Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3878 Hắn còn quân bài tẩy chưa lật đây cơ mà?
Soạt!
Trong thông đạo không gian, Triệu Bân như một tia chớp.
Từ khi luyện võ đạo đến nay, đây là lần đầu tiên hắn tiến vào trận Truyền Tống thế này, đúng là kỳ quái, cũng rất huyền ảo, không biết ai là người thần thông quảng đại như thế, dựng lên thông đạo không gian giữa hai cổ tinh.
Soạt! Soạt!
Phía sau, hai lão giả cảnh giới Thái Hư vẫn bám theo không tha.
Sau lưng hai người họ còn một đám người rất đông, đa số là cảnh giới Động Hư, cũng có cảnh giới Thái Hư, cũng không hẳn đều là người của phủ thành chủ, cũng có người của thế lực khác, chẳng hạn như oan gia cũ của Triệu Bân, Vấn Thế Tông, đám người đó vẫn còn tranh cãi nhau về việc có lấy mạng hay không, bởi vì đó chính là tiên thể vĩnh hằng, từ trên xuống dưới đều là bảo bối.
Giam!
Lão giả thứ nhất cách không ném ra đòn giam cầm.
Gần như cùng lúc đó, lão giả thứ hai cùng tung ra đại thuật phong ấn.
Triệu Bân còn chẳng thèm nhìn tới, dùng thiên nhãn thuấn thân thoải mái né đi, nhìn lại vẻ mặt giật mình của hai lão giả Thái Hư, tiểu Tiên Nhân này dùng bí pháp gì mà lại có thể nhảy qua không gian? Đó là điều họ không thể đoán trước được.
“Muốn Ngụy Hồng chôn cùng với ta ư?”
Triệu Bân lạnh lùng nói, đó là lời đe dọa hàng thật giá thật.
Những lời đó đầy uy hiếp, ít nhất với hai lão giả mà nói thì vẫn còn kiêng dè, nếu đối phương tự sát, Nguỵ Hồng cũng phải chôn cùng ư? Bọn họ đã đánh giá thấp Tiên Nhân này quá rồi, cứ tưởng một đòn có thể giải quyết, không ngờ tiểu tử đó lại né được, nhảy qua không gian khiến họ bất ngờ không kịp đề phòng.
“Đừng để hắn chạy mất”.
“Bắt sống cho lão phu”.
Hai lão giả Thái Hư thoáng do dự, nhóm người đuổi giết phía sau lại không có những băn khoăn đó, một đám ào ào ập tới, khiến thông đạo không gian cũng rung lắc, thiếu thành chủ Nam Thiên sống hay chết họ chẳng cần quan tâm, họ chỉ cần tiên thể vĩnh hằng, dù không bắt được cũng không để cho hắn thoát.
Triệu Tử Long quá yêu nghiệt.
Cho hắn sống thì sớm muộn gì cũng sẽ thành đại họa.
Bóp chết từ trong trứng nước là điều cần thiết.
Giết ta?
Triệu Bân thầm cười lạnh.
Hắn còn quân bài tẩy chưa lật đây cơ mà?
Sau lưng có tiếng hét to, là một lão già lùn, khí tức còn mờ ảo hơn cả Nam Thiên Chân Nhân, đó là cảnh giới Thái Hư hàng thật giá thật, thực hiện bí pháp tạo thành một chưởng khổng lồ đen thùi đánh về phía Triệu Bân.
Ta độn!
Trong thông đạo không gian, Triệu Bân như một tia chớp.
Từ khi luyện võ đạo đến nay, đây là lần đầu tiên hắn tiến vào trận Truyền Tống thế này, đúng là kỳ quái, cũng rất huyền ảo, không biết ai là người thần thông quảng đại như thế, dựng lên thông đạo không gian giữa hai cổ tinh.
Soạt! Soạt!
Phía sau, hai lão giả cảnh giới Thái Hư vẫn bám theo không tha.
Sau lưng hai người họ còn một đám người rất đông, đa số là cảnh giới Động Hư, cũng có cảnh giới Thái Hư, cũng không hẳn đều là người của phủ thành chủ, cũng có người của thế lực khác, chẳng hạn như oan gia cũ của Triệu Bân, Vấn Thế Tông, đám người đó vẫn còn tranh cãi nhau về việc có lấy mạng hay không, bởi vì đó chính là tiên thể vĩnh hằng, từ trên xuống dưới đều là bảo bối.
Giam!
Lão giả thứ nhất cách không ném ra đòn giam cầm.
Gần như cùng lúc đó, lão giả thứ hai cùng tung ra đại thuật phong ấn.
Triệu Bân còn chẳng thèm nhìn tới, dùng thiên nhãn thuấn thân thoải mái né đi, nhìn lại vẻ mặt giật mình của hai lão giả Thái Hư, tiểu Tiên Nhân này dùng bí pháp gì mà lại có thể nhảy qua không gian? Đó là điều họ không thể đoán trước được.
“Muốn Ngụy Hồng chôn cùng với ta ư?”
Triệu Bân lạnh lùng nói, đó là lời đe dọa hàng thật giá thật.
Những lời đó đầy uy hiếp, ít nhất với hai lão giả mà nói thì vẫn còn kiêng dè, nếu đối phương tự sát, Nguỵ Hồng cũng phải chôn cùng ư? Bọn họ đã đánh giá thấp Tiên Nhân này quá rồi, cứ tưởng một đòn có thể giải quyết, không ngờ tiểu tử đó lại né được, nhảy qua không gian khiến họ bất ngờ không kịp đề phòng.
“Đừng để hắn chạy mất”.
“Bắt sống cho lão phu”.
Hai lão giả Thái Hư thoáng do dự, nhóm người đuổi giết phía sau lại không có những băn khoăn đó, một đám ào ào ập tới, khiến thông đạo không gian cũng rung lắc, thiếu thành chủ Nam Thiên sống hay chết họ chẳng cần quan tâm, họ chỉ cần tiên thể vĩnh hằng, dù không bắt được cũng không để cho hắn thoát.
Triệu Tử Long quá yêu nghiệt.
Cho hắn sống thì sớm muộn gì cũng sẽ thành đại họa.
Bóp chết từ trong trứng nước là điều cần thiết.
Giết ta?
Triệu Bân thầm cười lạnh.
Hắn còn quân bài tẩy chưa lật đây cơ mà?
Sau lưng có tiếng hét to, là một lão già lùn, khí tức còn mờ ảo hơn cả Nam Thiên Chân Nhân, đó là cảnh giới Thái Hư hàng thật giá thật, thực hiện bí pháp tạo thành một chưởng khổng lồ đen thùi đánh về phía Triệu Bân.
Ta độn!
Bình luận facebook