Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 293 Vẫn còn có thể cược thêm!
Hiện giờ trận này, chỉ là một trò trẻ con.
“Bản thân và gia đình của tiền bối đều đã đem ra cược hết rồi, còn có gì để cược nữa chứ!”
Triệu Bân cầm giẻ lau, mở miệng tùy ý đáp, làm nhiều việc cùng lúc là điều hắn vẫn thường làm, đừng nói là tán gẫu, cho dù là dùng những lời lẽ thô tục để chửi bới, hắn cũng vẫn không kinh sợ.
“Thuật luyện khí của lão phu!”, Khô Sơn khẽ cười một tiếng.
“Không cần thuật luyện khí của tiền bối, chỉ cần tiền bối nghe lệnh vãn bối sai khiến mười năm là được rồi”, Triệu Bân cười nói: “Nếu tiền bối thắng, mười năm của vãn bối sẽ thuộc về tiền bối.”
“Tiểu tử, khí phách lớn thật đấy!”
“Hiếm khi tiền bối tới thành Vong Cổ một chuyến, phải để cho tiền bối thỏa chí chứ, phải không nào?”, Triệu Bân cười nói, nhưng trong lòng lại cười khẩy, đây là do ngươi tự lao đầu vào đấy, không trách ông đây được!
VietWriter
“Lão phu ưng thuận!”
Khô Sơn cân nhắc rồi cười một tiếng, ông ta chính là cảnh giới Huyền Dương đỉnh cao, ông ta không có lý do gì để thua. Khô Sơn vốn không sợ Triệu Bân, mười năm tương đương với nhân công miễn phí.
“Nhân công miễn phí cảnh giới Huyền Dương!”
Ông ta cũng không nghe nói đối phương là kẻ thạo luyện khí mà. Suy nghĩ của Khô Sơn và suy nghĩ của Triệu Bân vô cùng giống nhau, luyện khí sư cảnh giới Huyền Dương mà phục vụ trong cửa hàng binh khí nhà họ Triệu thì cửa hàng sẽ mười năm không sụp, số ngân lượng kiếm được trong mười năm đó sẽ là vô cùng khả quan rồi.
“Hai vị, càng cược càng lớn nha!”
Các khán giả đều tặc lưỡi, nghiễm nhiên là đã bị choáng ngợp bởi cuộc đánh cược này rồi!
“Ngươi nói, nếu như tên kia chơi xấu thì phải làm sao!”
Lão mập vuốt râu, lời nói ý vị sâu xa.
“Có thể làm sao nữa, ý nghĩ lúc nào chả hoàn hảo thôi!”
Lời của Chư Cát Huyền Đạo mới thực sự là có học vấn, ông ta đang ôm thanh kiếm sắt lau chùi, thỉnh thoảng lại hà hơi, rồi lại dùng giẻ lau tiếp.
Ơ…!
Triệu Bân rên một tiếng, sắc mặt trắng bệch.
Trên thực tế, đây là đang diễn kịch.
Không diễn xuất tinh tế một chút, thì sao mà câu được cá lớn chứ, mà Khô Sơn chính là con cá lớn đó.
Đợi mà xem!
Đối phương sẽ không chịu thua, sẽ tiếp tục cược tiếp thôi.
“Triệu Bân e là không chống đỡ nổi nữa rồi!”
“Cũng phải, hắn chỉ là cảnh giới Chân Linh, luyện khí vô cùng hao tổn lực tinh thần”.
“Có thể chống đỡ đến cuối cùng được hay không thì vẫn còn là ẩn số!”
Người nào đó diễn nhập tâm quá nên tạo ra ảo giác đánh lừa không ít khán giả, có trách thì trách kỹ năng diễn xuất của hắn quá tốt, bất kì ai xem cũng đều sẽ bất giác cho rằng hắn ta đã đạt đến cực hạn.
Trong tình huống như vậy, rất có thể sẽ luyện khí thất bại.
Thứ hắn muốn chính là cục diện này, câu được một con cá lớn! Dù sao cũng nên diễn cho đàng hoàng.
“Vẫn còn có thể cược thêm!”
“Bản thân và gia đình của tiền bối đều đã đem ra cược hết rồi, còn có gì để cược nữa chứ!”
Triệu Bân cầm giẻ lau, mở miệng tùy ý đáp, làm nhiều việc cùng lúc là điều hắn vẫn thường làm, đừng nói là tán gẫu, cho dù là dùng những lời lẽ thô tục để chửi bới, hắn cũng vẫn không kinh sợ.
“Thuật luyện khí của lão phu!”, Khô Sơn khẽ cười một tiếng.
“Không cần thuật luyện khí của tiền bối, chỉ cần tiền bối nghe lệnh vãn bối sai khiến mười năm là được rồi”, Triệu Bân cười nói: “Nếu tiền bối thắng, mười năm của vãn bối sẽ thuộc về tiền bối.”
“Tiểu tử, khí phách lớn thật đấy!”
“Hiếm khi tiền bối tới thành Vong Cổ một chuyến, phải để cho tiền bối thỏa chí chứ, phải không nào?”, Triệu Bân cười nói, nhưng trong lòng lại cười khẩy, đây là do ngươi tự lao đầu vào đấy, không trách ông đây được!
VietWriter
“Lão phu ưng thuận!”
Khô Sơn cân nhắc rồi cười một tiếng, ông ta chính là cảnh giới Huyền Dương đỉnh cao, ông ta không có lý do gì để thua. Khô Sơn vốn không sợ Triệu Bân, mười năm tương đương với nhân công miễn phí.
“Nhân công miễn phí cảnh giới Huyền Dương!”
Ông ta cũng không nghe nói đối phương là kẻ thạo luyện khí mà. Suy nghĩ của Khô Sơn và suy nghĩ của Triệu Bân vô cùng giống nhau, luyện khí sư cảnh giới Huyền Dương mà phục vụ trong cửa hàng binh khí nhà họ Triệu thì cửa hàng sẽ mười năm không sụp, số ngân lượng kiếm được trong mười năm đó sẽ là vô cùng khả quan rồi.
“Hai vị, càng cược càng lớn nha!”
Các khán giả đều tặc lưỡi, nghiễm nhiên là đã bị choáng ngợp bởi cuộc đánh cược này rồi!
“Ngươi nói, nếu như tên kia chơi xấu thì phải làm sao!”
Lão mập vuốt râu, lời nói ý vị sâu xa.
“Có thể làm sao nữa, ý nghĩ lúc nào chả hoàn hảo thôi!”
Lời của Chư Cát Huyền Đạo mới thực sự là có học vấn, ông ta đang ôm thanh kiếm sắt lau chùi, thỉnh thoảng lại hà hơi, rồi lại dùng giẻ lau tiếp.
Ơ…!
Triệu Bân rên một tiếng, sắc mặt trắng bệch.
Trên thực tế, đây là đang diễn kịch.
Không diễn xuất tinh tế một chút, thì sao mà câu được cá lớn chứ, mà Khô Sơn chính là con cá lớn đó.
Đợi mà xem!
Đối phương sẽ không chịu thua, sẽ tiếp tục cược tiếp thôi.
“Triệu Bân e là không chống đỡ nổi nữa rồi!”
“Cũng phải, hắn chỉ là cảnh giới Chân Linh, luyện khí vô cùng hao tổn lực tinh thần”.
“Có thể chống đỡ đến cuối cùng được hay không thì vẫn còn là ẩn số!”
Người nào đó diễn nhập tâm quá nên tạo ra ảo giác đánh lừa không ít khán giả, có trách thì trách kỹ năng diễn xuất của hắn quá tốt, bất kì ai xem cũng đều sẽ bất giác cho rằng hắn ta đã đạt đến cực hạn.
Trong tình huống như vậy, rất có thể sẽ luyện khí thất bại.
Thứ hắn muốn chính là cục diện này, câu được một con cá lớn! Dù sao cũng nên diễn cho đàng hoàng.
“Vẫn còn có thể cược thêm!”
Bình luận facebook