Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3934 “Bên trong hòn đá có bảo bối à?
Triệu Bân nghe thế, hai mắt sáng rực lên, đó là nguyên liệu cấp tiên để đúc vũ khí.
So với cái này, hắn càng tò mò thạch phường là chỗ thế nào, cắt có ý gì, là cắt đá sao? Tài nguyên khoáng sản à?
Có lẽ là do hiếu kỳ, hắn cũng đi theo dòng người.
Lúc đến nơi, hắn thấy có rất đông người đứng trước một cửa hàng.
Hắn nhìn tấm biển của cửa hàng, trên đó ghi năm chữ: Thạch phường Chu gia.
Triệu Bân nhìn tấm biển rồi bước vào.
Như hắn dự đoán, trong cửa hàng có tiểu thế giới riêng biệt, chu vi cũng đến hàng vạn trượng, những bệ đá trưng bày xen lẫn vào nhau nhưng khá trật tự, mỗi một bệ đá đều chứa một hòn đá có kích thước khác nhau, hình dạng cũng không thống nhất, dường như trước mỗi bệ đá đều có một hai người như đang đứng xem.
“Đúng là Huyền Âm Tiên Thiết”.
Trong sâu không biết có biết bao nhiêu người tụ tập, ngạc nhiên thốt lên.
Triệu Bân ngước mắt nhìn sang, có thể thấy ánh sáng phát ra từ bên đó là hiện tượng của tiên thiết.
Càng nhiều người đến xem đều chạy sang xem tiên thiết, tiên thiết cũng phân chia cấp bậc, như Huyền Âm Tiên Thiết là loại thượng phẩm, không nhiều người bán, có thể nói là dù muốn mua cũng không có hàng.
“Bán đá sao?”
Triệu Bân tò mò đi qua đó xem thử.
Mỗi hòn đá đều được ghi giá rất rõ ràng, rẻ nhất cũng có giá khởi điểm là một vạn.
Hắn đến gần trước một cái bệ, nhìn chằm chằm vào hòn đá trên đó.
Hòn đá chỉ lớn bằng vò rượu, bề ngoài loang lổ nhưng một hòn đá như vậy mà hắn lại không nhìn thấu, hay nói cách khác là có loại sức mạnh bí ẩn nào đó ngăn chặn không để nhìn thấu.
“Hòn đá này tốt đấy”.
“Bên trong chắc chắn có bảo bối”.
Có một ông lão sáp lại gần, khoanh tay trước ngực đi vòng quanh bệ đá.
“Bên trong hòn đá có bảo bối sao?”, Triệu Bân nhỏ giọng hỏi.
“Bên trong hòn đá có bảo bối à?”, Triệu Bân thăm dò nhìn ông lão.
“Có chứ!”, ông lão vừa nghiên cứu hòn đá vừa nhàn nhã nói.
“Sao ông biết có bảo bối?”, Triệu Bân cũng bước đến gần nhìn hòn đá.
“Từ nơi khác đến đúng không?”, so với Triệu Bân, ông lão trông có vẻ chuyên nghiệp hơn, nhìn một chốc rồi tiện tay lấy một cái kính lúp ra, sáp tới gần quan sát, còn nghiêm túc hơn cả nghiên cứu hàng nóng.
So với cái này, hắn càng tò mò thạch phường là chỗ thế nào, cắt có ý gì, là cắt đá sao? Tài nguyên khoáng sản à?
Có lẽ là do hiếu kỳ, hắn cũng đi theo dòng người.
Lúc đến nơi, hắn thấy có rất đông người đứng trước một cửa hàng.
Hắn nhìn tấm biển của cửa hàng, trên đó ghi năm chữ: Thạch phường Chu gia.
Triệu Bân nhìn tấm biển rồi bước vào.
Như hắn dự đoán, trong cửa hàng có tiểu thế giới riêng biệt, chu vi cũng đến hàng vạn trượng, những bệ đá trưng bày xen lẫn vào nhau nhưng khá trật tự, mỗi một bệ đá đều chứa một hòn đá có kích thước khác nhau, hình dạng cũng không thống nhất, dường như trước mỗi bệ đá đều có một hai người như đang đứng xem.
“Đúng là Huyền Âm Tiên Thiết”.
Trong sâu không biết có biết bao nhiêu người tụ tập, ngạc nhiên thốt lên.
Triệu Bân ngước mắt nhìn sang, có thể thấy ánh sáng phát ra từ bên đó là hiện tượng của tiên thiết.
Càng nhiều người đến xem đều chạy sang xem tiên thiết, tiên thiết cũng phân chia cấp bậc, như Huyền Âm Tiên Thiết là loại thượng phẩm, không nhiều người bán, có thể nói là dù muốn mua cũng không có hàng.
“Bán đá sao?”
Triệu Bân tò mò đi qua đó xem thử.
Mỗi hòn đá đều được ghi giá rất rõ ràng, rẻ nhất cũng có giá khởi điểm là một vạn.
Hắn đến gần trước một cái bệ, nhìn chằm chằm vào hòn đá trên đó.
Hòn đá chỉ lớn bằng vò rượu, bề ngoài loang lổ nhưng một hòn đá như vậy mà hắn lại không nhìn thấu, hay nói cách khác là có loại sức mạnh bí ẩn nào đó ngăn chặn không để nhìn thấu.
“Hòn đá này tốt đấy”.
“Bên trong chắc chắn có bảo bối”.
Có một ông lão sáp lại gần, khoanh tay trước ngực đi vòng quanh bệ đá.
“Bên trong hòn đá có bảo bối sao?”, Triệu Bân nhỏ giọng hỏi.
“Bên trong hòn đá có bảo bối à?”, Triệu Bân thăm dò nhìn ông lão.
“Có chứ!”, ông lão vừa nghiên cứu hòn đá vừa nhàn nhã nói.
“Sao ông biết có bảo bối?”, Triệu Bân cũng bước đến gần nhìn hòn đá.
“Từ nơi khác đến đúng không?”, so với Triệu Bân, ông lão trông có vẻ chuyên nghiệp hơn, nhìn một chốc rồi tiện tay lấy một cái kính lúp ra, sáp tới gần quan sát, còn nghiêm túc hơn cả nghiên cứu hàng nóng.
Bình luận facebook