• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn (1 Viewer)

  • Chương 3757 Mắng thì mắng vậy thôi!

Nguyệt Thần vẫn chưa vào chốn hư vô thì đã nghe thấy tiếng gào to.





Là Chúc Không - kẻ trừng phạt của phàm giới, lão ta vốn đang nghiên cứu nước cờ thì đột nhiên cảm nhận được thần lực xuất hiện trong tích tắc, đôi mắt mở to nhìn sang… Đúng là cô nương Nguyệt Thần kia, bất chợt xuất hiện, mà lại là trạng thái hồn thể.





Nhưng cũng không quan trọng nữa.





Nếu như đã đến phàm giới thì đừng rời khỏi nữa.





Chúc Không thầm mắng, cách không dò xét.





“Ân tình đầu tiên là… Thả cô ta đi!”, Triệu Bân lập tức lên tiếng.





Chúc Không nghe vậy thì nhăn mi nhưng lão ta thật sự đã dừng lại.





Lão ta là thần, ân tình đã mắc nợ thì nhất định phải trả lại.





Chỉ trong chớp mắt, Nguyệt Thần đã biến mất.





Thần minh mà, dù chỉ là tàn hồn, cô ta vẫn có con đường đặc biệt.





Cô ta rất muốn dẫn Triệu Bân theo cùng nhưng đáng tiếc, phàm giới có càn khôn ngăn cản việc này.





Triệu Bân khẽ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời sao, nhìn theo Nguyệt Thần rời đi.





Một hồi lâu, hắn mới thu mắt, nhìn vào trong ý thức.





Nguyệt Thần đã đi nhưng vầng trăng vẫn còn lơ lửng nơi đó giống như một giấc mơ xa xôi, khiến hắn nhìn đến thất thần.





Năm xưa, hắn đã gặp Nguyệt Thần ở thành Vong Cổ.





Bây giờ, hắn lại tiễn chân cô ta tại thành Vong Cổ.





Mặc dù vị thần có tên là Tú Nhi đó cứ dăm ba ngày lại gài hắn một lần nhưng cô ta cũng là một người sư phụ tận tụy, hắn đã quen với sự có mặt của Nguyệt Thần trong ý thức, giờ cô ta đi rồi, hắn thật sự thấy không quen.





“Nhóc con, ngươi được lắm đấy”.





Tiếng Chúc Không từ bên ngoài truyền đến.





Rõ rồi!





Giờ thì lão ta đã hiểu hết rồi.





Thảo nào Triệu Bân lại lợi hại đến vậy.





Hèn chi hắn lại biết nhiều bí quyết không truyền ra ngoài như thế.





Chẳng trách Triệu Bân đi đến đâu cũng gặp được cơ duyên.





Hóa ra có một vị thần ẩn náu trong người tên nhóc đó.





Hơn nữa còn là Nguyệt Thần.


Điều đó có nghĩa là từ đầu tới cuối, người đánh cờ với lão ta đều không phải là Triệu Bân mà là Nguyệt Thần đáng chém ngàn đao kia. Gặp phải đồ đệ của thần cờ, lão ta có thể thắng được mới lạ, hai ân tình kia đúng là thua đầy uất ức!.





Mắng thì mắng vậy thôi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vô thượng luân hồi
(Full) Vô thượng luân hồi
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 1226-1230
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom