• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân 2023 (2 Viewers)

  • Chương 292: Suy nghĩ vì anh ấy

*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
96665.png
Hà Chi Sơ bỗng quay người đi về phía cửa phòng thẩm vấn, anh ta không muốn nói thêm một câu nào với Cố Niệm Chi nữa.



Vừa đặt tay lên tay nắm cửa phòng thẩm vấn, Cố Niệm Chi đã đuổi theo tới, nắm lấy tay áo Hà Chi Sơ, vẫn nhất quyết không chịu buông tha, “Giáo sư Hà, thầy không thể nói Hoắc thiếu như vậy được.”



“Tôi đã nói rồi đấy, em làm gì được tôi nào!”



Hà Chi Sơ xoay người, lạnh lùng nhìn Cố Niệm Chi. Đôi mắt đào hoa sóng sánh thoáng có vẻ tức giận, sống mũi thẳng tắp, đôi môi lạnh lẽo mím thật chặt, hai tay siết cứng lại, run rẩy đến không kìm nén nổi.



Cố Niệm Chi hoảng hốt lui lại hai bước, buông tay áo Hà Chi Sơ ra.



Đúng lúc này, trong tai nghe của cô truyền đến giọng nói trầm thấp, bình tĩnh mang theo sự gợi cảm của Hoắc Thiệu Hằng, “Niệm Chi, đừng nóng vội, tức giận không giải quyết được gì cả.”



Giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng chính là một loại thuốc an thần dành cho cô.



Cố Niệm Chi hít sâu hai hơi, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô nhắm mắt, lại một lần nữa nói đầy thành ý với Hà Chi Sơ, “Giáo sư Hà, em đã mười tám tuổi, em biết mình đang làm gì. Làm chuyên gia thẩm vấn, giúp Hoắc thiếu một số chuyện, là em cam tâm tình nguyện. Hơn nữa, đây còn là mơ ước nhiều năm qua của em, hy vọng Giáo sư Hà có thể hiểu và thông cảm cho.”



“Nếu như tôi không thể thì sao?”



“Vậy thì ngậm mồm lại, đừng có nói này nói kia vào chuyện của em.” Cố Niệm Chi ném ra một câu rất phũ phàng, “Kể cả bố mẹ em có ở đây, cũng không thể ép buộc được em!”



Hà Chi Sơ hơi sững sờ, “Bố mẹ của em ư? Theo lý lịch của em, chẳng phải họ đã qua đời rồi sao?”



“À…” Cố Niệm Chi cứng họng trợn mắt nhìn Hà Chi Sơ, thật lâu sau mới nói, “Ý em là kể cả có ở đây! Kể cả! Đó là một giả thiết, không phải là sự thật.”



Hà Chi Sơ như nhớ ra chuyện gì đó, lẳng lặng thở dài một hơi, đút hai tay vào túi quần, lạnh lùng nói, “Em cho rằng, bọn họ gọi em là chuyên gia thẩm vấn thì em chính là như thế sao? Em cho rằng chuyện thẩm vấn ở Cục tác chiến đặc biệt dễ làm như vậy sao? Em thật quá ngây thơ, câu này để nói về em, thật chẳng sai chút nào.”



“Hoắc thiếu để em làm mà…” Cố Niệm Chi bất mãn lầu bầu, “Từ trước tới nay Hoắc thiếu chưa từng lừa em.”



“Ha ha…” Hà Chi Sơ giật giật khóe môi, ánh mắt đảo một vòng quanh phòng thẩm vấn rồi nhìn chằm chằm vào camera ở góc phòng, một tay chỉ vào Cố Niệm Chi, cười lạnh nói vọng về phía camera, “Chính các anh tự nói đi, muốn làm chuyên gia thẩm vấn của Cục tác chiến đặc biệt thì cần có những thủ tục trình tự gì? Rốt cuộc Cố Niệm Chi có tư cách để làm chuyên gia thẩm vấn của các anh không! Các anh có dám thề trước lời hiệu trung với quốc gia của mình rằng, các anh không lừa gạt cô ấy không?”



Cố Niệm Chi khẽ nheo mắt, không ngờ Giáo sư Hà lại phản cảm với chuyện mình làm chuyên gia thẩm vấn của Cục tác chiến đặc biệt đến vậy.



Mặc dù cô cảm thấy mình không cần phải phân bua bất cứ điều gì với Hà Chi Sơ, nhưng cũng cho rằng mình không nên tranh chấp với Hà Chi Sơ như thế này.



Suy nghĩ trong đầu Cố Niệm Chi thay đổi thật nhanh, đột nhiên nghĩ tới một ý, nhẹ nở nụ cười rồi nói, “Nếu Giáo sư Hà đã không coi trọng việc em làm chuyên gia thẩm vấn, em có thể không làm nữa. Có điều, nếu như em muốn làm luật sư biện hộ biện luận trên tòa, Giáo sư Hà có thể ký một chữ đảm bảo cho em không? Để chứng minh em đã thực tập nửa năm ở Mỹ, đã có nửa năm kinh nghiệm làm việc ấy ạ, được không thầy?”



Hà Chi Sơ nhíu mày, dáng lông mày của anh ta rất đẹp, như được dùng dao cắt tỉa gọn gàng vậy, vừa dày vừa đen lại vô cùng chỉnh tề, làm nổi bật lên đôi mắt hoa đào sóng sánh kia, càng thu hút sự chú ý của người ta hơn.



Cố Niệm Chi chịu nhún nhường ngoài dự tính như vậy khiến Hà Chi Sơ hơi giật mình.



Tâm trạng của anh ta cũng vì thế mà hòa hoãn hẳn.



“… Em thật sự muốn làm luật sự biện hộ để ra tòa biện luận sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom