• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 362 "Chỉ cần Ada vui là được."

Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."




Cô ta gửi những cái này vào hòm thư của Mặc Sơ, cô ta còn để lại lời nhắn cuối cùng: "Mặc SƠ, cô mở to mắt ra này, cô đừng để một người đàn ông che mắt nữa, cô hãy xem cho kỹ đi, cổ thần là giả, anh ta có ý định sẵn rồi đó!"


Mặc Sơ mở hòm thư công việc ra, nhìn thấy lời nhắn và tư liệu của Long Yên, cô không có để ý đến Long Yên, cổ thần có khả năng là cố tình lừa đảo, nhưng nếu Trần Chân Dao và Mặc Chiêu Đệ không tham của, thì sao lại bị cổ thần lừa cơ chứ? Chỉ có điều, đã làm Mặc Đại Thăng tức chết rồi!


Có nhân mới có quả, Mặc Sa vẫn tin vào vòng tuần hoàn nhân quả.


Mặc Sơ đi tới khách sạn, gặp người mẫu Ada.


.F.LU



vietwriter.vn



TI


"Chào cô Ada, tôi là Mặc Sơ - người tổ chức hôn lễ của các cô" Mặc Sơ tự giới thiệu: "Cô có yêu cầu gì đối với hôn lễ lần này, cô cứ việc đề xuất với tôi."


Ada là một người mẫu 23 tuổi, làm ngành phụ thuộc vào tuổi trẻ, nếu cô ta không tìm một công việc ổn định, cô ta lại chẳng có sở trường khác, vậy thì cô thật sự quá yếu rồi!


Ada bảo dưỡng rất tốt, bất kể là khuôn mặt hay dáng người, đều cực kỳ tinh xảo.


Cô ta nói: "Tôi muốn chính miệng Trần Chấn Xung gọi tôi một tiếng mẹ trên tiệc cưới!"



vietwriter.vn



Mặc Sợ biết, Trần Chấn Xung là con trai của người đàn ông mà Ada sắp cưới, Trần Chẩn Xung còn lớn hơn Ada năm tuổi, anh ta và Quyền Đế Sâm xấp xỉ tuổi nhau, anh ta là một phú nhị đại, nhưng lại cực kỳ thích đùa giỡn đàn ông trong giới người mẫu và ngôi sao nữ!


Nghe đồn, Ada và Trần Chấn Xung đã yêu nhau năm năm. Bắt đầu từ khi cô ta 18 tuổi, bọn họ đã ở bên nhau, nhưng mà, đồng thời Trần Chấn Xung cũng ở bên những người phụ nữ khác nữa, hơn nữa, Trần Chấn Xung chưa từng có ý định muốn cưới Ada.


Cho nên, Ada gả cho ông Trần, rất rõ ràng là mang tâm thái báo thù.


Ý tử này chính là, anh không cưới tôi, vậy thì được thôi, tôi phải khiến anh gọi tôi một tiếng


mę!


"Chuyện này, ông Trần nghĩ như thế nào?" Mặc Sợ biết, nếu việc nhà mà rối lên thì thật sự là cực kỳ khó giải quyết!


Ada dửng dưng nói: "Quan điểm của anh ta quan trọng lắm sao?"


Mặc Sơ nhìn cô ta chăm chú: "Anh ta sắp trở thành chồng cô, người bên gối cô, người mà cô nhìn thấy điều tiên mỗi sáng thức dậy, người bạn đời của cô, người ở bên lúc cô bị ốm, người đàn ông quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô..."


"À..." Ada cười lạnh một tiếng: "Một đám cưới theo nhu cầu mà thôi, làm gì có tình thâm chân thành như cô nói?"


Mặc Sơ thở dài: "Tôi có thể gặp anh Trần không?"


"Ông ấy đang ở bệnh viện! Cô muốn gặp thì đi gặp đi!" Ada đứng dậy liền đi.


Mặc Sổ gọi bồi bàn, sau khi thanh toán xong, cô đã đi tới bệnh viện, Cố Mộc Thành thấy cô tới: "Đi ăn xiên nướng không?"


"Hôm nay tôi có việc rồi!" Mặc Sơ nói.


Cố Mộc Thành chớp đôi mắt xinh đẹp: "Cô bảo cái ông cụ Trần kia, người ở bệnh viện đều đang nghị luận sôi nổi, Ada cưới ông ta, chính là trả thù và sỉ nhục con trai ông ta, ông ta vẫn vui vẻ chịu đựng!"


"Đúng rồi, tình hình sức khỏe của ông Trần như thế nào?" Mặc Sợ hỏi.


Cố Mộc Thành và cô cùng đi tới phòng bệnh: "Yên tâm, ông ta thần trí tỉnh táo, chỉ có điều huyết áp cao, mỡ máu cao, đường máu cao, ông ấy là điển hình của ba cao bệnh. Nhưng mà, trong thời gian ông ta nhập viện, Ada luôn bầu bạn với ông ta."


Mặc Sơ gật đầu: "Lời tỏ tình tình cảm nhất chính là bầu bạn cả đời, có lẽ, ông Trần thật sự muốn ở bên cô ta!"


Hai người đi vào phòng bệnh, Mặc Sơ nhìn thấy ông ta.


Ông Trần tóc đã rụng gần hết và đã thành đầu hói, cơ thể cũng hơi mập, ông ta nằm trên giường, tựa hồ là rất mong chờ sự đến thăm của người khác.


Khi ông ta nhìn thấy người tới không phải là Ada, trong mắt ông ta xoẹt qua một tai thất vọng.


Khi một người bị ốm, thì họ đều sẽ yếu đuối, đây là biểu hiện của nhân tính.


"Ông Trần, tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ. Mặc Sơ tự giới thiệu: "Liên quan tới hôn lễ, ông có ý tưởng gì thì có thể nêu ra với tôi."


Khi ông Trần đang nhắc tới đám cưới, ông ta vẫn tính cực mà hăng hái: "Chỉ cần Ada vui là được."


"Cô Ada đưa ra đề nghị là trên hôn lễ, cô ấy muốn nghe thấy anh Trần Chấn Xung gọi cô ấy một tiếng mẹ, ông có đồng ý không?" Mặc Sơ vẫn nói rõ chuyện này trước, để tránh tới lúc đó mà lúng túng thì không ổn.


Đôi mắt của ông Trần xoẹt qua một tia xấu hổ, ông ta thở dài: "Nghe cô ấy hết đi!"


"Được!" Mặc Sổ ghi lại: "Ông Trần, nếu ông còn có yêu cầu khác, hoan nghênh ông gọi điện cho tôi bất kỳ lúc nào."
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom