• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (1 Viewer)

  • Chương 452 "Tôi chính là như thế này!

Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.




Mặc Sơ nhìn điện thoại của mình, cô lưu lại đoạn ghi âm này vào lưu trữ đám mây, hơn nữa cô còn gửi một bản cho luật sư nữa.


Cô gọi điện thoại cho luật sư: "Tôi không biết như này có tác dụng không, tôi gửi cho anh một bản trước!"


Luật sư nói: "Tôi đi đến sở cảnh sát một chuyến trước, giao cái này cho cảnh sát!"


Bởi vì, bản ghi âm có tác dụng không, luật sư nói thì không tính, nhưng cảnh sát thì lại có thể dùng để bức cung Long Diệu Thiên nói ra lời nói thật.



vietwriter.vn



Sau khi Long Yên biết những lời mà cô ta nói ở công ty tổ chức hôn lễ bị Mặc Sơ ghi âm lại đưa cho cảnh sát bức cung Long Diệu Thiên, cô ta tức đến nỗi không nói nên lời.


Cô ta đi tìm Úc Lạc Hàn, Úc Lạc Hàn vừa mới tan làm ở sở kế toán viên cao cấp.


Cô ta nhìn người đàn ông lạnh lùng đó đang cầm một túi công văn, vô cùng thản nhiên đi ra khỏi thang máy.


Đột nhiên, cô ta nghĩ, rốt cuộc Úc Lạc Hàn có bao nhiêu bộ mặt?


Trước đây, anh ta là vệ sĩ ở phủ tổng thống bọn họ, bây giờ anh ta lại là một nhân viên kế toán, nói không chừng một ngày nào đó, anh ta là phi công máy bay chiến đấu không nhỉ?



vietwriter.vn



Cô ta chạy tới trước mặt Úc Lạc Hàn: "Đi uống rượu với tôi!".


Úc Lạc Hàn chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Không rảnh!"


"Úc Lạc Hàn, sao anh lại như vậy?" Long Yên trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi chính là như thế này!" Úc Lạc Hàn không mặn không nhạt trả lời cô ta.


Long Yên cơ hồ là tức đến độ thất khiếu giật giật, bây giờ người duy nhất mà cô ta có thể nói chuyện, cũng chỉ Úc Lạc Hàn thôi!


Ai cũng bảo hoạn nạn thấy chân tình, tại sao cô ta và Úc Lạc Hàn không có?


Long Yên nổi giận nói: "Mặc Sở, người phụ nữ xảo quyệt này, thế mà cô ta lại ghi âm lại những lời mà tôi nói ở công ty cô ta rồi đưa cho sở cảnh sát, bây giờ tôi buồn bực lắm, tôi muốn uống rượu! Cô ta ngu như vậy, sao tôi lại bị cô ta tính kế chứ?"


Úc Lạc Hàn vừa nghe thấy vậy, khóe môi anh ta nhếch lên một độ cong vui sướng, Mặc Sơ thoạt nhìn thì hiền lành, nhưng thông minh thì cô ấy vẫn có, chẳng qua cô sẽ không đi hại người thôi!


Long Yên không ngờ Úc Lạc Hàn lại còn cười?


"Tôi rất thưởng thức cô ấy!" Úc Lạc Hàn nói xong liền đi.


Long Yên tức đến nỗi cởi luôn giầy cao gót của mình ra ném vào Úc Lạc Hàn, nào ngờ không có ném trúng, trái lại còn phải nhảy một chân đi nhặt!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Biệt thự, thư phòng.


Bạch Tử bê một cốc trà, trước khi định đi lên thư phòng ở tầng hai, bà ấy đã gọi điện cho Mặc Sơ: "Sắp về đến nhà chưa?"


"Chắc là khoảng năm phút nữa ạ." Mặc Sơ đã nhìn thấy nhà rồi.


"Cô tới thư phòng của Đế Sâm, chúng tôi đang bàn chuyện." Bạch Tử nói.


Mặc Sơ cũng trả lời bà ấy: "Vâng!"


Bạch Tử bỏ điện thoại xuống, đi lên tầng hai, đi vào thư phòng của Quyền Đế Sâm, bà ấy thoải mái đứng trước bàn học, tinh thần của bà ấy rất tốt, hai má hồng hào, ánh mắt có thần.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế làm việc của anh, dù đang ngồi anh cũng có khí thế uy lâm thiên hạ.


"Mẹ, về chuyện đối phó với Long Diệu Thiên, con đã có kế sách toàn diện rồi, con không hy vọng mẹ kéo Mặc Sơ vào nữa!" Quyền Đế Sâm tỏ rõ thái độ của mình.


Trái tim Mặc Sơ, chua xót, đau khổ, kiên cường, Quyền Đế Sâm đều đặt trong mắt, dù rằng cô chưa bao giờ nói, bởi vì cũng đã quen với kiên cường, những chuyện này cô cũng chưa bao giờ nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom