-
Chap 3
Hôm nay, lại một buổi học không mấy vui gì khi từ ngày có Hun… Han chả thèm màng quan tâm gì đến Baek theo kiểu có zai bỏ bạn. Mải mân man theo dòng suy nghĩ, chợt Chan bước đến ngồi xuống cạnh tôi nở nụ cười thân thiện và đưa tay tỏ vẻ dễ thương :
Chào bạn !!! cho làm quen nha ?
Baek không những không dơ tay chào mà con quay phắt mặt đi, tỏ vẻ không hài long nhưng trong long thì có chút gì đó vui vui, hào hứng hơn mọi ngày. Quay sang phía bên , đang có một ánh mắt hằn lửa, vùng vằng bỏ đi.
Baek lại suy nghĩ * Có khi nào Chan ghét mình không nhỉ, cũng do cuộc sống mà thôi . Tại cái trường học này Hotgirl và Hotboy không thể nào có mối quan hệ bạn bè… thậm chí cả khi có tình cảm với nhau họ cũng không thể thừa nhận, chỉ dám trốn trui lủi để được yêu…..Xin lỗi Chan *
Trong giờ, Chan không ở trong lớp, điều đó khiến baek thấy thiếu vắng một chút gì đó, dù rằng Chan chỉ mới chuyển đến 2 ngày nhưng hình như đó đã được Baek quy định trong đầu, nơi này không có Chan thì rất buồn. Mệt mỏi cầm điện thoại onl face ^^, không hiểu sao có linh cảm gì mà Baek vào phần ib trả lời tin nhắn của một người…..Chanyeol Park không thể nào, hotboy thì đầu tránh khỏi việc có nick fake nhưng Baek lại đi trả lời ib của một đứa fake…. Lực cười.
Hết cả buổi mà Chan cũng không quay lại làm cho Baek khá hụt hững, Chan là gì mà Baek lại phải quan tâm cậu ấy như vậy, phải chăng đó là yêu… đó là quan tâm một người. Chan hiện giờ cũng không thể nào hiểu nối, tại sao Baek lại như thế, có biết Chan rất buồn hay không. Hình như Baek đã cầm được trái tim này rồi nhưng đừng lạnh lùng với Chan như thế. Chan yêu Baek .
Trong cuộc sống khi chúng ta có thể hãy lắm giữ. Xin hãy giữ chặt lại vì cơ hội dù chỉ có một lần, thử tưởng tượng bạn có 1 bông hoa hồng mà bạn bỏ đó không thèm quan tâm rồi đến một khoảng khắc nào đó nó sẽ tàn. Dù chỉ mang lại một mùi thơm quyến rũ nhưng nó cũng có thể coi đã hoàn thành nghĩa vụ sống, tàn đi rồi nhanh chóng luân hồi chuyển kiếp thành một thứ khác ^^. Tình yêu thì lại khác, nó cũng mang lại những lợi ích nhưng vết thương long do tình yêu gây ra thì không phải ai cũng có thể mau quên như sự xuất hiện của bông hoa hồng gai. Hãy trân trọng tất cả những gì mình đang co, cơ hội chỉ co 1 mà thôi .
~~~~~~~~~~~~~~~~Hôm sau~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày cuối tuần thật nhàm chán, hình như Baek đang cảm thấy nhớ, trống vắng chút gì đó thì phải. Sao ở đâu cô cũng có thể thấy Chan vậy… mãi mien man dòng suy nghĩ chợt chuông điện thoại vang lên .
( call me baby nha )
Baek bực dọc , khẽ cau mày trả lời :
Ai ???
Chan đáp:
Mk là Chan
Baek có chút gì đó vui trong lòng, thay đổi giọng nói:
Cậu gọi mình có chuyện gì thế * hài*
Chan cũng không giấu nổi niềm hạnh phúc khi Baek đã đáp trả Chan bằng một giọng nói thân thiên pha chút ngoan
À mk muốn mời cậu đi chơi cùng mình á, cuối tuần ở nhà chán quá.
Baek tỏ ra lương lự nhưng cũng đồng ý:
Okie, mình đi chuẩn bị.
Chan vui sướng đáp :
Okie.. okie
Tắt máy cái “Rụp” Chan không ngừng bị đám ra nhân chú ý vì anh chạy nhảnh tung tăng khắp cái biệt thự. Thường ngày lạnh lùng không nói nửa lời… hôm nay thì chạy nhảnh tung tăng khắp mọi nơi.
30 phút sau, Chan nhấn chuông gọi Baek
Hiện diện trước mặt Chan là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, ai nhìn lầm có khi lại nhầm giữ tiên nữ với người.Khoắc trên mình bộ váy xòe qua đầu gối màu hồng nhạt pha cùng mái tóc màu xanh ngọc mượt mà óng ả. Phải chăng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Chan thấy tiên …
Baek cũng thẫn thờ, chôn chân như tượng khi thấy được dáng vẻ cool boy của Chan, không thể nào phủ nhận được vẻ đẹp trai của Chan … một bộ lá cần sa, quá ngầu. Mải nhìn nhau mà 2 người quên mất rằng đám gia nhân nhà Baek ngắm nhìn quá trời.
Vội đánh thức vẻ tần ngần của Chan, Baek thò tay ra quơ quơ trước mặt, Chan vội giật mình, ngượng ngùng nói :
Chúng ta đi thôi !!
Baek vẫn kiễm lời, nhẹ cười đáp:
Uhm..
Vào ngồi chiếc Audi của Chan mà Baek thấy cảm giác lạ lùng vô cùng, là Tiểu thư của một dòng tộc thì việc đi những chiếc xe hạng sang là không khó nhưng đi cùng một người “thầm thương trộm nhớ” thì quả là lạ lùng. Suốt dọc đường Chan và Baek kể truyện trên zời dưới đất… do quãng đường khá xa nên được một lúc Baek đã ngủ say (zZzzzzzzzzzzzzz)
Chào bạn !!! cho làm quen nha ?
Baek không những không dơ tay chào mà con quay phắt mặt đi, tỏ vẻ không hài long nhưng trong long thì có chút gì đó vui vui, hào hứng hơn mọi ngày. Quay sang phía bên , đang có một ánh mắt hằn lửa, vùng vằng bỏ đi.
Baek lại suy nghĩ * Có khi nào Chan ghét mình không nhỉ, cũng do cuộc sống mà thôi . Tại cái trường học này Hotgirl và Hotboy không thể nào có mối quan hệ bạn bè… thậm chí cả khi có tình cảm với nhau họ cũng không thể thừa nhận, chỉ dám trốn trui lủi để được yêu…..Xin lỗi Chan *
Trong giờ, Chan không ở trong lớp, điều đó khiến baek thấy thiếu vắng một chút gì đó, dù rằng Chan chỉ mới chuyển đến 2 ngày nhưng hình như đó đã được Baek quy định trong đầu, nơi này không có Chan thì rất buồn. Mệt mỏi cầm điện thoại onl face ^^, không hiểu sao có linh cảm gì mà Baek vào phần ib trả lời tin nhắn của một người…..Chanyeol Park không thể nào, hotboy thì đầu tránh khỏi việc có nick fake nhưng Baek lại đi trả lời ib của một đứa fake…. Lực cười.
Hết cả buổi mà Chan cũng không quay lại làm cho Baek khá hụt hững, Chan là gì mà Baek lại phải quan tâm cậu ấy như vậy, phải chăng đó là yêu… đó là quan tâm một người. Chan hiện giờ cũng không thể nào hiểu nối, tại sao Baek lại như thế, có biết Chan rất buồn hay không. Hình như Baek đã cầm được trái tim này rồi nhưng đừng lạnh lùng với Chan như thế. Chan yêu Baek .
Trong cuộc sống khi chúng ta có thể hãy lắm giữ. Xin hãy giữ chặt lại vì cơ hội dù chỉ có một lần, thử tưởng tượng bạn có 1 bông hoa hồng mà bạn bỏ đó không thèm quan tâm rồi đến một khoảng khắc nào đó nó sẽ tàn. Dù chỉ mang lại một mùi thơm quyến rũ nhưng nó cũng có thể coi đã hoàn thành nghĩa vụ sống, tàn đi rồi nhanh chóng luân hồi chuyển kiếp thành một thứ khác ^^. Tình yêu thì lại khác, nó cũng mang lại những lợi ích nhưng vết thương long do tình yêu gây ra thì không phải ai cũng có thể mau quên như sự xuất hiện của bông hoa hồng gai. Hãy trân trọng tất cả những gì mình đang co, cơ hội chỉ co 1 mà thôi .
~~~~~~~~~~~~~~~~Hôm sau~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày cuối tuần thật nhàm chán, hình như Baek đang cảm thấy nhớ, trống vắng chút gì đó thì phải. Sao ở đâu cô cũng có thể thấy Chan vậy… mãi mien man dòng suy nghĩ chợt chuông điện thoại vang lên .
( call me baby nha )
Baek bực dọc , khẽ cau mày trả lời :
Ai ???
Chan đáp:
Mk là Chan
Baek có chút gì đó vui trong lòng, thay đổi giọng nói:
Cậu gọi mình có chuyện gì thế * hài*
Chan cũng không giấu nổi niềm hạnh phúc khi Baek đã đáp trả Chan bằng một giọng nói thân thiên pha chút ngoan
À mk muốn mời cậu đi chơi cùng mình á, cuối tuần ở nhà chán quá.
Baek tỏ ra lương lự nhưng cũng đồng ý:
Okie, mình đi chuẩn bị.
Chan vui sướng đáp :
Okie.. okie
Tắt máy cái “Rụp” Chan không ngừng bị đám ra nhân chú ý vì anh chạy nhảnh tung tăng khắp cái biệt thự. Thường ngày lạnh lùng không nói nửa lời… hôm nay thì chạy nhảnh tung tăng khắp mọi nơi.
30 phút sau, Chan nhấn chuông gọi Baek
Hiện diện trước mặt Chan là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, ai nhìn lầm có khi lại nhầm giữ tiên nữ với người.Khoắc trên mình bộ váy xòe qua đầu gối màu hồng nhạt pha cùng mái tóc màu xanh ngọc mượt mà óng ả. Phải chăng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Chan thấy tiên …
Baek cũng thẫn thờ, chôn chân như tượng khi thấy được dáng vẻ cool boy của Chan, không thể nào phủ nhận được vẻ đẹp trai của Chan … một bộ lá cần sa, quá ngầu. Mải nhìn nhau mà 2 người quên mất rằng đám gia nhân nhà Baek ngắm nhìn quá trời.
Vội đánh thức vẻ tần ngần của Chan, Baek thò tay ra quơ quơ trước mặt, Chan vội giật mình, ngượng ngùng nói :
Chúng ta đi thôi !!
Baek vẫn kiễm lời, nhẹ cười đáp:
Uhm..
Vào ngồi chiếc Audi của Chan mà Baek thấy cảm giác lạ lùng vô cùng, là Tiểu thư của một dòng tộc thì việc đi những chiếc xe hạng sang là không khó nhưng đi cùng một người “thầm thương trộm nhớ” thì quả là lạ lùng. Suốt dọc đường Chan và Baek kể truyện trên zời dưới đất… do quãng đường khá xa nên được một lúc Baek đã ngủ say (zZzzzzzzzzzzzzz)
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook