Lâm Tiêu ngồi xuống giường bên cạnh hỏi.
Nhìn thấy căn phòng quen thuộc của mình vẫn y nguyên như trong ký ức làm cho lòng hắn không khỏi cảm động. Phòng vẫn như cũ chỉ là chủ nhân đã không còn như xưa.
Can Anh Túc từ sớm đã biết Lâm Tiêu về, cô ấy cũng không quay đầu lại chỉ tập trung nhìn vào trò dò mìn trên màn hình, không ngừng gật đầu.
“Đúng thế! Cô thấy tôi rảnh rỗi nên dạy tôi chơi máy tính và một số trò chơi đơn giản khác. Thứ này cũng hay thật, nếu ở Huyền Thiên giới mà có thì thật tốt, lúc nhàm chán có thể giết thời gian.” Can Anh Túc tỏ vẻ hài lòng.
“Đương nhiên rồi, trước khi thời kỳ đen tối tới, dù làm việc hay vui chơi đều dựa vào đồ này.” Lâm Tiêu nói.
“Được rồi không chơi nữa, chơi mệt quá.” Can Anh Túc bỏ chuột xuống đứng dậy.
“Tôi ngửi thấy mùi thức ăn cô làm, thơm thật đấy. Là một mùi thơm mà trước giờ chưa được ngửi, tôi đi ăn cơm đây!~~~”
Nói xong câu này thì Can Anh Túc cúi đầu đi ra khỏi phòng, chỉ để lại Lâm Tiêu mặt mũi ngơ ngác ở trong phòng.
Cả quá trình hai người gần như không nhìn vào mặt nhau lấy một lần. Nha đầu này sao lại như có tật giật mình vậy, Lâm Tiêu đứng lẩm bẩm sau lưng Can Anh Túc.
Lâm Tiêu ngồi trước máy tính chuẩn bị cảm nhận cuộc sống của mười mấy năm trước. Không thể không nói mẹ hắn dùng linh lực bảo vệ căn phòng này thật là một quyết định đúng đắn.
Chiếc máy tính này khẳng định đã lỗi thời nhưng không ngờ tới vẫn hoạt động bình thường, lại còn có thể chơi dò mìn.
Hả? đây là……?
Lâm Tiêu nhìn thấy biểu tượng thu nhỏ ở góc dưới màn hình máy tính, đó là biểu tượng video đang trình chiếu. Là kiểu hiển thị xảy ra khi bạn vừa mở video lên nhưng lập tức tắt đi.
Mặc dù đã đóng trình phát video nhưng biểu tượng ở góc màn hình vẫn chưa thoát ra hoàn toàn. Lâm Tiêu trợn tròn cả mắt, chớp mắt nhanh thêm mấy cái nữa mau chóng dùng chuột kích vào biểu tượng.
Một giây sau trình phát video lại được mở to toàn màn hình, một khung cảnh cực kỳ không phù hợp với trẻ em đang được tạm dừng. Bàn tay cầm chuột của Lâm Tiêu hơi run lên, sau đó hắn nhìn sang danh sách các trình đã phát. Mắt Lâm Tiêu lại càng trợn lớn hơn.
1, Chị gái 36dみたいな恋をした, đã phát 98.
2, Bắt cóc绑ばらしきthế giới, đã phát 94.
3, Lái xe多方位ドライブ, đã phát 99.
4, Asakusaキッド, đã phát 96.
5, Trong giấc mơ を見出る, đang phát 46.
Lâm Tiêu cảm thấy hắn không thể khép quai hàm lại nữa, sao máy tính của hắn lại có những thứ này vậy?
Nếu như hắn nói bản thân chưa từng xem qua thì có ai tin không? Chỉ có chuyện làm Lâm Tiêu nghi ngờ là tại sao mấy video này gần như được phát hết. Chả nhẽ nha đầu kia xem từ đầu tới cuối à.
Thảo nào khi hắn bước vào, nha đầu kia không dám nhìn vào mắt hắn. Xong rồi.
Tạo hình lạnh lùng bất khả chiến bại hắn xây dựng ở Huyền Thiên giới cứ thế tiêu tan. Cũng không biết sau này nha đầu này sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn hắn nữa. Lòng Lâm Tiêu bây giờ vô cùng phức tạp.
Hợp tác với Can Anh Túc lâu như vậy, hai người sớm đã hiểu rõ nhau, nói không động lòng thì có chút giả dối. Chỉ là trong mắt Lâm Tiêu vẫn chưa tới lúc để làm rõ ràng, hắn cũng không biết được lòng nha đầu này thế nào.
Nhưng hắn dám chắc sau khi nhìn thấy cảnh này, nha đầu này chắc chắn sẽ hoài nghi hắn. Đây……đúng là tạo nghiệt mà.
Lâm Tiêu thở ra một tiếng, tắt video đi hắn bây giờ cũng không có tâm tình thưởng thức thứ này. Sau đó hắn mở một trang web ra, muốn xem trên mạng bây giờ là cái dạng gì.
Lúc hắn ấn vào thanh tìm kiếm thì một loạt lịch sử tìm kiếm làm hắn ngỡ ngàng.
1, Tại sao con trai lại thích con gái hung dữ?
2, Nếu làm bản thân nhanh chóng biến thành 36d?
3, Ảnh của 多方位.
4, Trải nghiệm lần đầu là thế nào?
5, Lúc nào thì thích hợp cho lần đầu.
Lâm Tiêu: “……”
Hay quá, nha đầu này có độc, không thầy cũng tự biết. Nha đầu này có thật là lần đầu dùng máy tính không vậy?
Trình độ sử dụng này cũng quá khoa trương rồi, còn biết lên mạng tìm thông tin nữa? Chỉ là nội dung tìm kiếm làm Lâm Tiêu sốc mất một lúc.
Đúng lúc Lâm Tiêu đang chuẩn bị lên mạng thì cha hắn gõ cửa phòng.
“Con trai, con ở trong phòng làm gì đấy. Cơm đã nấu xong rồi, bạn gái của con…… bạn con cũng đang đợi ăn cơm.” Cha hắn gọi.
Lâm Tiêu nhanh chóng tắt máy tính đứng dậy nói: “Con tới đây.”
Bữa cơm này cả nhà cùng nhau ăn uống vô cùng ấm áp, Lâm Tiêu và Can Anh Túc ăn đều ăn ba bát cơm. Hai người còn không ngừng khen mẹ Lâm Tiêu nấu ăn ngon.
Chỉ là ánh mắt hai vị tiền bối này có chút kỳ quái, cứ luôn cảm thấy không khí bữa ăn này có chút kỳ lạ. Còn kỳ lạ ở đâu thì bọn họ lại không nói được.
Ăn cơm rồi dọn dẹp xong, Châu Tuyết Bình nhìn Lâm Hải Thịnh một cái sau đó đưa theo nha đầu Anh Túc ra ngoài. Nói là muốn trò chuyện với cháu gái.
Lâm Hải Thịnh sau khi thấy hai người ra ngoài thì ngồi xuống trước mặt Lâm Tiêu.
“Con trai này, bây giờ chỉ còn hai chúng ta, con tiết lộ cho cha xem con và cô gái kia đã tiến triển tới mức nào rồi?” Cha hắn nở một nụ cười.
Lâm Tiêu ngơ ngác mất hai giây mới bất lực nói: “Chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.”
“Bạn bè bình thường? Con lừa ai đấy! cha nhìn ánh mắt cô gái đó, chính là tình yêu chân chính đó.”
“Thôi bỏ đi, cha nói thẳng với con. Mẹ con giao nhiệm vụ cho cha, bảo cha hỏi con bao giờ thì được bế cháu!” Lời này của cha đúng là chưa thấy chết quyết không tha.
Khi Lâm Tiêu xông vào phòng của mình chỉ nhìn thấy Can Anh Túc đang ngồi trước máy tính, tay điều khiển chuột không ngừng ấn trên màn hình. Điều này làm cho tim Lâm Tiêu đập loạn xạ. Mặc dù địa cầu, Hoa Hạ đã có những thay đổi kinh thiên, nhưng mạng lưới điện và cả internet đã được khôi phục lại sau này thảm hoạ kia.
Nguy rồi! nha đầu này là người của thế giới huyền huyễn, sao lại biết dùng máy tính?
Cái máy tính này đã theo hắn gần 10 năm, đồ lưu ở bên trong toàn là thứ cho các nam sinh. Được liệt vào loại người không phận sự miễn động vào. Hơn nữa cái máy này lại đặt trong phòng hắn nên hắn cũng không cài mật mã.
Lúc Lâm Tiêu định lao tới cướp lại thì hắn mới phát hiện, hoá ra nha đầu này đang chơi trò dò mìn.
Hờ! nhìn thấy thế Lâm Tiêu mới thở phào được một hơi.
Hắn đã bảo mà! Mặc dù đã dùng thần thức phổ biến cho Can Anh Túc về ngôn ngữ và hệ thống ở Hoa Hạ. Nhưng máy tính đối với người của thế giới huyền huyễn, vẫn là một thứ hoàn toàn xa lạ, kể cả nha đầu này có thông minh cũng chưa thể thích nghi nhanh tới vậy.
Chơi mấy trò này cũng coi như hợp lý.
“Nha đầu, mẹ tôi dạy cô dùng máy tính?” Lâm Tiêu ngồi xuống giường bên cạnh hỏi.
Nhìn thấy căn phòng quen thuộc của mình vẫn y nguyên như trong ký ức làm cho lòng hắn không khỏi cảm động. Phòng vẫn như cũ chỉ là chủ nhân đã không còn như xưa.
Can Anh Túc từ sớm đã biết Lâm Tiêu về, cô ấy cũng không quay đầu lại chỉ tập trung nhìn vào trò dò mìn trên màn hình, không ngừng gật đầu.
“Đúng thế! Cô thấy tôi rảnh rỗi nên dạy tôi chơi máy tính và một số trò chơi đơn giản khác. Thứ này cũng hay thật, nếu ở Huyền Thiên giới mà có thì thật tốt, lúc nhàm chán có thể giết thời gian.” Can Anh Túc tỏ vẻ hài lòng.
“Đương nhiên rồi, trước khi thời kỳ đen tối tới, dù làm việc hay vui chơi đều dựa vào đồ này.” Lâm Tiêu nói.
“Được rồi không chơi nữa, chơi mệt quá.” Can Anh Túc bỏ chuột xuống đứng dậy.
“Tôi ngửi thấy mùi thức ăn cô làm, thơm thật đấy. Là một mùi thơm mà trước giờ chưa được ngửi, tôi đi ăn cơm đây!~~~”
Nói xong câu này thì Can Anh Túc cúi đầu đi ra khỏi phòng, chỉ để lại Lâm Tiêu mặt mũi ngơ ngác ở trong phòng.
Cả quá trình hai người gần như không nhìn vào mặt nhau lấy một lần. Nha đầu này sao lại như có tật giật mình vậy, Lâm Tiêu đứng lẩm bẩm sau lưng Can Anh Túc.
Lâm Tiêu ngồi trước máy tính chuẩn bị cảm nhận cuộc sống của mười mấy năm trước. Không thể không nói mẹ hắn dùng linh lực bảo vệ căn phòng này thật là một quyết định đúng đắn.
Chiếc máy tính này khẳng định đã lỗi thời nhưng không ngờ tới vẫn hoạt động bình thường, lại còn có thể chơi dò mìn.
Hả? đây là……?
Lâm Tiêu nhìn thấy biểu tượng thu nhỏ ở góc dưới màn hình máy tính, đó là biểu tượng video đang trình chiếu. Là kiểu hiển thị xảy ra khi bạn vừa mở video lên nhưng lập tức tắt đi.
Mặc dù đã đóng trình phát video nhưng biểu tượng ở góc màn hình vẫn chưa thoát ra hoàn toàn. Lâm Tiêu trợn tròn cả mắt, chớp mắt nhanh thêm mấy cái nữa mau chóng dùng chuột kích vào biểu tượng.
Một giây sau trình phát video lại được mở to toàn màn hình, một khung cảnh cực kỳ không phù hợp với trẻ em đang được tạm dừng. Bàn tay cầm chuột của Lâm Tiêu hơi run lên, sau đó hắn nhìn sang danh sách các trình đã phát. Mắt Lâm Tiêu lại càng trợn lớn hơn.
1, Chị gái 36dみたいな恋をした, đã phát 98.
2, Bắt cóc绑ばらしきthế giới, đã phát 94.
3, Lái xe多方位ドライブ, đã phát 99.
4, Asakusaキッド, đã phát 96.
5, Trong giấc mơ を見出る, đang phát 46.
Lâm Tiêu cảm thấy hắn không thể khép quai hàm lại nữa, sao máy tính của hắn lại có những thứ này vậy?
Nếu như hắn nói bản thân chưa từng xem qua thì có ai tin không? Chỉ có chuyện làm Lâm Tiêu nghi ngờ là tại sao mấy video này gần như được phát hết. Chả nhẽ nha đầu kia xem từ đầu tới cuối à.
Thảo nào khi hắn bước vào, nha đầu kia không dám nhìn vào mắt hắn. Xong rồi.
Tạo hình lạnh lùng bất khả chiến bại hắn xây dựng ở Huyền Thiên giới cứ thế tiêu tan. Cũng không biết sau này nha đầu này sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn hắn nữa. Lòng Lâm Tiêu bây giờ vô cùng phức tạp.
Hợp tác với Can Anh Túc lâu như vậy, hai người sớm đã hiểu rõ nhau, nói không động lòng thì có chút giả dối. Chỉ là trong mắt Lâm Tiêu vẫn chưa tới lúc để làm rõ ràng, hắn cũng không biết được lòng nha đầu này thế nào.
Nhưng hắn dám chắc sau khi nhìn thấy cảnh này, nha đầu này chắc chắn sẽ hoài nghi hắn. Đây……đúng là tạo nghiệt mà.
Lâm Tiêu thở ra một tiếng, tắt video đi hắn bây giờ cũng không có tâm tình thưởng thức thứ này. Sau đó hắn mở một trang web ra, muốn xem trên mạng bây giờ là cái dạng gì.
Lúc hắn ấn vào thanh tìm kiếm thì một loạt lịch sử tìm kiếm làm hắn ngỡ ngàng.
1, Tại sao con trai lại thích con gái hung dữ?
2, Nếu làm bản thân nhanh chóng biến thành 36d?
3, Ảnh của 多方位.
4, Trải nghiệm lần đầu là thế nào?
5, Lúc nào thì thích hợp cho lần đầu.
Lâm Tiêu: “……”
Hay quá, nha đầu này có độc, không thầy cũng tự biết. Nha đầu này có thật là lần đầu dùng máy tính không vậy?
Trình độ sử dụng này cũng quá khoa trương rồi, còn biết lên mạng tìm thông tin nữa? Chỉ là nội dung tìm kiếm làm Lâm Tiêu sốc mất một lúc.
Đúng lúc Lâm Tiêu đang chuẩn bị lên mạng thì cha hắn gõ cửa phòng.
“Con trai, con ở trong phòng làm gì đấy. Cơm đã nấu xong rồi, bạn gái của con…… bạn con cũng đang đợi ăn cơm.” Cha hắn gọi.
Lâm Tiêu nhanh chóng tắt máy tính đứng dậy nói: “Con tới đây.”
Bữa cơm này cả nhà cùng nhau ăn uống vô cùng ấm áp, Lâm Tiêu và Can Anh Túc ăn đều ăn ba bát cơm. Hai người còn không ngừng khen mẹ Lâm Tiêu nấu ăn ngon.
Chỉ là ánh mắt hai vị tiền bối này có chút kỳ quái, cứ luôn cảm thấy không khí bữa ăn này có chút kỳ lạ. Còn kỳ lạ ở đâu thì bọn họ lại không nói được.
Ăn cơm rồi dọn dẹp xong, Châu Tuyết Bình nhìn Lâm Hải Thịnh một cái sau đó đưa theo nha đầu Anh Túc ra ngoài. Nói là muốn trò chuyện với cháu gái.
Lâm Hải Thịnh sau khi thấy hai người ra ngoài thì ngồi xuống trước mặt Lâm Tiêu.
“Con trai này, bây giờ chỉ còn hai chúng ta, con tiết lộ cho cha xem con và cô gái kia đã tiến triển tới mức nào rồi?” Cha hắn nở một nụ cười.
Lâm Tiêu ngơ ngác mất hai giây mới bất lực nói: “Chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.”
“Bạn bè bình thường? Con lừa ai đấy! cha nhìn ánh mắt cô gái đó, chính là tình yêu chân chính đó.”
“Thôi bỏ đi, cha nói thẳng với con. Mẹ con giao nhiệm vụ cho cha, bảo cha hỏi con bao giờ thì được bế cháu!” Lời này của cha đúng là chưa thấy chết quyết không tha.
Bình luận facebook