• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 409 "Tội danh là gì?"

Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!




Ở hội sở tư nhân rất khiêm tốn, nơi đây không phải cứ có tiền có quyền là có thể vào được.


Còn cần phải tầng tầng xét duyệt, thời gian xét duyệt dài một năm, mới có thể trở thành hội viên.


Úc Lạc Hàn cũng không thường lui tới phòng karaoke, anh ta cũng sẽ không xuất hiện ở các nơi như hộp đêm quán bar, cuộc sống của anh ta, thoạt nhìn rất đơn giản.


Anh ta sống giống như người bình thường, tựa như mỗi ngày đều đang khom lưng vì năm đồng tiền vậy!


IO



vietwriter.vn



Nhưng mà, rất nhiều người đều không biết rằng, cái hội sở tư nhân này, anh ta mới là ông chủ đứng sau màn


Úc Lạc Hàn không thường tới đây, chỉ có lúc đối chiếu sổ sách hàng tháng, anh ta mới tới thôi.


Thậm chí, ngay cả nhân viên cũng không biết anh ta chính là ông chủ to nhất, mỗi lần tới anh ta đều lấy thân phận của nhân viên kế toán.


Một người đàn ông như vậy, ẩn nấp sâu đến như vậy, nhìn từ một phương diện nào đó mà nói thì có thể so sánh với Quyền Đế Sâm.


Chỉ có điều, Quyền Đế Sâm là trắng, anh là quân nhân.



vietwriter.vn



Còn Úc Lạc Hàn là đen, anh ta là trùm ma túy.


Hai người trời sinh chính là hai kẻ đứng đối lập nhau.


Hôm nay, là ngày Úc Lạc Hàn tới đối chiếu sổ sách!


Khi chiếc xe của anh lái xuống hầm đỗ xe, đám Trịnh Ngạo Tuyết đã cầm súng chặn anh ta xuống dưới.


Người trên xe lập tức muốn động thủ, đó là tên vệ sĩ thân cận và đáng tin nhất của anh ta, anh ta chỉ bảo: "Không cần phải ra tay, bọn họ không có bất kỳ điểm yếu nào của tôi!"


Úc Lạc Hàn xuống xe, ung dung mà bình tĩnh, anh ta hơi mảnh khảnh, lúc đứng dưới ánh mặt trời, bộ quần áo mà anh ta mặc cũng rất bình thường.


Khi Trịnh Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, có thế nào thì cô ấy cũng không dám tin, đây chính là Vinh Tàn!


Nhưng mà, cô ấy tin tưởng tuyệt đối vào thông tin mà Quyền Đế Sâm đưa.


"Vinh Tàn, chào anh!" Trịnh Ngạo Tuyết truy lùng trùm ma túy đã lâu, mà Vinh Tàn thì là đại nhân vật mà cô ấy luôn muốn bắt!


Úc Lạc Hàn bình tĩnh như một mặt hồ, không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào: "mader, cô tìm ai?"


Đôi mắt sắc bén của Trịnh Ngạo Tuyết nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nói cách khác, Úc Lạc Hàn, chào anh! Lần đầu gặp mặt, nhưng chúng ta đã giao thủ rất lâu rồi!"


"Tôi không hiểu ý của mader!" Úc Lạc Hàn cũng là một lão hồ ly, anh ta sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.


"Dẫn đi!" Trịnh Ngạo Tuyết không thích phí lời với anh ta!


Trái lại, Úc Lạc Hàn lại vô cùng trấn định: "Tội danh là gì?"


Trịnh Ngạo Tuyết nhìn anh ta chằm chằm: "Vinh Tàn, tên giả là Úc Lạc Hàn, trùm ma túy lớn hùng bá một phương!"


"Khẩu khí!" Úc Lạc Hàn thong dong nói.


Trịnh Ngạo Tuyết phân phó cấp dưới dẫn anh ta đi: "Chứng cứ, tôi sẽ cho anh!"


Úc Lạc Hàn không hề hoảng hốt: "Cô chỉ có thời gian 24 giờ tạm giam tôi, nếu như không có chứng cứ, mader, cô sẽ phải bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!".


Trịnh Ngạo Tuyết lạnh giọng nói: "Bớt nói nhảm đi, dẫn đi!"


Qủa thật Trịnh Ngạo Tuyết phải nhìn Úc Lạc Hàn với con mắt khác, nếu anh ta thật sự là một nhân viên kế toán, đối mặt với những người cầm súng bắt anh ta như thế này, mà anh ta vẫn có thể trấn định như này sao?


Người bình thường, tất nhiên là không có khả năng!


Cho nên, nhất định là thân phận của anh ta không đơn giản!


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"


"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.


Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!


Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom