• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 388 "Anh muốn tặng em cái gì?"

Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.







Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"


"Tất nhiên là không rồi! Cô ta để tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"


Mặc Sa vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"



vietwriter.vn



Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"


Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.


Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoảng cài đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!


Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.


Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."



vietwriter.vn



"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"


Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Khi Mặc Sỹ chuẩn bị lái xe đi làm, Quyền Đế Sâm đi tới: "Bà Quyền, chào buổi sáng! Anh có món quà tặng em!"


Mặc Sợ bật cười: "Anh Quyền, anh có biết anh chiều em như vậy, em sẽ ỷ lại không hả?"


"Em không ỷ lại anh? Thế em muốn ỷ lại ai?" Quyền Đế Sâm nắm lấy cổ tay của cô.


Mặc Sa vui vẻ nói: "Anh muốn tặng em cái gì?"


Quyền Đế Sâm cởi chiếc đồng hồ cũ trên cổ tay cô ra, Mặc Sơ vội vàng nói: "Em muốn cái này!"


Bất kể là nó có cũ như thế nào, nó cũng đã bầu bạn cùng cô sáu năm, chiếc đồng hồ như đã là tín ngưỡng của cuộc đời cô, nó cứ đi từng bước từng bước một tới như thế.


"Cái này cho em làm vật kỷ niệm" Quyền Đế Sâm bỏ chiếc đồng hồ cũ vào hộp.


Lúc này, anh đã lấy ra một chiếc đồng hồ kiểu của nữ mới toanh ra, rồi đeo vào tay cho Mặc SƠ: "Cái này có rất nhiều chức năng, có thể dùng thoải mái!"


Mặc Sơ đùa: "Có phải là giống chiếc đồng hồ của Tom Cruise trong, định vị, gọi điện, ghi âm, tấn công, phòng thủ đều được hết không?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười, không nói gì.


Mặc Sơ hỏi anh: "Lúc nào anh cũng tặng em đồ, em cũng phải tặng lại mới được! Chiếc đồng hồ này có đồng hồ tình nhân không? Em cũng tặng anh một cái!"


Quyền Đế Sâm giơ chiếc đồng hồ trên cổ tay anh lên: "Anh có rồi!"


Mặc Sơ đeo đồng hồ mới đi làm, anh Quyền thật là ghê gớm quá, lúc nào cũng tạo bất ngờ cho cô, xem ra cô càng ngày càng không rời xa anh được rồi!


Mặc Sa vui vì, một người đàn ông đẹp trai chín chắn, CÓ quyền có thế, cưng chiều cô lên đến tận trời, còn thỉnh thoảng lại cho cô những bất ngờ và lãng mãn!


Chắc chắn là kiếp trước cô đã giải cứu hệ ngân hà, nên mới gặp được người đàn ông tốt này!


Đúng vào lúc Mặc Sơ đang nghĩ ngợi lung tinh, đột nhiên có mấy chiếc bao vây cô, sau đó cấp tốc đập vỡ cửa kính xe của cô rồi đưa cô đi!


Trong tình huống cấp bách, Mặc Sa cũng không kịp gọi điện cho quyền Đế Sâm, cô đã bị bịt mắt, đánh thuốc mê mang đi rồi.


Sau khi hành trình của Mặc Sơ xảy ra thay đổi, Quyền Đế Sâm là người đầu tiên biết tin, anh đang ngồi trên xe, anh nói với Dương Tử: "Quay đầu, chuyển hướng! Đi cứu Mặc Sơ!"


Dương Tử lập tức cua gấp, quay đầu ở đèn đỏ: "Chị dầu xảy ra chuyện rồi ạ? Liệu có phải sáng hôm nay Long Yên được phát hiện là bị trói trên công trường, quần áo rách nát, người nhà họ Long cho rằng chị dâu là người làm chuyện này không?"


"Hoàn toàn có khả năng!" Quyền Đế Sâm gật đầu.


Khi Mặc Sở tỉnh lại một lần nữa, cô cũng không biết đây là đâu, xung quanh không có một tí âm thanh nào.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom