• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 341 0s... car là một con chó!

Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.




Nếu mà là người bình thường, có được hưởng hoa hồng của 5% cổ phần ở công ty tập đoàn Quyền Thị, cô đã giàu có lắm rồi.


Cô đâu cần phải dốc sức làm việc ở một vị trí công tác bình thường như này?


Huống hồ, thân là vợ của Quyền Đế Sâm, cô có được vô số của cải mà có dùng cũng không hết, cô không cần phải xuất đầu lộ diện tự đi làm!


Nhưng, Mặc Sơ khác với người bình thường.


Con người quý ở chỗ tự mình biết mình.


Người có năng lực thật sự, là người ở dưới tình huống có quý nhân giúp đỡ, nâng cao năng lực của bản thân rồi đi chiến thắng thế giới!



vietwriter.vn



Quyền Để Sâm là quý nhân của Mặc Sơ, còn cô thì muốn làm một người phụ nữ thật sự có bản lĩnh!


Cô dựa vào anh trèo lên đỉnh sự nghiệp, chứ không phải làm một con chim nhỏ không biết bay dưới đôi cánh của anh.


Trong lòng cô, bất kể anh dự tính ban đầu anh cưới cô là gì, anh cũng là động lực khiến cô tiến bộ từng ngày.


Anh là một tòa núi nguy nga, khiến cô dùng hết toàn lực trèo lên, cô không biết cuối cuộc đời này, còn có thể đạt được độ cao của anh không?


Nhưng, cô sẽ luôn nỗ lực, leo lên đỉnh núi là anh, dũng cảm tích cực đến gần anh.


Bà tay to của Quyền Đế Sâm khớp xương rõ ràng, tuy là thô ráp nhưng anh lại dịu dàng xoe nhẹ trán bị thương của cô: "Anh không muốn em đặt mình vào tình thế nguy hiểm"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vươn hai tay ra, nắm lấy một bàn tay của anh: "Nếu như case thuyết phục người ta hủy hôn là nguy hiểm, cái này cũng chẳng phải là loại những tên buôn lậu thuốc phiện kia không muốn sống nữa! Huống hồ, có nguy hiểm đi chăng nữa thì cũng không nguy hiểm bằng Đế Sâm sa trong mưa đạn. Tất nhiên, những cái này là ngành nghề đặc thù, em chỉ làm nghề bình thường, nhưng mà, nếu em không phải đối mặt với những xung đột trên công việc, thì cho dù là đi trên đường, em cũng có thể bị xe đụng. Nếu là như thế, có phải là em cũng không được đi trên đường nữa không?"


"Ngụy biện!" Quyền Đế Sâm hừ nhẹ hai chữ.


Hì hì, ngụy biện cũng có lý! Mặc Sơ vui vẻ nở nụ cười: "Cảm ơn ông xã, em nhất định sẽ chú ý an toàn của mình."


Quyền Đế Sâm cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế ép cô bỏ việc, nhưng mà, vẫn còn rất nhiều nguy hiểm chưa biết, anh không hy vọng cô bị cuốn vào vòng nguy hiểm.


"Bất kể lúc nào em muốn rời khỏi, em đều có thể ra hết!" Quyền Đế Sâm nhìn cô.


"Vâng!" Mặc Sơ thầm nghĩ, nhất định cô sẽ kiên trì đến cùng, cô sẽ không rút khỏi.


Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tản ra ánh sáng mê người, đó là vẻ xinh đẹp của sự kiện định của cô.


2


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên cái trán bị thương của cô.


Trong tích tắc, Mặc Sơ đã rúc vào ngực anh.


Đời này, ai hôn qua miệng vết thương của cô, thì liền chú định là người ghi dấu sâu sắc nhất trong lòng cô.


Khi nụ hôn của Quyền Đế Sâm từ trên trán hạ xuống, một đường đi xuống, từ lông mày đến lông mi, rồi lại tới cái mũi, cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô.


Ở cửa, một bóng dáng nho nhỏ lặng lẽ tiến vào.


Hu hu, thất vọng quả! Daddy không đánh mông mami, trái lại, daddy còn chơi hôn với mami nữa cơ!


Quyền Đế Sầm nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ, anh buông Mặc Sơ ra, Mặc Tinh đang hôn mê say, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, anh thì lại nhìn về phía Mặc Hàm ở cửa.


Cô nhóc này...


Mặc Sơ đỏ bừng cả mặt, trong năm năm cô mang theo hai đứa trẻ, cô không có quan hệ thân mật với bất cứ người đàn ông nào, bọn trẻ nhìn thấy cảnh thân mật, phần lớn là nhìn thấy trên ti vi thôi.


Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thân mật với Quyền Đế Sâm trước mặt các con.


Quyền Đế sâm nâng mặt cô lên: "Em đi tắm rửa nghỉ ngơi trước đi, anh đi làm thủ công cho các con!"


"Vâng!" Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm đi ra, anh dắt tay Mặc Hàm.


Mặc Hàm mang dáng vẻ rất láu lỉnh: "Daddy, daddy và mami đang làm cái gì vậy?"


Nếu mà là Mặc Sở, tất nhiên là cô ngại nói thẳng là đang làm gì.


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác.


Trên khuôn mặt anh mang theo nụ cười nhạt: "Mami bị thương ở thái dương, daddy hôn mami, mami sẽ không đau nữa!"


Mặc Hàm gật đầu: "Daddy tốt với mami quả, bờ cát có một con Oscar, đầu của nó bị người ta đánh bị thương rồi, con cũng đi hôn nó đây!"


0s... car là một con chó!


Sau khi hai bố con bố tầng làm thủ công, Mặc Tinh đi tắm rồi đi ngủ.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom