• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (2 Viewers)

  • Chương 415 "Cô phụ trách case khác!"

Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn









Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."




Long Yên ngẩn ra, cô ta không thể để cho Mặc Sơ nhìn thấu mục đích của cô ta và Úc Lạc Hàn, cô nổi nóng nói: "Mặc Sơ, cô làm cho tốt vào, bằng không tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt."


20


Đối với lời đe dọa của Long Yên, Mặc Sơ chẳng để tâm tí nào!


Sau khi Long Yên và Úc Lạc Hàn đi rồi, Mặc Sơ bắt đầu lên bản kế hoạch cho bọn họ.


Sau khi Kiều Thanh Du biết, cô ấy suýt thì phun ra một ngụm nước miếng: "Cậu bảo, Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn á? Còn bảo cậu làm bản kế hoạch? Mặc Sở, tớ không tin Long Yên! Có khi là cô ta có quỷ kế gì đó!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ gật đầu: "Nhưng Long Yên dùng danh nghĩa làm đám cưới tới đối phó tớ sao? Tớ cứ thấy có một chút kỳ lạ! Rốt cuộc là kỳ lạ ở chỗ nào thì tới cũng không nói rõ được! Cô ta thích Úc Lạc Hàn là sự thật, tớ đã từng trông thấy ánh mắt mà Long Yên nhìn Úc Lạc Hàn, đó là ánh mắt của người phụ nữ thích người đàn ông, cô ta không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của mình để chĩa mũi nhọn vào tớ!"


"Có khả năng là cô ta có bệnh!" Kiều Thanh Du cười nói.


Mặc Sơ về đến nhà, cô ăn cơm tối xong, cô thấy các con làm bài tập ở nhà trẻ, cô cũng bắt đầu vào thư phòng làm việc.


Cô đã chuẩn bị cho Long Yên vài bản kế hoạch, cô bận rộn đến tận tối rồi nằm sấp trên bàn ngủ luôn.


Quyền Đế Sâm về nhà không thấy cô ở phòng ngủ, anh đi tới thư phòng, thấy cô đang ngủ, anh đau lòng bế cô lên: "Sao bận đến tối muộn vậy?"



vietwriter.vn



"Đế Sâm..." Mặc Sơ tựa vào vai anh: "Long Yên và Úc Lạc Hàn sắp kết hôn, em làm thiết kế hôn lễ cho bọn họ!".


Hai mắt của Quyền Đế Sâm nhoáng cái tối sầm lại, anh vốn định bảo cô đừng làm, nhưng, anh vẫn chưa có nói gì, anh chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường lớn để ngủ cho ngon.


Sáng sớm hôm sau.


Trên đường đi làm Quyền Để Sâm gọi điện cho Triển Lê Hàn: "Giám đốc Triển, anh giao việc lên kế hoạch hôn lễ của Long Yên và Úc Lạc Hàn mà Mặc Sơ đang phụ trách cho Ân Phi Âm làm đi!"


Triển Lê Hàn biết, Quyền Đế Sâm rất ít khi can thiệp vào công việc của Mặc Sơ, anh nói như vậy thì chắc chắn là có lý do.


Vì thế, Triển Lê Hàn đồng ý luôn: "Được!"


Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty tổ chức hôn lễ, Ân Phi Âm nhìn cô với vẻ rất là đắc ý: "Mặc Sơ, bàn giao case của Long Yên và Úc Lạc Hàn trên tay cô cho tôi!"


"Vì sao?" Mặc Sơ nhìn cô ta với vẻ khó hiểu.


Ân Phi Âm nghĩ rằng đây là một cơ hội rất tốt đối với cô ta, cô ta nói: "Đích thân giám đốc Triển dặn!"


"Không thể nào!" Mặc Sợ biết, Triển Lê Hàn sẽ không làm như vậy.


Mặc Sở gõ cửa phòng làm việc của giám đốc Triển, cô đi vào: "Chào buổi sáng! Giám đốc Triển, tôi muốn hỏi, case của Long Yên và Úc Lạc Hàn phải giao cho Ân Phi Âm phụ trách thật sao?"


"Đúng!" Triển Lê Hàn nói: "Cô phụ trách case khác!"


"Vì sao?" Mặc Sơ lắc đầu: "Tôi làm tốt mà!"


Triển Lê Hàn nhìn cô chăm chú: "Long Yên và cô có vài khúc mắc, Mặc Sở, cô là trụ cột trong công ty tôi, tôi rất tán thưởng tài hoa và năng lực của cô, tôi không giấu cô, hôn sự của Long Yên và Úc Lạc Hàn, bản thân tôi không hề coi trọng, tôi không hy vọng cô bị cuốn vào trong trận thị phi này!"


"Anh nghĩ như này là tốt cho tôi?" Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta.


"Đúng!" Triển Lê Hàn gật đầu: "Từ phương diện đạo lý thì tôi muốn nói, điều này đúng là tốt cho cô, từ góc độ của cấp trên thì đây là mệnh lệnh!"


Cách mà mỗi một người lãnh đạo giỏi dùng nhất đều là dùng uy, Triển Lê Hàn cũng vậy!


Bởi vì anh ta là **oss của công ty, cho nên những lời mà anh ta nói chính là chân lý!


"Vâng!" Mặc Sơ cảm thấy tối qua cô thức đêm làm bản kế hoạch, hôm nay lại bị **oss chuyển case, mặc dù trong lòng có hơi không thoải mái, nhưng cô vẫn chấp nhận hiện thực.


Triển Lê Hàn và cô cùng đi ra ngoài, anh ta nói với Ân Phi Âm: "Case của Long Yên và Úc Lạc Hàn sẽ do Ân Phi Âm phụ trách, Ân Phi Âm tự làm bản kế hoạch hôn lễ, không cần tham khảo bản của Mặc Sơ."


Nói cách khác, bản kế hoạch mà Mặc Sơ làm suốt đêm hôm qua, cô có thể giữ lại.


Ân Phi âm giống như một con gà trống đã đánh thắng, cô ta lập tức về văn phòng, gọi điện cho Úc Lạc Hàn: "Anh Úc, tôi là người tổ chức hỗ lễ của anh và cô Long Yên, tôi là Ân Phi Âm..."


"Mặc Sơ đâu?" Úc Lạc Hàn không nhanh không chậm hỏi.


"Bây giờ là do tôi phụ trách!" Ân Phi Âm nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: "Ý của giám đốc Triển chúng tôi, có khả năng là cô ấy không có năng lực lên kế hoạch tốt, dù sao thì tôi mới là quản lý của cô ấy, tôi có năng lực hơn cô ấy..."
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom