• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 391 Kẻ xấu ắt có báo ứng!"

Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn












Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."







Dương Tử lập tức hiểu ngay, anh ta đi ra ngoài làm việc.


Quyền Đế Sâm đỡ Mặc Sơ ngồi trong phòng khách, hôm nay anh không đi đâu hết, anh chỉ ở nhà cùng cô, bôi thuốc lên cổ lên mặt cho cô.


Mặc Sơ thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng như vậy, trái lại cô lại nói: "Để Sâm, em không sao, anh phải đi làm thì cứ đi làm đi! Em ở nhà nghỉ ngơi là được mà!"


"Anh có nhiều việc hơn đi chăng nữa thì anh cũng muốn ở cùng em!" Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Bà Quyền, anh không nên cuốn em vào trong cái vòng thị phi này"



vietwriter.vn



Mặc Sơ vội vàng nói: "Không liên quan tới anh! Tổi qua đúng là em và Thanh Du muốn giáo huấn Long Yên, bởi vì cô ta có ý đồ gây bất lợi cho bảo bảo của Vãn Vãn! Nào ngờ Long Diệu Thiên phản công ác như vậy!"


Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cái anh nói là anh đã cảnh cáo Long Diệu Thiên! Chắc chắn là Long Diệu Thiên thẹn quá hóa giận, cho nên ông ta mới xuống tay nặng với Mặc Sơ!


Nhưng mà, Mặc Sơ không biết những cái này, cô tưởng là tối qua cô đã trừng phạt Long Yên.


Tất nhiên, không loại trừng hai nhân tố này!


"Em không sao rồi, anh không cần lo cho em!" Mặc Sơ an ủi anh: "Hồi nhỏ em còn bị mẹ con nhà họ Mặc đánh không biết bao nhiêu lần..."


Quyền Đế Sâm cúi đầu, hôn lên môi cô.



vietwriter.vn



Mặc Sơ mỉm cười ngọt ngào, tuy nửa bên mặt vẫn còn đau, cổ cũng đau, nhưng có anh ở đây, cô liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ.


"Không cần phải quan tâm người khác nói gì, giống như Long Diệu Thiên nói em là một đứa con hoang không ai cần..." Mặc SƠ cười khanh khách", "Thế thì sao chứ, em vẫn trưởng thành rồi này! Em còn giỏi hơn người khác nhiều nhá!"


Điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh liếc mắt nhìn một cái, sau đó anh nói với Mặc Sơ: "Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, anh ra ngoài một lát!"


Mặc Sơ lại nắm tay anh: "Đừng vì một cặn bã, mà để tay mình dính máu tanh! Đế Sâm, kẻ xấu ắt có báo ứng!"


Quyền Đế Sâm sửng sốt, cô biết anh muốn đổi phó Long Diệu Thiên!


Anh cười nhẹ: "Bà Quyền, anh làm việc có chừng mực đó! Nếu anh mà về muộn quá thì em đi ngủ trước đi nhé!"


Mặc Sơ gật đầu.


Quyền Đế Sâm bước nhanh đi ra ngoài, anh đi đến bến tàu hẻo lánh ở vịnh, trong một công ten nơ hàng hóa, Long Diệu Thiên bị che hai mắt, miệng bị nhét một cái khăn và bị ném trong xe.


Đám Dương Tử thì đứng ở bên ngoài, Dương Tử mặc một thân cảnh phục vẫn chưa có cởi, anh ta giả trang thành đi hỏi tình huống nhà Long Diệu Thiên, tiện thể đưa ông ta đi.


Quyền Đế Sâm hung hăng đạp một cước lên người Long Diệu Thiên, Long Diệu Thiên bị đá bay, rồi "bốc" một tiếng, bị ngã trên vách tường.


Tiếng "bốp bốp bốp" chưa từng đứt đoạn, Long Diệu THiên bị Quyền Đế Sâm đá bay liên tục, rồi lại ngã xuống, lại đá bay, lại ngã xuống.


Long Diệu Thiên không nhìn thấy gì hết, chỉ có bị Quyền Đế Sâm hung hăng giáo huấn thôi!


Bao lâu rồi Quyền Đế Sâm chưa chỉnh một người như thế này cơ chứ!


Trước giờ anh mà muốn chỉnh chết ai, thì động não là có thể đạt được mục đích rồi!


Nhưng bây giờ anh trực tiếp dùng phương thức thô bạo, để đối phó với Long Diệu Thiên!


Long Diệu Thiên hấp hối, cầu cứu không được, phản kháng không được, chỉ có kết cục là mặc người ta chém giết.


Lúc này, điện thoại của Quyền Đế Sâm reo lên, anh đi ra khỏi công te nơ, anh nhìn thấy là cuộc gọi của bên giám định.


Anh ra hiệu cho Dương Tử thả Long Diệu Thiên đi, kẻ cặn bã như thế này, Quyền Đế Sâm sẽ chơi ông ta trên quan trường, chứ không phải là để ông ta chết đi dễ dàng như thế này!


Dương Tử kêu người đưa Long Diệu Thiên thả đến chỗ khác, nhưng không có cởi bịt mắt của ông ta ra.


Dương Tử lái xe rời đi, Quyền Đế Sâm ngồi trên xe nghe điện thoại: "Nói!"


Phòng giám định nói: "Tổng giám đốc Quyền, anh đính thân tới được không?"


"Được! Tôi qua ngay." Quyền Đế Sâm cúp điện thoại, sau đó anh nói địa chỉ cho Dương Tử.


Khoa giám định.


Lúc Quyền Để Sâm tới, người phụ trách ở khoa giám định nhìn anh với vẻ hơi căng thẳng "Tổng giám đốc Quyền, anh xem, tờ báo cáo này đúng là có thể khởi tố Long Diệu Thiên trăm phần trăm, nhưng mà.."


Quyền Đế Sâm xem báo cáo giám định, bởi vì chỗ cổ của Mặc Sơ có vết thương, qua giám định có dna của Long Diệu Thiên, nhưng mà, một bí mật rúng động lòng người khác cũng nổi lên mặt nước.


Đến cả Quyền Đế Sâm cũng không ngờ tới, anh cất báo cáo đị: "Đưa cho tôi trước đã! Chuyện này chờ tôi thông báo."
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom