• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 337 Đúng là một đứa nhỏ xấu!

*Chương có nội dung hình ảnh
Lúc này, Mặc Chiêu Đệ còn kiễng gót chân, hôn một cái lên mặt thần cổ phiếu, sau đó cô ta mới nói: "Anh yêu, người khác cứ tưởng là bà quyền thì kinh lắm! Thật ra, có thể làm vợ của thần cổ phiếu, em thấy này mới là ghế này!"


Thần cổ phiếu vừa nghe thấy cô ta đây là bà Quyền, anh ta lập tức cung kính gọi một tiếng: "Chào bà Quyền!"


"Chào anh!" Mặc Sơ thản nhiên trả lời, sao mà cô đoán được, hai mẹ con Mặc Chiêu Đệ kéo một người đàn ông tới chính là để khoe với cô.



Cô cũng không ghen tị với người khác, bất kể Mặc Chiêu Đệ có khoe khoang như thế nào, cô cũng sẽ không để ý đến người đàn ông khác.


Mặc Chiêu Đệ vừa nhìn thấy thái độ của thần cổ phiếu, cô ta liền bất mãn: "Chị ta là cái thá gì? Anh lễ phép với chị ta như vậy làm cái gì?"


Thần cổ phiếu kéo cô ta đi: "Chúng ta đi uống trà chiều đi!"


Khi Trần Chân Dao còn muốn thể hiện một chút, thần cổ phiếu đã mỗi tay một người, kéo hai mẹ con bọn họ đi.


Mặc Chiêu Đệ mất hứng rồi: "Anh kéo em làm gì? Em muốn so bì với chị ta! Từ nhỏ đến lớn, thành tích học tập của chị ta luôn vượt hơn em! Em xé sách của chị ta, chị ta cũng thi tốt hơn em! Sau khi trưởng thành, nói chung là chị ta mang tiếng xấu là chưa cưới đã sinh con, nào ngờ chị ta lại mang thai con của Quyền Đế Sâm? Chị ta nhảy vào hào môn, em muốn mạnh hơn chị ta, anh yêu, lúc anh cưới em, hôn lễ nhất định phải hơn hôn lễ của chị ta..."


"Đúng đúng đúng." Trần Chân Dao cũng nói: "Hôn lễ phải long trọng nhất nhất nhất, tân khách phải nhiều nhất nhất nhất... cô dâu cũng phải xinh đẹp nhất nhất nhất..."




Thần cổ phiếu thầm chán ghét: Chẳng mấy nữa chính là ác mộng đến, còn muốn hôn lễ ư? Đúng là một cặp mẹ con lòng tham không đáy!


Bên cửa sổ.


Đường Tuyết Nhi tay cầm chén trà, nhấp một ngụm: "Đây là mẹ nuôi của cô?"


"Ừ!" Mặc Sơ hơi ngạc nhiên là Đường Tuyết Nhi sẽ biết.


Đường Tuyết Nhi đặt chén trà xuống: "Ở trường chúng tôi, bất kể là giáo viên hay học sinh, thì đều nói chuyện hăng say về hôn sự của cô và anh Sâm! Nói là cô có một bà mẹ nuôi lòng tham không đáy, với cả một cô em gái cực phẩm cái gì cũng muốn giành! Có điều.."


Cô ta lại cầm chén trà lên lần nữa, uống một ngụm nhỏ với dáng vẻ cực kỳ ưu nhã, cô ta nhìn Mặc Sơ: "Cô là bông hoa gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn chân chính!"


"Tuyết Nhi khen tôi như vậy, cảm ơn nha!" Mặc Sơ cười nhạt: "Uống trà chiều với cô rất vui sướng, case này có tiến triển gì, tôi sẽ gọi điện cho cô!"


"Được!" Đường Tuyết Nhi gật đầu.


Sau khi Mặc Sa và Đường Tuyết Nhi tách ra, cô đã đi về công ty.


Trình độ của Đường Tuyết Nhi cực cao, cô ta cũng rất nhạt với cuộc đính hôn không tình cảm này, điều này làm cho Mặc Sở cũng yên tâm đi xử lý.


Hiện tại, chủ yếu là chuyện phụ huynh của nhà họ Mộ và phụ huynh của nhà họ Đường.


Mặc Sơ gọi điện thoại cho Mộ Dật Phong: "Anh Mộ, cô Đường cũng đồng ý giải trừ quan hệ vị hôn thê, cô ấy chỉ có yêu cầu là hai người cùng hủy hôn, chứ không phải anh đơn phương hủy hôn, như thể không vấn đề gì chứ?"


"Không thành vấn đề." Giọng nói trầm thấp của Mộ Dật Phong truyền tới.


"Được, ngoài ra tôi muốn gặp ông Mộ và bà Mộ, anh sắp xếp một chút, được không?" Mặc Sơ nói với anh ta.


Mộ Dật Phong trầm ngâm vài giây, sau đó mới nói: "Tối nay cô đến nhà tôi, tôi cho tài xế đến công ty cô đón cô! Bố tôi ở nhà!"


"Được!" Mặc SƠ xem đồng hồ trên cổ tay, cũng gần đến giờ tan làm rồi.


Cô mang máy tính bảng đi, đi xuống lầu, thì nhìn thấy một chiếc xe đã tới: "Cô Mặc, tôi là tài xế của nhà họ Mộ, bây giờ tôi đón cô đi gặp ông chủ!"


"Được!" Mặc Sơ lên xe, chiếc xe chạy về phía biệt thự sườn núi.


Biệt thự của nhà họ Mộ được xây dựng theo kiến trúc Châu Âu, một tòa cung điện màu trắng, giống như một viên minh châu to được khảm vào giữa sườn núi trong đám cây xanh biếc.


Sau khi xuống xe, Mặc Sơ liền nhìn thấy một thiếu niên áo trắng, cậu bé đang đọc diễn cảm một đoạn trong tác phẩm nổi tiếng thế giới, khi nhìn thấy Mặc SƠ, cậu bé trêu: "Dưới chân cô có rắn kìa!"


Mặc Sơ lại thản nhiên cười một cái, đúng là một đứa nhỏ xấu!


Mặc Tử Mạnh cũng thường trêu chọc cô, nên từ nhỏ cô đã không sợ rắn chuột gián rồi.


"Cậu hai!" Tài xế nói: "Đây là cô Mặc, cậu cả cho cô ấy tới tìm ông chủ bàn chuyện quan trọng!"


Mộ Ngạn Hạo thấy cô mặc trang phục điển hình của nhân viên công chức, cậu ta nhỏ giọng nói: "Anh cả tôi bảo cô tới giải trừ hôn ước hả? Tôi cho cô một bùa hộ mệnh này!"


Cậu ta nói xong thì cầm một cái gậy sắt rồi đưa cho cô: "Khi bố tôi đánh cô, cô nhớ giữ mình đó!"





20220312132250-tamlinh247.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom