• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (2 Viewers)

  • Chương 418 Chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!

Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.




Chỉ có điều, khi bàn tay của cô ta còn chưa chạm đến Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta, anh ta nói với ngữ khí lạnh lẽo: "Cô Mặc Sơ đang ở trong văn phòng của tôi, cô ấy là khách của tôi, ai bất kính với cô ấy, thì cũng là bất kính với tôi!"


Long Yên tức lắm, cô ta còn muốn đánh Mặc Sợ bằng bàn tay còn lại: "Úc Lạc Hàn, anh là cái thá gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải kính trọng anh? Hôm nay cô cứ muốn đánh tiện nhân này đấy, nếu không phải là cô ta ở đây? Làm gì tôi và anh lại cãi nhau..."


"Bốp!" Một cái tát!


Khi Long Yên còn chưa nói xong, Úc Lạc Hàn đã cho cô ta một cái tát!


Hơn nữa, Úc Lạc Hàn còn đẩy cô ta ra bằng một tay: "Tôi nói lại một lần nữa, cút!"



vietwriter.vn



Long Yên nào có bị đối xử như thế này bao giờ đâu, cô ta đã bị đánh một bạt tai, cô ta muốn đánh trả lại Úc Lạc Hàn, nhưng đánh không lại, cô ta đành phải cầm máy tính của Úc Lạc Hàn trút giận!


Một tay của cô ta giơ cái máy tính của anh ta ở trên bàn lên, sau đó đập mạnh xuống đất: "Úc Lạc Hàn, tôi muốn anh quỳ xuống cầu xin tôi!".


Long Yên nói xong, liền thở hồng hộc đi ra ngoài.


Mặc Sơ có thể cảm nhận được khí tràng tản ra quanh người Úc Lạc Hàn, ở trong lòng cô âm thầm cả kinh, đây tuyệt đối không phải khí tràng mà một kế toán bình thường có được!


Long Yên luôn mồm chế Úc Lạc Hàn không có xuất thân địa vị, nhưng, chắc chắn là Long Yên đã nhìn nhầm rồi!


Bởi vì, Mặc Sơ có thể cảm nhận được, cái khí thế lờ mờ của Úc Lạc Hàn, có thể ngang với Quyền Đế Sâm!



vietwriter.vn



Cô không rõ tại sao Úc Lạc Hàn phải che dấu thực lực của mình, nhưng mà, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản!


Rất nhanh, Úc Lạc Hàn đã khôi phục lại bình thường: "Cô Mặc Sở, thật xin lỗi!"


"Tôi còn phải cảm ơn anh Úc đã ra tay giúp tôi!" Mặc Sơ nhìn thẳng vào mắt anh ta.


Úc Lạc Hàn hờ hững nói: "Chuyện lên kế hoạch tổ chức hôn lễ, đợi tôi thông báo nhé!"


"Được!" Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tôi đi trước đây!"


"Tôi tiễn cô!" Úc Lạc Hàn nói.


Mặc Sơ lắc đầu: "Không cần đâu! Tôi có thể tự về công ty được!"


Úc Lạc Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ: "Long Yên đang chờ cô đi xuống một mình, sau đó..."


Sau đó muốn làm cái làm, trong lòng Mặc Sa và Úc Lạc Hàn đều hiểu.


Long Yêu, lòng trả thù của người này cực kỳ nặng, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho Mặc Sơ!


Úc Lạc Hàn nói tiếp: "Tôi nói rồi, cô Mặc Sơ tới chỗ tôi thì chính là khách của tôi, tôi sẽ không để cô Mặc Sơ chịu một tí ủy khuất nào!"


"Cảm ơn anh Úc!" Mặc Sơ không biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn là gì, nhưng anh ta nói chuyện và giải quyết vấn đề vẫn làm cho người ta rất dễ chịu.


Hai người cùng đi vào thang máy, sau khi đi ra, Long Yên đang hung hăng kiêu căng càn quấy chờ Mặc Sơ rồi!


Nhưng mà, sau khi Long Yên nhìn thấy Úc Lạc Hàn đang làm hộ hoa sứ giả, cô nắm chặt nắm tay!


Úc Lạc Hàn và Mặc Sơ đứng gân xe taxi, chờ xe taxi.


Dương Tử đã tới xe tới, anh ta khẩn cấp dừng xe lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, chạy đến vài bước: "Chị dâu, lên xe!"


Mặc Sơ gật đầu: "Anh Úc, tạm biệt!"


Sau khi Mặc Sơ lên xe, Dương Tử là biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn nên anh ta sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, anh ta lập tức nói: "Chị dâu, cô đã không làm case này nữa rồi, sao còn ở chỗ này của Úc Lạc Hàn?"


"Dương Tử, sao anh biết tôi không làm case này nữa?" Mặc Sơ thấy hơi lạ.


Dương Tử biết là mình lỡ mồm rồi: "Chị dâu..."


"Cái này là Đế Sâm quyết định à?" Mặc Sơ hiểu ra ngay.


Dương Tử vội vàng nói: "Chị dâu, tổng giám đốc Quyền là vì tốt cho cô..."


Mặc Sơ không nói gì, cô cứ thấy lạ mà, tại sao đột nhiên Triển Lê Hàn lại không cho cô nhận case này, hóa ra là mệnh lệnh của Quyền Đế Sâm!


Dương Tử lái xe tới dưới lầu của công ty Mặc Sơ, anh ta thấy Mặc Sơ vẫn đang im lặng, anh ta vội vàng nói: "Chị dâu, tôi lấy mạng mình ra thề, bất kể tổng giám đốc Quyền có đưa ra quyết định gì, anh ấy nhất định là vì tốt cho cô! Cô đừng giận, được không?"


Mặc Sơ gật đầu: "Được! Tôi về tới công ty rồi, anh cũng đi làm việc đi!"


"Vâng!" Dương Tử lái xe rời đi.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom