• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 372 "Tiễn khách!"

Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn









Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".




Anh đợi đợi cô, cô chính là của một mình anh.


Công ty tổ chức hôn lễ.


Sáng sớm, Ada đã đích thân đến gặp Mặc Sơ.


Mặc Sợ hỏi cô ta: “Có Ada, uống cà phê? Hay nước trái cây?"


"Nước trái cây, cảm ơn!" Ada nghe thấy tin Trần Chẩn Xung bị cảnh sát bắt, tâm trạng cô ta cực kỳ tốt.



vietwriter.vn



Chị Tông đi ép hai cốc nước trái cây, một cốc cho Mặc Sở, một cốc cho Ada.


"Cô Ada, cô đã đọc bản kết hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Mặc Sợ hỏi cô.


Ada gật đầu: "Tôi đã xem bản kế hoạch tổ chức hôn lễ rồi, rất tốt! Hôm nay tôi tới, còn có một chuyện nữa, chính là tôi không mong cô Mặc hòa giải chuyện đó."


Mặc Sơ hiểu, chuyện mà Ada nói là chuyện Trần Chấn Xung tông vào cô, cô đã giao toàn quyền cho Quyền Đế Sâm xử lý, cho nên, bất kể anh có giải quyết như thế nào, cô cũng tin tưởng anh.


"Chuyện này đã giao cho cảnh sát, phía cảnh sát tự có phản xét." Mặc Sa vẫn nói như vậy: "Cô Ada không cần lo lắng."


"Rất tốt!" Ada đứng lên: "Cảm ơn nước hoa quả của cô, uống ngon lắm!"



vietwriter.vn



Mặc SỢ gật đầu: "Có Ada thích là được rồi!"


Ada đi đến cửa, lại quay đầu lại: "Cô Mặc, liệu cô có cảm thấy là tôi rất vô tình không?"


"Tôi không nghĩ vậy!" Mặc Sơ thật sự chán ghét Trần Chấn Xung từ tận đáy lòng, tất nhiên là cô sẽ không cảm thấy Ada vô tình.


Dù sao thì, mỗi người phụ nữ bị đàn ông làm tổn thương tình cảm, vô tình mới là bình thường!


Ada giẫm giày cao gót rời đi.


Công ty Quyền Thị.


Sáng sớm, ông Trần đã tới công ty, đợi Quyền Đế Sâm đến ở cửa cửa văn phòng chủ tịch!


Ông ta vừa trông thấy Quyền Đế Sâm tới thì lập tức tiến lên, sau đó vô cùng khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc Quyền, chào buổi sáng! Tôi là bố của Trần Chẩn Xung! Là thằng bé có lỗi với anh, có lỗi với bà Quyền!"


Quyền Đế Sâm bảo ông Trần vào văn phòng, anh cũng không vòng vo với ông Trần, anh lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó mở luôn một video ra cho ông Trần xem.


Trong quán cà phê ở bờ biển.


Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh ta cảm thấy dáng người của cô có thể không phải là ưu tú nhất trong đám phụ nữ mà anh ta động vào, nhưng mà có một loại hương vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô chịu qua lại với tôi một thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thử cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chấn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


Quyền Để Sâm tắt video, anh nhếch môi, lãnh khốc nói: "Ông còn mặt mũi nào tới cầu xin tối


tha cho anh ta không?"


Đối với một người khinh thị thậm chí là sỉ nhục Vợ anh như thế, thì sao Quyền Đế Sâm có thể tha cho Trần Chấn Xung đây!


"Huống hồ, anh ta đã dùng lời nói làm tổn thương đến vợ tôi trước, sau đó lại ác ý dùng xe đâm vợ tôi, cách làm phát rồ như này, Quyền Đế Sâm tôi tuyệt đối không chấp nhận bất cứ hòa giải gì." Quyền Đế Sâm thẳng tay kết luận: "Ông cũng đừng nhắc đến chuyện này trước


mặt Mặc Sơ nữa! Nếu ông còn muốn cưới Ada làm vợ, thì tìm Mặc Sơ tới chủ trì thiết kế hôn lễ, nếu không, thì đừng tìm cô ấy nữa!"


Sau khi xem xong, ông Trần cũng vô cùng đau đớn, thân làm con trai của phụ nhị đại, tại sao Trần Chẩn Xung lại cư xử như con côn trùng như vậy?


"Tổng giám đốc Quyền, tôi xin lỗi! Tôi biết tội nghiệt của khuyển tử khó mà tha thứ được, nhưng vẫn mong anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, con không dạy, bố có lỗi, là lỗi của tôi! Tôi đã mặc kệ thằng bé, tôi luôn nghĩ rằng rồi sẽ có một ngày thằng bé sẽ trưởng thành. Nhưng..." Ông Trần không nói tiếp được nữa.


Quyền Đế Sâm không hề khách khí mà nhấc luôn điện thoại nội bộ lên, dặn thư ký: "Tiễn khách!"


Thư ký đi vào: "Ông Trần, mời ông!"


Ông Trần đành phải đi ra khỏi công ty Quyền Thị, sau khi ông ta ông lầu, luật sư tiến lên hỏi ông ta: "Tổng giám đốc Quyền nói thế nào?"


"Tổng giám đốc Quyền không có ý nhượng bộ, hơn nữa anh ta còn muốn truy cứu đến cùng." Ông Trần rơi nước mắt: "Thằng nghiệp chướng này, sao nó lại làm tôi tức thế cơ chứ!"


Luật sư nói: "Tôi cũng nghe được một số thông tin từ chỗ bộ phận pháp chứng, chứng cớ mà bọn họ lấy được ở hiện trường vụ đâm xe, đều chứng minh đúng là anh Trần đã cố tình đâm vào xe Mặc Sơ! Ông Trần, tôi kiến nghị anh ta hãy nhận lỗi, tranh thủ được xử lý khoan hồng."


Ông Trần thở dài: "Chúng ta đi gặp nghiệp chướng trước, xem xem nó nói gì đi!"


Hai người cùng đi đến trại tạm giam, gặp được Trần Chấn Xung, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Mặc Sơ: "Người phụ nữ này, con nhất định phải chơi cô ta!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom