Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 264 Cô thật là đáng thương!
"Tớ nghe nói Vãn Vãn cũng ở New York, cậu đi thăm cậu ấy đi!" Kiều Thanh Du nói: "Con bé này làm cái gì mà cứ ở nước ngoài thế không biết? Chẳng nhẽ ánh trăng ở nước ngoài còn tròn hơn chúng ta à?"
"Được!" Mặc Sơ đi chính là để thăm Cố Vãn Vãn, nhưng tin tức Cố Vãn Vãn
mang thai thì cô không nói với ai hết, dù sao thì cái này sẽ liên quan đến rất nhiều người rất nhiều chuyện và mấy gia đình.
Mặc Sơ trở về nhà, sau khi cô tắm xong, cô chuẩn bị đặt vé máy bay.
Cô đi đến thư phòng, gõ cửa đi vào: "Đế Sâm, em muốn đi New York thăm Vãn Vãn, anh đi không?"
Quyền Đế Sâm nhìn cô một cái: "Mặc Sơ, em thật là hào phóng!"
Trước đây Cố Vãn Vãn từng cầu xin cô, kêu cô nhường Quyền Đế Sâm đấy!
Nói ra thì lúc mà người đàn ông này này vui vẻ thì anh tình sâu biển nặng, lúc anh mà hẹp hòi thì nợ cũ trước kia anh tính hết.
Mặc Sơ thè lưỡi: "Vãn Vãn là bạn thân của em mà! Cô ấy một thân một mình
nơi đất khách quê người, cô ấy nhớ nhà cũng không thể về, em liền muốn đi thăm cậu ấy! Anh cũng đi cùng được không? Em sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ! Niềm vui bất ngờ mà anh không thể ngờ được!"
Cô sẽ bảo Hàm Hàm ra nhận anh, như thế anh là anh có hai đứa con, há chẳng phải là tuyệt quá à!
Nào ngờ người đàn ông này vừa nghe thấy cô bảo là đi thăm Cố Vãn Vãn, mà anh lại không muốn có thêm bất kỳ quan hệ gì với Cố Vãn Vãn, anh từ chối: "Anh không đi!"
"Anh nói đấy nhá!" Mặc Sơ nhìn anh chăm chú: "Sau này không được bảo là em không cho anh cơ hội đâu đấy! Chắc chắn anh sẽ hối hận!"
Quyền Đế Sâm kéo cô vào trong lòng: "Đó là con đường mà Cố Vãn Vãn tự chọn, có leo cực khổ đi chăng nữa thì cũng phải leo hết!"
Mặc Sơ nghĩ đến chuyện đứa bé là con của anh, cô nhìn anh, trong lòng thầm nghĩ, anh thật sự có thể làm được chuyện không để ý sao?
"Anh muốn em mang quà gì về cho anh không?" Cô đi về sẽ mang quà về!
Quyền Đế Sâm không nghĩ ra là anh còn thiếu thứ gì, anh nói: "Anh muốn giữ em lại!"
Mặc Sơ đỏ mặt: "Không nỡ xa em đến thế cơ à? Còn có một tin tốt nữa, hôm nay đã đi làm một cái thẻ tập thể hình ***, em muốn tập thể hình!"
"Cái thể lực này của em đúng là kém thật!" Quyền Đế Sâm thấy cái này được: "Mỗi lần càng về sau, toàn là anh làm một mình!"
"Tại sao anh không nói là thể lực của mình quá tốt?" Mặc Sơ trừng anh, lần nào anh cũng rất giày vò cô! "Em nói cho anh biết, chỉ có ruộng là cày không hỏng, không có trâu mệt không chết, trâu càng cày càng gầy, nhưng ruộng thì lại càng cày càng phì nhiêu."
"Ừ, bà Quyền thật có trình độ văn hóa!" Quyền Đế Sâm thì lại ung dung đánh giá một câu: "Còn gì nữa không?"
Mặc Sơ tiếp tục nói: "Nói thật mất lòng lợi cho rèn luyện, thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh. Khuyên anh Quyền một câu, lửa to phí than, nữ tốt phí nam, anh tiết chế một chút thì hơn..."
"Bà Quyền đặt chuyến bay vào lúc nào, mấy ngày em đi, anh phải phòng không gối chiếc rồi!" Quyền Đế Sâm một tay tách hai chân cô ra: "Hôm nay là cung cấp một lần duy nhất à?"
Mặc Sơ mở to hai mắt nhìn anh, tôi qua đã làm đi làm lại đến mức cô mệt đến nỗi hôm nay không đi làm được, bây giờ ở công ty, cô đã có một câu chuyện hiểu ngầm là, một khi cô chưa đi làm, thì chính là tối hôm trước cô và Quyền Đế Sâm đã túng dục quá độ.
Cô thật là đáng thương!
Ban ngày phải làm việc chăm chỉ, buổi tối còn phải làm một mảng ruộng cần cù chăm chỉ, để cho Quyền Đế Sâm cày thoải mái.
"Em còn chưa có đặt vé máy bay đây này!" Mặc Sơ lấy điện thoại ra: "Em xem xem khoang phổ thông có còn vé giảm giá không?"
Quyền Đế Sâm thì lại nhìn cô một hồi với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, cô ngồi trên đùi anh, nghiêm túc xem vé máy bay.
"Được!" Mặc Sơ đi chính là để thăm Cố Vãn Vãn, nhưng tin tức Cố Vãn Vãn
mang thai thì cô không nói với ai hết, dù sao thì cái này sẽ liên quan đến rất nhiều người rất nhiều chuyện và mấy gia đình.
Mặc Sơ trở về nhà, sau khi cô tắm xong, cô chuẩn bị đặt vé máy bay.
Cô đi đến thư phòng, gõ cửa đi vào: "Đế Sâm, em muốn đi New York thăm Vãn Vãn, anh đi không?"
Quyền Đế Sâm nhìn cô một cái: "Mặc Sơ, em thật là hào phóng!"
Trước đây Cố Vãn Vãn từng cầu xin cô, kêu cô nhường Quyền Đế Sâm đấy!
Nói ra thì lúc mà người đàn ông này này vui vẻ thì anh tình sâu biển nặng, lúc anh mà hẹp hòi thì nợ cũ trước kia anh tính hết.
Mặc Sơ thè lưỡi: "Vãn Vãn là bạn thân của em mà! Cô ấy một thân một mình
nơi đất khách quê người, cô ấy nhớ nhà cũng không thể về, em liền muốn đi thăm cậu ấy! Anh cũng đi cùng được không? Em sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ! Niềm vui bất ngờ mà anh không thể ngờ được!"
Cô sẽ bảo Hàm Hàm ra nhận anh, như thế anh là anh có hai đứa con, há chẳng phải là tuyệt quá à!
Nào ngờ người đàn ông này vừa nghe thấy cô bảo là đi thăm Cố Vãn Vãn, mà anh lại không muốn có thêm bất kỳ quan hệ gì với Cố Vãn Vãn, anh từ chối: "Anh không đi!"
"Anh nói đấy nhá!" Mặc Sơ nhìn anh chăm chú: "Sau này không được bảo là em không cho anh cơ hội đâu đấy! Chắc chắn anh sẽ hối hận!"
Quyền Đế Sâm kéo cô vào trong lòng: "Đó là con đường mà Cố Vãn Vãn tự chọn, có leo cực khổ đi chăng nữa thì cũng phải leo hết!"
Mặc Sơ nghĩ đến chuyện đứa bé là con của anh, cô nhìn anh, trong lòng thầm nghĩ, anh thật sự có thể làm được chuyện không để ý sao?
"Anh muốn em mang quà gì về cho anh không?" Cô đi về sẽ mang quà về!
Quyền Đế Sâm không nghĩ ra là anh còn thiếu thứ gì, anh nói: "Anh muốn giữ em lại!"
Mặc Sơ đỏ mặt: "Không nỡ xa em đến thế cơ à? Còn có một tin tốt nữa, hôm nay đã đi làm một cái thẻ tập thể hình ***, em muốn tập thể hình!"
"Cái thể lực này của em đúng là kém thật!" Quyền Đế Sâm thấy cái này được: "Mỗi lần càng về sau, toàn là anh làm một mình!"
"Tại sao anh không nói là thể lực của mình quá tốt?" Mặc Sơ trừng anh, lần nào anh cũng rất giày vò cô! "Em nói cho anh biết, chỉ có ruộng là cày không hỏng, không có trâu mệt không chết, trâu càng cày càng gầy, nhưng ruộng thì lại càng cày càng phì nhiêu."
"Ừ, bà Quyền thật có trình độ văn hóa!" Quyền Đế Sâm thì lại ung dung đánh giá một câu: "Còn gì nữa không?"
Mặc Sơ tiếp tục nói: "Nói thật mất lòng lợi cho rèn luyện, thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh. Khuyên anh Quyền một câu, lửa to phí than, nữ tốt phí nam, anh tiết chế một chút thì hơn..."
"Bà Quyền đặt chuyến bay vào lúc nào, mấy ngày em đi, anh phải phòng không gối chiếc rồi!" Quyền Đế Sâm một tay tách hai chân cô ra: "Hôm nay là cung cấp một lần duy nhất à?"
Mặc Sơ mở to hai mắt nhìn anh, tôi qua đã làm đi làm lại đến mức cô mệt đến nỗi hôm nay không đi làm được, bây giờ ở công ty, cô đã có một câu chuyện hiểu ngầm là, một khi cô chưa đi làm, thì chính là tối hôm trước cô và Quyền Đế Sâm đã túng dục quá độ.
Cô thật là đáng thương!
Ban ngày phải làm việc chăm chỉ, buổi tối còn phải làm một mảng ruộng cần cù chăm chỉ, để cho Quyền Đế Sâm cày thoải mái.
"Em còn chưa có đặt vé máy bay đây này!" Mặc Sơ lấy điện thoại ra: "Em xem xem khoang phổ thông có còn vé giảm giá không?"
Quyền Đế Sâm thì lại nhìn cô một hồi với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, cô ngồi trên đùi anh, nghiêm túc xem vé máy bay.
Bình luận facebook